trăng non

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trăng non mờ nhạt, tựa tình tôi - em.

những năm tháng ấy, tôi chạy theo em đến kiệt quệ, đến rời rã đôi chân. tôi chạy và chạy đến khi, tôi nhận ra rằng em dần trở nên ảo huyền, rồi tan đi trong làn hiểu yên dày đặc.

em cũng chưa từng ngoảnh đầu lại nhìn tôi vì em mà trở nên điên dại, trở nên hãi sợ với thứ mà người đời gọi là tình yêu. 

tôi gặp em vào một đêm trăng mới, khi ánh trăng còn bảng lảng trên đầu. 

ngày đó, tôi cứ thầm nghĩ em với tôi là túc duyên. không tình cờ mà trời đất để tôi thấy em giữa một đêm trăng mịt mờ như thế. 

hình dung em lấp ló dưới thứ ánh sáng không rõ ràng ấy. dẫu vậy, em vẫn xinh đẹp lắm, vẫn yêu kiều lắm. 

ồ, xin em đừng hiểu lầm mà tội cho kẻ dại khờ này, tôi yêu em không vì vẻ bề ngoài. 

những tháng năm phiêu bạt đó, em ở bên cạnh, kéo tôi ra khỏi vũng lầy tăm tối. 

những năm tháng lang bạt kì hồ đó, em ở bên cạnh, không ngại truân kiển, cùng tôi tầm phương khắp chốn.

em ôm tôi những ngày mưa như trút nước. dạo đó, tôi không thích mưa, dù cho nó có là một cơn thụy vũ. tôi nói với em rằng mưa khiến tôi buồn, khiến tôi day dứt nỗi đau quá khứ, khi tôi chỉ là một đứa trẻ mồ côi, bị vứt xó ở khu ổ chuột rách tàn.

em khẽ hôn tôi những đêm trăng mờ. dạo đó, tôi cũng chẳng thích trăng. tôi bảo em rằng trăng không sáng, vậy cớ gì lại mọc lên ? không rõ, hà cớ gì lại xuất hiện ?

em hát tôi nghe vào những hôm mây giăng kín. dạo đó, tôi lại ghét mây. tôi than vãn với em rằng mây che mất đi ánh sáng của những vì sao đêm, của thiên chương mà tôi hằng tìm kiếm.

em thích ngắm sao. những đêm trăng mờ thật thích hợp để em luyên thuyên mãi về chòm chức nữ. em nói tình ngưu - chức buồn lắm. em hỏi sao tình yêu của họ lại bị ngân hà chia đôi ? tôi bật cười. "do họ phạm luật trời đấy".

"vậy anh có sẵn sàng đập vỡ 'bức tường' nơi anh, phá bỏ luật lệ của chính anh, để em bước vào không ?"

"tôi không chắc đâu em."

đến bây giờ, khi tôi đã chịu đập nát cái 'bức tường' thối tha kia, em lại chẳng quay về. em mang theo hồi ức của tôi vào những đêm trăng non kia, mờ dần rồi biến mất. 

như cái cách em đột nhiên xuất hiện trong đời tôi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro