Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhìn cô nàng nào đó an tỉnh ngủ đi làm hắn hài lòng,xong cũng thấy tội tội. Là hắn ép cô ăn nhiều bây giờ lại bắt cô giảm cân,cô không một lời trách móc...nghĩ lại càng thấy tội, hay là cứ cho cô áy ăn hết ngày hôm nay thôi. Đấu tranh tư tưởng nguyên một ngày cuối cùng cũng không nhìn được đút thức ăn cho cô. Nhìn bộ dạng rủ tai mặt mũi buồn rười rượi của cô nằm trên đùi hắn bảo sao hắn kiềm chế được, thật là dễ thương chết mất thôi, sao cô ấy có thể dễ thương như thế nhỉ. Lấy tay xoa nhẹ đầu cô, bạn mèo nhỏ đang ngủ cũng rất hưởng thụ được boss xoa đầu, đang nằm sấp thì lăn mình ra ngủ,móng vuốt nhỏ đưa lên dụi dụi mắt,cái miệng nhỏ thì chệp chệp hai cái rồi ngủ tiếp.

Lãnh Thiên Ngạo phì cười nắm cái đùa gà để trước mũi cô. Miu Miu vốn rất khó khăn mới ngủ được, à thật ra cũng không khó mấy nằm xuống cái ngủ như chết ế. Lúc mơ mơ màng màng thấy có rất nhiều đùa gà có mặt boss bay xung quanh, cô liền đột nhiên từ trên đùi hắn phóng lại chụp miếng đùi gà sau đó té lăn xuống đất ôm đùi gà ngủ tiếp. Lãnh Thiên Ngạo nhìn một loạt hành động xảy ra mà miệng không ngừng co quắp. Phải nói cô ấy là cao thủ ngủ đi, té xuống đất mạnh như vậy cũng không dậy,còn nữa ngửi liền nghe mùi vẫn ngủ tiếp sao. Hắn ôm mặt xấu hổ thấy cho mỗ mèo nào đó, tiến lại nâng cô lên hướng phòng làm việc của hắn đi tới. Đặt cô nằm tạm trên sofa còn hắn thì lại bàn làm việc. Từ bên ngoài một người đàn ông mặc bộ vest đen đi vào cung kính

"Thưa chủ tử, Allows Diệp sắp trở về, hắn gửi cho chúng ta thư khiêu chiến"

Lãnh Thiên Ngạo cau mày, anh ta sau bao năm rốt cuộc cũng trở về, nhưng hắn lo là lúc ấy Miu Miu sẽ gặp nguy hiểm, hắn có thể dấu cô,bảo hộ cô nhưng không thể nào lúc nào hắn cũng có mặt bên cạnh cô,mà anh ta lại luôn tìm cách nắm mọi điểm yếu của hắn. Lúc trước hắn tự tin trước mặt Allows Diệp bởi vì lúc đó hắn không có điểm yếu, nhưng bây giờ Miu Miu lại là điển yếu chí mạng của hắn. Cứ nghĩ coi xảy ra chuyện gì thôi là hắn lại điên lên rồi,hắn công nhận mình kiềm chế và che dấu cảm xúc rất giỏi nhưng ở bên cô mọi thứ cảm xúc của hắn bộc lộ một cách trực tiếp.

"Được rồi,tiếp tục theo dõi rồi báo lại cho tôi"

Lãnh Thiên Ngạo sau khi xử lý xong công việc không quên sai người làm chuẩn bị thức ăn khi nào cô dậy liền đem lên cho cô.

---------------------------------

Tại sân bay một nam một nữ bước  ra, hàng người rất nhanh tách thành hai hàng cho bọn họ đi. Coi gái tóc màu rượu vang đỏ mỉm cười nói

"Ngạo...em về rồi đây"

Chàng trai bên cạnh nghe thấy nhếch môi cười một cái,trên người tỏa ra một khí thế rất áp bức lại đầy tà khí. Khuôn mặt trông lạnh lẽo và thủ đoạn tàn khốc chắc chắn có hơn chứ không thua hắn. Allows Diệp sai người đưa cô gái về trước, còn anh thì tới nhà của kẻ thù mấy năm không được gặp. Allows Diệp đến liền được thông báo ai kia đi làm rồi không có ở nhà làm hắn bật cười,biết được hắn về nên cố ý đi làm sớm chứ gì,con người này bao năm rồi vẫn trẻ con như vậy. Từ trên lầu Miu Miu dụi mắt đi xuống, bọn người hầu nhìn mãi thành quen nên ko hỏi việc làm sao cô lại xuất hiện ở đây. Allows Diệp nhìn lên liền nheo mắt, cô ta là từ phòng của hắn đi ra sao. Trên người cô mặc bộ đầm trắng dài tay, mái tóc đen óng ả được thả ngang eo. Cô cứ dụi mắt mãi rồi nhìn xung quanh, thấy được người hầu coi nhanh chóng chạy lại túm tay chị người hầu kia hỏi

"Ngạo...Ngạo...chị"

Chị người hầu xoa đầu cô rồi nói

"Boss đi làm sau khi đã ăn sáng rồi,em đói thì nói mọi người dọn thức ăn nhé"

Miu Miu buông tay chị người hầu ra mặt buồn bã gật đầu, đi ngang qua phòng khách nhìn Allows Diệp một cái rồi ngoảnh mặt làm ngơ đi tiếp làm ai kia cảm giác như mình lại không khí.

"Chào cô"

Từ sau lưng Allows Diệp từ tốn chào hỏi, cô xoay người mặt ủ rũ chào lại

"Chào chú" Sau đó chu chu cái môi hít một cái rồi giống y như mèo cụp đuôi đứng yên một chỗ.

Allows Diệp giật giật khóe môi khi nghe coi nói chào "chú". Không biết tên kia tìm đâu ra coi nhóc này, nhìn điệu bộ cùng tính cách của cô chẳng khác gì đứa trẻ, nhìn qua liền biết được cậu ta cưng chiều rất nhiều đây,nên dọa cậu ta chút ít coi như quà gặp mặt đi. Anh híp mắt giọng ma mị nói vớ cô.

"Nữ nhân, em có muốn đi gặp Lãnh Thiên Ngạo không"- Ngay tức khắc cô như có năng lượng bay lại phía hắn hai tay bám dính vào người hắn nhoẻn miệng cười hỏi

"Thật...thật...tới gặp Ngạo"

Nhìn cô như trẻ con được cho kẹo làm hắn phì cười xoa đầu cô đầy cưng chiều gật đầu rồi đưa cô đi.Trong xe cô miệng luôn mở to như thể nhét được cả quả trứng,hai tay nhỏ cứ kéo kéo áo hắn hết chỉ đông rồi lại chỉ tây, bác tài xế chỉ biết lắc đầu mỉm cười, con cái nhà ai mà dễ thương thế không biết.

"Chú vì sao con chó kia không đẻ trứng a ~"

"Đơn giản vì nó đẻ con"

"Oa chú tài ghê, vậy tại sao con chim không đi lại bay a~"

"Đơn giản vì nó có cánh"

"Vậy tại sao cũng đều là một giống loài nhưng lại có tên là phụ nữ với con gái"

"...." Tên Lãnh Thiên Ngạo chết tiệt nhặt đâu về con nhóc này,chắc chắn là khắc tinh của anh rồi.

- "Chú..nhìn kìa mèo..mèo thật to"

"Nếu em còn mè nheo nữa có tin không tôi ném em xuống đường"- Thật là trên đường đi con nhóc này nói liên tục, anh không biết là mình chơi khăm tên kia hay hắn lại chơi khăm mình, khiếm đâu ra con nhóc vừa làm người ta buồn bực mà đánh thì không nỡ.

"Oa...chú...chú...người...xấu oa"

Miu Miu hoảng sợ ôm lấy đầu ngồi nhích ra xa bù lu bù loa khóc ai dỗ cũng không nín, bất đắc dĩ hắn đột nhiên nói

"Nín,tôi cho kẹo"

"...." *chùi nước mắt+ánh mắt long lanh nhìn Allows Diệp





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro