Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm nay bạn mèo nhỏ của chúng ta thức dậy rất sớm, tuy là mèo nhưng mà cô cũng là người nha nên vscn đầy đủ. Nhưng ngày hôm nay rõ là kì lại,mọi hôm boss đều dậy rất sớm, cô không tài nào thức sớm như boss được. Vả lại hôm nay boss đâu có được nghỉ làm, mà nghỉ làm boss cũng dậy rất sớm mà, kì lạ thật kì lạ.

Để làm vơi đi nổi tò mò bạn mèo nhỏ của chúng ta cố lếch thân tròn nhỏ lên giường boss, boss vẫn không có động tĩnh, bình thường rất ghét mình trèo giường mà ta. Cô chạm nhẹ móng vuốt lên mặt boss sau đó vội rụt lại, người boss nóng quá, không phải sốt rồi đấy chứ...làm sao bây giờ? Sau khi loay hoay một hồi cô đang cố tìm mọi cách rót nước nóng vào ly nhưng vấn đề là cô không có tay,cô thật đúng là vô dụng. Lủi thủi đi lại phía giường nhìn boss mặt tái nhợt mà đau lòng, ngộ nhở boss chết thì ai nuôi cô bây giờ...không được cô phải cứu boss thôi. Cô đánh liều tiến tới dùng hai vuốt đẩy chiếc bình nước nóng ra ly, do bình trượt khỏi vuốt nên tràn ra ly và chảy đến cho cô, cô co chân lên sau đó ko quan tâm vết bỏng chạy đi gặm cái khăn sau đó nhúng vào nước nóng và đắp lên trán boss. Do không thể mang lên giường được nên cô phải liên tục gặm khăn chạy tới chạy lui lau mồ hôi cho boss bất kể cái chân mềm nho nhỏ đã đỏ lên. Khi Lãnh Thiên Ngạo tỉnh dậy liền thấy mèo nhỏ nằm trên người mình, đang toanh định ném cô đi liền phát hiện trên trán mình có khăn, nhà hắn ko có giúp việc,không lẽ là mèo nhỏ này làm... không thể nào có chuyện kì lạ như vậy.

Như cảm giác boss đã tỉnh Tiểu Hân liền mở mắt ra, vui mừng khi thấy boss tỉnh nên xoắn xuýt chạy lại dùng gương mặt múp míp dụi vào mặt hắn. Lãnh Thiên Ngạo đen mặt đem cô ném xuống đất, chợt nghe tiếng thất thanh của mèo nhỏ liền hoảng hốt xuống giá bế cô lên. Chân mèo nhỏ vườn đặt lên giường rất nhanh đều rụt lại, chân nhỏ run rẩy, liên tục liếm chân cho bớt đi cơn đau. Cái mũi luôn híc híc chứng tỏ mèo nhỏ đang rất đâu. Lãnh Thiên Ngạo đưa tay cầm vuốt của cô lên ấn nhẹ một cái cô liền kêu toán lên, hai mắt rưng rưng cái chân nhỏ run rẩy ngày càng lợi hại.

- Mèo nhỏ...chân làm sao???

Cô tất nhiên nói chuyện không được rồi, chỉ im lặng ôm chân đỏ hoe đi ngủ típ. Vị boss nào đó mặt lạnh đi ra ngoài liền nhìn thấy ấm nước nóng nằm lăn lóc trên sàn trên bàn là ly nước nóng, hình như còn có khăn. Mèo nhỏ bị thương là do chăm sóc cho hắn lúc hắn ốm sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro