Sự Đối Mặt Của Cảm Xúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


---

**Chương 3: Sự Đối Mặt Của Cảm Xúc**

Bobbie và May tiếp tục làm việc cùng nhau, những ngày trôi qua nhanh chóng với những buổi diễn và những công việc không tên, nhưng trong lòng Bobbie, một cảm xúc mãnh liệt ngày càng lớn dần. Anh biết rằng mình đã yêu May từ lâu, nhưng mỗi lần anh cố gắng tỏ bày, một nỗi lo sợ không tên lại ngăn cản anh. Dù vậy, tình cảm ấy không thể mãi giấu kín.

Vào một buổi chiều sau khi hoàn thành xong lịch diễn dày đặc, Bobbie quyết định không thể tiếp tục giữ mãi cảm xúc này trong lòng nữa. Anh mời May đến một quán cà phê nhỏ, nơi mà họ có thể nói chuyện riêng tư. Không gian quán nhỏ xinh với những bản nhạc du dương khiến không khí trở nên nhẹ nhàng, nhưng tim anh lại đập rộn ràng hơn bao giờ hết.

"May, anh có chuyện muốn nói với em," Bobbie mở lời, đôi mắt anh chứa đầy cảm xúc chân thành.

May nhìn anh, đôi mắt cô trong veo, chứa đầy sự tò mò và chút lo lắng. "Dạ, có chuyện gì vậy anh?"

Bobbie hít một hơi thật sâu, như để lấy thêm can đảm. "May, từ khi em bước vào cuộc sống của anh, anh nhận ra rằng mình không thể ngừng nghĩ về em. Mỗi khi em cười, mỗi khi em chăm sóc cho anh, anh cảm thấy trái tim mình như tan chảy. Anh biết điều này có thể bất ngờ, nhưng anh... anh yêu em, May."

Lời tỏ tình của Bobbie khiến không gian như ngưng đọng lại. May nhìn anh, ánh mắt cô lóe lên một sự bối rối mà anh chưa từng thấy trước đây. Trái tim cô đập loạn nhịp, nhưng không phải vì niềm vui, mà là vì một nỗi lo lắng không tên.

"Bobbie... Em không biết phải nói thế nào," May lên tiếng, giọng cô khẽ run. "Anh là một người đặc biệt đối với em, nhưng em chưa từng nghĩ rằng... chúng ta có thể tiến xa hơn mối quan hệ hiện tại. Em cảm thấy điều này... quá nhanh, và em chưa sẵn sàng."

Bobbie cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt. Anh không ngờ rằng May lại từ chối, nhưng anh biết rằng cảm xúc của cô là thật và không thể ép buộc. "Anh hiểu mà, May. Anh không muốn em phải cảm thấy áp lực hay khó xử. Anh chỉ muốn em biết rằng anh yêu em, và anh sẽ chờ đợi, bất kể bao lâu."

May nhìn vào đôi mắt chân thành của Bobbie, cô cảm thấy một nỗi đau nhẹ len lỏi trong tim. Cô không muốn làm tổn thương anh, nhưng cô cũng không thể lừa dối cảm xúc của mình. "Em rất quý trọng tình cảm của anh, Bobbie. Nhưng hiện tại, em chỉ muốn chúng ta giữ nguyên mối quan hệ như trước. Em cần thêm thời gian để suy nghĩ."

Bobbie khẽ gật đầu, dù lòng anh trĩu nặng. Anh biết rằng không thể ép buộc tình yêu, và anh sẵn sàng chờ đợi nếu điều đó có nghĩa là giữ được May trong cuộc sống của mình. "Anh sẽ luôn ở đây, chờ đợi em, May."

Cả hai tiếp tục buổi nói chuyện trong sự im lặng, mỗi người đều mang trong mình những suy nghĩ riêng. Dù lời tỏ tình không được chấp nhận ngay lập tức, nhưng Bobbie vẫn cảm thấy một chút nhẹ nhõm khi đã bày tỏ lòng mình. Anh tin rằng, với thời gian, tình yêu sẽ tìm được con đường của nó, và anh sẵn sàng chờ đợi đến khi May sẵn sàng đón nhận tình cảm của anh.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro