Gặp lại con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc tôi đang định vào nhà vệ sinh để tắm rửa một chút thì bên tai chợt truyền đến tiếng khóc nấc lên của trẻ con.
Hàng lông mày của tôi lập tức nhíu chặt lại, tiếng khóc đó… lẽ nào, là con trai của tôi? Thằng bé đang ở đây sao? Hoá ra con trai của tôi vẫn luôn ở đây!
Tốt quá. Cuối cùng tôi cũng chờ được ngày này!
Thấy Mạnh Quỳnh lúc này đã ngủ rất sâu, tôi mới lén rời khỏi phòng.
Sau một hồi tìm kiếm, tôi rốt cuộc cũng đến được phòng của con trai, nó nằm ở tầng ba, còn phòng của Mạnh Quỳnh thì nằm ở tầng hai.
Ngay khi tôi chuẩn bị mở cửa thì đột nhiên nghe được tiếng nói của đàn ông, mà chính xác là của Trương Khải: "Ngoan, đừng khóc mà, đừng khóc..."
Tôi thấy vậy liền mở cửa đi vào.
"Thằng bé bị sao vậy?"
Trương Khải cũng không tỏ ra quá ngạc nhiên, cậu ta chỉ nhìn lướt qua tôi sau đó lại cúi đầu: "Có lẽ đói rồi."
Tôi nhanh chóng bước qua đó: "Đưa thằng bé cho tôi vỗ, cậu đi pha sữa đi!"
Trương Khải ngay tức khắc đưa con trai cho tôi bế.
Bao nhiêu nhớ nhung bấy lâu nay đều hoá thành nước mắt khi tôi được bế con trai ở trên tay.
"Mẹ ở đây, mẹ ở đây, đừng khóc mà..." Tôi ôm chầm lấy thân thể bé bỏng của con trai, mặc dù bảo con đừng khóc nhưng tôi còn khóc dữ hơn thằng bé.
Qua một lúc, tôi mới từ từ buông con ra để có thể nhìn thật kỹ, thật lâu khuôn mặt mà tôi ngày đêm mong nhớ.
Lâu rồi không gặp, trông thằng bé có vẻ lớn hơn rất nhiều, khuôn mặt lúc trước đã béo bây giờ lại càng béo hơn, hai gò má phúng phính trông đáng yêu chưa kìa.
Đợi đến khi con trai ngừng khóc tôi mới ôm thằng bé đến bên giường. Tuy đã một thời gian dài không ở bên cạnh chăm sóc con nhưng thằng bé vẫn không hề tỏ ra xa lạ với tôi, ngược lại còn cười đến híp cả mắt.
"Cục cưng à, có nhớ mẹ không? Hả? Có nhớ mẹ không con?" Tôi khẽ thơm lên má con liên tiếp mấy cái, một niềm hạnh phúc đến tột cùng…
"Ưm… Ưm…" Lúc này, con trai đột nhiên úp khuôn mặt nhỏ vào ngực của tôi kêu lên mấy tiếng.
"Sao vậy con? Muốn cái gì nói mẹ nghe?"
Tôi suy nghĩ trong giây lát, cuối cùng cũng hiểu ý của con. Liền đó, tôi đưa tay kéo một bên áo của mình qua khỏi ngực.
Cho đến khi tôi phát hiện ra những dấu hôn lớn nhỏ in hằng trên ngực mình thì con trai tôi đã thích thú ngậm lấy đầu ngực của tôi.
Aiz, đứa nhỏ này, tôi vẫn chưa kịp tẩy rửa mùi vị của ba nó ở trên người thì nó đã...
Thôi bỏ đi, dù sao cũng không phải ai xa lạ.
"Sau này con không được hấp tấp như vậy có biết chưa?"
Nghe tôi nói thế, thằng bé đột nhiên ngừng hành động, đôi mắt long lanh nhìn tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro