2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chạp 10 part 1


-        Junhyung cậu làm gì vậy ? – Qri hỏi khi thấy Junhyung leo lên ngồi ghế đầu

-        Hôm nay tớ không được khỏe nên tớ ngồi đầu được không ?- Junhyung ngại ngùng

-        Nhưng Jiyeon ngồi ở đó mà, con bé đang sốt thì cần người bên cạnh chứ - Boram giải thích

-        Thôi, nếu cậu ấy nói mệt muốn ngồi ở đó thì để cậu ấy ngồi đi, mắc công cậu ấy làm một bãi thì cả đám cũng không xong đâu, Junhyung nhỉ - Soyeon vừa nói đỡ vừa nháy mắt với Junhyung

-        Đúng đấy, tớ có gì là mấy cậu cũng không yên đâu – Junhyung cười với Soyeon và quay lại nói

-        Thôi nhanh lên không thì kẹt xe bây giờ - Huynseung quay lại

-        Xuất phát nào – Hyomin thấy mọi người đã ổn định

Nhìn trán Jiyeon lấm tấm mồ hôi, Junhyung bỗng dâng trào một cảm giác rất lạ. Jiyeon đã ngủ thiếp đi trên xe, nhưng đầu cứ nghiêng qua nghiêng lại do xe đang chạy ; Junhyung lo lắng nên kéo đầu cô bé dựa vào vai mình. Junhyung lấy khăn lau trán, bất chợt nhìn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn kia. Khuôn mặt nhỏ với đôi mắt cười,...nhìn xuống bờ môi ấy thì Junhyung càng căng thẳng hơn bao giờ. Lấy khăn lau mặt cho Jiyeon, nhưng tim Junhyung lại càng đập nhanh hơn. Mặt cậu đỏ ửng. Mọi hành động của Junhyung được Kikwang và Soyeon ghi vào bộ nhớ qua kính trong xe. Kikwang thở dài thất vọng. Cậu cảm thấy một bàn tay nhẹ đặt lên vai mình. Đó là Soyeon, vẫn là người biết ngọn ngành câu chuyện này, biết sự thật đó và hiểu cả tâm trạng bây giờ của cậu. Kikwang nhìn Soyeon với ý muốn nói, /Cậu có biết cách nào để mình bớt đau không ?/, nhưng Soyeon chỉ trả lời bằng một nụ cười. Jiyeon nhúc nhích làm Junhyung giật mình giật tay mình lại.

Đến trạm dừng chân, xe dừng lại cho mọi người nghỉ ngơi.

-        Jiyeon ah, tỉnh dậy đi, xuống ăn chút gì – Boram kiu nhưng Jiyeon chỉ trở mình

-        Thôi, chút mua thuốc với món gì đó đi. Jiyeon còn mệt mà – Soyeon nói

-        Uh, còn cậu ? Không xuống hả ? – Boram nói

-        Ah ah, giờ mình đau đầu quá, chắc đi không nổi đâu, mọi người đi đi. Với lại Jiyeon ở lại thì phải có người ở lại chứ, để Jiyeon một mình đâu có được – Junhyung giả vờ

-        Ù ù ù – Yoseob, Dongwoon đồng lòng chọc Junhyung

-        Cậu ở đây có được không vậy ?- Qri nghi ngờ

-        Được mà, canh đồ cho mọi người với Jiyeon thôi chứ có gì đâu – Junhyung nói

-        Ai nói cái đó, ý mình là cậu đụng đến một sợi tóc của Jiyeon là chết với tụi này – Qri nói làm Junhyung im re

-        Thôi tụi mình đi đây, có chuyện gì thì gọi tụi này – Doojoon nhắc Junhyung

Mọi người đã đi vào. Junhyung lại bắt đầu căng thẳng. Cậu cứ lén nhìn Jiyeon, nhưng hình như Jiyeon cứ ngủ nên chẳng biết trời trăng mây đất gì sất. Junhyung lại ngắm nhìn khuôn mặt ấy. Cậu vuốt nhẹ khuôn mặt Jiyeon. Tay Junhyung một lần nữa chạm vào bờ môi Jiyeon. Junhyung thở gấp hơn, cậu muốn đặt lên bờ môi ấy một nụ hôn. Junhyung từ từ quay người về phía Jiyeon, nhẹ nhàng nhướn người. Khi khuôn mặt cậu và Jiyeon chỉ cách nhau vài cm thì Junhyung giật mình ngồi ngay ngắn lại khi Kikwang kéo cửa xe gằn giọng hỏi:

-        Cậu có muốn ăn gì không ?

-        Ah thì cho mình một lon Coke với một hamburger đi – Junhyung lau mồ hôi trên trán

-        Cậu ngồi yên đấy, đụng đến một cọng tóc của Jiyeon là chết với mình - Kikwang quay đi đóng cửa rầm một cái làm Junhyung hết hồn, 'Nghi ngờ 2 người này quá đi, không biết Junhyung có làm gì Jiyeon không nữa ?'

Junhyung thở phào nhẹ nhỏm, nhưng khi không khí chỉ còn 2 người. Junhyung lại quay trở về tình trạng lúc nãy. Nhìn Jiyeon, Junhyung lấy hết bình tĩnh, từ từ đặt nụ hôn của mình trên bờ môi đó. Jiyeon bỗng nhiên mở mắt....
 
CHẠP 10 part 2

Thấy Jiyeon mở mắt, tim Junhyung như nhảy ra ngoài, cậu sợ Jiyeon sẽ giận điên người, nhưng phản ứng của Jiyeon lại không theo sự suy diễn của Junhyung. Jiyeon nhắm mắt và đáp trả nụ hôn ấy khi Jiyeon rướn người cao hơn. Junhyung ban đầu ngạc nhiên nhưng rồi đắm chìm vào nụ hôn ấy. Nhẹ nhàng nhưng nồng ấm, nhưng Jiyeon chủ động kết thúc làm Junhyung có chút hụt hẫng. Junhyung ngồi ngay ngắn lại khi mọi người trở ra xe. Kikwang đưa đồ ăn cho Junhyung còn Jiyeon được Boram cho uống thuốc. Xe khởi động chở các bạn trẻ về cuộc sống thực tế, nhưng công việc đang chờ và những khó khăn đi kèm

Chẳng mấy chốc, xe đã đến kí túc xá T-ara. Hyomin và Huynseung còn lưu luyến nhau nên còn chưa chịu xuống xe. Còn Jiyeon đã uống thuốc nhưng vẫn còn mê man nên Junhyung xung phong cõng Jiyeon lên, để mọi người bàng hoàng, đặc biệt là Beast vì họ biết Junhyung ít khi nào tập thể dục nên lấy sức đâu mà cõng. Dongwoon, Doojoon và Kikwang đang bận mang hành lí lên kí túc xá của T-ara. Cũng may Jiyeon nhẹ và kí túc xá T-ara chỉ ở lầu 2, Junhyung mới tới cửa thì đã thở hồng hộc làm T-ara phì cười. Đặt Jiyeon xuống giường, bỗng một bàn tay kéo Junhyung lại

-        Cậu về được rồi đấy, Jiyeon để tụi này lo cho – Boram vừa mở cửa vào phòng thì thấy Jiyeon đang nắm lấy tay Junhyung nên ngạc nhiên – Jiyeonnie bỏ tay ra đi cho Junhyung về, cậu ấy còn phải nghỉ ngơi nữa – Boram đến giường kéo tay Jiyeon ra làm Junhyung ngại ngùng, nhưng dù Boram dùng sức cỡ nào  Jiyeon không bỏ tay Junhyung ra.

-        Jiyeon ah, ngoan nào, đừng có như vậy mãi chứ, lớn rồi, sốt mà cứ muốn người khác bên mình là sao ? – Soyeon ló đầu vào liền giải vây, Soyeon lấy tay mình thay tay Junhyung cho Jiyeon nắm – Cám ơn nha, nhưng cậu đi được rồi, đây là phòng con gái mà cậu cứ đứng như vậy thì chủ còn không dám vô nói chi tụi tui

-        Dạ - Junhyung lủi thủi đi

Một lúc sau, Soyeon và Boram mới ra khỏi phòng Jiyeon

-        Nãy em lau người thay đồ cho Jiyeon rồi đấy, giờ thì đến lượt chị canh nha – Soyeon nói

-        Ơ nãy chị cũng giúp em chứ bộ - Boram cãi lại

-        Nhưng giờ còn em với chị thức thôi, mà mí đứa kia thiệt là chỉ có ngủ với ăn là nhanh thôi – Soyeon cằn nhằn – Em cũng mệt lắm rồi, mới đi chơi về mà không được nằm nghỉ, sao giờ ?

-        Để mình  – Một giọng nói vang lên
   
      CHẠP 10 part 3
Chap 10 - Part 3


-        Cậu ở đây nãy giờ ah ? – Soyeon giật mình tưởng có trộm

-        Vậy mấy người còn lại trong nhóm cậu đi đâu mà bỏ cậu ở đây ? – Boram tò mò

-        Em gọi điện thoại cho họ về hết rồi – Junhyung giải thích dùng cách xưng hô chị em để họ không trách Junhyung

-        Cậu chưa trả lời câu hỏi của tôi ! – Soyeon nhắc

-        Ah thì... Jiyeon sốt nên em hơi lo – Junhyung nói hơi lo nhưng cậu cực kì lo cho Jiyeon vì cậu biết khi bệnh Jiyeon rất muốn có người bên cạnh – Không phải mấy chị cũng mệt hay sao, mấy chị cứ đi nghỉ, để em canh Jiyeon cho – Junhyung đánh trống lảng bằng lời đề nghị mà Soyeon lẫn Boram bất ngờ

-        Sao được ? Jiyeon là con gái với lại cậu ở đây không thấy bất tiện ah ? – Boram phản đối

-        Em không thấy bất tiện đâu, em ở đây canh Jiyeon thôi chứ có làm gì Jiyeon đâu – Junhyung phân bua

-        Sao tụi này biết được, lần trước còn làm Jiyeon khóc nữa mà – Boram nói lại

-        Lần này em hứa sẽ không làm gì Jiyeon khóc cả, em chỉ canh Jiyeon ngủ thôi – Junhyung cố gắng

-        Mình đồng ý cho cậu ấy ở lại – Soyeon nãy giờ im lặng nghe 2 người lời qua tiếng lại

-        Gì cơ ? – Boram ngạc nhiên, kéo Soyeon lại hội ý – Cậu điên ah ? Tự nhiên giao trứng cho ác ?

-        Nè, bây giờ cậu ấy ở đây, coi như giúp chúng ta cũng được mà. Cậu chẳng phải rất mệt khi đi chơi về ah

-        Uh thì đúng là mệt thật – Boram gật đầu đồng ý, nhưng chợt biết mình sập bẫy Soyeon – nhưng vẫn không được để Junhyung gần Jiyeon, lần trước con bé buồn vì Junhyung đấy, không nhớ sao ?

-        Thì nhớ, nhưng chị có nhớ là Junhyung và Jiyeon là bạn thân không ? – Soyeon hỏi ngược lại

-        Uh thì 2 đứa là bạn thân. Thì sao ?

-        Thì bạn bè chăm sóc nhau chứ sao ? Còn hỏi ngớ ngẩn nữa. Mệt quá nên đầu óc nghĩ không ra chứ gì. Với lại thấy Junhyung lo cho Jiyeon thật, Junhyung về chưa nghỉ ngơi gì hết thì phải lo cho con bé rồi. Thôi Junhyung muốn thì cho cậu ấy làm đi, mình đỡ mệt nữa – Soyeon nháy mắt, Boram cúi mặt xuống ra chiều đồng ý

-        Uh, cậu ở lại thì ở - Boram nói lí nhí rồi lên giọng – nhưng cậu không được làm gì Jiyeon đấy, rõ chưa ?

-        Dạ rõ, thưa sếp – Junhyung mừng thấy rõ

Lúc Boram và Soyeon vào phòng chuẩn bị đi ngủ thì Junhyung kêu Soyeon lại

-        Chị có cái khăn nào không ? Cho em mượn một cái – Junhyung ngại ngùng

-        Trong phòng đã có thau với khăn rồi mà

-        Không em muốn rửa mặt ấy mà

-        Ah, chờ chút – Soyeon quay ra đưa cho Junhyung khăn – Nè, tụi tui cho cậu cơ hội thì phải biết nắm lấy đó, nhưng mà cậu dám sờ mó gì con bé là tui cho cậu chết – Soyeon nói, không quên khuyến mãi động tác dọa nạt

-        Dạ, em biết rồi, cảm ơn chị. Chúc chị ngủ ngon – Junhyung khúm núm

-        Uh, cậu canh cho tốt đấy. Cám ơn trước nha – Soyeon nháy mắt,vỗ vai Junhyung

Sau khi rửa mặt, Junhyung đi về phòng Jiyeon. Junhyung ngồi xuống bên giường Jiyeon, thấy cô bé đang ngủ say sưa với khuôn mặt trong sáng ngây thơ, Junhyung có cảm giác nếu anh chạm vào khuôn mặt ấy, bờ môi ấy thì tất cả sẽ quay lại với anh. Trước mặt là không còn là một cô bé con mà anh vẫn thường chọc nghẹo mà giờ là một thiếu nữ ngây thơ, mít ước và là người anh thấy rung động. Mãi ngắm nhìn Jiyeon, Junhyung ngủ lúc nào cũng không hay. Đột nhiên, đang ngủ, Junhyung đứng dậy bước ra khỏi phòng, vào phòng tắm rồi quay lại phòng. Junhyung đang đi nhưng vấp phải ghế trang điểm của Jiyeon làm cậu ngã xuống giường và kết quả là 2 người cùng nằm chung. Mặt trời từ từ ló dạng, nắng cũng bắt đầu len qua rèm cửa làm cho căn phòng sáng lên. Jiyeon nheo mắt khi nhìn thấy ánh nắng chói lòa, trở người thì Jiyeon cảm thấy có gì đó sau lưng mình. Đó là Junhyung

Chap 10 – Part 4 :


Giật mình lẫn hoảng sợ lẫn một chút hạnh phúc, đó là những gì Jiyeon cảm nhận khi nhìn thấy Junhyung ở khoảng cách rất gần như thế này. Mặt của hai người chỉ cách nhau khoảng 10 cm là cùng. Thay vì hốt hoảng la lên, Jiyeon chăm chú ngắm nhìn Junhyung, nhìn đôi mắt đang nhắm. Jiyeon lấy tay vén mái tóc rối bù kia che mất đôi mắt cô đang mải ngắm. Junhyung cảm giác có gì đó đang đụng lên mặt mình. Jiyeon thấy Junhyung cựa mình từ từ mở mắt, cô bối rối không biết làm gì thì rầm một cái

-        Ah. Đau quá. Em làm gì vậy ? – Junhyung vò đầu khi Jiyeon đạp cậu xuống giường

-        Em mới là người phải hỏi câu đó đấy. Tại sao anh lại ở đây ? Ngủ trên giường em là sao ? – Jiyeon la lên

-        Bộ hôm qua em không nhớ gì ah ? – Junhyung hỏi

-        Nhớ gì ? – Jiyeon cứ lên giọng

-        Em bị sốt mà chứ đâu có uống rượu bia gì đâu sao không nhớ gì chứ ?- Junhyung nói

-        Có chuyện gì đặc biệt đâu mà nhớ !

-        Thật chứ ? – Junhyung nham hiểm – Vậy hôm qua anh đã hôn ai nhỉ ? Hôm qua ai đã kéo tay anh lại nên giờ anh phải ở đây đây ? – Junhyung vừa nói vừa chống hai tay lên giường, nhướn người lại gần Jiyeon, đưa mặt mình lại gần mặt Jiyeon hơn

-        Anh nói gì vậy ? Hôm qua tôi sốt mà, có biết gì đâu ? – Jiyeon đỏ mặt giải thích đẩy Junhyung ra xa mình

-        Sốt mà còn chủ động hôn anh lại nữa chứ. Công nhận em hôn giỏi thiệt - Junhyung vẫn khuôn mặt nham hiểm đó

-        Tôi không biết, anh đi đi – Jiyeon bặm môi bối rối nhưng vẫn cố đuổi Junhyung ra khỏi phòng

-        Chính em giữ anh lại mà – Junhyung bị đẩy đi ra đến cửa

Jiyeon đóng sầm cửa lại. Junhyung quay lại thì thấy cửa đóng sầm trước mặt mình, cậu đập cửa

-        Jiyeon ah, mở cửa đi

-        Anh về đi, bây giờ tôi mệt lắm

-        Bây giờ anh không đùa nữa đâu, Jiyeon ah

Lần này, Junhyung không nhận lại câu nói nào nữa, ngoài sự im lặng phát ra từ cánh cửa. Junhyung nhìn cánh cửa lạnh lùng kia rồi buồn bã bỏ đi. Junhyung muốn nói với Jiyeon nhiều điều lắm. Anh muốn nói xin lỗi vì những chuyện anh làm đã tổn thương cô. Anh muốn nói cho cô biết những suy nghĩ, cảm xúc bây giờ trong anh như thế nào. Một mặt anh không muốn nói vì anh sợ cô không có cùng cảm giác như anh, sợ tình cảm của Jiyeon đã trao cho người khác, anh sợ anh nói ra thì cô sẽ giữ khoảng cách với anh. Nhưng lòng anh như lửa đốt, anh sợ cảm xúc của anh có thể tuôn trào bất cứ lúc nào, anh sợ anh không kiềm nén được. Jiyeon nãy giờ vẫn đứng đằng sau cánh cửa. Khi không còn nghe tiếng của Junhyung, Jiyeon ngồi sụp xuống, lưng dựa vào tường

-        Mới sáng sớm mà ồn ào vậy ? – Hwayong kéo mền che đầu

-        Jiyeon đấy – Soyeon nói

-        Để chị coi con bé có sao không ?- Boram ngồi dậy

-        Thôi kệ nó đi, chắc nó bất ngờ khi thấy Junhyung ấy mà. Ngủ tiếp đi, lâu lâu có ngày nghỉ thì phải tận hưởng chứ - Soyeon nói khi thấy Boram định ngồi dậy

-        Uh, chắc vậy, thôi ngủ tiếp đi – Boram nói tỉnh queo

Jiyeon đi về phòng. Trong đầu cô, lờ mờ hiện ra những hình ảnh mà Jiyeon cứ tưởng mình đã mơ. Jiyeon mơ thấy Junhyung đang hôn mình và bản thân cô cũng chấp nhận nụ hôn ấy và đáp trả lại, /Không lẽ những lời anh ấy nói lúc nãy là đúng sao. Không thể như vậy được/. Jiyeon úp mặt vào gối la lên, bây giờ ai mà nhìn vào chắc cũng nghĩ con bé bị ức chế, mà đúng là ức chế thiệt, tự nhiên đi đâu hôn con người ta, nắm tay người ta lại chứ, /Jiyeon ah, mày thiệt là hết thuốc chữa rồi. Sốt thì ngủ đi, còn đi làm mấy chuyện chỉ tổ làm xấu hổ mình thôi/

Bỗng, điện thoại Jiyeon rung lên. Là Junhyung gọi. Jiyeon chần chừ không muốn bắt máy vì hiện tại không biết nói chuyện với Junhyung như thế nào sau khi làm những việc xấu hổ như thế. Điện thoại rung một hồi rồi ngưng. Một lúc sau, điện thoại lại rung lên làm Jiyeon giật mình, /Thì ra là một tin nhắn. Chắc Junhyung oppa gọi không được nên nhắn tin đây/

        Jiyeon ah, em khỏe chưa ?
                        - Kikwang -

        Ah, xin lỗi vì đã làm anh lo lắng. Hihi, em hết sốt rồi, chỉ còn choáng một chút thôi.^^
                        - Jiyeon -

Chẳng mấy chốc, sau khi Jiyeon gửi tin nhắn thì đã có tin nhắn gửi lại

        Em mau khỏe nha. Nhanh lên, nếu không anh sẽ không bao em ăn kem đâu^^
                        - Kikwang -

        Oppa nhớ nha, em sẽ mau khỏi, lúc đó em ăn anh đừng la trời đó.hihi
                        - Jiyeon -

        Uh, em nghỉ ngơi. Đừng nhắn tin cho anh nữa.
                        - Kikwang -

Kikwang gửi tin với nội dung đó, nhưng thật tình mà nói cậu vẫn hi vọng Jiyeon nhắn tin lại cho mình ; Cậu quyết định nhắn tin cho Jiyeon khi thấy Junhyung  mà chẳng nói lời nào mà ủ rũ bước vào phòng

-        Hôm qua cậu ở đó làm gì ? – Doojoon tò mò hỏi

-        Cậu đừng hỏi được không. Mình mệt lắm

-        Chắc Junhyung với Jiyeon có chuyện gì rồi đây ? – Hyunseung ra vẻ thám tử

Kikwang nghe mà cũng thấy lo lắng, lấy máy nhắn tin cho Jiyeon

---------------

-        Mấy chị đến đây coi nè, trên mãng up chương trình bữa trước Jiyeon tham gia cùng Junhyung oppa nè – Hwayoung thu hút sự chú ý của các thành viên khác

-        Haha, con bé này, trả lời bệnh thiệt, nhìn mặt nó chắc mình nghĩ nó đang chịu đựng cái gì ghê gớm lắm – Eunjung ngồi xem mà đập bàn cười lăn lộn

-        Mấy chị ơi, có gì nữa nè – Các thành viên khác coi xong đi ra, nhưng Hwayoung bỗng kêu lại. Hwayoung hoảng hốt như không tin vào mắt mình nữa
  

Chap 11 :


« Beast và T-ara hẹn hò ?

        Trên một trang mạng cộng đồng đã đăng tải một số bức ảnh, trong đó 2 thành viên của Beast và 2 thành viên của T-ara. Bức ảnh tuy hơi tối nhưng có thể thấy Kikwang đã kéo tay Jiyeon và hôn lên trán cô, 2 người có vẻ vừa có chuyện gì đó. Một số ảnh khác là Junhyung và Hyomin đang ngồi trên ghế đá nói chuyện và một tấm thấy hai người chạy đùa giỡn với nhau với khuôn mặt rạng ngời. Phản ứng của dân cư mạng hết sức hỗn loạn, một số chúc mừng và tán thành, số còn lại thì phản đối, tạo ra các cuộc chiến dữ dội trên mạng. Hơn nữa, tin đồn hẹn hò càng có thêm cơ sở khi trong chương trình Win Win gần đây nhất của đài KBS, Jiyeon cũng đã chọn Kikwang làm partner làm cậu ấy đỏ mặt, Junhyung cũng muốn làm partner với Hyomin khi 2 người họ được hỏi sẽ chọn ai nếu mình có quyền chọn partner. Công ty của 2 phía vẫn chưa có bình luận gì »

-        Ủa, hình này là hôm đi karaoke mà – Boram nhận ra hình

-        Trời mới post có 5 phút thôi mà đã có hơn 350 comment rồi. Chắc hôm nay tin này thành top news quá – Hwayoung lắc đầu bó tay

-        Eh, hình như tại con bé trong chương trình chọn Kikwang, 2 đứa còn mắt nhìn mắt nữa nên nhà đài mới nghĩ vậy – Soyeon nghĩ ra một lí do

-        Nhưng Junhyung oppa với Hyomin unnie còn đỡ, chứ Kikwang oppa với Jiyeon thì em thấy anti dữ lắm, nào là Jiyeon còn nhỏ, Kikwang không thể nào quen Jiyeon được – Hwayoung chỉ chỉ vào mấy comment trên màn hình

-        Thôi qua hỏi tụi nó coi – Eunjung nói

-        Uh – Cả đám đi qua phòng định 'tra hỏi' từng đứa thế mà.....

-        Reng reng reng – một cuộc điện thoại

-        Alo, dạ. Em cũng phải đi nữa ạ ? Dạ, em hiểu rồi – Eunjung gật gù – Công ty kêu lên tập trung bây giờ kìa
T-ara ra kí túc xá đến công ty cũng không yên thân, trước kí túc xá phóng viên, nhà báo, fan đứng đông nghẹt liên tục hỏi về tin tức vừa mới được đăng tải trên mạng, phải nhờ bác bảo vệ, mấy anh quản lí, T-ara mới lên được xe, tất cả thở phù một cái nhẹ nhỏm.

-        Alo, sao cơ ? Bây giờ ạ ? Dạ, chúng em xuống liền – Doojoon mắt nhắm mắt mở nghe điện thoại nhưng nghe đầu dây bên kia thì anh biết có chuyện gì đó không ổn – Yah ! Dậy đi, công ty kêu lên gấp kìa – vừa nói Doojoon xuống giường không quên tặng mỗi người một cái đạp

-        Gì vậy ? Lâu lâu ngủ một giấc mà cũng không yên là sao ? – Yoseob dụi mắt

-        Lên đó sớm thì biết sớm mà hình như có chuyện gì đó, ảnh nói gấp quá trời – Doojoon vừa đi vào phòng tắm

Cuối cùng, Beast cũng đến được công ty một cách 'thành công mĩ mãn'. Đi vào phòng chủ tịch Hong, cá thành viên chỉ chào rồi im lặng

-        Cậu biết tại sao hôm nay trước kí túc xá các cậu và trước công ty có nhiều người như vậy không ? – Chủ tịch Hong quay ghế lại hỏi nghiêm nghị

-        Chắc là biết tụi em sắp phát hành album mới nên vậy – Dongwoon ngây thơ nói rồi cười, bị Doojoon lấy tay khều mấy cái

-        Hyung làm gì vậy ? – Dongwoon quay qua hỏi nhỏ

-        Em không biết thì im đi cho anh nhờ - Doojoon nói nhỏ

-        Nếu đơn giản như cậu nói thì tôi tập hợp các cậu làm gì. Còn nữa, lúc ra single cũng đâu đến nỗi này – Chủ tịch Hong đứng lên, đưa một sấp hình trên bàn – Mấy cậu xem đi, rồi giải thích hợp lý cho tôi

-        Hả ? Junhyung hyung, Kikwang hyung, không phải mấy anh sao ? – Dongwoon ngạc nhiên, không chỉ Dongwoon thôi mà cả Beast cũng vậy

-        Hình này hôm trước đi karaoke nè – Yoseob chỉ chỉ

-        Karaoke là sao ? – Chủ tịch Hong ngạc nhiên – Doojoon cậu giải thích đi, dạo này tôi để lơi mấy cậu nên muốn làm gì thì làm ah

-        Dạ, đúng là hôm đi karaoke, nhưng chủ tịch hãy tin những lời em nói là sự thật. Hôm đó, biểu diễn xong thì chúng em đi ka, như những người bạn, đồng nghiệp. Chúng em cũng có thể đi chơi với nhau chứ ạ, Chủ tịch cũng đã nói là đi chơi đã tạo thêm nhiều quan hệ mà – Doojoon bị lôi vào cuộc

-        Sao lại có những tấm ảnh này ? – lãng xẹt, Junhyung hỏi những gì đang xuất hiện đầu tiên trong cái đầu đang nổ đùng đùng trong đó, nhưng điều làm cậu ngạc nhiên không phải là hình của cậu và Hyomin mà là hình Kikwang hôn lên trán Jiyeon. Cậu thật sự sốc, /Không lẽ 2 người đó đến mức ấy rồi ah ? /

-        Bây giờ trên mạng có đầy rồi, chúng tôi vẫn đang tìm cách làm vấn đề bớt căng thẳng. Tình hình không khả quan mấy. Cậu giải thích mấy bức ảnh của cậu xem nào.

-        Chủ tịch cũng biết em và Hyomin là bạn, chúng em vẫn thường nói chuyện, chọc nhau trên mạng đấy thôi, fan cũng không làm quá chuyện này cơ  mà – Junhyung ra sức giải thích

-        Chuyện của cậu thì tôi có biết, nên có thể nói được, còn chuyện của Kikwang tôi khá bất ngờ. Cậu giải thích được không ? – Chủ tịch Hong hỏi Kikwang nãy giờ đang lặng người đi, cậu không ngờ lại có người chụp được ảnh này, không biết phải nên vui hay lo nữa đây

-        ............... – Kikwang im lặng đứng trân ra đấy

-        Kikwang ah – Chủ tịch gọi Kikwang

-        Kikwang, chủ tịch gọi cậu kìa – Hyunseung khều

-        Dạ....dạ.....chuyện này.......em..... – Kiwang ngập ngừng

-        Sao ? Cậu nói nhanh lên – Chủ tịch Hong hỏi, 12 con mắt vẻ tò mò nhìn Kikwang

-        Em sẽ giải thích.....

Chap12 :


-        Em sẽ giải thích ạ - Một giọng nói đột nhiên cất lên

-        Junhyung ? Thế thì giải thích cho tôi nghe – Chủ tịch Hong ngạc nhiên, đồng thời 12 con mắt đồng loạt chuyển ánh mắt qua Junhyung

-        Chuyện là như thế này..... – Junhyung kể cho Chủ tịch nghe mà các thành viên khác há hốc mồm với ý nghĩ không biết cậu lấy chuyện đó từ đâu ra, riêng Kikwang thì cậu không biết phải im lặng để Junhyung giải thích và biết ơn cậu ấy hay ngăn Junhyung không nói ra

-        Rồi, tôi hiểu rồi. Các cậu bây giờ về đi. Lịch tuần này tôi sẽ hủy, các cậu ở nhà không được đi đâu hết, cũng không được sử dụng công nghệ thông tin cho đến khi công ty giải quyết chuyện này. Tôi sẽ cho bảo vệ tới. Các cậu ở kí túc xá mà liệu hồn đấy, lén phén là chết với tôi – Chủ tịch Hong căn dặn và ra dấu cho Beast về

-        Woa, được nghỉ đến một tuần lận sướng quá – Dongwoon giơ 2 tay lên trời

-        Hic, nghỉ một tuần mà không có điện thoại, internet, mà còn bị quản thúc nữa. Kiểu này là coi TV miệt mài luôn chứ sướng nổi gì – Hyunseung thở dài, /Làm sao liên lạc với Hyomin đây ?/. Bây giờ không có gì liên lạc nên cậu cảm thấy ức chế một phần, cậu cảm thấy mình sẽ nghẹt thở, rùng mình khi nghĩ đến 7 ngày tiếp theo

-        Haiz, chúng ta bị giam lỏng rồi. Mà cũng may, không có mấy tấm đi biển ha – Yoseob nói khi Beast đã ra khỏi phòng

-        Suỵt ! Nói nhỏ thôi. Uh may thiệt, mà chắc chắn sẽ không có mấy tấm đó – Doojoon nói vẻ chắc nịch làm mấy con mắt giương lên với vẻ ngây thơ, thắc mắc như cún con – Thì nếu có thì lúc nãy sao không có mấy tấm ảnh đó – Doojoon nhìn những ánh mắt đó không khỏi phì cười

-        Lúc nãy, tôi không cần cậu nói giúp đâu – Kikwang đứng lại nói làm mọi người quay lại ngạc nhiên

-        Bộ cậu tưởng tôi giúp cậu ? Không phải như vậy đâu, tôi làm vậy là vì sự an toàn, sự nghiệp của Jiyeon – Junhyung quay lại tiến gần đến Kikwang

-        ..... - Kikwang trả lời bằng sự im lặng

-        Cậu đã nói là thích Jiyeon, nếu cậu thích Jiyeon tại sao cậu lại không bảo vệ cô ấy trước những scandal như vậy ? - Junhyung gằn giọng

-        Mình bảo vệ Jiyeon theo cách riêng của mình – Kikwang biết mình đã sai nhưng vẫn cố biện minh

-        Cách riêng của cậu mà như vậy đó à – Junhyung đẩy Kikwang vào tường, tay cậu chỉ về phía phòng mới vừa ra, giọng nói của Junhyung bây giờ thật sự rất đáng sợ

-        Thôi, về đi, ở đây cãi lộn là có chuyện đó – Doojoon thấy sự căng thẳng giữa 2 người

Kikwang và Junhyung cũng nhận ra điều Doojoon nói là đúng nên họ kiềm chế, hậm hực ra khỏi công ty. Khi chờ Beast ra khỏi phòng, chủ tịch Hong cầm điện thoại lên gọi cho công ty của T-ara

-        Alo, cho tôi gặp chủ tịch Kim. Tôi là chủ tịch Hong của Cube Entertainment đây

-        Vâng, ông chờ một chút

-        Alo, anh Hong đấy ah ?

-        Vâng, tôi đây. Tôi gọi là muốn cùng anh thảo luận về mấy tấm ảnh trên mạng

-        Ah, tôi cũng đang định gọi cho anh đây. Bên anh như thế nào ?

Cuộc nói chuyện kéo dài gần 10 phút

-        Tôi thấy như vậy là tốt nhất. Vậy tôi sẽ gửi người qua.

-        Uh, tôi mừng khi anh hợp tác với chúng tôi

-        Vâng, tôi cũng rất vinh dự được hợp tác với anh. Mong hợp tác với công ty anh trong thời gian sớm nhất, nhưng mong lần sau không phải vào tình huống như thế này. Vậy chào anh

-        Vâng chào anh – Chủ tịch Kim gác máy

-        Tôi vừa nói chuyện với chủ tịch bên Cube. Chúng tôi đã quyết định tổ chức một cuộc họp báo vào thứ 6 này. Bên Cube cũng đã cung cấp một số thông tin nên tôi tin giải quyết nhanh thôi. Lịch trình sẽ điều chỉnh một chút, Hyomin và Jiyeon khi tham gia sẽ có một trong các thành viên đi cùng để hỗ trợ. Không tránh khỏi những câu hỏi về vấn đề này nên khi bị hỏi những câu liên quan thì cứ nói là qua cuộc họp báo sẽ làm rõ mọi vấn đề. Cám ơn các cô. Một ngày vất vả cho các cô rồi

-        Dạ, chúng em chào chủ tịch

-        Phù, may ghê, không biết nói sao thì có điện thoại bên Cube gọi – Jiyeon chạy ra khỏi phòng đầu tiên với khuôn mặt lộ rõ vui mừng như vừa thoát khỏi địa ngục

-        Cũng may nãy trên xe, mấy chị nói em mới chuẩn bị tinh thần – Hyomin lấy tay ôm ngực thở ra

-        Em thì không chuẩn bị được gì hết. Hic – Jiyeon nói

-        Thôi, bây giờ đã tìm ra được cách giải quyết rồi nên cứ yên tâm đi – Soyeon nói

-        Sao cậu biết ? – Boram nhìn

-        Thì nãy ở trong đó cậu không nghe chủ tịch là tổ chức họp báo sao ? – Eunjung nói

-        Thì sao unnie ? – Hwayoung ngây thơ hỏi

-        Thì ok một nửa rồi đấy, ngốc ah – Qri cốc đầu Hwayoung

-        Một nửa là sao unnie ? – Jiyeon hỏi mà làm mọi người thở ra

-        Một nửa còn lại là do em với Hyomin nữa thôi, ở trong đó run quá không nghe gì ah ? – Soyeon nói, bây giờ không chỉ Qri cốc đầu Jiyeon mà cả đám cốc ké cô bé, họ rượt đuổi cười với nhau trong công ty, chưa bao giờ họ có cảm giác thoải mái như vậy, cả những ngày nghỉ cũng không bằng
   
        Chap 13 :


Cuối cùng cuộc họp báo cũng đã tới, fan như ngồi trên đống lửa, đại diện các bên tập trung chuẩn bị bài nói của mình trước báo chí, phóng viên thì cố gắng kiếm được càng nhiều tin tức càng tốt, họ cũng tò mò muốn biết sự thật. Dù đã biết mọi chuyện sẽ được giải quyết êm đẹp thế nhưng Beast và T-ara cực kì hồi hộp, không biết sẽ suôn sẻ hay không vì sẽ truyền hình trực tiếp, nhất cử nhất động của 2 vị phát ngôn sẽ được chú ý. Cuộc họp báo bắt đầu. Một số ít không muốn coi nhưng vẫn phải coi vì đa số thắng thiểu số. Thiểu số ban đầu không quan tâm mấy, nhưng thấy đa số căng thẳng quá nên cũng liếc mắt qua xem và thấy căng thẳng không kém. 26 con mắt bắt đầu căng ra, lỗ tai cũng mở hết công suất như sợ lỡ mất một giây nào. Đại diện của 2 công ty ra chào mọi người

-        Xin chào quý vị và khán giả truyền hình, hôm nay chúng tôi tổ chức cuộc họp báo này với mục đích làm rõ mọi vấn đề được đăng tải trên mạng dạo gần đây – Đại diện Cube mở lời

-        Vâng, xin mọi người trật tự và ổn định chỗ ngồi, chúng tôi sẽ bắt đầu – Đại diện còn lại nói

-        Như mọi người đã biết trên mạng đã đăng tải một số hình ảnh và được cho là bằng chứng về việc Beast và T-ara hẹn hò, chúng tôi cũng đã điều tra thì mọi người không như mọi người đã nghĩ. Junhyung và Hyomin là bạn từ lâu, họ vẫn thăm hỏi và nói chuyện nhau trên mạng ; điều này mọi người cũng đã biết, nên những hình ảnh có Junhyung và Hyomin chỉ mang nói tình bạn thân thiết của họ mà thôi – Đại diện Core Mnet nói và các nhà báo, phóng viên tập trung ghi chép, ghi âm lại

-        Còn những hình ảnh Kikwang và Jiyeon chúng tôi xin nói rõ là đó chỉ là một trò chơi giữa 2 nhóm và 2 người họ thua nên phải thực hiện hình phạt – Đại diện Cube nói

-        Trò chơi này là sao ? - Một phóng viên la lên hỏi

-        2 nhóm có tổ chức một trò chơi, phải chia theo cặp. Jiyeon và Kikwang thua nên phải thực hiện hình phạt. Họ phải hôn nhau, nhưng Kikwang quyết định hôn lên trán Jiyeon thôi – Thấy khán phòng im lặng, vị đại diện nói tiếp – Chúng tôi đã trình bày xong

-        Vậy các anh giải thích như thế nào về sự lựa chọn của Jiyeon trong chương trình Win Win gần đây ? – một phóng viên giơ tay hỏi

-        Ah, vâng. Sau trò chơi đó mà Beast và T-ara trở thành bạn, Jiyeon và Kikwang không phải là một ngoại lệ. Họ trở thành anh em, giúp đỡ nhau và trước đó Jiyeon cũng rất hâm mộ Kikwang về tài năng nhảy của cậu ấy - Đại diện Core Mnet nói

-        Vậy T-ara hoặc Beast có dự định tiến Nhật không ?

-        Chúng tôi vẫn đang lên kế hoạch, khoảng trong năm nay – Đại diện Core Mnet nói

-        Beast vẫn chưa có ý định tiến Nhật, họ vẫn đang chuẩn bị cho full - length album. Mong mọi người sẽ ủng hộ – Đại diện Cube nói

-        Cho tôi hỏi! – Một phóng viên giơ tay làm không chỉ mọi người trong phòng đều quay lại nhìn mà 13 con người đang trong kí túc xá cũng thấy giật mình và hồi hộp khi màn hình TV quay qua người vừa mới xin hỏi

-        Vâng anh cứ hỏi – Đại diện Core Mnet bình tĩnh lắng nghe, mặc dù ông cũng đang rất lo lắng không biết câu hỏi là gì. Khi nhìn vào ánh mắt của người vừa nói, ông có cảm giác người đó hình như người đó có một thứ gì đó chắc chắn có thể đạp đổ tất cả những gì mà ông và vị đại diện kia vận dụng hết trí lực và sức lực của mình

-        Vậy các anh sẽ giải thích như thế nào về những tấm ảnh này ? – Người phóng viên đó giơ cao những hình ảnh , làm cho các phóng viên lẫn nhà báo khác nhướn người nhìn cho bằng được những tấm ảnh đó

Đó là những tấm ảnh đi chơi biển của 2 nhóm, trong đó có tấm ảnh Jiyeon ngồi tựa đầu vào vai Kikwang. Không khí trong phòng bắt đầu xì xào và nhốn nháo, nhưng 2 người đại diện vẫn im lặng. Tất cả đều quay lại im lặng chờ câu trả lời, một số phóng viên nhắc lại câu hỏi để đảm bảo 2 vị đại diện có thể nghe thấy. Ở kí túc xá, bầu không khí cũng im lặng, mọi người hồi hộp chờ đợi câu trả lời. Ở kí túc xá của Beast,

-        Chết rồi – Yoseob quay lại nhìn mọi người

-        Sao người đó có được những tấm ảnh đó vậy ? – Doojoon ngạc nhiên nhìn chăm chú vào màn hình

-        Mình mà ở đó chắc cứng họng luôn quá – Hyunseung nói mà quay qua thì thấy Junhyung và Kikwang cũng cực kì căng thẳng không kém, /Hai người hẹn nhau đêm khuya ra biển để tâm sự nữa ư ? 2 người này...không lẽ anh không còn cơ hội sao, Jiyeon ?/ ; /Chết rồi, mấy tấm ảnh này sao lại xuất hiện vào lúc này ? Có cả ảnh đêm đó nữa ? Làm ơn làm ơn, đừng mà/

-        Đến rồi sao ? – Soyeon nói

-        Sao giờ Jiyeon ? – Hwayoung quay lại nhìn Jiyeon

-        Mình cũng không biết nữa – Jiyeon căng thẳng đến nỗi tay của Jiyeon lạnh ra mồ hôi

-        Sẽ được thôi mà – Boram cố làm dịu mọi người trong kí túc xá, nhưng cô cũng không thể bình tĩnh được, Hyomin lo lắng mà cô đã cắn móng tay từ lúc nào

-        Vậy có phải việc Beast và T-ara hẹn hò là thật ? – Một phóng viên hỏi, vẫn là một không khí im lặng trong phòng họp và hồi hộp ở 2 kí túc xá. Tất cả đều muốn nín thở để lắng nghe từng chữ mà ngưởi đại diện sắp nói

-        Vâng, chúng tôi sẽ nói rõ về những bức ảnh này – Đại diện Cube vừa nói vừa quay lại nhìn đại diện Mnet, ánh mắt 2 người nhìn nhau như thể họ đang tiếp sức cho nhau, hoặc.....

      Chap 14 :


Hoặc mang một ý nghĩa cái gì đến cũng đã đến. Họ nhẹ gật đầu ra hiệu cho nhau

-        Những hình ảnh vị này vừa mới đưa ra cũng chỉ là hoạt động thư giãn nghỉ ngơi của 2 nhóm mà thôi. Chúng tôi không phủ nhận là gần đây T-ara có rất nhiều hoạt động từ đó nhóm bắt đầu thấy có áp lực. Việc Jiyeon và Kikwang chúng tôi đã điều tra, Jiyeon và Kikwang ngồi tâm sự về áp lực về công việc và từ fan như đồng nghiệp và họ cho nhau những lời khuyên vì vậy trong thời gian tới quý vị sẽ thấy một Jiyeon tràn đầy sức sống hơn – Đại diện Mnet nói

-        Nhưng tại sao chỉ có 2 nhóm thôi ? – một phóng viên hỏi

-        Vâng, 2 nhóm vừa hợp tác với nhau nên việc gặp gỡ bàn về công việc là chuyện bình thường. Chúng tôi xin nói rõ một lần nữa. Beast và T-ara là đồng nghiệp và ngoài đời họ là những người bạn thân. Chúng tôi khuyến khích những mối quan hệ như thế này để giúp họ thoải mái trong công việc – Đại diện Cube nói

-        Bạn cũng có thể nảy sinh tình cảm. Vậy đến lúc đó sẽ như thế nào ?

-        Chúng tôi tôn trọng sự riêng tư của các thành viên trong nhóm, nhưng khi vượt quá sự cho phép thì chúng tôi sẽ phải can thiệp - Đại diện Cube nói

-        Vậy các anh cũng nói đến tôn trọng sự riêng tư ah ? – Một phóng viên nói

-        Đối với chúng tôi là như vậy, chúng tôi nghĩ mình đã làm những điều tốt nhất cho nhân viên của mình, nhưng tôi nghĩ quý vị đã đi quá xa chủ đề ngày hôm nay – Đại diện Cube nói tiếp

-        Chúng tôi đã trình bày xong các nguyên nhân dẫn đến những hình ảnh trên. Qua đây, chúng tôi muốn xin lỗi người hâm mộ của Beast và T-ara đã không làm rõ mọi việc sớm hơn, chúng tôi mong qua cuộc họp báo này mọi người sẽ nhận thức rõ hơn về vấn đề và đừng làm nó lạc hướng. Buổi họp báo đến đây là hết. Chúng tôi xin cám ơn quý vị và khán giả xem đài đã dành thời gian theo dõi – Đại diện Mnet nói xong thì cả 2 người đại diện cúi đầu chào và đi ra khỏi phòng với sự tiếc nuối của đám phóng viên và nhà báo, họ mong câu chuyện không đi theo chiều hướng như thế này, họ mong một câu chuyện kịch tích hơn để có cái mà đăng lên báo

-        Cám ơn anh đã giúp đỡ chúng tôi – Đại diện Mnet nói

-        Không, chúng ta cùng có lợi mà. Bên tôi không có thông tin về vụ đi biển ấy thế mà bên anh đã có, nhờ vậy mà ứng phó kịp - Đại diện Cube nói

-        T-ara kể chúng tôi mới biết đó chứ, nếu không thì.....

-        Thôi, mọi chuyện cũng đã qua rồi. Chúc mừng sự hợp tác của 2 công ty. Tôi về đây – Đại diện Cube bắt tay cúi chào xin về

-        Vâng chào anh – Đại diện Mnet bắt tay cúi chào

Ở kí túc xá, 13 con người tắt TV xong thì thở phào nhẹ nhỏm.

          -                Sao thấy bình tĩnh dữ vậy ta ? Không lẽ.... - Hyunseung bình luận

          -                Chắc đã tìm được nguồn thông tin rồi – Doojoon nói

          -            Sao cũng được, rốt cuộc thì cũng xong – Dongwoon vươn vai

          -                Phù, cuối cùng cũng xong, hi vọng sẽ không có nghi ngờ gì nữa – Hyomin thở ra

          -                Ý em nghi ngờ là sao ? – Eunjung tinh ý

          -                Ờ thì.... – Hyomin ngập ngừng

          -                Thì nó với Hyunseung chứ sao – Soyeon nói làm Hyomin ngạc nhiên – Em đừng có nghĩ sẽ qua mắt được chị

          -                Thiệt hả ? – Qri bất ngờ

          -               Chứ sao ? Thấy mặt nó giờ thì biết rồi. Nếu có ý định hẹn hò thì đừng lộ liễu quá mắc công fan tấn công la làng, không thì đừng có nhả giữ rồi ảnh hưởng đến hình tượng – Soyeon căn dặn, còn Hyomin chỉ biết cúi đầu lắng nghe

          -                Alo – bỗng một có một cuộc điện thoại, Boram nhấc máy

          -               Tôi, chủ tịch Kim đây, bật loa lên đi – Đầu dây bên kia nói – Mọi người đã xem rồi phải không ? nhưng chưa thể chắc chắn họ sẽ tin chúng ta vì vậy tôi đã chuyển lịch lại rồi và bây giờ các cô phải cẩn thận với hành động và lời nói của mình. Trong một tháng tới, các cô chỉ được tham gia show rồi về, không được đi các bữa tiệc sau các show, nhất là có các thành viên Beast. Chúng tôi sẽ đưa thêm xe và một số người bảo vệ. Tất cả chỉ để bảo vệ sự an toàn và tránh mọi nguy cơ scandal tái diễn. Tôi mong các cô sẽ hợp tác. Tôi gọi chỉ có như thế thôi. Các cô có muốn nói gì không ?

-        Dạ không – Soyeon nhìn từng người đang lắng nghe chăm chú rồi nói

-        Vậy tôi cúp máy đây. Các cô đã vất vả rồi. Chào

-        Dạ chúng em chào chủ tịch – T-ara đồng thanh. Điện thoại bây giờ là những tiếng tút

-        Vâng, em hiểu rồi – bên Beast, Doojoon cũng mới vừa nhận được điện thoại của Cube

-        Gì vậy, hyung ? – Dongwoon tò mò

-        Chủ tịch căn dặn chúng ta cẩn thận. Lịch đã được lên lại rồi, ngày mai nhận lại điện thoại và bắt đầu đi làm, ít đi chơi ngoài và tham gia mấy buổi ăn uống. Cẩn thận lời nói và hành động, nhất là Yoseob và Dongwoon. Chủ tịch dặn như vậy đó

-        Đi làm rồi sao ? – Hyunseung thở dài

-        Hôm trước không biết ai than không được đi làm, bây giờ được đi rồi la làng nha – Yoseob nghẹo

-        Thôi, nghỉ ngơi đi. Mai đi làm lúc đó mà nuối tiếc – Doojoon nói

Mọi người đều có chung một cảm giác thoải mái hơn trước, trừ Kikwang và Junhyung. 2 người có vẻ mặt đăm chiêu, /Từ đầu đến cuối vẫn là Junhyung. Cậu ấy vẫn luôn là người theo âm thầm đi sau bảo vệ cho Jiyeon. Cậu ấy biết được cái bóng nào là của Jiyeon, biết phân biệt tâm trạng qua nụ cười, biết tất cả về Jiyeon. Còn mình, một người chắc chắn không phải đi đằng sau Jiyeon. Có thể mình lúc nào cũng đi trước nên không bao giờ biết Jiyeon cảm nhận được những gì. Có thể là đi ngang hàng song song chỉ liếc nhìn nhau, vì 2 đường song song không thể cắt nhau, trừ phi chúng ta ở một thế giới khác, Jiyeon nhỉ. Thế giới khác ? Anh muốn chúng ta ở một thế giới khác, ở đó em biết anh trước Junhyung, nhưng liệu như vậy em có yêu anh không ?/ ; /Em biết tình cảm của Kikwang, còn của anh thì sao ? Không lẽ từ trước đến giờ anh chỉ là một người bạn, một người bạn chưa đến nỗi thêm chữ 'thân' ? Anh muốn nói cho em biết không chỉ có mình Kikwang mà còn có cả anh luôn muốn bảo vệ, chăm sóc em. Không, anh muốn cho em biết rằng anh yêu em/

---------------

        Yah, Park Jiyeon. 11 giờ tối xuống công viên trước kí túc xá. Không xuống thì chết với anh
                        - Junhyung -

Jiyeon ngỡ ngàng khi hơn một tháng không nói chuyện nhắn tin điện thoại mà giờ nhận tin nhắn từ Junhyung, thấy hơi sợ khi lần này Junhyung còn dọa nạt nữa, /Không biết chuyện gì nữa đây/ – Jiyeon nghĩ.

Junhyung ngồi trên xe gửi tin mà cười tủm tỉm

-        Hyung bị sao vậy ? Tự nhiên ngồi cười một mình – Dongwoon hỏi, còn lại thì chọc nghẹo

-        Hôm nay hyung cho qua, không đánh em vì hôm nay hyung có chuyện vui – Junhyung nói làm tất cả các thành viên ngạc nhiên quay lại nhìn lắc đầu

Junhyung hí hửng ngồi trên xe, tưởng tượng khuôn mặt Jiyeon sẽ như thế nào khi nhận được tin nhắn vừa rồi

« RẦM »

Chap 15:


-        Beast gặp tai nạn rồi, đang trong phòng cấp cứu – Hyomin từ trong phòng chạy ra vẻ mặt hốt hoảng

-        Thật hả ? – Boram đang ăn cũng phải ngước lên hỏi

-        Mọi người nhanh lên nào – Soyeon hối, Jiyeon đứng ngồi cũng không yên

Jiyeon chạy xuống xe trước, chờ mọi người. Trong lúc chờ đợi, Jiyeon càng thấy lo lắng hơn, /Sao tự nhiên mày lo lắng như vậy hả Jiyeon ? Bình tĩnh nào/ - Jiyeon tự nói với bản thân hai tay đan chặt vào nhau

Trên xe, Hyomin và Jiyeon là 2 người bồn chồn nhất, 'Anh ah, chạy nhanh lên nữa được không' – Hyomin nói với anh lái xe.

-        Sao em biết vậy Hyomin ? – đang dầu sôi lửa bỏng mà Soyeon vẫn còn hỏi

-        Hyunseung gọi cho em, xong rồi cúp máy luôn. Em cũng chưa rõ tình hình nữa – Hyomin nói gấp

Bầu không khí trên xe trở nên im lặng

----------------

-        Được không ? –Junhyung hỏi

-        Hyung ác lắm đó – Hyunseung vừa tắt điện thoại, lấy tay che trán lắc đầu /Trời, bị như vậy mà còn cười được Không biết trời thương hay hại ổng đây ?/

Junhyung không nói gì thêm, chỉ cười một cách khó hiểu, /Jiyeon ah, coi như trời thương anh đi, thực hiện kế hoạch sớm hơn dự định/.

-        Mấy cậu nhớ làm theo những gì tớ nói đó. Không thì chết với mình – Junhyung căn dặn

-        Uh, mọi chuyện nên cơm nên cháo thì phải đãi tụi này đó – Yoseob nói

-        Mấy cậu phải làm xong đi đã, nếu ok thì tớ khao một chầu – Junhyung nháy mắt

Kikwang cũng đã nghe Junhyung bàn kế hoạch. Cậu thật sự không muốn giúp, không muốn hai người họ làm lành với nhau hay thậm chí là tiến thêm một bước mới theo ý định của Junhyung. Cậu lưỡng lự, không biết phải như thế nào, giúp người bạn của mình có được thứ mình muốn hay phải giữ cô ấy cho riêng mình đây, cậu luôn tự nhủ cậu sẽ luôn ở bên Jiyeon dù có chuyện gì, vẫn ở bên bảo vệ và an ủi. 2 từ 'ở bên' ấy thật sự cậu không muốn nghĩ tới, cậu vẫn chưa quen, cậu vẫn chưa thể chấp nhận sự thật dù cậu đã rút lui nhưng vẫn nuôi hi vọng một ngày Jiyeon sẽ nhận ra tình cảm của cậu, sẽ nhận ra sự hiện diện 24/7 của mình, /Mày thật ích kỉ, Kikwang ah/ - Cậu thầm trách bản thân

Cuối cùng T-ara cũng đến trước cổng bệnh viện. Khỏi cần nói thì cũng biết ai ra xe nhanh nhất. Hyomin và Jiyeon chạy vào bệnh viện, bỏ xa Soyeon, Boram, Qri, Hwayoung. 2 người chạy vào phòng cấp cứu. Hyomin vừa chạy vừa tìm ; Jiyeon cũng hớt hãi chạy vừa thầm gọi tên một người đến nổi tiếng thì thầm đó thành tiếng mỗi lúc một to hơn. Trong đầu Jiyeon bây giờ không nghĩ được gì, cô chỉ muốn gặp người đó càng nhanh càng tốt. Hỏi các cô y tá thì họ chỉ cho biết đã được chuyển qua khu vực khác. 2 người đang hớt hãi tìm. Hyomin và Jiyeon bắt đầu cảm thấy có chuyện gì đó không ổn, không biết từ lúc nào mà mắt Jiyeon đã ngấn lệ. Jiyeon không khóc thành tiếng, nhưng đó lại là những giọt nước mắt đang trực chờ trên đôi mắt mệt mỏi của cô. Bỗng ở đâu đó có một giọng nói gọi Hyomin và cả tên cô nữa. Jiyeon quay lại theo hướng phát ra tiếng nói ấy. Nước mắt đã làm nhòe tầm nhìn của Jiyeon. Dáng người ấy cũng gầy gầy cao cao như Junhyung, nhưng khi Jiyeon lấy tay lau nước mắt thì nhận ra người đó không phải là Junhyung. Mà là Hyunseung. Hyomin tự lúc nào đã chạy đến xem Hyunseung có bị thương gì không. Nhìn Hyunseung mà Jiyeon tin rằng Beast sẽ không sao, nhưng vẫn chưa thấy Beast đâu

-        Oppa ah, mọi người đâu rồi ? – Jiyeon hỏi, nhưng không nhận ra sự thay đổi trong nét mặt của Hyomin và Hyunseung

-        Ah, em đi theo anh – Jiyeon nghe câu nói này làm cô lạnh cả xương sống

-        Đi đâu vậy ? – Jiyeon không chịu nổi sự tò mò, ah không, sự lo lắng. Cô nhìn Hyunseung chăm chú nhưng Hyunseung lạnh lùng không trả lời.

Đi theo Hyunseung, Jiyeon cũng nhìn xung quanh và nhận ra đây đã là khu vực phòng bệnh. Đột nhiên, Jiyeon đâm phải một tấm lưng của một ai đó. Hyunseung quay lại hỏi

-        Em có sao không ?

-        Dạ em không sao đâu – Jiyeon xoa xoa đầu mình

-        Tới rồi đấy – Hyunseung đứng trước phòng bệnh.

Trước phòng bệnh, mỗi người đều có một miếng băng không trên đầu thì cũng ở tay. Đó những gì Jiyeon thấy khi gặp mọi người. Không phải mọi người. Có Doojoon, Yoseob, Dongwoon và có cả Kikwang nữa, nhưng...Jiyeon không muốn nghĩ đến điều tồi tệ nhất. Bây giờ Jiyeon đang đứng trước phòng bệnh, cô nhìn vào bảng tên đặt trước phòng. Không tin vào mắt mình, Jiyeon nhìn mọi người còn lại để xác nhận rằng những gì mình vừa nhìn có đúng không. Những ánh mắt nghiêm trọng, lẫn một cái gì đó mà hiện tại Jiyeon không đủ lí trí để nhận ra.

-        Em vào đi – Doojoon giọng buồn buồn nói. Jiyeon đang nhìn cánh cửa phòng bệnh hi vọng tên trùng tên nhưng nghe Doojoon nói thì cô quay lại nhìn. Ánh mắt ấy làm cô tin hơn đã có chuyện với Junhyung

-        Anh ấy nặng lắm ah ? – Jiyeon hỏi quay lại nhìn mọi người như muốn xác nhận lại những suy nghĩ mơ hồ. Jiyeon nhìn Kikwang vì cô tin anh sẽ nói rõ sự việc, nhưng Kikwang lại quay đi chỗ khác làm Jiyeon thật sự nghĩ những gì mình tin là sự thật

Jiyeon quay mặt đối diện với cánh cửa, lấy một hơi thật sâu. Tay Jiyeon từ từ chạm đến nắm cửa, độ căng thẳng trong Beast cũng tăng theo. Jiyeon đã mở cửa và chầm chậm bước vào. Phòng có 3 giường, nhưng chiếc giường đầu tiên không có ai, chiếc giường thứ 2 thì cũng thì là cái mền trắng toát lạnh lùng, và rồi giường cuối cùng là một người con trai đang nằm ngủ như một cậu bé. Vẫn là đôi mắt mà cô đã ngắm, vẫn là khuôn mặt cô đã một lần chạm nhẹ. Lần này trái tim đập liên hồi, nhưng không phải là cảm giác hạnh phúc. Jiyeon nhìn người con trai ấy, vẫn đang mê man chìm vào giấc ngủ. Jiyeon từ từ lại gần, bây giờ Jiyeon đang đứng cạnh giường bệnh. Từng giọt nước mắt rơi xuống mà cô cũng không biết

-        Yong Junhyung, dậy mau đi – Jiyeon lay

-        Em không giỡn với anh đâu – Jiyeon vừa lay vừa khóc

-        Yah, Yong Junhyung, dậy nhanh mau – Jiyeon khóc to hơn, cô thật sự thấy sợ khi nhìn thấy Junhyung bất động – Nếu anh không dậy thì đừng nhìn mặt em nữa, đừng làm bạn em nữa. Chẳng phải tối nay anh có chuyện muốn nói với em sao ? Anh muốn làm lành ? Uh, em sẽ làm lành, chúng ta sẽ lại trở thành bạn, nói chuyện, đi chơi, ăn kem hàng giờ, được không anh ? Anh dậy mau đi – Jiyeon nói rồi gục xuống giường khóc thút thít. Junhyung thì đang cắn răng chịu đựng vì Jiyeon lay cậu quá mạnh trong khi cậu còn đang đau, lâu lâu cậu he hé mắt nhìn Jiyeon

-        Anh không muốn làm lành với em – Bỗng từ đâu một bàn tay đặt lên bàn tay của Jiyeon. Cô ngạc nhiên ngước lên

-        Hả ? Gì cơ ? – Jiyeon im lặng dụi mắt mình, một lần nữa lại ngạc nhiên không tin những gì mình vửa thấy

-        Anh không muốn chúng ta lại trở thành bạn – Junhyung nói lại lần nữa, hình như anh hiểu ra Jiyeon vẫn còn đang rất bàng hoàng

-        Anh....anh...nãy giờ – Mặt Jiyeon đực ra thấy rõ, tay Jiyeon chỉ chỉ vào Junhyung

-        Anh muốn chúng ta tiến thêm một bước mới – Junhyung kéo mền ra, ngồi dậy nhưng – Ah, lưng của tôi

-        Không sao chứ ? – Jiyeon thấy vậy lo lắng đỡ Junhyung dậy

-        Anh không sao, nhưng có điều anh muốn nói với em. Anh mới nhận ra gần đây thôi – Junhyung nắm bàn tay Jiyeon kéo lại gần cậu hơn, nãy giờ Jiyeon vẫn im lặng – Anh nghĩ em cũng có cùng cảm nhận như anh nhưng chỉ là em chưa biết thôi – Junhyung nói nhìn thẳng vào mắt Jiyeon làm cô bối rối, biết điều Junhyung chuẩn bị nói là quan trọng đối với anh, nhưng không biết nó có quan trọng với mình hay không, Jiyeon tỏ ra không hiểu

-        Anh muốn chúng ta không phải là bạn nữa – Junhyung độc diễn

-        Thật ư ? – Jiyeon hỏi trong bàng hoàng, một lần nữa nước mắt lại rơi – Vậy thì tốt thôi - nhưng Jiyeon kịp lấy lại sự lạnh lùng của mình rồi bỏ đi

-        Cái anh muốn là yêu em – Junhyung nắm tay giữ Jiyeon lại ngập ngừng nói

Từ đằng sau, Jiyeon nghe rành rọt những gì Junhyung nói nhưng hôm nay mọi giác quan của cô dường như không nhạy như mọi ngày nữa

-        Anh nói gì vậy ? – Jiyeon quay lại nhìn Junhyung

-        Cái anh muốn nói là anh yêu em – Junhyung lấy hết can đảm nói trôi chảy từng chữ. Jiyeon ngạc nhiên mở tròn mắt
Bây giờ, Jiyeon không còn sức để suy nghĩ gì được nữa. Chuyện chạy đến bệnh viện, sợ hãi cộng với lo lắng đã làm mòn rút sức lực của cô bé giờ Junhyung đùng một cái nói như vậy. Jiyeon không biết phải làm sao, chợt

-        Em cũng thích cậu ấy mà, đúng không ? – Soyeon đi vào nói, theo sau là Beast và T-ara

-        Em đã khóc rất nhiều khi cậu ấy mắng oan em – Doojoon nói

-        Nhưng em vẫn muốn làm hòa với cậu ấy – Boram chêm vào

-        Em cũng chịu hôn làm hòa với cậu ấy – Soyeon nói

-        Woa, thật hả ? Hồi nào vậy ? – Beast ngạc nhiên quay qua nhìn Soyeon

-        Nhưng em.... – Jiyeon choáng ngợp khi từng người nói, chính bản thân mình Jiyeon còn không hiểu rõ mà mọi người lại biết hết sao

-        Chỉ vì lòng tự trọng của em đã che dấu tình cảm của em mà thôi – Soyeon cắt ngang

-        Em...em...bối rối quá, em...em....không biết nữa – Jiyeon nói lấp lửng chạy ra, kéo tay Junhyung ra

-        Jiyeon ah – Junhyung gọi với nhưng Jiyeon vẫn chạy

Jiyeon chạy ra khỏi phòng bệnh đứng dựa lưng vào cửa, lấy tay ôm ngực, Jiyeon đang tự hỏi tại sao tim mình lại đập nhanh như vậy ? Không lẽ mọi người nói đúng ? Không được, không thể được. Jiyeon lắc đầu lia lịa

-        Lắc như vậy em không sợ chóng mặt ah ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jiyeon