Chương 1 : Con tim tan nát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Ở khách sạn Viên Hoa
Lục Tiểu Kỳ ở bên ngoài cánh cửa của một đại sảnh lớn .
Thình thịch ! Thình thịch ! Tim của Lục Tiểu Kỳ đập nhanh , liên tục , nét mặt căng thẳng đến ko còn một giọt máu . Phù! Phù ! Tiếng xả căng thẳng bằng miệng.
" Vào thôi!" đẩy cửa bước vào trong .
Bên trong đại sảnh lúc này rất náo nhiệt và đông đúc . Những cặp tình nhân nắm tay nhau kiêu vũ một cách vô cùng tình cảm . Những cô gái mặc trên người những chiếc váy dạ hội vô cùng lộng lẫy , chỉ có mình Lục Tiểu Kỳ vs bộ váy đơn sơ màu hồng nhẹ , mộc mạc , mặt của Lục Tiểu Kỳ cũng chẳng có dặm tí son phấn nào , chỉ mỗi chiếc môi mỏng nhỏ nhắn của cô có phết lên đó một ít màu son hồng nhẹ , tuy thế nhưng trong tất cả những người tham gia dạ hội  , chỉ có mỗi Lục Tiểu Kỳ là có được khí chất thanh tao nhất và có được vẻ đẹp khó ai sánh bằng . Cô vừa bước vào , liên tục những đôi mắt của các chàng trai đều hướng về phía cô vs đầy sự mê mẫn đến chết mệt . Rồi còn những ánh mắt đố kị , ghen ghét đang nhằm vào cô . Một trong những cô gái đang hướng mắt vào cô , có một người đang cầm trên tay một ly rượu van đỏ . Cô ta phất tay làm đổ ly rượu lên người của Lục Tiểu Kỳ rồi vs gương mặt kiêu ngạo nói " A ! Xin lỗi nha ! Tôi ko cố ý đâu ! " nó xong cô ta đặt ly rượu xuống bàn rồi ổng ẹo bước đi . Lục Tiểu Kỳ lúc này gương mặt hiền lành , ngây thơ lấy từ trong túi xách ra một chiếc khăn tay lau những vết rượu dính đầy trên váy , cô nhẹ nhàng lau , trên miệng vẫn nở một nụ cười khiêm tốn , đôi mắt hiền lành , ko một lời oán trách .
  Cạch ! Cạch ! Tiếng rõ vào mirô . MC lên sân khấu truyền đạt " Hôm nay  , phó chủ tịch của tập đoàn Đường Gia Đường Thác Văn có đôi lời muốn chia sẻ vs mọi người !" nó xong MC đi xuống sân khấu . Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên . Lúc này Lục Tiểu Kỳ ko quan tâm đến chiếc váy nữa mà chú tâm nhìn lên sân khấu , miệng cười tươi .
  Đường Thác Văn bước lên sân khấu vs vẻ mặt lạnh lùng , khó chịu . Tuy thế , gương mặt đẹp trai của vẫn làm các cô gái ở dưới khán đài giường như phát cuồng , nghiêng ngã .
Anh nở một nụ cười gượng ghiệu trên môi , đi lại gần Mirô rồi cất giọng nói " Xin chào mọi người , cảm ơn vì mọi người đã đến tham dự buổi tiệc ngài hôm nay . Mỗi người ở đây đều là các nhà đầu tư lớn của công ty Đường Gia  chúng tôi , Đường Gia chúng tôi có ngày hôm nay cũng là nhờ mọi người nâng đỡ . Buổi tiệc ngày hôm nay coi như là thay lời cảm ơn dành cho tất cả mọi người có mặt ở đây ! Xin mọi người cứ tự nhiên !"
Đường Thác Văn vừa nói xong ở phía dưới tiếng vỗ tay vang lên nồng nhiệt .
" Mọi người !" Đường Thác Văn lên tiếng , cả đại sảnh im lặng ko còn một tiếng động , tác cả ngước nhìn lên sân khấu vs vẻ mặt đầy nghi vấn . Chỉ có mỗi mình Lục Tiểu Kỳ vẻ mặt vui vẻ nhìn Đường Thác Văn từ lúc nảy đến giờ .
Đường Thác Văn gương mặt nghiêm chỉnh , nhưng có chút đau khổ nói " Xin lỗi mọi người vì đã làm phiền , nhưng tôi có việc muốn thông báo vs mọi người, chuyện này là về vấn đề cá nhân của gia đình tôi nhưng mong mọi người hãy lắng nghe . Mọi người phía dưới hết sức thắc mắc nhìn Đường Thác Văn , diễn nhiên Lục Tiểu Kỳ cũng như vậy .
Đường Thác Văn lên tiếng nói " Chuyện là tôi đã tìm được một nửa của cuộc đời mình !"
Lục Tiểu Kỳ phía dưới gương mặt vô cùng xúc động , mặt rạng rỡ như hoa mùa xuân .
" Người mà tôi chọn làm một nửa đời mình là ..."ấp úng . Phía dưới khán đài mọi người chú tâm đến từng lời nói của anh , vẻ mặt của mỗi người đều thể hiện sự thắc mắc và sự nôn nao .
Đường Thác Văn ấp úng mãi giường như ko muốn nói ra , vẻ mặt đau lòng của anh được thể hiện rõ nhất trong đôi mắt anh . Anh cất giọng nghẹn ngào , đôi mắt long lanh nhìn về phía Lục Tiểu Kỳ đang đứng rồi nói " Người ... Người đó là ...Lý Tân Nghi !"
Vừa nói xong phía dưới nhiệt liệt vỗ tay . Lý Tân Nghi bước lên sân khấu vs vẻ mặt nghênh ngang , thì ra cô ta chính là người cố ý làm đổ ly rượu lên người Lục Tiểu Kỳ lúc nảy . Cô ta đi thẳng đến chỗ mà Đường Thác Văn đang đứng , ngã vào lòng anh rồi kiêu ngạo nói lớn vào mirô " Hôm nay thực sự cảm ơn mọi người , thực ra là tôi và anh Thác Văn đã yêu nhau lâu lắm rồi ! Còn rất là sâu đậm nữa ! Chỉ tại là anh ấy hơi cứng miệng cho nên ko dám tỏ tình vs tôi thôi ! Ko ngờ anh ấy lại muốn tôi bất ngờ , tổ chức một buổi tiệc như thế này đây ! Mọi người à hôm nay Lý Tân Nghi tôi đây rất vui !". Sau khi Lý Tân Nghi nói xong ở dưới ai ai cũng vỗ tay nói" chúc mừng Lý tiểu thư !"
Chỉ có mỗi mình Lục Tiểu Kỳ vs đôi mắt tuyệt vọng , hai dòng lệ từ khoé mắt tuông ra ko ngừng , tay chân cô rã rời ko còn chút sinh lực của sự sống , mắt cô hướng nhìn về phía Đường Thác Văn và Lý Tân Nghi ôm nhau hạnh phúc . Tay cô rung rẩy , chiếc khăn tay cô cầm để lao rượu van lúc nảy , từ từ vụt khỏi lòng bàn tay cô rơi xuống mặt đất . Cô lúc này đầu óc trống rỗng , tai ko để tâm những âm thanh khác , chỉ nghe mỗi mình câu " Chúc mừng , chúc mừng !" . Những câu chúc ấy , đáng ra khi nghe nó cô phải cảm thấy hạnh phúc , vui vẻ . Nhưng bây giờ những câu nói đó giống như từng mũi dao nhọn đang từng dao từng dao ùa vào đâm tan nát trái tim cô .
Lục Tiểu Kỳ đáng thương  gương mặt hiền lành , ko chút oán hận , quay lưng đi chầm chậm nhẹ nhàng giống như cô đang mất hết sức lực vậy . Da mặt cô tái xanh , hơi thở cô yếu ớt , mắt giường như nhìn ko rõ mọi thứ xung quanh nữa ! Cô bước đi từ từ đến cánh cửa . Chưa bước tới cánh cửa bỗng cô cảm thấy đầu choáng , chân tay bủn rủn . Cô ngã quỵ xuống mặt đất , tay chống xuống đất , chân tay run rẩy ko ngừng , cô thở gấp gáp . Đường Thác Văn thấy Lục Tiểu Kỳ đang gục ngã , trong lòng anh vô cùng lo lắng , định lại đỡ cô ấy ngồi dậy , nhưng biết làm sao được ! Cho dù là một bước anh cũng ko dám bước đến ! Chỉ đưa ánh mắt đau khổ , xót xa nhìn về phía Lục Tiểu Kỳ !
Lục Tiểu Kỳ từ từ đứng dậy, đôi tay cô yếu ớt nâng nhẹ cơ thể nhỏ bé của cô lên ,mọi người xung quanh ko có ai quan tâm đến sự tồn tại của cô , cũng chẳng thèm giúp đỡ cô .
Lục Tiểu Kỳ vs sức lực mỏng manh của mình đã bường dậy , cô vẫn tiếp tục bước đi lẽ loi một mình ko ai quan tâm . Lúc này chân cô đi lắc nhắc , giường như cô đã bị trặc chân trong lúc té ngã vừa nảy .
Nhìn thấy Lục Tiểu Kỳ bước đi yếu đuối , chân trụ ko vững khiến cho Đường Thác Văn ko kiềm chế được , anh vội vã vụt tay khỏi Lý Tân Nghi rồi chạy theo bước đi của Lục Tiểu Kỳ . Việc này khiến cho mọi người xung quanh ko khỏi bất ngờ và cũng khiến cho Lý Tân Nghi vô cùng khó chịu , cô ta liếc mắt nhìn về phía Lục Tiểu Kỳ vs vẻ ko cam tâm .
Cứ như thế , Đường Thác Văn cứ lặng lẽ đi sau Lục Tiểu Kỳ , vẻ mặt anh đau buồn , lo lắng nhìn về Lục Tiểu Kỳ đang đi phía trước cho đến khi đến cửa lớn của khách sạn .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro