tất cả vì mèo cưng của chúng ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cậu lại đến đấy à?” Ba Suppapong cau có nhìn cậu thanh niên đang đứng trước cửa nhà mình.

“Vâng, cháu có chai rượu ngon muốn biếu bác.” Perth nở nụ cười thân thiện, rồi không đợi ba Suppapong mở rộng cửa chào đón anh đã nhanh nhẹn lách người vào trong.

“Cậu…” Ba Suppapong nổi xung muốn mắng.

“Perth !” Saint thấy anh đến thì vội vàng lao tới ôm anh một cái.

“Perth lại đến chơi đấy hả?” Mẹ Suppapong cũng mỉm cười gật đầu chào anh.

Ba Suppapong nhìn Perth, nhìn Saint đang ôm Perth, lại nhìn đến vợ mình đang nhận lấy chai rượu từ tay Perth, mấy lời muốn nói liền nghẹn lại trong cuống họng. Thôi thôi mặc kệ đi, đằng nào cũng chẳng đuổi được thằng khỉ kia ra đâu mà.

Đúng là chẳng thể ngờ được, mới hôm nào hai vợ chồng ông bà còn quyết tâm hợp lực tách hai đứa ra, vậy mà hôm nay vợ ông đã bị hai đứa nó thuyết phục. Cũng không hẳn là ra mặt đồng ý, nhưng biểu hiện của bà rõ ràng là đã chấp nhận cho Perth tới gặp Saint, hơn nữa thấy con trai mình ôm ấp cùng người ta còn bày ra vẻ mặt sắp gả con đi đến nơi. Ba Suppapong cảm thấy rất hậm hực, rất không cam lòng, nhưng cả vợ lẫn con đều có thái độ rồi, một mình ông ngồi tức giận trong góc này thì có ích lợi gì?

Thực ra đâu phải mẹ Suppapong dễ xiêu lòng, sự chấp thuận của bà là kết quả của cả một quá trình cố gắng Perth và Saint đã thực hiện trong mấy tháng qua. Mà cũng chẳng phải làm cái gì to tát, chỉ cần để cho mẹ Suppapong nhận ra hai điều, thứ nhất là anh và nó thực sự yêu nhau, không phải chỉ là tình cảm bồng bột nhất thời. Thứ hai là anh hoàn toàn có thể làm cho nó hạnh phúc, cả về vật chất lẫn tinh thần. Nếu nói còn có điều gì đáng tiếc trong cuộc tình này thì chỉ có thể là vì hai người cùng giới, nhưng mà hai người đã lỡ yêu nhau rồi, không phải đối phương thì không thể được, giờ không thuận theo thì biết làm sao?

Không những thế, nếu nghĩ sâu xa hơn nữa thì Perth và Saint gặp được nhau tất cả là do ông bà. Gia đình gặp rắc rối về mặt kinh tế nên Saint mới phải liều mình dấn thân vào thí nghiệm của Earth, duyên phận với Perth cũng bắt đầu từ đó chứ đâu. Đây cũng là lý do mà mẹ Suppapong dùng để chặn họng ông Suppapong khi ông càu nhàu về thái độ thỏa hiệp của bà.

Là chúng ta tạo cơ hội cho chúng nó gặp nhau, ông trời chỉ thuận tiện kết tơ hồng cho hai đứa luôn thôi mà…
Nói tóm lại, vì chẳng thể nghĩ ra cách giải quyết toàn vẹn nào khác nên cuối cùng mẹ Suppapong đã buông xuôi, yêu thì yêu, cưới thì cưới, miễn là con trai bà hạnh phúc. Còn chồng bà, trông thì giống như là kiên quyết không chấp nhận nhưng sự thật ông cũng đã mềm lòng từ lâu rồi, rượu con rể mang đến chả uống hết cả chai, nếu không vì sĩ diện có khi còn đòi thêm ấy.

Hiện giờ Saint đang học đại học nên không thể chuyển đến sống như vợ chồng với Perth, tuy nhiên thỉnh thoảng hai người vẫn có thể hẹn nhau đi chơi, mẹ Suppapong không cấm, ba Suppapong muốn cấm cũng không được. Perth và Saint biết mọi việc sắp thành công rồi, mỗi lần gặp mặt đều nhìn nhau cười tít cả mắt.

Bên gia đình Saint là thế, bên phía nhà Tanapon thì lại còn dễ dàng hơn. Chung quy cũng vì Perth đã có thể tự lập rồi nên ba mẹ Tanapon không thể bắt ép được nhiều, hơn nữa ngày trước căn bệnh cuồng vật nuôi của Perth rất nặng, người yêu thì không thấy đâu nhưng lúc nào nhà cũng phải nuôi một loài động vật nào đó. Điều này làm ba mẹ Tanapon rất lo lắng về thằng con trai mình, cho nên khi biết tin Perth đang yêu một cậu nhóc tên Saint, ba mẹ Tanapon có phản đối yếu ớt một chút, sau thấy không tác dụng gì thì đành tự an ủi, ít nhất nó cũng yêu con người…

Bởi vì Saint là thí nghiệm thành công duy nhất của Earth nên không đời nào cậu chịu bỏ qua cho nó. Tuy nhiên nếu ngày trước cậu tìm mọi cách tiêm chích, ép uống thuốc để buộc phần người của Saint quay trở lại, làm tổn hại đến cơ thể nó, thì lần này Earth chỉ lấy chút máu hoặc nước tiểu để về nghiên cứu thôi. Thế nhưng Perth vẫn còn ghi hận với cậu từ bữa ở bệnh viện đến giờ nên khi có mặt anh Earth đừng hòng tiếp cận với Saint, may mà Saint tốt bụng thấy Earth năn nỉ ỉ ôi đến đáng thương nên đồng ý giúp nó.

Với lại nói gì thì nói thí nghiệm này đã làm thay đổi cuộc đời Saint rất nhiều, thứ nhất là làm cho nó có khả năng của loài mèo, có thể giao tiếp với mèo nè, tai thính hơn, mắt tinh hơn, tính cách cũng lạc quan dễ thương hơn nữa.

Thứ hai, một điều rất quan trọng nữa đó là nhờ biến thành mèo mà Saint mới được gặp và tiếp cận với Perth. Nếu khi ấy Saint không phải làm con mèo nhỏ tội nghiệp nằm run rẩy giữa đường thì có lẽ Perth đã không nhặt nó về nhà, thậm chí dù tưởng nó có chủ rồi vẫn nuôi ý định chôm làm thú cưng của mình. Mà nếu không phải Saint ở trong lốt mèo nhỏ đáng yêu, chắc gì Perth đã dễ xiêu lòng vì nó như vậy. Cho nên đúng ra mà nói thì Saint còn phải cám ơn Earth vì đã tiến hành thí nghiệm này và vô tình đẩy nó vào vòng tay người định mệnh của mình.

Tuy rằng thí nghiệm giữa mèo người đã thành công nhưng Earth vẫn không dám tiếp tục thực hiện thêm nữa, bởi vì trong số rất nhiều người và mèo tham gia thí nghiệm thì chỉ có một trường hợp cho ra kết quả khả quan thôi. Điều này thật đáng sợ! Earth vẫn theo đuổi đam mê nghiên cứu khoa học của mình, chỉ khác một cái thí nghiệm của cậu đã bớt ngông cuồng hơn, mỗi lần thực hiện thì tính mạng của đối tượng luôn được đặt lên hàng đầu. Loại thí nghiệm táo bạo liên quan đến cả mạng người Earth đã không còn làm nữa, vì vậy chính Saint là người duy nhất có khả năng của loài mèo, là một người độc nhất vô nhị trên thế giới.

Mỗi lần nhìn thấy Saint là Earth lại vô cùng tự hào, mà mỗi lần Saint kêu “meo” hay biểu hiện ra tập tính loài mèo thì Saint liền vui vẻ cười híp cả mắt. Cậu cảm thấy người đặc biệt như Saint mà sống bình thường như bao người khác thì thật quá phí hoài, cậu muốn người mèo mình tạo ra phải có một việc làm thật độc đáo.

“Hay cậu đi làm người mèo đi, cướp của người giàu chia cho người nghèo!” Earth hồ hởi đề xuất.

“Thôi đi!” Perth tức giận gạt Earth sang một bên, anh với thằng nhóc này còn nhiều ân oán chưa tính lắm. “Cậu xui dại Saint một hai lần còn chưa đủ sao?”

“Cái này thì tính gì là xui dại chứ? Anh không cảm thấy là với tài năng đặc biệt của Saint, nếu cậu ấy không làm việc gì khác người thì rất đáng tiếc hả?” Earth bĩu môi phản bác.

“Thích thì cậu tự làm thí nghiệm rồi biến thành siêu nhân luôn đi.” Perth lạnh lùng trả lời, rất sợ rằng nếu Saint còn giao du với Earth thì cuộc sống của cả nó và anh đều không được yên ổn.

Perth cũng chỉ là thầm nghĩ như vậy, ai ngờ lại thiêng đến nỗi trở thành sự thật. Saint bị Earth dụ dỗ hồi lâu, cuối cùng quyết định sử dụng tài năng đặc biệt của mình hóa thành việc làm kiếm tiền nuôi thân.

Saint dựa vào khả năng có thể nói chuyện với mèo của mình để mở một cửa hàng chuyên chăm sóc tư vấn cho người nuôi mèo, để họ hiểu hơn về mèo cưng của mình. Con mèo nào biếng ăn, tính khí thất thường, khó nuôi khó chiều, có thể đem đến cửa hàng của Saint, chỉ cần một hai tiếng “meo meo” tâm tình thủ thỉ thôi là mọi vấn đề sẽ được giải quyết. Perth ban đầu cảm thấy việc này thật kỳ quặc, nhưng vì Saint làm việc này vui vẻ thoải mái vô cùng nên anh cũng đành chấp nhận. Mà không chỉ riêng anh, bất cứ ai biết đến cửa hàng này đều cảm thấy hơi kỳ kỳ, cơ mà lại chẳng ai có thể phủ nhận ích lợi của nó, cho nên bàn tán thì bàn tán, số người đem mèo cưng đến cửa hàng Saint “cải tạo” ngày một nhiều.
Một cửa hàng độc nhất vô nhị có ông chủ là Saint cứ như vậy được lập nên, với cái tên vừa dài vừa sến.

Đó là “Tất cả vì mèo cưng của chúng ta.”

“Em có thể đặt tên nó ngắn gọn hơn mà.” Perth đỡ trán thở dài sau khi nghe ý kiến của Saint.

“Ngắn gọn làm gì, hay là được.” Saint suy nghĩ cực kỳ đơn giản, nhào vào lòng Perth híp mắt cười giảo hoạt. “Em vẫn còn giữ một suất bảo vệ để dành cho Perth đấy nhé.”

Perth đảo mắt, trực tiếp dùng hành động thay cho câu trả lời, đẩy ngã Saint xuống giường rồi cần mẫn đâm đâm chọc chọc đến khi mèo cưng nhà mình kêu ai ái thì thôi.

“Được rồi… a… làm giám đốc… ah… cho anh làm giám đốc là được chứ gì, nhẹ chút… chậm chút…”

“Anh làm giám đốc hai công ty làm gì chứ?” Perth buồn cười lật người Saint lại, tiếp tục cày bừa khai hoang trên thân thể non mịn ngon lành bên dưới.
“Ngao~ vậy anh muốn làm gì?” Saint nước mắt lưng tròng hỏi, anh mà không buông tha cho nó thì thắt lưng nó sẽ gãy đôi mất.

“Em nhớ lại xem, lần trước hứa cho người ta chức gì rồi mà giờ lại lật lọng? Bảo vệ là sao hả? Hả? Hả? Hả?” Cứ mỗi từ “hả” là lại đâm sâu một lần, làm con mèo dưới thân mặt mũi đỏ bừng, há miệng thở dốc liên hồi, rốt cuộc không dám trêu anh thêm nữa, liền nức nở nói. “Em nhớ rồi…”

“Nhớ gì?”

“Perth… Perth làm…” Saint ngửa cổ ra phía sau, hai tay bấu chặt vào tấm chăn bên dưới, cả người co quắp phun trào, đồng thời cũng hét lên. “Làm tình nhân của ông chủ!”

Đại khái vì lời nói ngọt ngào này cùng với sự siết chặt ở cái miệng nhỏ bên dưới nên Perth cũng lập tức ưỡn lưng giải phóng, làm dòng nhiệt nóng bỏng bắn vào thật sâu bên trong Saint.

“Là tình nhân chứ không phải chồng sao?” Perth nằm xuống vuốt ve người Saint cho nó đỡ mỏi, thi thoảng lại hôn hôn nó.

“Vẫn chưa lấy nhau mà.” Hai mắt Saint đã díu vào nhau rồi, nó khẽ thều thào trả lời rồi rúc vào lòng anh, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Perth ngắm nhìn Saint đang nằm gọn trong vòng tay mình, khóe môi không kìm được mà nở một nụ cười hạnh phúc.

Để xem nào, hôm còn ở bệnh viện Saint đã chính thức tỏ tình với anh rồi, tình yêu của anh cuối cùng cũng được đáp lại, từ nay về sau anh chẳng còn phải lăn tăn về việc Saint có yêu anh hay không nữa.

Trước đây Saint hay lăn tăn việc nó là một con mèo vô dụng chỉ biết ăn bám anh, rất có khả năng mai sau sẽ trở thành cục nợ làm anh phiền lòng. Thế nhưng hiện giờ Saint đang là ông chủ của một cửa hàng nho nhỏ dành cho mèo cưng, tiền kiếm được cũng đủ để Saint mua cá ăn ngày ba bữa. Như thế hẳn là Saint sẽ không bao giờ phải tìm cách trở nên có ích hơn cho anh rồi tự làm tổn hại bản thân nữa đâu.

Earth đã bớt ngông nghênh hơn, thực hiện thí nghiệm cũng cẩn thẩn tỉ mỉ hơn trước rất nhiều, có lẽ từ nay về sau sẽ không còn thí nghiệm nào gây ra kết quá thương tâm như đợt của Saint nữa. Tuy rằng thỉnh thoảng có tìm gặp Saint hỏi thăm, nhưng cậu ta đã không còn ý định cho nó uống thuốc có thể làm ảnh hưởng đến cơ thể nó nữa rồi. Mà kể cả Earth dám có ý định đấy, Perth cũng nhất định sẽ ngăn cản cho bằng được!

Cửa ải gia đình mà Perth luôn lo nghĩ từ khi bắt đầu có ý định nghiêm túc cả đời với Saint, hiện giờ đã qua được hơn nửa. Cha mẹ hai bên cứ ậm ừ không nói, nhưng chắc hẳn trong lòng cũng dần chấp nhận việc con trai nhà mình sẽ ở bên nhau mãi mãi với con trai nhà khác rồi. Chỉ cần thêm chút thời gian nữa thôi là các bậc phụ huynh sẽ chính thức đồng ý, anh và Saint thành công mỹ mãn.

Thậm chí… Perth nghĩ đến đây thì phì cười, thầm nghĩ không ngờ mình lại trẻ con như vậy. Thậm chí tình địch đặc biệt của anh, con mèo xám béo ú nhà Plan lúc này cũng chẳng còn gì đáng lo ngại nữa. Saint kể là mèo xám đang quấn lấy cậu bạn Mean của nó, chỉ hận không thể trở thành mèo cưng của Mean để được cậu vuốt ve cả ngày, báo hại Plan cũng khổ theo nó, phải thường xuyên qua nhà Mean đón mèo về. Perth thấy thật tội cho Mean và Plan vì bị con mèo béo ấy hành hạ, nhưng mà kệ thôi, không ai tranh Saint với anh nữa là quá tốt rồi.
Perth thở dài một hơi, cố nghĩ xem còn khúc mắc gì giữa anh với Saint mà chưa được giải quyết không. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vui mừng nhận ra rằng chẳng còn vấn đề gì tồn tại giữa hai người nữa.

Saint cọ quậy, “miu” một tiếng khe khẽ rồi rúc sâu hơn vào lòng anh.
Perth vòng tay ôm nó thật chặt, mỉm cười nhắm mắt.

Không còn gì nữa, từ giờ chỉ có tương lai tràn ngập vui vẻ hạnh phúc chờ đón hai người mà thôi…


















END.

-------------😘😘😘😘😘😘😘😘-------------

Truyện còn 1 phần extra nữa ạ.thuận theo ý m.n sẽ ra sớm hay muộn thôi ạ.
Mình báo trước là nội dung chính là thứ m.n đang mong đợi ạ.🤭🤭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro