1. Mũ của anh Triết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đặng Nguyên Vũ gấp cuốn sách dày cộm trên bàn lại. Cậu ưỡn vai sau một tiết học mệt mỏi với đội tuyển học sinh giỏi quốc gia. Bỗng nhiên Minh Mẫn lại vỗ vai người anh họ của mình.

"Anh, đi ăn đi em đói quá."

"Ở trường cứ gọi Vũ thôi được rồi mà Mẫn!"

"Em làm thế bố đánh em đấy không được đâu anh ơi, lẹ đi chứ học gần một tiếng rưỡi em sắp mòn đít với cái trường chuyên quái quỷ này rồi anh ơi."

Vũ mệt mỏi lê lết cái thân cậu xuống căn tin vùng cậu em họ giống y đúc nhìn chả khác gì anh em sinh đôi. Vừa xuống là gặp ngay Hoàng Tri Tú - tiền bối khoá trên học lớp 12C7, anh đó là thần tượng của Nguyên Vũ, và cũng là crush của Mẫn.

"Mục đích cậu dẫn tớ xuống là để gặp anh Tú thôi á hả Mẫn?"

"Ơ đâu, này là vô tình ấy chứ em có biết anh Tú xuất hiện ở đây lúc nào." Nói vậy thôi chứ trên mặt của Mẫn lộ rõ hai chữ 'Mê Trai' to chà bá.

Tri Tú vừa hay bước ra khỏi bàn ăn, anh phủi phủi chiếc áo khoác màu xanh trắng của trường do vừa dính phải bụi bánh mì. Ngước mắt lên thì thấy hai nhóc em khoá dưới đang ôn thi đội tuyển lại trốn ra ngoài mua đồ ăn nhằm không bị cô Hà mắng vốn vì không làm được hết một đề.

"Hai đứa lại trốn hả?" Tú cười cười hiền từ nhìn hai đứa nhóc trước mặt.

"À không ạ, tụi em được nghỉ giải lao ấy nên đi mua đồ thôi, sao anh nỡ bảo tụi em lười biếng." Mẫn nhanh nhảu trả lời 'Cờ rớt' và bày thêm vẻ mặt cún con tội nghiệp hòng để anh Tú xoa đầu.

Vũ chả còn lạ gì cái bài của Mẫn, cứ hôm nào ôn đội tuyển là y như rằng cũng trốn xuống đây ít nhất 15 phút chỉ để gặp Tri Tú. Cậu cũng chả biết rốt cuộc mối quan hệ giữa em họ cậu và tiền bối Tú là cái gì nữa nhưng nhìn là biết sắp sửa có tiến triển rồi đó. Tri Tú xoa đầu Mẫn một cách thành thục, dù là Tú lớn hơn cả hai nhưng lại thấp hơn Mẫn và cần phải nhón chân lên mới xoa được mái đầu của cậu ta nên Mẫn tranh thủ cố tình lùi ra sau một tí để tiền bối ngã vào lòng.

Ngán ngẫm trước đôi gà bông nên Vũ đi trước mà bỏ Mẫn ở lại cùng anh người yêu tương lai của em họ. Vũ bước đi trên sân trường đầy lá và nắng, đây đang là thời điểm mùa đông của năm 2023, khỏi phải nói trời lạnh muốn thấu xương luôn. Được ai đó ôm chắc thích lắm, Vũ nghĩ thế nhưng lại không muốn được như thế bởi vì cậu ngại chứ không ghét bỏ gì hành động đó.

Trường Chuyên Hùng Vương, nằm ở trung tâm thành phố Pleiku, tỉnh Gia lai. Là một trong những ngôi trường đào tạo nên những nhân tài cho miền Trung Việt Nam nói riêng mà còn là cả đất nước. Vũ rất tự hào khi được khoác lên mình chiếc áo màu xanh tựa như bầu trời đầy mây kia. Đấy là những suy nghĩ của Vũ hồi ôn thi vào chuyên và mới đầu năm lớp 10. Còn bây giờ cậu như người sắp chết vì thiếu ngủ liền tù tì cả tuần trời do đống đề cương cô Hà và thầy Dư đè lên để ôn thi học sinh giỏi quốc gia.

Đang suy nghĩ về cách làm sao tối nay hoàn thành xong đống đề mà đội tuyển giao thì Vũ lơ đễnh bản thân đang đi đâu. Cậu "lỡ" bước qua khu tập bóng rổ của đội bóng rổ trường mình. Con gái mà đi ngang qua chắc dính mắt mấy cậu trai ở đấy luôn.

Hot boy Chuyên Hùng Vương - Nguyễn Minh Khôi. Đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, đích thị là con nhà người ta thứ thiệt với thứ tính cách dễ mến và luôn tạo ra thiện cảm cho người tiếp xúc. Chả có gì đặc biệt so với Vũ ngoài việc cậu ta học chuyên Toán - môn Vũ không được giỏi lắm.

Vũ ngồi xuống ghế đá gần đó coi bọn họ tranh giành quả bóng màu cam sọc đen. Từng cái chạy, từng giọt mồ hôi đổ ra, từng lọn tóc bay phấp phới trong gió và không khí trong lành của buổi chiều làm đông làm khung cảnh càng trở nên thật năng động làm sao. Vũ ngồi coi cách Minh Khôi truyền bóng cho người đồng đội, rồi cậu ta giành chiến thắng một cách ngoạn mục. Nếu so Vũ với Khôi chắc là Vũ sẽ bị nhầm là ba của Khôi. Do nhìn Vũ giờ thiếu sức sống như ông cụ đang nằm thoi thóp trên giường bệnh ấy.

Minh Khôi đang ăn mừng cùng bạn bè bỗng thấy bóng dáng quen thuộc của một con mèo đang gật gù trên ghế đá do thiếu ngủ. Cậu cười nhẹ rồi lắc đầu không biết nên làm gì để khuyên được con mèo kia đi ngủ đúng giờ đúng giấc, tiện tay lấy một hộp Milo trong ba lô rồi chạy tới chỗ ghế đá của Vũ.

Lơ là và đang trong trạng thái ngủ gục nên Vũ không để ý Khôi chạy tới từ khi nào.

"Bảo đi ngủ sớm chả chịu nghe đâu, giờ ngồi gật gà gật gù vậy đấy." Khôi áp hộp Milo lên má của Vũ.

"Ơ, Khôi tập xong rồi hả?" Vũ giật mình và chạm tay vào thứ mà Khôi đang áp lên, vô tình hai tay của đôi bạn chạm nhau.

Khôi vội dúi hộp sữa vào tay Vũ "Nay bọn tớ chỉ chơi thôi chứ không có tập bao nhiêu đâu, anh Triết đang bực mình do thua trận hôm qua với trường Phan Bội Châu nên giờ không muốn tập tành gì hết. Mà tớ sắp xong rồi á, cậu sắp về chưa tớ đưa về luôn?"

"Tí Mẫn chở tớ về hay sao á, còn không thì tớ đi bộ cũng được không sao đâu Khôi."

Nghe cái từ "đi bộ" của Vũ làm Khôi nhăn mặt "Tự dưng đi bộ trong khi bạn của cậu có xe?"

"Do Vũ sợ phiền Khôi."

"Phiền con khỉ ấy, xe tớ chỉ có Vũ là được ngồi đằng sau thôi, còn lại tớ chả cho bất cứ thằng nào trong đây ngồi cả." Khôi ngồi bệch xuống áp hai tay lên đôi má trắng mịn của bạn Vũ xinh.

"Thế nên mới phiền cậu hơn."

"Không có, tớ lấy mũ của anh Triết cho cậu mang, không có từ chối! Về lớp ngồi tầm hơn 10 phút nữa tớ xong rồi tớ ra rước đi mua Sapa* ngay! Cấm đi bộ về biết chưa!"

Vũ ngồi bất động chưa kịp hiểu chuyện gì thì thấy Khôi đã lon ton chạy đến chỗ mấy đồng đội đang thay đồ. Cậu chả biết làm gì ngoài nghe lời của Khôi dặn đó là quay về lớp bồi dưỡng đợi Khôi.

"Ối nãy giờ người đẹp của bọn tớ ra tò te tú tí với Minh Khôi àaa~." Mấy bạn nữ lẫn nam trong lớp chọc Vũ sau khi họ thấy cảnh hai người này chim chuột với nhau giữa thanh thiên bạch nhật.

"Ôi em tưởng có mình em với anh Tú là 'kì cục' thôi chớ ai ngờ có người còn 'kì' hơn hai tụi em nữa à nha." Mẫn ngồi bĩu môi với Vũ.

Vũ đỏ hết cả mặt vì chả hiểu mọi người đang hiểu lầm chuyện gì. Vô lớp một cái là chạy xuống nhét hộp Milo xuống dưới hộc bàn rồi soạn sách vở vào balo hết sức bình sinh.

"Ui mọi người ơi, đôi gà bông còn tặng cả Milo cơ đấy!"

Mẫn lôi hộp sữa trong hộc bàn của Vũ ra rồi khoe trước tất cả các bạn học sinh có trong lớp.

"Ơ, sao lục đồ của tớ!" Vũ giật lại hộp sữa nhưng mà Mẫn chạy đi mất làm cậu phải đuổi theo.

"Èo ôi, couple của bọn tớ hôm nay ngọt ngào quá cơ, khi nãy còn tưởng hai cậu sắp sửa hôn nhau ngay sân bóng rổ cho bọn tớ xem ấy chứ."

"Có khi nào người ta hôn nhau xong làm người yêu của nhau rồi mà tụi mình không biết không bà ơi??"

"Ui dễ lắm í chứ lại đùa."

Hàng loạt câu trêu chọc cậu và Khôi xuất hiện ngay trong lớp khiến Vũ ngượng chín mặt không biết làm gì mà phải cúi gầm mặt xuống bàn. Trong lúc đó thì Khôi vừa thay đồ xong nên lấy xe máy chạy ngang qua lớp dưới tầng 1 của dãy ba tầng, cậu ngó vào trong xem Vũ còn không hay đi bộ về thì thấy cả lớp đang nói gì đó làm tai Vũ đỏ lên trông yêu cực.

Khôi bước vào lớp dưới sự chứng kiến mồm chữ O mắt chữ A của hơn 12 bạn học sinh đội tuyển học sinh giỏi quốc gia. Khôi cúi người xuống con mèo đang nằm dài trên chiếc ba lô để trên bàn, cậu xoa nhẹ lọn tóc xoăn xoăn của Vũ.

"Vũ ơi, tớ xong rồi nè, về về!!"

Nghe giọng biết ai liền, Vũ ngước dậy nhìn người ta một cái rồi không dám quay sang nhìn đám bạn của cậu. Không biết làm gì nên đành phải mím môi ôm tay Khôi chạy ra ngoài.

Tiếng "Ồ" của các bạn to dần lên nhằm chọc đôi bạn thân kia. Mẫn còn thò đầu ra cửa kính rồi bảo.

"Khôi ơi, hộp sữa của Vũ tớ giữ thôi chứ tớ không uống đâu nha. Sau mà cậu với Vũ sắp có đám cưới thì bảo bọn tớ một câu nhé!"

"LÝ MINH MẪN! ANH MÉC MẸ EM LÀ EM LẤY ĐỒ CỦA ANH BÂY GIỜ!" Vũ quát Mẫn làm cậu ta phải chui rút vào trong lớp lại.

Khôi cười rồi lắc đầu ngao ngán khung cảnh quá quen thuộc của lớp bồi dưỡng mỗi khi cậu và Vũ đi cùng nhau. Khôi đội mũ của anh Triết cho Vũ xong rồi còn cẩn thận gài lại. Kéo khẩu trang của Vũ cao hơn một tí để cậu không cảm thấy khó chịu.

"Đi nhé."

"Um."

Khôi phóng xe ga đi để lại lớp bồi dưỡng của Vũ rộn ràng và hú hét vì sự đáng yêu của hai bạn trẻ. Trong lúc đó thì Thắng Triết chạy theo hướng Khôi chạy mà chửi cậu.

"Cái thằng dại trai kia sao mày lấy mũ của anh cho Nu* đội? Không có sao tao về?? Trả mũ cho taoooo!!!!"

Mẫn ló đầu ra coi tướng một ông đội trưởng cao 1m8 đang đuổi theo thằng em họ trời đánh có hiếu với trai như Nguyễn Minh Khôi. Cậu ta lắc đầu ngao ngán.

"Đúng là ai rồi cũng mê trai thôi! Đến cả tao còn ghiền anh Tú thì thằng Khôi là cái giống gì mà không ghiền ông Nu."

.

23.02.2024

*Sapa: ở gần trường chuyên Hùng Vương, đi lên một chút đến ngã tư Cù Chính Lan-Hùng Vương sẽ thấy một tiệm cà phê bé bé xinh xinh nằm ở bên hông đường Hùng Vương. Quán cà phê này là một trong những quá mà các bạn học sinh ở gần đó rất mê vì hương vị dễ uống, menu đa dạng và siêu ngon. Vào những năm gần đây, Sapa được xếp vô một trong những quán cafe không nên bỏ lỡ khi ghé thăm Gia Lai.

*Nu: Trong một lần một người họ hàng xa của Vũ ở Hàn về, vì ở Hàn từ bé nên tiếng Việt của ông không được tốt và hay đọc sai tên mọi người khá nhiều. Năm đó Vũ vừa sinh và ông bác đó đã đặt tên bằng tiếng Hàn cho Vũ là "Jeon Won Woo". Chữ Woo mà ông bác đặt nó phát âm theo tiếng Hàn rất giống chữ Nu nên bố mẹ Vũ đặt tên cho cậu ở nhà là Nu ( này là do tui tự nghĩ ra á nha đừng ném đá huhuhuhuhu ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro