Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần Ca không chờ Ôn Uyển Nhu ra khỏi phòng vệ sinh, cậu quay về phòng bệnh, coi như chưa xảy ra chuyện gì ngồi trong phòng nghe bác sĩ dặn dò.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ba Ôn xin tiến hành phẫu thuật sớm, cho nên ngay buổi chiều đã có thể bắt tay vào chuẩn bị. Thần Ca nghe xong cái hiểu cái không, mờ mịt phất tay cắt lời, bác sĩ mới nhớ ra bệnh nhân không hiểu tiếng. Bà suy tư một lúc, sau đó lấy giấy bút ghi những điều cần chú ý cho cậu, bà vừa viết xong cửa bỗng mở ra, Ôn Uyển Nhu bước vào. Hắn đã khôi phục bình thường, chỉ là hai mắt còn hơi đỏ, thấy Thần Ca và bác sĩ cùng nhìn mình, hắn hơi gật đầu với bác sĩ, rồi đi về phía Thần Ca.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Về rồi à?" Thần Ca vỗ vỗ bên cạnh, nói, "Bác sĩ viết giấy cho em, anh xem xem trong đó viết gì."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu cầm lấy giấy, nhìn đại khái, ngẩng đầu hỏi, 'Chiều nay có thể bắt đầu phẫu thuật sao?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Bác sĩ gật đầu, "Đúng, khoảng sáu giờ, nhớ rõ buổi trưa chỉ ăn một ít thôi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn Thần Ca, "Có cần báo chuyện bệnh của em bị chẩn đoán sai cho ba mẹ không? Chắc bọn họ đang sốt ruột lắm."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca hỏi, "Ba mẹ em hay ba mẹ anh?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Nói cho cả hai bên đi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca suy nghĩ, "Ba mẹ em thì để bao giờ em về em sẽ nói sau, đúng rồi, muốn gọi điện có phải cần đổi sim không? Anh ra ngoài mua một cái đi, em ở một mình không sao đâu."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Thôi bỏ đi, về nói sau cũng được." Ôn Uyển Nhu không muốn ba mẹ Thần Ca lo nên mới định báo trước cho họ, hơn nữa niềm kinh hỉ này đến thực sự quá bất ngờ, đến hắn còn không kịp trở tay, giờ trong đầu hắn chẳng muốn nghĩ gì hết, chỉ mong cuộc phẫu thuật của Thần Ca thuận lợi kết thúc, sau đó đưa cậu về nhà dưỡng bệnh.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

***

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Buổi trưa Thần Ca không ăn gì, uống một ly C sủi rồi nằm trên giường bệnh chờ y tá tới kiểm tra, tiêm thuốc mê.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Lòng yên ổn, cho nên Thần Ca cũng có tâm tư đi chú ý việc khác, cậu hỏi, "Uyển Nhu, hình như lâu lắm anh không viết truyện rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu nằm nghiêng bên cạnh Thần Ca, dùng internet không dây tra thông tin về việc chăm sóc người bệnh sau phẫu thuật, nghe cậu hỏi vậy, hắn không nghĩ ngợi liền nói, "Không sao, có người viết giúp anh rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca ngẩn ra, "Ai? Biên tập à?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Anh ta sao mà viết cho anh được," Ôn Uyển Nhu cong môi, "Truyện kia ngoài ý chính và mấy chương em sửa giúp anh thì còn lại toàn do người khác viết, anh làm gì có thời gian rảnh đi viết chứ."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca giật mình, chỉ vào Ôn Uyển Nhu, "Anh thuê viết hộ?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu hỏi, "Viết hộ là sao?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca suy nghĩ một lát, thấy cũng không hợp lý, lúc trước cậu đã từng làm người viết hộ, tuy không biết Ôn Uyển Nhu trả cho người ta bao nhiêu, nhưng dựa theo số tiền cậu nhận được lúc trước, tiền viết văn sao mà trả đủ?

