Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi đến công ty Allows Diệp bảo cô ngồi chờ còn anh thì đi lại chỗ nhân viên tiếp tân hỏi, nói chuyện với cô nhân viên mãi mới biết Lãnh Thiên Ngạo đi họp hội nghị chưa về nên đành đi ra. Khi đi ra đập vào mắt anh là một cô bé tết hai bím tóc để mái thưa, trên người mặc một bộ đầm màu hồng phấn búp bê tay dài búm lại, phần váy được xếp ly rất đẹp dài tới đầu gối,mang đôi giày búp bê. Nhìn khuôn mặt rất giống Lolita ngồi đời thật, rất đáng iu. Trên miệng ngậm cây kẹo mút đưa mắt nhìn xung quanh, ngồi trên ghế vừa đung đưa chân vừa mút kẹo như mấy đứa bé đang chờ mẹ. Anh đi lại gãi gãi mũi, nhìn sao cũng có cảm giác như mình đang đi dụ con nít quá.  Miu Miu đang mút kẹo mút nhìn Allows Diệp đi lại hai mắt liền tỏa sáng nhảy xuống ghế chạy lại phía anh.

"Chú...Ngạo...đâu"

"Xem ra tôi với em không có cơ hội gặp hắn ta rồi, chúng ta đi ăn rồi tôi đưa em về"

Miu Miu đang buồn thì nghe đến ăn liền tươi cười trở lại như một đứa bé ngoan lon ton chạy theo anh. Đến một nhà hàng sang trọng anh dắt tay cô bước vào.
(T/g: cái tay,bỏ cái tay ra khỏi em Miu của tui a ~~~)

Nhân viên tò mò nhìn cô gái đi bên cạnh Diệp tổng đầy tò mò. Là Lolita này đã chinh phục được trái tim của máu của Diệp tổng sao. Phải rồi, nhìn xinh như búp bê thế kia mà,đến bọn họ là nữ nhân mà cũng thấy đáng iu nữa mà làm sao Diệp tổng chống cự lại được. Ngồi vào bàn nhanh chóng mặc kệ anh liên tục chỉ chỉ cô nhân viên đem thức ăn lên, cô nhân viên nhìn cô mà toát mồ hôi lạnh,người rõ ràng là nhỏ nhắn như lolita thế kia mà sức ăn thật khủng bố lòng người. Allows Diệp nhìn cô ăn mà cảm thấy hứng thú,thật sự ngon đến thế sao, nhìn cô ăn đến cả người kén ăn như hắn cũng có cảm giác thèm ăn. Một cô bé như thế này hiếm khi anh được gặp,lúc đầu gặp mặt liên tục quấy khóc nói anh là người xấu,thế mà cho cô cây kẹo cô liền nín mà bám dính theo hắn như cái đuôi. Thật sự thì hình như đồ ăn rất có sức cám dỗ với cô bé này nhỉ. Anh cầm xiên thịt đưa đến trước miệng cô,cô liền mở miệng ra cắn nhưng anh lại rút lại nên cô cắn không trúng miếng thịt, thế là lại đưa tới rồi lại rút về...cô bị lừa nhiều lần như vậy cũng vẫn cứ mở miệng cắn miếng thịt anh đưa đến. Anh ngồi chống cằm lặp đi lặp lại hành động của mình một cách thích thú làm cô nhân viên bên cạnh thấy tội nghiệp cô bé bên cạnh Diệp tổng. Diệp tổng à anh cũng quá ác đi, nhìn xem cô ấy sắp khóc tới nơi rồi kìa. Nhưng ai kia vẫn chưa nhận ra nên cứ liên tục trêu đùa cô cho đến khi cô đột nhiên mếu miệng, hai mắt rưng rưng sau đó dụi hai mắt oa oa lên khóc làm anh hoảng hốt nên đưa xiên thịt vào miệng cô làm ai kia nín tức khắc. Không gian nhà hàng thoáng chốc im lặng đến đáng sợ, khóe miệng ai cũng không ngừng co rút...thật là dễ dụ vậy sao. Allows Diệp nhìn cô mỉm cười, cô gái này thật dễ hài lòng,
chỉ một xiên thịt thôi cũng làm cô vui vẻ đến thế, không như những nữ nhân khác, Ngạo xem ra anh nhặt được một bảo bối rồi.

Vốn dĩ anh định đưa cô nhóc rắc rối này về nhưng do có cuộc hẹn quan trọng nên đành đưa cô đến quán bar rồi lát mới đưa cô về. Miu Miu vẫn ngơ ngác đi theo sau anh, vừa bước vào bar cô liền cau mày...nơi này ồn quá, cô ghét a. Allows Diệp đi lại chỗ bạn mình làm cô cũng lon ton chạy theo. Một chàng trai nhuộm tóc vàng ngạc nhiên lên tiếng.

"Ồ mọi người xem kìa, Allows Diệp dẫn theo tình nhân nhỏ kìa, nhìn như Lolita ý nhỉ, dễ thương ghê"- Nói xong đưa tay định véo má cô thì bị Allows Diệp nắm chặt bẻ ngược lại, lên giọng cảnh cáo.

"Còn chạm...ta liền chặt tay cậu"

Chàng trai kia vội thu tay về cười trừ nói.

"Tôi chỉ đùa thôi, coi cậu nghiêm trọng chưa kìa, đừng nói với tôi cậu thích Lolita này nha"

"Nha, thích là cái gì vậy" - Cô đang ngồi uống nước ngọt do Allows Diệp đưa liền lên tiếng hỏi, thấy mọi người nhìn mình như sinh vật lạ liền chớt chớt mắt. Mọi người trong bar đều nhìn cô, trong lòng không ngừng gào thét: "Đáng iu ghê ><"

"Miu ngoan, ngồi đây đừng đi đâu lát về tôi cho kẹo" -Miu Miu ngoan ngoãn nghe lời gật đầu nhỏ liên tục, anh cười rồi xoa nhẹ đầu cô

Được một lúc lại có thêm bạn bè đến nên Allows Diệp liên tục đi tiếp rượu bạn mà bỏ quên cô bé nhỏ đang ngoan ngoãn nghe lời anh ngồi trong góc nhỏ của bar chờ anh quay về, cái môi luôn mím lại nhìn xung quanh, cô ghét nơi này nhưng mà phải nghe lời ngồi chờ chú nga

"Em gái, sao lại ngồi đây một mình, đi chơi với tụi anh đi, nhìn em dễ thương quá" - Một tên đàn ông đi ngang qua thấy cô ngồi một mình liền nhịn không được đi lại phía cô, cánh tay thì lại liên tục vuốt ve người cô làm cô hoảng hốt nhìn lại phía Allows Diệp cầu cứu thì không thấy anh đầu.

"Chú...làm...gì...mau tránh ra...cháu...cháu báo công an bắt chú giờ"

"Ha ha được em báo đi, để xem họ làm gì được bổn thiếu gia,ngoan đi theo bổn thiếu gia, sau đêm nay em sẽ là người muốn có gì được đó" Nói rồi nhanh chóng kéo cô đi. Do thường ngày được Lãnh Thiên Ngạo cưng chiều kèm theo thân thể cô quá yếu ớt nên chống cự không được để hắn kéo đến một góc khuất của bar. Miu Miu hoảng sợ đẩy hắn ra thì bị hắn xé vạt áo, cô oa lên khóc,tay liên tục đấm vào người hắn đến nỗi đỏ bừng.

''Người xấu....oa..Ngạo...Ngạo cứu em oa"

P/s: Bi kịch bi kịch sắp đến hehe 😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro