Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết cục và special

Một tháng sau.

"White, đang đợi Sean hả?"

Gram đến chào tôi khi thấy tôi đang đứng một mình ở tầng trệt của Khoa kiến trúc tại trường đại học mà Sean đang theo học. Bây giờ trường tôi đã khai giảng rồi, tôi không thể học ở đây mà phải quay lại trường học như bình thường và trở lại với cuộc sống của mình trước đây. Thằng Black thì quay lại với băng nhóm rác rưởi của nó.

"Ừ." - Tôi cười và gật đầu: "Cậu ấy đã thi xong chưa?"

Gram há miệng chuẩn bị trả lời thì có tiếng hét vang lên trên đầu nó trước.

"White!!!"

Tôi ngẩng đầu nhìn theo hướng âm thanh vừa gọi tên tôi và thấy Sean đang đứng trên lầu hét lớn. Không chỉ hét lớn, cậu ấy còn dùng ngón cái và ngón trỏ để tạo thành hình trái tim với tôi nữa.

Tôi mỉm cười và ra hiệu, vậy nên cậu ấy quay vào bên trong, chắc sắp xuống dưới rồi.

"Phiền muốn chết." - Gram chửi thề.

"Lúc mày đến tìm anh trai tao sao không thấy kêu mệt hả?" - Tôi trêu lại nó.

"Cái gì? Cái gì cơ? Black và tao là bạn bè."

"Bạn cái gì? Nghe bảo có gì đó với nhau rồi." - Tôi nói đúng trọng tâm làm thằng Gram mở to mắt.

"A... Này là thằng Black nói hả?"

Tôi cười vào mặt thằng Gram.

"Anh em tao không giấu nhau điều gì đâu. Bớt đều đi nhé, nghiêm túc hơn với nó chút đi, nhắc rồi đó." - Tôi dùng vai huých nhẹ thằng Gram, nó thở dài.

"Thì ngỏ lời xin làm người yêu biết bao nhiêu lần rồi nhưng anh mày cứ nói không! Lần nào cũng vậy. Không biết muốn tao đợi đến bao giờ đây!"

"Cố gắng lên nhá." - Tôi dùng tay làm biểu tượng cổ vũ với nó, thằng Gram đưa tay đẩy nhẹ đầu tôi một cái. Lúc này Yok và Sean cũng bước ra khỏi tòa nhà.

Sean chào tôi bằng cách ôm tôi từ một bên làm tôi loạng choạng, rồi hôn lên thái dương một cái.

"Nhớ lắm ấy."

"Đừng có điên! Hôm qua vừa nói chuyện điện thoại xong." - Tôi đẩy nó ra vì đây là trường học. Hành vi này có vẻ hơi quá.

"Tụi mày ngọt ngào quá đấy." - Yok nói móc tụi tôi.

"Sao thế Yok, lầm bầm gì đấy? Rảnh rỗi qua thì đi làm hòa với P'Dane đi. Anh ấy vẫn đang độc thân đó. Có khi ngỏ lời anh ấy lại đồng ý quay lại làm người yêu như trước đó."

Tôi khóa lại bằng cách nhắc tới người yêu cũ của Yok. Tôi thường giả vờ lặp lại điều đó mỗi khi nhìn thấy mặt nó. Không trách tôi được, ai bảo nó biết sự thật ngay từ đầu mà còn giả vờ như không biết. Hơn nữa nó cũng chính là người khiến tôi đánh mất ký ức hồi tiểu học. Yok cũng biết đây là cách trả thù của tôi nên dù có tức giận đến mấy cũng đành bỏ qua cho tôi.

"Tao quý giá như này sao lại hẹn hò với người như P'Dane của mày chứ." - Yok đáp, và tôi mỉm cười chế nhạo.

"Vâng. Đừng để thấy đi dỗ người ta nhé."

"Ai thèm đi dỗ. Nếu người yêu cũ mà tốt thì sao thành người yêu cũ được?" - Cái miệng của thằng Yok mượt lắm, nhưng không biết có làm giỏi được như thế không dây.

"Anh tao đâu?" - Tôi nhìn lướt qua ba người trước mặt.

"Đi chia tay với bồ trong kho của nó nên bị bắt đi rồi." - Thằng Gram cau mày đáp.

"Yojin hả?" - Tôi hơi sững sờ: "Vẫn chưa kết thúc nữa hả?"

"Nó có nhiều người lắm." - Sean nói và cười, tôi lắc đầu và bày tỏ sự bất lực với anh trai lăng nhăng của tôi.

Nhắc tới người yêu cũ của Yok rồi, để tôi kể cho các bạn nghe về tình hình hiện tại của P'Dane nhé. P'Dane bây giờ rất tốt, và có vẻ rất nghiêm túc với việc học, vì muốn đi du học nên không quan tâm tới tình yêu. Một điều nữa mà tôi mới biết được cách đây không lâu, đó là lý do tại sao P'Dane rất tốt với tôi, lý do tại sao nó chưa bao giờ làm tổn thương tôi hoặc thậm chí thường xuyên giúp đỡ tôi là vì tôi rất giống người em trai đã mất của anh ấy. Không phải vì có khuôn mặt giống cậu ấy mà là tính cách rất giống nhau. Anh ấy đối xử tốt với tôi là vì nhớ tới em trai của mình.

Về phía mẹ tôi, hiện tại bà đã chấp nhận lời đề nghị của bố, hàng tháng bố sẽ đưa cho mẹ một khoản tiền, nhưng điều kiện tiên quyết là Black phải sống cùng bố và tôi, nếu mẹ muốn lập gia đình mới, bố cũng ủng hộ. Nếu bà không muốn tái hôn, bố sẽ tiếp tục đưa tiền cho bà như đã hứa, miễn là Black và chúng tôi được sống cùng nhau. Cuối cùng mẹ cũng đồng ý lời đề nghị của bố vì mẹ nói dù Black có tiếp tục sống với mẹ thì mẹ cũng không thể cho Black một tương lai tốt đẹp hơn nhưng bố có thể làm được. Suy cho cùng, Black vẫn là con trai của mẹ.

Có một tin bất ngờ khác, Kumpha - người đã nói với tôi rằng nó thích Sean đã có người yêu rồi...

Và người yêu nó vẫn là phụ nữ!

Còn nhớ Bell, cô gái làm việc ở cửa hàng đồ ngọt mà Kumpha từng đưa tôi đến không? Chính xác rồi đó! Bạn gái Kumpha là cô ấy! Lần cuối cùng nhìn thấy Kumpha là khi cậu ấy đi cùng Bell. Anh ta còn càu nhàu với tôi là không biết lúc đó bị ma nhập hay sao mà đi thích thẳng Sean.

Ai biết được với nó chứ!

Hiện tại chỉ có Gram và Yok phải tự giải quyết việc của mình vì tôi sẽ không quan tâm tới hai đứa nó!

"Giờ định đi đầu với nhau đó?" - Yok nhìn chúng tôi một cái, Sean ôm lấy tôi từ phía sau và đặt cằm lên vai rồi trả lời câu hỏi của Yok.

"Tao và White đi chơi, về nhà mẹ tao."

"Đi chơi hay là Make a Baby?" - Câu nói đùa của Yok hơi lớn, mặt tối đỏ bừng, định đánh ai đó nhưng Sean đã ngăn lại.

"Yok, miệng mày tục quá đấy!" - Tôi mắng, mặc dù mặt tôi đã đỏ đến tận cổ.

"Make cái gì cũng được, ít nhất còn có cái để Make." - Sean cũng quá đáng, câu trả lời như góp vui thêm cho câu chọc của thằng Yok ấy.

"Còn mày thì sao thằng Gram?"

"Không có, tao rảnh lắm." - Thằng Gram trông như vừa mất sổ gạo.

"Ờ, vậy đi uống rượu đi."

Rrrrrr!

Thằng Yok vừa ôm cổ thằng Gram thì điện thoại thằng Gram vang lên. Nó vội cầm lên nghe máy.

"Thật hả... không, vẫn đang ở trường... ừm... có thể. Vậy chút nữa đi tìm. Thế thôi nhé." - Gram cúp máy, cười như một kẻ ngốc và quay đầu lại nói với Yok.

"Ừm, xin lỗi nhớ, tao bận rồi. Có người để tao Make a Baby rồi nhớ."

Những lời của Gram khiến chúng tôi cười khoái trá với nhau. Thằng Yok chỉ vào mặt chúng tôi với vẻ tức giận:

"Cút hết đi, lũ khốn!"

Sean mỉm cười vùi mặt vào vai tôi, Yok tức giận bỏ đi, Gram cũng cười đủ rồi quay đầu lại nói với tôi: "Tao đi tìm Black trước nhé."

"Ừ, gửi anh tao cho mày đó." - Tôi nói với Gram. Tôi biết nó hiểu lời tôi nói. Tôi không chỉ giao phó anh tôi cho nó lần này, mà còn là cả đời.

"Ừm, tao sẽ chăm sóc nó thật tốt." - Gram đồng ý và mỉm cười với tôi rồi quay lưng bước đi. Giờ chỉ còn lại tôi và Sean, cậu ấy vẫn ôm vai tôi không muốn buông, tôi quay lại nhìn mặt.

"Dính quá đấy."

"Mình là người yêu của Sean nhé. Tại sao Sean không thể ôm? Hôn còn được nữa là." - Nói thôi chưa đủ, nó còn hôn lên má tôi một cái thật kêu nữa.

Mua!

"Sean, người khác thấy sẽ khó chịu đó!" - Tôi quay mặt lại và đẩy nó ra. Thế là nó nắm lấy tay tôi đi ra bãi đỗ xe.

Hôm nay tôi đã nói với Sean rằng sẽ đi tới nhà nó, thăm mẹ và anh trai nó luôn. Vậy nên tôi đã đến đây gặp Sean. Thực ra Sean muốn qua đón tôi nhưng tôi muốn gặp Yok và Gram nên đã tới chỗ nó.

Ngay khi lên xe, tôi đã mở ngăn kéo trước ghế phụ, tôi nhớ rằng hình như mình đã để hộp bút chì ở đây, nhưng ngay khi tôi mở ngăn kéo, tôi phải tròn mắt ngạc nhiên vì trong đó đầy ắp hộp bao cao su.

"Sean! Cái gì thế này!" - Tôi chỉ vào đồ trong ngăn kéo và tức giận hỏi: "Đừng nói là có người khác nhé!"

"Vừa mua đó." - Sean mỉm cười đáp và nhìn tôi bằng ánh mắt sâu xa.

Cạch!

Tôi nhanh chóng đóng ngăn kéo lại. Mặt nóng đến mức đỏ từ má sang tới mang tai.

"N... Này, đừng điên mà Make a Baby như lời thằng Yok trêu đấy nhé." - Tôi nói mà không nhìn mặt Sean nhưng nó cố tình rướn người sang phía tôi và thổi vào tai...

Phù!

"Này!" - Tôi né nhanh, Sean vẫn cười toe toét.

"Không nghĩ vậy đâu."

Tôi nheo mắt nhìn Sean, vì nó luôn thích tấn công bất ngờ.

"Chắc chứ?"

"Ừ. Thì nó là a baby nè, còn mình muốn babys số nhiều cơ."

Baby còn thêm S nữa hả? Nhiều người quá nhỉ? Tôi là đàn ông, nhắc lại cho mà nhớ nhé P'Sean không săn sóc a.

Speacial part

"Sean, a... đợi một chút..."

Giọng tôi nghẹn lại nơi cổ họng vì Sean đang hôn điên cuồng lên khắp mặt tôi. Bây giờ chúng tôi đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách trong nhà Sean. Mọi người đã ra ngoài hết nên không có ai ở đây cả. Không phải nói đến gặp mẹ hay sao? Sean giấu tôi để rồi lừa tới nhà như này đây!

Hiện tại chúng tôi đang ngồi đối mặt nhau, hai chân tôi đang kẹp lấy người nó, Ban đầu nói là chỉ ngồi nói chuyện thôi nhưng ngay khi tôi vừa đồng ý nói chuyện thì bắt đầu hôn lên mũi, trán, má và miệng tôi không biết bao nhiêu lần. Máu dồn lên não hay gì...

"Đủ rồi, còn nữa sẽ đi đấy, không chuyện trò gì nữa đâu."

Tôi cố gắng thoát ra, nhưng Sean dùng hai tay ôm chặt eo tôi. Nó giữ tôi lại, nhân cơ hội đó kéo tôi ngồi lên đùi và lại bắt đầu hôn lấy môi tôi.

"Ưm..."

Giọng nói của tôi lại biến mất trong cổ họng, bởi vì miệng tôi đã bị nó chặn lại rồi. Bị bất ngờ và không kịp chuẩn bị nên tôi đành phải đưa tay ôm lấy cổ nó. Đôi môi mềm mại của nó hôn tôi hết lần này đến lần khác, động tác rất nhẹ nhàng, vì vậy tôi khẽ hé môi để cho nó xâm nhập.

Hai tay tôi nắm chặt lấy áo của Sean, nụ hôn của nó bắt đầu trở nên nhiệt tình. Nó ôm tôi rất chặt, cơ thể chúng tôi ép sát vào nhau, và tôi chắc chắn sẽ bị nó ăn thịt nếu cứ tiếp tục như thế này.

Chiếc lưỡi nóng bỏn len vào khoang miệng tôi và bắt đầu tìm kiếm khắp nơi như muốn chiếm hết mọi thứ của tôi làm của riêng. Nụ hôn của nó ngày càng mãnh liệt cũng như bàn tay đang không ngừng vuốt ve cơ thể tôi. Chúng tôi dán sát vào nhau không có một khe hở.

Tôi cố gắng đẩy Sean ra vì nghĩ rằng nụ hôn của nó quá nóng bỏng, cảm xúc của người kia dường như đã đạt đến đỉnh điểm, và điều tồi tệ hơn là bàn tay nó đã luồn vào trong quần áo của tôi.

Cơ thể tôi run lên khi những ngón tay thon dài khẽ chạm quay rốn, sau đó di chuyển lên ngực trái làm tôi mất cảnh giác và vô tình ưỡn ngực lên áp sát vào đối phương.

Sean có vẻ hài lòng khi chạm vào người tôi. Đầu ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng xoa nắn ngực tôi cho tới khi nó phản ứng với sự trêu chọc của cậu ấy. Sean nhào nặn khắp người tôi và tôi bắt đầu ngọ ngậy vì chiếc lưỡi mềm mại vẫn quấn lấy lưỡi tôi mà không có dấu hiệu muốn dừng.

Tôi sắp bị hôn đến mức không thở nổi rồi.

Bịch!

Sean tiến lại gần hơn làm tôi phải dựa vào ghế sô pha. Cơ thể cường tráng hơn đè lên người tôi còn tay thì đang tiến vào giữa hai chân tôi và tôi chẳng thể ngăn cản lại.

Ngay lúc tôi nghĩ mình sắp xong đời rồi thì cửa nhà chẳng bao giờ khóa đột nhiên bị mở ra.

Két!

"Sean, về chưa vậy?"

Giọng nói của P'Sorn khiến tôi vô cùng sợ hãi, vội vàng dùng hết sức đẩy cơ thể Sean ra vì không muốn P'Sorn thấy tình trạng của chúng tôi lúc này, và kết quả là...

Bịch!

Sean ngã phịch xuống sàn nhà vì cú đẩy của tôi đã khiến nó rơi khỏi ghế sô pha.

"X... Xin lỗi, White không cố ý."

Tôi vội vàng xin lỗi và đứng dậy đỡ nó. Sean thở dài nhìn anh trai đầy giận dữ.

"Mày đúng là phiền như quỷ." - Sean mắng anh trai.

"Như quỷ là sao?"

P'Sorn dường như không biết điều vừa xảy ra, anh ấy quay đầu lại và chào tôi.

"Thế nào rồi? Nghe nói em đã giả làm anh trai sinh đôi của mình."

"Hả? Thật ra tên em là..."

"White, anh biết, Sean nói về em suốt, như kẻ mộng du ấy."

"Bớt nhiều chuyện đi."

Tôi bật cười vui vẻ. Thật ra P'Sorn và Sean đều yêu quý nhau rất nhiều vì họ là anh em. Nhưng chẳng hiểu sao họ cứ cãi nhau suốt, kể cả chuyện nhỏ xíu cũng cãi nhau nữa.

"P'Sorn mua gì nhiều vậy?" - Tôi muốn đánh trống lảng.

"Nguyên liệu nấu ăn đó, em cũng có phần, ở lại cùng ăn nhé." - P'Sorn mời, Sean từ đằng sau ôm lấy cổ tôi.

"Tao đã bảo người yêu tao ở lại rồi."

"Uh, rất tốt. Có muốn giúp anh làm cơm không?" - P'Sorn cười hỏi.

"Không! Tự làm đi."

Ấy, không phải, không phải tôi đáp lại thế đâu. Tôi nào dám trả lời P'Sorn như vậy. Câu đó là của Sean trả lời thay tôi đó..

"Mày ấy Sean, phiền thật đấy."

"Hừ! Mày cũng làm tao bực lắm đấy còn không nhận ra hả?"

"Đệt!"

PSorn chửi như vậy rồi xách một đống đồ vào bếp. Sean kéo tôi vào một góc khuất trong phòng khách, góc khuất tối tăm, chúng tôi ngồi dựa vào tường cùng nhau.

Nó rủ tôi nghe bài hát mới của nghệ sĩ mà nó yêu thích.

"Nó siêu hay, bài hát mới vừa được phát hành đó. Sean vừa tải xuống, White có muốn nghe không?"

Sau khi hỏi, nó cười với tôi.

"Ừm, muốn chứ."

Sean mỉm cười, ấy Iphone của mình ra và cắm tai nghe vào, cả hai chúng tôi đeo tai nghe vào và bắt đầu nghe bài hát mới mà nó nói. Giai điệu của bài hát rất thoải mái và dễ thương, tôi rất thích thể loại này, vì vậy tôi quyết định nhắm mắt và cảm nhận giai điệu và ca từ của bài hát.

Lời bài hát khiến tôi bật cười.

"Là người lãng mạn đấy nha Sean."

Sean không trả lời nên tôi tò mò mở mắt ra để nhìn xem nó đang ở đâu, nhưng đã bị làm cho sửng sốt khi khuôn mặt nó đang ở rất gần tôi. Tôi đưa tay đẩy ngực nó. Đột nhiên tim tôi đập nhanh hơn.

"Chờ đã. Chờ một chút, định làm gì thế?"

"Chỉ một chút thôi."

Câu nói của Sean làm tôi nóng bừng cả mặt. Kể từ lần trước đó thì lâu lắm rồi chúng tôi không làm với nhau. Vì nó và tôi đều có việc phải bận nên chúng tôi không có nhiều thời gian để làm chuyện này...

"Sean, không, đừng mà, P'Sorn vẫn ở đây..." - Tôi cảm thấy xấu hổ, tay nó lại thò vào trong quần áo của tôi, bàn tay xoa đi xoa lại trên ngực tôi, tôi gần như không thở được

"Ừm..."

"Vậy thì đừng phát ra tiếng." - Sean thì thầm với tôi.

"Không không được..."

"Rên khẽ không được sao?" - Nó cười hỏi, nhưng tôi không thấy buồn cười chút nào.

"Sean, chờ một chút, không thể làm điều đó bây giờ!!" - Tôi nói với nó.

"Tại sao không, chúng ta đã là người yêu rồi."

Cái thằng gian xảo liên tục dùng ngón tay trêu chọc đầu vú của tôi, và đầu vú hồng hào của tôi từ từ trở nên căng cứng hơn.

"Không... không... Chờ... Chờ một chút..."

Giọng tôi lại biến mất trong cổ họng vì Sean hôn tôi lần nữa. Khi đầu lưỡi của cả hai chạm vào nhau, giống như có dòng điện chạy khắp cơ thể tôi. Nó mút lấy lưỡi tôi như thể rất thèm khát, tôi nghe thấy tiếng rên rỉ trong cổ họng của Sean. Có vẻ nó rất thích chiếc lưỡi mềm mại của tôi. Nó mút mát không ngừng nghỉ tới mức tôi cảm thấy như môi mình sắp tan ra.

Nó hôn một cách nồng nhiệt và chẳng muốn buông, giống như một con sói hoang đang săn mồi muốn nuốt gọn con mồi vào trong miệng hoặc thứ gì đó tương tự thế.

"Ừm... đủ rồi..."

Giọng tôi run run vì sợ bị P'Sorn nhìn thấy nhưng dường như Sean không quan tâm.

"Ngẩng đầu lên, nhanh nào." - Sean ra lệnh khi tôi cúi đầu né tránh.

"Không, không muốn."

Nếu ngẩng đầu lên, nó sẽ hôn tội một lần nữa.

"Sean nói là ngẩng đầu lên." - Giọng nói của nó rất nhỏ nên nghe không dữ lắm nhưng có ma lực khiến người ta phải kinh ngạc.

"Không... không..." - Tôi vẫn muốn từ chối.

"Nhưng Sean muốn nhìn vào mắt White mà."

Lời nói của Sean khiến tôi hơi run, vì vậy tôi ngẩng đầu lên và nhìn vào mắt nó...

Nhưng nó lại hôn tôi!

Đồ gian xảo! Chết tiệt! Nó là người tồi tệ nhất trên thế giới!

Nụ hôn nóng bỏng cứ tiếp nối nhau. Lưỡi Sean xâm nhập vào trong miệng tôi. Nhu cầu của nó quá mãnh liệt và nóng bỏng khiến tôi hơi sợ. Tôi gần như nghẹn lại khi chiếc lưỡi ấm áp xâm chiếm khoang miệng. Nó dường như hấp thụ tất cả mọi thứ, ngay cả tiếng rên rỉ của tôi cũng không thể thoát khỏi nụ hôn mãnh liệt đó.

"Sean! Một cái chảo nữa biến đâu rồi?"

Giong P'Sorn vang lên từ trong bếp cùng với tiếng bước chân như thể đang đi tìm chúng tôi trong phòng khách.

Bịch!

Tôi lấy hết sức đẩy nó ra một lần nữa khiến nó đập vào tường. Nó cau mày đau đớn làm tôi phải xin lỗi một lần nữa.

"Sean... Xin lỗi..." - Giọng tôi đầy tự trách, tôi không cố ý làm tổn thương nó, do tôi bị dọa sợ thôi.

"Sean, ở đâu đấy?" - Giọng P'Sorn gần hơn và cuối cùng đã tìm thấy cả hai chúng tôi.

"Ở đây hả?"

"Mày phiền muốn chết, thằng Sorn!"

Sean đã hét lớn vào mặt anh trai, làm P'Sorn hơi bối rối.

"Này! Có chuyện quái gì với mày thế? Tao chỉ hỏi cái chảo đâu thôi."

"Mày không thể tìm cái chảo khác để dùng à? Có gì khác nhau? Đừng đến chọc tức tao nữa. Tôi sẽ đưa bạn trai tao lên lầu. Chỉ cần nhà không cháy, đừng gọi tao!"

Sean giận dữ hét vào mặt anh trai mình, thậm chí không thèm quan tâm đến vẻ mặt bối rối của anh trai.

"Tìm cái gì của mày cơơơơơ?" - P'Sorn kéo dài giọng.

"Đi thôi."

Sean nắm lấy cổ tay và kéo tôi vào phòng ngủ của nó. Tôi cũng là người lớn, tất nhiên tôi biết Sean muốn làm gì với tôi và tôi không có ý từ chối, nhưng sẽ tốt hơn nếu làm điều đó trong phòng riêng. T///T

Ngay khi cánh cửa đóng lại, Sean cúi đầu tiếp tục hôn tôi, cảm xúc của nó rất nhanh đã trở lại.

"Ưm..."

Tôi khẽ rên rỉ, đầu óc trống rỗng. Tôi chỉ biết Sean đang đè mình lên giường. Nó đẩy tôi xuống giường, hôn một cách say đắm, đầu lưỡi khuấy động cảm xúc của tôi. Nó đưa tay và dễ dàng cởi quần tôi ra, để lộ đôi chân trần của tôi.

"Hưm!"

Tôi hơi run lên khi bàn tay nhanh chóng thò vào trong quần lót của mình. Tay nó xoa nắn trên người tôi và để lại vết. Sự động chạm của nó khiến tôi chỉ biết nằm trên giường thở dốc, không còn sức, không thể chống cự. Hai chân tôi bị tách ra, đầu ngón tay nóng ấm vuốt dọc theo đùi trong của tôi. Ngay khi tôi đang thở hổn hển vì bị hôn, một ngón tay của nó đã tiến vào cơ thể tôi.

Cơ thể tôi run lên bần bật, và sau khi Sean rời khỏi môi, tôi thở hổn hển không ngừng. Lúc đầu có cảm giác hơi đau vì chúng tôi không làm điều này thường xuyên, hơn nữa cơ thể đàn ông không được tạo ra để chấp nhận điều đó. Vậy nên cảm giác không quen là điều bình thường, nhưng sau một thời gian, sự nóng bỏng và mềm mại của Sean đã dẫn dắt tôi vượt qua cảm giác đau đớn đó.

Bởi vì nó đã thay đổi thành một cảm giác khác. Đầu ngón tay thon dài không ngừng ra vào bên trong.

"Ah... Sean... đợi một chút..."

"Hãy nói nếu thấy đau nhé."

Sean khẽ thì thầm, nhìn mặt nó đang rất cố gắng kiềm chế không muốn tôi cảm thấy đau đớn. Sean luôn trân trọng mỗi khi chúng tôi làm điều đó với nhau. Nó không muốn tôi cảm thấy mình đang bị lợi dụng.

"Không... không. Chờ một chút... A!"

Tôi thở hổn hển phấn khích khi đầu ngón tay nó chạm vào điểm G của tôi, và tôi cảm thấy cơ thể như bị sét đánh.

Tôi nhắm chặt mắt, đầu ngón chân quặp lấy ga trải giường bên dưới, cảm giác kích thích và sảng khoái lan từ da đầu đến ngón chân, cả người tôi tê dại.

"Ha... hóa ra là ở đây."- Sean cười rất dễ thương, ngón tay tiếp tục chạm vào điểm G của tôi, ngón tay liên tục ra vào khiến tôi quằn quại trên giường.

Tôi cảm thấy như bị tra tấn, tôi muốn đạt đến cao trào ngay bây giờ, tôi muốn giải phóng cơ thể mình. Tay tôi mò xuống dưới với khi vọng thoát khỏi sự dày vò này nhưng Sean đã nắm lấy tay tôi. Nó ấn cả hai cổ tay tôi lên đầu.

"Sean... không... đừng." - Tôi thở hổn hển, cơ thể vặn vẹo vì không thể chịu đựng nữa.

"Sean muốn White bắn vì Sean cơ." - Lời nói của nó rất rõ ràng, và tôi nghĩ mặt mình đang bốc lửa.

"A... tên khốn này... A! A!" - Nghe tôi mắng, nó lại đâm mạnh ngón tay vào trong người tôi, và bắt đầu tăng số lượng ngón tay, và phản ứng của cơ thể tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi khóc lên và cuối cùng cũng được giải phóng.

"Huh Huh."

Ngực tôi phập phồng lên xuống, mồ hôi túa ra trên trán, Sean đột nhiên rút những ngón tay đang ở trong người tôi ra khiến cơ thể tôi đột nhiên trống rỗng. Nó vội vàng mở khóa quần nhưng đột nhiên tiếng vặn nắm cửa vang lên.

Cạch!

"Đệt mợ!"

Sean sốc đến mức hét lên. Nó đã quên khóa cửa! Tôi gần như muốn khóc vì xấu hổ, nhưng Sean nhanh chóng trùm chăn lên người cả hai chúng tôi và không đè lên tôi mà thay vào đó là ngồi cạnh nhau.

May mắn thay, phần trên tôi vẫn mặc áo và Sean chưa cởi bất cứ thứ gì nên P'Sorn không hỏi chúng tôi đang làm gì sau khi bước vào. Tôi đoán Sean đã đá quần tôi vào gầm giường.

"Điếc hết hả? Gọi mấy câu không được."

"Mày lại gọi cái đéo gì đấy?" - Sean hét vào mặt P'Sorn, và P'Sorn trợn tròn mắt.

"Mày khó chịu với anh mày thường xuyên quá đấy, chết tiệt. Mẹ gọi xuống ăn cơm. Mẹ muốn gặp White. Xuống được rồi đó!"

P'Sorn rời khỏi phòng sau khi nói, để lại Sean và tôi đang băn khoăn không biết nói gì.

"..." - Sean lấy tay vò tóc bừa bãi như thể đang bực mình, nên tôi phải âu yếm vuốt ve vai nó.

"Chúng ta đi ăn cơm trước."

"Ừm..."

Ôi...

Ôi chao...

Buồn bã mà đi...

Lén lút thì cũng vui đấy, thân hình cũng ngon đấy, nhưng mà xứng với mấy từ ha ha ha...

Lúc ăn tối với gia đình Sean thì Sean có vẻ trầm mặc, chắc là nó giận lắm vì mấy lần vẫn chưa làm thành công. P'Sorn đã trở thành cái gai trong mắt nó từ lúc nào không hay. Tôi thấy tình hình hiện tại không ổn rồi nên cố gắng kiềm chủ đề để nói chuyện với bố mẹ nó.

Cho tới khi bố mẹ lên phòng còn P'Sorn ra ngoài tìm bạn cùng xem đá bóng. Tôi đang chờ xem Sean sẽ về vập như sói đói giống cả ngày hôm nay, nhưng hình như nó giận thật rồi. Thấy nó ngồi khoanh chân xem tivi trước số pha mà chẳng nói chuyện với tôi nên tôi bước tới ngồi cạnh.

"Sean."

"Hả?" - Nó quay đầu nhìn tôi, đáng thương như một chú cún con không tìm được nhà.

"Về phòng Sean nhé."

Đôi mắt của Sean sáng lên ngay lập tức, và tôi mỉm cười với nó mặc cho hai má nóng bừng.

"Lần này đừng quên khóa cửa nhé."

Tin hay không thì tùy, nó gần như bế thốc tôi lên và chạy vào phòng sau khi nghe những gì tôi nói!

"Ah ah..."

Tôi không kìm được tiếng rên rỉ, phải đưa tay ra che miệng lại vì thấy tiếng rên của mình hơi to. Sean bảo tôi ngồi vào lòng nó, bây giờ chúng tôi đang ở trên giường và tất nhiên là cửa đã khóa.

Nó vén áo tôi lên, phần dưới của tôi đã trần trụi. Nó đang hôn đầu vú tôi, dưới sự mút mát của nó, đầu vú tôi trở nên ướt át và sưng lên một chút, còn bàn tay tôi thì nắm lấy tóc của người kia. Nó đẩy hai chân tôi ra và từ từ tiến vào cơ thể tôi cho đến khi cơ thể chúng tôi kết nối chặt chẽ với nhau.

Tôi đưa tay lên che miệng vì sợ bố mẹ nghe thấy. Lần này không đau lắm, vì nó đã chuẩn bị cho tôi từ trước, những động tác của Sean vẫn rất cẩn thận. Nó dịu dàng, nhẹ nhàng từ từ tiến vào cho tới khi đâm tới nơi sâu nhất.

"Có sao không? Nếu đau thì phải nói với Sean." - Nó nhẹ nhàng xoa đầu tôi. Tôi lắc đầu.

"Không... không đau đâu." - Tôi hít một hơi thật sâu, cơ thể Sean vẫn chưa cử động, nó muốn đợi tôi quen dần. Sau khi ổn định rồi nó từ từ và nhịp nhàng đâm vào. Lúc đầu hơi khó chịu nhưng một lúc sau cơn đau biến mất hoàn toàn, thay vào đó là cảm giác mới mẻ.

Tôi rên rỉ, và có thể nghe rõ tiếng cơ thể chúng tôi và vào nhau.

"Ah ah."

Sean nắm cằm tôi quay lại nhìn nó mỗi khi tôi muốn quay đi như thể nó muốn tôi tiếp tục nhìn nó. Phần hồng dẻo dai liên tục đưa đẩy để va chạm vào nơi mềm mại. Khi phát hiện ra điểm G, nó đè tôi và đâm mạnh hơn khiến tôi phải vặn vẹo người.

Cảm giác nóng bỏng kích thích ở phần bụng dưới. Tôi cảm thấy trái tim mình như muốn vỡ ra, và mỗi lần đưa đẩy của nó khiến tôi như muốn tan chảy trên giường.

Đùi tôi quặp chặt lấy hồng nó mỗi khi tôi cảm thấy ngứa ran. Cả hai chúng tôi đều bắt đầu thở hổn hển, tôi nghe thấy đầu giường đập vào tường nên tôi nhanh chóng nắm lấy cánh tay nó.

"Nhẹ thôi. Nhẹ thôi... Đợi chút nữa, bố...và mẹ Sean..."

"Bố mẹ không nghe thấy gì đâu." - Nó thì thầm vào tai tôi và đưa lưỡi liếm nó.

"A... Ưm..." - Tôi cắn chặt môi, nhưng Sean dùng ngón tay tách môi tôi ra. Nó nhìn thẳng vào tôi.

"Đừng kìm nén giọng mình, Sean muốn nghe."

"Nhưng... A!" - Nó nâng hông lên khiến tôi không thể nhịn được nữa mà phát ra tiếng rên như Sean mong muốn. Tôi ôm chặt lấy cơ thể nó. Lực đẩy của nó khiến tôi thở dốc và không ngừng vặn vẹo.

"A... a...." - Sean làm tôi thấy kích thích mãnh liệt.

"Mạnh thêm chút nữa nhé." - Nó nói nhẹ nhàng và sau đó và chạm mạnh mẽ hơn. Cơ thể tôi ngậm chặt lấy, gần như muốn nuốt chửng nó. Điều đó cho thấy tôi sắp đạt cao trào rồi. Sean biết nên đã tăng tốc lên. Nó thở hổn hển, và hơi thở hừng hực liên tục cập vào mặt tôi.

"A... White." - Nó gọi tên tôi bằng một giọng nhẹ nhàng và dễ chịu nhất trên thế giới này. Nó ôm tôi và nhìn vào mắt tôi. Mặc dù giọng nói của nó rất nhỏ nhưng lại khiến tôi cảm thấy rất vững chắc:

"Sean yêu White, yêu rất rất nhiều."

Tôi ôm chặt lấy nó, không có khe hở giữa cơ thể chúng tôi. Nó đậm thêm hai ba lần nữa là tôi đạt cực khoái, đồng thời nó cũng phun chất lỏng ấm nóng trong người tôi.

Cả hai cùng thở hổn hển, nó từ từ rút ra, nhẹ nhàng hôn lên má tôi, còn tôi thì nhắm mắt lại và tận hưởng nụ hôn đó.

Sean nằm cạnh ôm và đặt cằm lên vai tôi. Tôi quay đầu lại nhìn nó.

"Sao vậy?"

"Bé yêu chưa nói yêu Sean đâu nhé. Nói đi nào."

Tôi cười, nó bây giờ cứ như một đứa trẻ làm nũng. Thấy tôi không nói gì, nó cứ hôn vào vai tôi, còn tôi thì vặn vẹo người để tránh.

"Nói đi mà White." - Nó nhìn vào mắt tôi, vì vậy tôi thì thầm vào tai nó:

"White yêu P'Sean nhé."

Sean ngạc nhiên khi tôi gọi nó là P mặc dù không hề yêu cầu. Điều đó khiến nó cười rất vui vẻ rồi lại đè lên người tôi.

"Bé yêu đang dụ dỗ Sean nhé. Vậy làm thêm hiệp nữa đi!"

Ha! Ôi! Dụ dỗ cái đéo gì! Làm ơn mắc oán mà! Nếu biết như này tôi sẽ không gọi thế đâu! T0T

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nsns