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Uyển Nhu, em hỏi anh một chuyện." Thần Ca nghĩ nghĩ, cuối cùng nói, "Thôi, em không hỏi nữa, chờ em phẫu thuật xong rồi tính."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Em muốn hỏi gì?" Ôn Uyển Nhu tắt máy tính bản, nghi hoặc nhìn cậu.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca rối rắm một hồi, nói, "Anh không hay viết văn trên web, cũng không hoàn toàn là một nhà văn? Vậy tiền của anh đều do ba mẹ cho sao?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu giờ mới nhớ ra mình vẫn chưa nói cho cậu biết thân phận thật sự của mình, hắn khẽ 'a' một tiếng, "Không, tiền của anh..." Hắn ngừng một chút, "Anh nói với em, nhưng em phải cam đoan không giận anh."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca đảo mắt xem thường, "Sao em giận vì chuyện này được, anh nói đi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Thực ra anh làm việc cho ba anh, từ khi biết em anh mới muốn viết tiểu thuyết, nhưng vì anh không có thời gian, cho nên đi thuê người ta viết giùm." Hắn vừa nói vừa nghĩ cách phịa ra một lý do hợp lý, thật thật giả giả, ngoài người nhà và mấy người thân thiết ra hẳn không ai biết hồi xưa hắn vừa ý Thần Ca, lại sợ đến lúc yêu không thoát thân được nên mới tạo thân phận giả. Đương nhiên giờ nghĩ lại hắn cảm thấy bản thân mình lúc ấy quá ti tiện, cũng vô cùng áy náy. Hắn đã không còn nhớ ý định của mình khi tiếp cận Thần Ca, nhưng giờ hắn đã quyết định ở bên cậu, những suy nghĩ sai lầm hồi ấy không cần thiết phải nhắc lại.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca nửa tin nửa ngờ, những lời này của Ôn Uyển Nhu có lẽ sẽ có tác dụng với người khác, nhưng cậu chỉ cần nhìn một cái là biết hắn nói thật hay giả. Song cậu đã hỏi đến thế mà Ôn Uyển Nhu vẫn không muốn nói sự thực, vậy cậu sẽ không ép hắn. Thần Ca kéo cánh tay hắn để xuống đầu mình, thoải mái đổi tư thế nằm trong lòng Ôn Uyển Nhu, "Anh nói về sau chúng ta nên làm gì? Anh có viết tiếp tiểu thuyết của anh nữa không?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Thôi." Ôn Uyển Nhu tính tính, "Anh còn được nghỉ khoảng ba tháng nữa, sau đó quay trở lại làm việc, ba sẽ không thúc giục anh, em cùng anh về nhà ba mẹ đi, có bọn họ chăm sóc anh cũng yên tâm hơn."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Sau ba tháng chắc bệnh của em cũng khỏi hẳn rồi mà?" Thần Ca gãi gãi cằm Ôn Uyển Nhu, dáng vẻ hai mắt thâm sì râu ria xồm xoàm của Ôn Uyển Nhu mấy hôm trước làm cậu đau lòng chết đi được.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Chắc vậy, sau khi phẫu thuật em nghỉ ngơi khoảng một tháng thì chúng ta có thể quay về." Ôn Uyển Nhu bắt lấy bàn tay nghịch ngợm của Thần Ca, kéo lên miệng hôn, "Em không sao là tốt quá rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Ừ." Thần Ca thở phào, nhịn không được nở nụ cười, "Anh biết không, lúc biết mình bị u não, em cảm giác như trời sắp sập rồi, cũng không nhớ nổi mình đã đi về kiểu gì, trong đầu chỉ nghĩ đến việc mình bị bệnh. Đúng rồi, lúc ấy anh không phát hiện em có gì không ổn sao?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu suy tư một lát, "Thực ra anh có thể mơ hồ cảm giác được, em bỏ việc, sau đó muốn cùng anh đi tới thành phố Y, nhưng anh sao mà đoán em lại sinh bệnh được, chỉ nghĩ em cuối cùng cũng thích anh rồi, nào ngờ còn chưa vui được mấy ngày, em đã muốn chia tay." Nói tới đây, Ôn Uyển Nhu ánh mắt phức tạp xoa tóc Thần Ca, "Về sau nếu xảy ra chuyện, dù có là chuyện gì em cũng phải nói với anh, nói thật, đả kích khi anh biết em bị bệnh cũng không làm anh khổ sở bằng lúc em muốn chia tay."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Xin lỗi, lần sau sẽ không thế nữa." Thần Ca nghĩ lại cũng cảm thấy mình sai, bị bệnh chỉ lo giấu người nhà bạn bè, chia tay người yêu rồi đi đâu đó du lịch, tuỳ tiện tìm một nơi sống nốt những ngày ngắn ngủi cuối cùng, thực sự là không có tí trách nhiệm nào cả.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Còn có lần sau nữa à?" Ôn Uyển Nhu không vui hỏi.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca nhéo nhéo mặt hắn, cười nói, "Không phải lần sau, là không bao giờ thế nữa."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu giờ mới cảm thấy mỹ mãn, đặt máy tính bảng lên bàn con đặt trên giường, để cho Thần Ca rúc vào ngực mình, cúi đầu tiếp tục tìm tư liệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#uuu