chương41: Dew, anh xin lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nani mơ 1 giấc mơ khá dài. Trong giấc mơ anh thấy lại khoảng thời gian anh còn đến thư viện mỗi tuần. Anh gặp 1 nhóc dễ thương với đôi mắt màu trà đẹp đẽ. Nhọc đưa cho anh 1 hũ thuỷ tinh đựng kẹo sữa dâu

- Anh ơi, em tăng anh hũ kẹo dâu. Em muốn được làm quen với anh ạ. Em là Dew 7 tuổi. anh gọi em là dewdew cũng được.....anh ơi, anh thật đẹp
-Em cũng rất dễ thương. Anh tên là Nani 11 tuổi. Hũ kẹo này anh nhận cảm ơn dewdew
- Vậy anh ơi em có thể gọi anh là Nini được không ạ
-Được
- Em cuối tuần đều đến đây đọc truyện, em muốn được nhìn thấy anh và làm quen với anh
- Mỗi chiều thứ 7 anh đều đến đây, tuần sau anh sẽ đem quà cho Dewdew nhé
- Vâng ạ. Em sẽ đợi....

Trong giấc mơ, Dew 7 tuổi vừa đáng yêu vừa hiểu chuyện, nụ cười thiện lương 10 phần. Nani còn mơ thấy mỗi tuần thứ 7 sau đó anh đem tặng Dew khá nhiều đồ còn dậy Dew tập tô nữa. Anh thích yên bình và vui vẻ như thế. Và anh không có ý định thức giấc, anh muốn mình mãi mãi ở trong khoảng khác hạnh phúc như này

Dew ngồi bên giường bệnh, hắn nhìn bảo bối của mình hôn mê cả tháng nay không có dấu hiệu của sự tỉnh dậy. Cái chân bị hoại tử của hắn, bác sĩ nói mãi hắn mới chịu làm phẫu thuật. Những vệt thương lớn nhỏ trên người hắn cũng bắt đầu kết vảy liền da. Nhưng mèo nhỏ của hắn lại mãi không chịu nhìn hắn

- Thiếu chủ!

Off đưa New đến bệnh viện nói lời tạm biệt. Chuyện trong xã đoàn bây giờ đã phần nào ổn định từ cái chết của Ren. Ngày đó khi mọi người chứng kiến cảnh hắn giết Ren để trả thù cho vợ con hắn, ai nấy đều sợ hãi đến lỗi lặng người. Trước đây họ đều biết Dew có 1 vùng cấm gọi là vùng tử địa nếu ai dám đụng vào thì chỉ có đừng chết. Nhưng họ không dám tin sự tàn bạo của hắn khi giết Ren.

- Thiếu chủ, tôi đưa New đến tạm biệt. Chúng tôi sẽ trở về Hàn
- Ừm. Đi đường cẩn thận
- Nani sẽ không sao. Thiếu chủ cũng đừng la lắng quá
- Ừm, cảm ơn cậu Off
- Em có bó hoa tặng cho p'Na

New bây giờ trông có vẻ bình thường trở lại. Cậu đặt cạnh giường là bó hoa thơm dịu thay cho lời hỏi thăm sức khỏe. Cậu thích nụ cười của p'Na nếu có dịp sau này cậu cùng Off sẽ đến dây thăm anh

Off nói vài câu rồi đưa New rời đi. Bây giờ sóng gió yên lặng, ít ra với tên tuổi hiện giờ của Dew, bang Huyết Long là không nên gây chiến và thiếu gia Nani là cái tên kiêng kị nhất, là người không thể đụng đến

- Nani em xem hoa hồng xanh mà em thích New mang đến tặng em này. Tôi thật vô dụng, đến cả loài hoa em thích tôi cũng không biết
-.......
- Anh đẹp trai mà tôi nhìn thấy trong thư viện là em. Chúng ta thật có duyên nhỉ
-.......
- Mau tỉnh lại nhé, tôi vẫn đợi em ở đây

Hắn rươn người hôn lên chán anh, rồi lên sóng mui cao cả đôi môi mềm mại của anh. Bảo bối của hắn ngủ lâu thật đấy, đến quên cả hắn mất rồi, không muốn tỉnh lại

Nani thích giấc mơ lúc nhỏ này, anh không muốn thoát ra. Anh thấy Dew mang cho anh 1 con mèo nhỏ, và đặt tên là Nini. Anh thích những con vật đẹp và hiền lành, Dew cùng anh chăm sóc con mèo 1 cách vô lo vô nghĩ

- Dew anh mang cho em ít táo này. Hôm nay không có tiết học thêm nên anh mới đến giờ này

Trong mơ, Nani 12 tuổi vai đeo balo tay cầm túi táo ngon mới mua từ siêu thị, anh đón taxi đến nhà Dew. Thì nhà của Dew cũng không xa bệnh viện

Trong nhà có tiếng khóc, la hét. Anh dừng chân nơi cánh của lớn, nhìn qua khe cửa mở anh tận mắt thấy mẹ của Dew ôm chân chồng mình chấp nhận bị đâm chết để cho Dew bỏ chạy ra ngoài. Người mẹ ấy vì bảo vệ con gái 13 tuổi và đứa con trai nhỏ 8 tuổi mà chịu đựng bị chính chồng của mình đâm nhiều nhát sau lưng

- Dew chạy đi con. Hứa với mẹ con phải sống như 1 con người tốt

Nani 12 tuổi trong mơ nhìn thấy hình ảnh máu me đã sợ hãi nép người sang 1 bên, tay chân đều lạnh ngắt

- Cha ơi, xin đừng đem con đi con hứa sẽ ngoan mà. Dew ơi, cứu chị!

Đó là tiếng kêu cứu của chị gái Dew khi bị 2 người đàn ông lạ mặt kéo đi. Chị gái của Dew lớn hơn Nani 1 tuổi là 1 cô gái dễ thương và yêu thương em trai mình. Anh trong mơ nhìn thấy chị của Dew vụt chạy sang bên kia đường và bị 1 chiếc ô tô không thắng kịp tông phải

- Chị...chị ơi...hức...hức...mẹ ơi...

Nani nhìn sang phái chiếc thùng rác cao kia, có bóng dáng của của cậu bé 8 tuổi sợ hãi lấy tay bịt chặt miệng không dám cất tiếng gọi chị. Nani cố chạy lại muốn ôm Dew vào lòng để che chở nhưng tại sao chân anh lại không nhấc lên được. Dew cần anh, anh cất tiếng gọi

- Dew nhìn anh, anh bên này em không phải sợ. Dew quay lại nhìn anh

Trong mơ Nani gọi khàn cổ lạc giọng nhưng Dew vẫn không quay lại 1 lần. Rồi anh thấy không gian dịch chuyển, anh bỗng chốc trở thành thiếu niên 16 tuổi đang đứng bên bến tàu nhìn bọn trẻ đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì tranh tiền bốc hàng. Anh nhận ra Dew đen nhẻm gầy gò nhưng là đứa gan lỳ nhất, hắn mới 10 tuổi đã đám được một thằng nhóc tô hơn mình gấp 3 lần. Cầm những tờ tiền lẻ trong tay hắn chẳng quan tâm đến những vết thương khi đánh nhau với thằng mập, hắn mua cho mình 1 chai nước suối, 1 cái bánh mì kẹp và 1 viên kẹo dâu. Đôi mắt màu trà không còn sự long lanh đẹp đẽ mà là sự cô độc bơ vư giữa cuộc đời không có ai bên cạnh

- Anh ơi, kẹo dâu ngày hôm nay của anh

Dưới anh nắng hoàng hôn trên bãi biển, bóng dáng cao gầy đen nhẻm hiếm hỏi nở nụ cười. Nani đứng lặng người sau lưng hắn, anh vươn tay đến chỗ hắn nhưng không tài nào chạm vào được

Thì ra đằng sau vẻ gai góc xù xì đến tàn nhẫn kia là 1 trái tim nóng bỏng, 1 tình cảm chân thành đến đau lòng. Vậy mà anh đã từng trốn chạy, từ bỏ đoạn tình cảm kia. Dew anh xin lỗi. Anh không biết những khó khắn cựu khổ mà em từng chịu đựng

Dew thấy nhón tay của anh cử động, hắn bật dậy

- Nani em tỉnh lại rồi sao? bảo bối em nghe tôi nói phải không ? Tôi cần em và con. Nani em tỉnh dậy đi mà đã 2 tháng rồi, đừng bỏ tôi lại 1 mình. Tôi sẽ không thể chịu được

Nani không trả lời nhưng khoé mắt anh đã chảy nước mắt.
- Bác sĩ....bác sĩ...

Trong đem khuya, tiếng bước chân của đội ngũ y bác si  1 lần nữa chạy đến phòng bệnh của Nani

Dew đừng lùi 1 bên để bác sĩ khám, trên mắt của hắn cũng đã xuất hiện những giọt lệ. Thì ra hắn cũng khóc rồi

---------------
Dạo này au bận học quá sắp thi cuối kỳ rồi với 1 phần là điện thoại của tui hỏng mới đi sửa mà bây giờ nó không lắp được sim vào nữa lên tui phải dùng cái khác nên cái này chỉ để viết truyện cho mấy bà thui. Năm nay tui phải cố gắng vì năm nay tui lên cấp 3 trời ơi tui lo lắm nhỡ không đậu là chết. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ au nha. Xin lỗi mọi người nhiều vì đã để mọi người chờ lâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro