Mẹ ơi xin đừng giết con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày buồn, tôi về thăm lại nơi chốn tôi đã lìa đời hơn tám năm về trước. Kia rồi,toà nhà cổ kinh tường sơn màu vàng, nằm ẩn dưới những hàng cây cổ thụ, cành lá xum xuê. Một bức tường rào sắc cao hơn đầu người vây quanh khuông viên rộng lớn. Phía trước, hai cánh cổng gỗ nặng nề chỉ đóng lại sau chín giờ đêm, ban ngày lúc nào cũng mở toang, thấp thoáng bóng người ra vào vội vã,cổng được gắn vào hai cái cột hình vuông,mỗi bên khắc một dấu thập đỏ. Trên cổng là một tấm bảng lớn kẻ hàng chữ :"bệnh viện sản phụ khoa": màu trắng nổi bật trên nền sơn màu xanh lá cây. Phải, nơi đây là bệnh viện dành cho phụ nữ. Những người đàn ba mang thai vào đây là để sanh con, hoặc để :"Giết con":có những em bé được may mắn chào đời ,và cũng có những em bế bị giết ngay khi còn ở trong bụng mẹ.Tôi là một trong những em bế xấu sống đó.... Nơi đây tám năm về trước, tôi đã từng bị chết một cách thê thảm. Người ta tàn nhẫn lôi tôi ra khỏi  bụng mẹ, vứt tột vào trong một cái chậu. Dao kéo làm gia tôi rách một vệt dài, cứ ném mạnh làm xương tôi gãy dập, tôi đau đớn quằn quại vài phút rồi xuôi tay....                                      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro