Chương 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng ba giờ chiều theo thời gian nước M, Thần Ca bị đẩy vào phòng phẫu thuật.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Trong quá trình phẫu thuật, người nhà có thể chờ ở trong phòng, trước khi vào Ôn Uyển Nhu còn cam đoan vỗ ngực nói cậu không cần sợ, hắn sẽ một mực ở bên cậu, ai ngờ vừa vào chưa được hai phút lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi, y tá rốt cuộc nhìn không nổi, kéo rèm lên, để hắn ngồi một góc.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Cùng lúc đó, ở bên kia Đại Tây Dương xa xôi, ba Ôn và mẹ Ôn cũng khổ sở không kém.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Buổi tối Thần Ca và Ôn Uyển Nhu bay đến nước M, hai người bọn họ tìm đến mẹ Thần. Đương nhiên bọn họ không vừa mở miệng đã nói mình là ba mẹ Ôn Uyển Nhu, muốn bàn với họ về chuyện hai thằng con giai. Nếu phẫu thuật của Thần Ca thành công thì không sao, nếu thất bại, vậy thì hai đứa đi chỉ có một đứa về, nhất định sẽ xảy ra chuyện. Ôn Uyển Nhu đúng là đã khiến hai vợ chồng nghĩ nát con tim, chuyện này không thể không đề phòng được, nếu không mọi chuyện lại trở về mấy năm trước mất, mẹ Ôn chỉ sợ ba Ôn nổi giận cho thằng con vào trại dưỡng lão ngồi chờ chết già.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ba Thần mặc kệ, nghe nói hai bên cha mẹ cần ăn một bữa cơm tối, ông liền thừa dịp mẹ Thần không chú ý chuồn ra quán trà chơi bài. Mấy chục năm nay mẹ Thần đã sớm hết cách với ông, trong lòng lại canh cánh chuyện bệnh tình của Thần Ca, cho nên dù không muốn đi, trù trừ lưỡng lự nửa ngày bà đành cắn răng vào phòng ăn.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Ôn thấy mẹ Thần liền vội vàng đứng dậy, nhiệt tình hỏi han, "Bà là mẹ Thần Ca đúng không? Xin chào, tôi là mẹ của Ôn Uyển Nhu, đây là chồng tôi Ôn Đình Như."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần miễn cưỡng cười với hai người, đặt túi xách xuống chỗ ngồi bên cạnh, trầm mặc không biết nên mở miệng thế nào.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Đình Như vội ho một tiếng, "Thực ra bữa cơm này cũng không phải vì mục đích gì, con trai bà hẳn là sắp tiến vào phòng phẫu thuật, không biết hai đứa có nói cho bà biết Thần Ca bị bệnh gì không?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần gật đầu, "Có, nó bảo là bị u não, nhưng tôi không hỏi cụ thể, nó bảo chỉ cần phẫu thuật cắt bỏ khối u là ổn, haiz, đứa nhỏ này..."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Đình Như nhìn mẹ Ôn, mẹ Ôn lắc đầu, Ôn Đình Như nháy mắt hiểu ra, cũng hiểu vì sao đứa nhỏ bị bệnh nặng như vậy mà nhà họ Thần vẫn tỏ vẻ xa cách, không quá đồng ý với chuyện Thần Ca và Ôn Uyển Nhu, ông thầm suy tính trong lòng, ngoài miệng nói, "Thực ra chúng tôi rất hiểu tâm lý của bà, nhưng đứa nhỏ giờ bệnh thành như vậy, việc này vẫn là nên chờ sau khi thằng bé khoẻ lại hẵng tính."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần nghe ông nói, lập tức căng thẳng, "'Bệnh thành như vậy' là sao? Bệnh của Thần Ca nghiêm trọng lắm sao? Tôi biết ngay nó không nói thật với tôi mà, ông đừng kể qua quýt với tôi, cứ nói hết cho tôi nghe đi, nếu không thực sự tôi không thể yên tâm được."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Đình Như đẩy khẽ mẹ Ôn một cái, mẹ Ôn vội vàng hoà giải, "Bà hiểu lầm rồi. Bệnh của Thần Ca không có vấn đề gì, cũng không quá nghiêm trọng, ý của chúng tôi là —- chuyện có để cho hai đứa nó ở bên nhau hai không, hãy cứ để sau khi Thần Ca dưỡng bệnh xong rồi tính. Nhu Nhu nhà chúng tôi chắc chắn muốn ở bên thằng bé, nói thật, qua chuyện này bà cũng có thể thấy con trai tôi là người thế nào."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Nghe được bệnh của Thần Ca không nghiêm trọng, mẹ Thần thở phào, "Haiz, tôi đã gặp Ôn Uyển Nhu rồi, cậu ấy đúng là một đứa nhỏ tốt...Nhưng chuyện này không phải người làm cha làm mẹ nào cũng có thể chấp nhận được, chẳng lẽ lúc biết con hai người thích Thần Ca, hai người vui vẻ lắm sao...Nếu không phải giờ nó sinh bệnh, dù thế nào tôi cũng nhất quyết không để hai đứa bên nhau, cho nên giờ tôi sẽ nói luôn lập trường của mình, tôi hi vọng sau khi hai đứa quay về sẽ đón Thần Ca về nhà, sau này đừng để hai đứa gặp nhau nữa, lâu dần hai đứa khắc gặp được tình yêu mới, hai người nói có phải không?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Ôn nhịn không được cười khổ, bà cũng vì lo nhà họ Thần có phản ứng thế này mới kéo Ôn Đình Như tới đây trước, "Thực ra lúc đầu chúng tôi cũng không đồng ý, nhưng nhìn con nó thương tâm như vậy, có ai không đau lòng không thương xót con mình, lâu dần chúng tôi cũng phải chấp nhận."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Sao hai người có thể đồng ý như vậy?" Mẹ Thần không tán thành, "Hai người đàn ông ở bên nhau là không đúng, giờ có thể không có vấn đề gì, nhưng sau này thì sao? Hai đứa không thể kết hôn, không được pháp luật công nhận, mai sau già rồi, đến một đứa con chăm sóc cho bọn nó cũng không có, bọn nó biết sống thế nào? Nếu muốn tốt cho bọn nó, vậy không cho hai đứa ở bên nhau mới phải."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Tuy mẹ Ôn biết cơ hội Thần Ca còn sống trở về cực kì nhỏ bé, song bà vẫn nhẫn nại giải thích, "Thực ra hai đứa có thể kết hôn, nước C không công nhận, nhưng nước ngoài thì có, còn vấn đề dưỡng lão, bọn nó có thể nhận nuôi một đứa, chuyện này không thành vấn đề."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần bị bà trách móc mặt lúc đỏ lúc trắng, bà phản bác, "Thần Ca không có bệnh gì, sao phải nhận con nuôi? Cưới vợ sinh con chẳng lẽ không tốt hơn?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Bà đừng kích động." Mẹ Ôn nhìn dáng vẻ đối phương, trong lòng không khỏi đuối lý, không cần nghĩ cũng biết Thần Ca chắc chắn là bị con bà lôi kéo, "Nhưng bà cũng biết chuyện tình cảm không thể nói rõ, nếu chúng ta cưỡng ép, có khi tình cảm của hai đứa sẽ càng tốt đẹp khắng khít, hơn nữa Thần Ca vừa kết thúc phẫu thuật, bà cũng không muốn có chuyện gì không vui xảy ra, đúng không?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Ý của bà là?" Mẹ Thần hỏi.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Đình Như nói, "Điều chúng tôi muốn, chỉ đơn giản là để hai đứa nó ở bên nhau mà thôi, cho dù có không đồng ý thế nào thì cũng nên nghĩ thoáng, ngoài mặt đồng ý cho bọn nó yêu nhau, ít nhất cũng phải chờ Thần Ca dưỡng bệnh cho tốt đã."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần trầm tư một lát, nói, "Nói đến nói đi, hai người vẫn là muốn để con tôi và con nhà các người ở bên nhau, đúng không?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Đều là trái tim người làm cha làm mẹ." Mẹ Ôn thấy bà vẫn ngoan cố không thay đổi, giọng nói liền thêm mấy phần chân thành tha thiết, "Chúng ta đều hi vọng con cái có thể hạnh phúc bình an sống cả đời, bà cũng muốn tốt cho Thần Ca, vậy sao không thể đồng ý cho chúng ở bên nhau?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Như vậy không phải là tốt cho bọn nó." Mẹ Thần vẫn kiên trì ý kiến của mình, "Con tôi tôi rõ, nó căn bản không thích đàn ông, hai người đừng nói chuyện này nữa, tôi không phải người muốn nợ nhân tình của người khác, nhà ông bà đã giúp chúng tôi rất nhiều, chúng tôi sẽ báo đáp, cũng rất cảm ơn ông bà, nhưng chỉ có chuyện này, tuyệt đối không thể được."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Ôn còn muốn khuyên thêm, nhưng Ôn Đình Như đã nghe không nổi nữa, ông đến đây, chính là muốn làm mẹ Thần đồng ý —- nếu Ôn Uyển Nhu ôm một hũ tro cốt, hoặc chuyển di hài theo đường hàng không trở về, ông hi vọng có thể an táng Thần Ca ở phần mộ nhà họ Ôn, để Ôn Uyển Nhu có thứ nhớ mong hoài niệm. Ông nói, "Nếu bà đã nói vậy, thứ cho tôi nói thẳng, bà biết u màng não nội sọ là gì không? Khi tôi liên lạc với bệnh viện bên kia, bác sĩ nước C còn bảo phải báo cho bà, người muốn con trai mình cưới vợ sinh con tin bệnh tình thằng bé chuyển nguy kịch kìa. Tất cả chúng tôi đều giấu nó, sợ nó mất hy vọng sống, mà toàn bộ áp lực đều đè nặng trên vai con trai tôi! Bà nói bà muốn tốt cho con mình, tôi cũng muốn tốt cho con tôi, nó muốn chọn ai mà chẳng được, vậy nhưng lại cứ cố tình thích Thần Ca, hơn nữa khi Thần Ca sinh bệnh nó còn một ngày hai tư giờ ngồi túc trực trong phòng bệnh, chỉ sợ lúc Thần Ca đau không có ai chăm sóc, những chuyện này tôi không nói cho bà biết, Ôn Uyển Nhu cũng không nói cho tôi biết, nhưng giờ tôi sẽ nói! Bà ngẫm lại cho kĩ đi, ngẫm xem con bà hóa thành tro cốt trở về, liệu có cô gái nào tình nguyện gả cho nó hay không!"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Ông...." Mẹ Thần phẫn nộ chỉ vào Ôn Đình Như, vừa thốt nên một từ, nước mắt đã tí tách chảy xuống, mẹ Ôn cũng không ngờ Ôn Đình Như sẽ đột nhiên nói chuyện này, thấy mẹ Thần khóc, bà liền lấy khăn tay trong túi xách đưa cho bà ấy.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần không nhận khăn tay, bụm mặt lẳng lặng khóc một hồi, hỏi, "Những lời hai người nói.... Là thật sao?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Bà nói chuyện con tôi chịu khổ chịu mệt hầu hạ con trai bà, hay là chuyện bệnh tình của Thần Ca?" Ôn Đình Như lạnh lùng hỏi, ông vốn chẳng phải người tốt tính gì, giờ nói thẳng toẹt ra rồi, cái miệng phá hoại kia bắt đầu phát tác.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Ôn trừng mắt lườm Ôn Đình Như một cái, quay đầu nhẹ giọng khuyên nhủ mẹ Thần, "Bệnh tình của thằng nhỏ là thật, nhưng bệnh viện nói vẫn có 20% thành công, tuy khả năng tái phát bệnh sẽ rất cao, nhưng vẫn có thể sống thêm năm, sáu năm nữa."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần nghe được con số kia, nháy mắt choáng váng, vội vàng bắt lấy tay mẹ Ôn hỏi, "Chỉ có thể sống thêm năm sáu năm?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Ôn thở dài, "Đây chỉ là phán đoán của bệnh viện, xin bà hãy bình tĩnh."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"...Được rồi." Mẹ Thần đột nhiên như bị hút hết sức lực ngồi phịch xuống ghế, hồi lâu sau, bà nói, "Tôi cần suy nghĩ về những điều hai người đã nói, hôm nay trước cứ như vậy đi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

***

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Cuộc phẫu thuật của Thần Ca kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, Ôn Uyển Nhu khẩn trương tới khẩn trương lui liền ngủ mất tiêu, bác sĩ cách tấm rèm nghe thấy tiếng ngáy khò khè của hắn chỉ muốn xông ra ngoài đánh người, may mà có y tá bên cạnh ngăn cản, không thì đã xảy ra một vụ thảm kịch rồi.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thực ra giờ Ôn Uyển Nhu ngủ thiếp đi cũng không có gì kì lạ, khoảng thời gian này hắn không ngủ đủ giấc, cứ mải lo lắng bệnh tình của Thần Ca, có khi buổi tối vừa nhắm mắt, hắn đã lập tức mở bừng mắt, hệt như tên thần kinh nhìn về phía Thần Ca, chỉ khi nhìn thấy Thần Ca vẫn an ổn ngủ trên giường, hắn mới dám an tâm.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Cứ thế qua suốt mấy tuần lễ, nếu không phải Ôn Uyển Nhu sức khỏe tốt, có khi Thần Ca chưa kịp xảy ra chuyện gì không may thì hắn đã vô viện trước. Hắn ngủ thẳng cẳng tới khi phẫu thuật kết thúc, nhóm y tá rửa sạch tay mới đi tới đánh thức hắn, "Phẫu thuật đã kết thúc rồi, anh muốn tiếp tục ngủ hay tới xem bệnh nhân trước?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu giật mình tỉnh dậy, vội vàng hỏi, "Phẫu thuật thế nào?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Y tá mỉm cười, "Yên tâm, cuộc phẫu thuật rất thành công."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

***

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Reng reng reng... Reng reng reng...."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Tại sân bay, một người đàn ông thân hình thon dài đeo kính râm rút điện thoại từ túi xách ra, trả lời, "Alo?....Ừ, em ở đâu?" Hắn nhìn chung quanh, thấy ở một nơi cách mình không xa đang có một người đứng tựa vào tường ngoắc ngoắc mình, Ôn Uyển Nhu cúp máy, đi tới đưa cốc trà ấm nóng trong tay cho cậu, nói, "Sao em lại đứng ở đây? Mình anh xách hành lý là được rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca còn quấn băng trên đầu thành một cái chụp màu trắng, nghe Ôn Uyển Nhu nói vậy, cậu cười, "Cũng có nặng đâu, em thuận tay thì xách ra đây thôi, đúng rồi, người tới đón mình đâu? Em chờ mãi mà không thấy."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu nâng tay xem đồng hồ, cũng có chút nghi hoặc, "Hẳn là phải tới rồi mới đúng, em ở đây để anh đi tìm bọn họ."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Không cần đầu, anh xem bên kia là ai?" Thần Ca đột nhiên nhìn thấy gì đó, chỉ vào quảng trường bên kia sân bay.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu tháo kính râm, nheo mắt, "Trông giống lắm, qua đó xem xem." Hắn quay đầu nhìn Thần Ca còn muốn xách hành lý, vỗ mông cậu một cái, "Qua bên kia đi, anh xách hành lý, em chịu trách nhiệm nhìn đường."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Mấy cái vali lận."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Mấy cái cũng không nặng." Nói xong, Ôn Uyển Nhu đã xách vali xuống cầu thang.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thực ra bọn họ chưa đi được mấy bước người bên kia đã nhận ra bọn họ, không cần nhìn rõ mặt, chỉ cần nghe một câu 'Nhu Nhu' tình thâm thắm thiết cũng đủ biết đối phương là ai rồi.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu thả hành lý xuống, để A Tả và A Hữu xách, nói, "Mẹ, mọi người chờ lâu chưa?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Không lâu lắm." Mẹ Ôn cười đáp, lại nhìn về phía Thần Ca, đau lòng hỏi, "Ngồi máy bay lâu như vậy đầu con có đau không? Có cần nghỉ ngơi một lúc không? Dì đã bảo hai con ở bên đó một thời gian cũng được mà, Nhu Nhu còn không nghe, vất vả cho con rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca đỏ mặt, "Dì, chuyện này không thể trách Ôn Uyển Nhu được, là con muốn về, ở bên đó không quen, không thoải mái như ở nhà."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Về là tốt rồi, về là tốt rồi." Mẹ Ôn cười vui vẻ.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Người trong xe bắt đầu lục tục đến chỗ bọn họ, lúc tới nơi Ôn Đình Như và ba mẹ Thần còn đang bàn luận chuyện gì, Thần Ca kinh ngạc nhìn ba mẹ mình, "Ba mẹ, sao hai người lại tới đây?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ba Thần vẫn là cái dáng vẻ như vậy, như thể chuyện con trai sinh bệnh không có ảnh hưởng quá lớn tới ông, ông cười ha ha nói, "Nghe nói con đã về, ba và mẹ tới đón con."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Khuôn mặt mẹ Thần không tránh khỏi xấu hổ, bà nhìn con mình và Ôn Uyển Nhu như hình với bóng, nói, "Cơ thế...Thế nào rồi? Đầu còn đau nữa không?" Khi Thần Ca dưỡng bệnh Ôn Uyển Nhu đã mua một cái sim mới, báo cho ba mẹ cả hai bên kết quả chuẩn đoán bệnh ở nước M, ba mẹ Ôn rất vui, nhưng khi nói cho mẹ Thần tin này, không biết vì sao cứ cảm thấy thái độ của bà có gì đó kì lạ.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Đã sớm khỏe rồi ạ." Thần Ca cười trả lời.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Khi mới nhìn thấy ba mẹ Thần xuất hiện, người Ôn Uyển Nhu cứng đờ, hắn không biết làm gì, hơi gật đầu, "Chào ba mẹ, con là Ôn Uyển Nhu!"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Không khí thoắt cái lặng đi.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Phụt..." Thần Ca không nhịn được bật cười, vỗ vỗ vai Ôn Uyển Nhu.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ba Thần gật dầu, "Ừ, chào con, con là Ôn Uyển Nhu đúng không? Tên hay lắm, ha ha, chú nghe một lần là nhớ kỹ rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Không ai thèm cười câu chuyện nhạt toẹt này của ông, ba Thần ha ha cười một lúc liền ngậm miệng.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Cặp mày của mẹ Thần hết nhíu lại buông, rốt cuộc bà vẫn nói, "Ừ, chào cháu."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca kinh ngạc nhìn mẹ, cậu cứ nghĩ sau khi trở về còn phải nói chuyện với mẹ một phen, sau đó cãi cọ thêm ba năm năm nữa, sao lần này lại dễ dàng nghe theo ý cậu vậy?

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mẹ Thần nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Thần Ca, chỉ nói, "....Trở về là tốt rồi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Được rồi, để kỷ niệm Thần Ca có thể bình an trở về, lát ta cùng ăn một bữa linh đình!" Mẹ Ôn vỗ tay, hân hoan đắc chí nói, "Toàn bộ món ăn hôm nay đều là do tôi làm, mọi người có thể ăn đến hài lòng!"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Ôn Uyển Nhu nhỏ giọng hỏi Ôn Đình Như, "Mẹ con biết nấu ăn à?"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Yên tâm." Ôn Đình Như thì thầm, "Đa số đều là người khác làm, bà ấy chỉ đảm nhiệm thái nguyên liệu thôi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"A, tí nữa thì quên mất!" Mẹ Ôn lấy máy ảnh trong túi ra, "Chúng ta phải chụp một bức chứ, lưu lại kỷ niệm cho mai sau, nhà thông gia mau tới đây đi." Bà kéo ba mẹ Thần, "Cùng nhau chụp ảnh nào!"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Thần Ca và Ôn Uyển Nhu đứng giữa, bên trái là ba Ôn, bên phải là ba mẹ Thần, Ôn Uyển Nhu nhìn mẹ hắn có vẻ như muốn làm nhiếp ảnh gia, bất đắc dĩ nói, "Không phải mẹ cũng muốn chụp chung sao, đứng ở đó làm chi."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Ai nha suýt quên." Mẹ Ôn vỗ đầu, đưa máy ảnh cho A Tả, cười nói, "Thần Ca có thể trở về làm mẹ vui quá, quên hết cả..."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Mọi người bị mẹ Ôn chọc cười, cùng cười rộ lên, A Tả liền nhân cơ hội chỉnh tiêu cự, hô, "Ba, hai..."

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Nhanh vậy đã bắt đầu rồi sao?" Mẹ Ôn vội vàng tiến lên trước vài bước, chen vào giữa Ôn Uyển Nhu và Thần Ca, một trái một phải ôm cánh tay hai người, hô to, "Mọi người mau nói nào : Cà ~~~" (Tương đương với nói Cheese ~)* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Tất cả mọi người chẳng ai hô.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

"Tách —"

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Theo tiếng máy ảnh, ảnh chụp lập tức hiện ra.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Trong ảnh, ba Ôn thấy hơi mất mặt, bất đắc dĩ nghiêng mặt đi, ba Thần một bộ như đi vào cõi thần tiên, mẹ Thần nhéo tay ông như muốn kéo ông về hiện thực để chụp ảnh, tầm mắt Ôn Uyển Nhu vẫn dừng trên người Thần Ca, còn Thần Ca thì bị mẹ Ôn ôm cứng cánh tay, người hơi nghiêng, cả đám người chỉ có mình mẹ Ôn là nhìn thẳng vào máy ảnh cười vui vẻ.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

Nhưng dù có là vậy, mọi người nhìn thấy ảnh chụp, cuối cùng vẫn quyết định bao giờ về sẽ phóng to ảnh lên, đóng khung treo lên tường.

* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *

—– Có rất nhiều cách hạnh phúc, không phải sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#uuu