Chương 13: Công Ty

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe em trai nói muốn đến công ty của Mew, Mika hết sức kinh ngạc.

Xem ra, mấy tháng nay, Gulf ở cùng với Mew rất vui vẻ, anh ta lại có thể tác động được cậu ra khỏi nhà,còn là đến một nơi hoàn toàn khác lạ.

Mika vui mừng mà dặn dò em trai, "Đến đấy, dù thế nào cũng đừng làm phiền người ta nhé."

Ngày chủ nhật, Mew đem Ju đặt vào trong lồng chuẩn bị đồ ăn cho nó, rồi mang đến công ty.

Đang ngồi xem hồ sơ thì điện thoại reo lên.

"Mew..."

Giọng nói trong trẻo của Gulf vang lên.

"Gulf, cậu bây giờ đang ở đâu?"

"Dưới công ty anh."

"Tôi lập tức xuống đón cậu."Mew buông điện thoại, chạy ra khỏi phòng làm việc.

Gulf đứng ngay cạnh xe, ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà. Khu cao ốc này có  không ít văn phòng công ty.

Bóng dáng cao lớn của Mew xuất hiện trong tầm mắt cậu.Anh đưa tay nắm lấy tay cậu hướng đến thang máy.

Bị đối phương nắm tay như vậy,Gulf có chút hơi ngại, cậu dừng bước rút tay lại.

Mew quay đầu lại, nhìn cậu,nở nụ cười, lại dùng tay nắm lấy tay cậu.

Lần nữa lại bị cậu vùng vẫy rút ra.

Cảm giác tựa như cậu bé đang làm nũng với mình, làm tim Mew đột nhiên đập rộn ràng.

Thấy Gulf rụt rè nắm lấy tay áo mình Mew nghĩ mà buồn cười,liền đem bàn tay nhỏ của cậu nắm gọn trong bàn tay to lớn của mình, nắm rất chặt, không cho cậu thoát khỏi nữa.

Gulf ngẩng đầu, liếc nhìn anh.

"Tôi biết cậu muốn chứng tỏ với tôi là cậu không sợ, tôi chỉ dẫn đường cho cậu thôi."Mew giải thích.

Nghe vậy Gulf mím môi,khẽ cuối đầu.

Được Mew nắm tay đi vào thang máy, Gulf thầm suy nghĩ,từ nhỏ đến lớn ngoại trừ mấy người anh của cậu ra cậu thấy không ít những người mặc đồ tây trang, nhưng so với anh, ở họ hình như còn thiếu chút gì đó.

Dáng người cao ráo,phong độ Mew mặc bộ tây trang vừa vặn với cơ thể, trông rất tuấn tú, lịch lãm.

Thấy giám đốc dẫn theo người lạ đến công ty, các nhân viên đang làm đều vô cùng kinh ngạc.

Đến lúc thấy rõ khuôn mặt cậu, tất cả mọi người đều ngây người.

Thực sự rất đẹp trai! Thực sự rất đáng yêu!

Lúc đi trên hành lang của tòa nhà,Gulf không thấy sợ. Nhưng quả thực khi thấy mái tóc uốn của mấy nữ nhân viên,cậu không khỏi muốn trốn tránh, sợ hãi, chán ghét.

Mew để ý thấy vẻ mặt thay đổi của cậu, liền dẫn cậu vào phòng làm việc của mình, đóng cửa, kéo rèm cửa sổ xuống, chặn mọi đường nhìn từ bên ngoài vào

Mew ngồi xuống bên cạnh cậu cười nói: "Đừng sợ, nhân viên của tôi họ điều là người tốt.Họ nhìn cậu là bởi vì cậu trông rất đẹp, những người có dung mạo như cậu rất hiếm thấy, nhiều ngôi sao còn không đẹp bằng."

Gulf nghiêng đầu nhìn anh, nhỏ giọng: "Thật vậy sao?

Biết Gulf sợ,Mew ôm lấy cậu,trấn an "Là thật"

Cậu vô thức dựa vào lòng anh, Không biết tự lúc nào, cậu đã cho phép một người ngoài ôm ấp như thế này, cũng nguyện ý dựa vào lòng anh.Nhưng anh cho cậu cảm giác thực sự an tâm

Cảm giác sợ hãi ban đầu biến mất, cậu mở lồng Mèo đem chỗ thức ăn cho Ju ăn rồi cùng chơi đùa.

Lúc mang cà phê vào, cô thư ký của anh lại gần, cười hỏi, " Giám đốc, cậu trai kia là ai vậy?"

Mew nhìn cô liếc mắt cảnh cáo, " Đấy... là bạn của tôi."

"Dẫn đến công ty là để họp cùng chúng ta sao?"

"Không. Cậu ấy là chủ của con mèo nhỏ, gia đình cậu ấy không cho nuôi nên nhờ tôi chăm sóc giùm."

Cô thư ký nghe xong, hướng sang phía Gulf nói: "Thực sự rất đẹp trai, Giám đốc là ngôi sao à?"

"Chỉ là một người bình thường,Cậu ấy hơi sợ người lạ, các cô đừng nhìn chằm chằm, cũng đừng dọa cậu ấy sợ."

"Đã rỏ, thưa giám đốc."

Đến giờ họp,Mew cầm tài liệu trong tay đứng lên nói với Gulf: "Gulf,giờ tôi phải đi họp, cậu ở đây một mình được không?"

Gulf hơi sửng sốt, suy nghĩ một chút,rồi lại gật đầu.

Mew đi đến phòng họp, từ cửa kính phòng làm việc của anh có thể nhìn thấy bàn hội nghị bên này, nhân viên tham dự họp đều đã yên vị.

Như vậy, Gulf có thể nhìn thấy anh, sẽ không quá sợ hãi.

Qua cửa kính, Gulf thỉnh thoảng nhìn theo những hoạt động của mọi người trong phòng họp.Mew chủ trì cuộc họp. Cậu thấy anh có khi chậm rãi nói, có khi lắng nghe, có khi lại ghi chép cái gì đó, vẻ mặt của anh rất nghiêm túc.

Chẳng biết anh vừa nói cái gì, tất cả mọi người đều nở nụ cười, Gulf không nghe thấy tiếng, thế nhưng có thể thấy được nụ cười sáng rỡ của anh.

Những người khác trong cuộc họp chăm chú nhìn anh,họ không vì anh là ông chủ, là người có quyền ra lệnh .Gulf xuất thân trong gia đình thương giới, cậu biết, có thể hấp dẫn ánh mắt của người khác như vậy, là bởi vì anh có được sức thu hút của một lãnh đạo,anh như một thỏi nam châm, hấp dẫn cấp dưới của mình, khiến họ phải khâm phục.

Người đàn ông này, giờ đây, trên người đang toát lên vẻ đẹp của công việc.

Cuộc họp kết thúc, tất cả mọi người đều mang theo vẻ mặt đã thu được kết quả tốt đẹp, nối đuôi nhau đi ra,Mew là người cuối cùng rời khỏi phòng họp.

Thấy anh cầm tập tài liệu đi tới,Gulf hỏi: "Đã họp xong?"

"Ừm."

" Đã về được chưa?"

Nghe cậu hỏi vậy, Mew mỉm cười, "Được, xử lý xong việc. Một lát có thể về."

Nhìn lên đồng hồ, Mew hỏi: "Cùng đi ăn không?"

Gulf mở to hai mắt, vô thức rụt vai lại.

Mew biết cậu đang sợ cái gì, anh đi tới trước mặt cậu, ngồi xổm xuống, nhìn cậu, "Ý tôi là, về nhà tôi dùng cơm."

Nghe được câu nói ấy, vẻ mặt cậu thoáng thả lỏng, cười gật đầu.

"Chờ tôi một chút, tôi sắp xếp mọi thứ xong chúng ta sẽ về nhà."

* * *   * * *

Buổi tối về đến nhà, thấy chị gái và bác quản gia đều đang đợi mình.

Vừa nhìn thấy cậu về Mika đã vội đến hỏi"Có phải em rất sợ không?"

Gulf lắc đầu, "Lúc đầu thì có, sau thì không nữa. Cũng không có nhiều người lắm. Nhưng mọi người cứ nhìn em."

Vừa nghe đến đây, Mika mỉm cười, xoa xoa khuôn mặt cậu, "Đương nhiên, em chị đẹp trai như thế mà, ai lại không mở to hai mắt mà nhìn."

Ngăn lại tay của chị gái, Gulf nói: "Mew anh ta nói em đẹp như ngôi sao thần tượng."

"Đương nhiên rồi."

"Thế nhưng em không thấy vậy,em nghĩ các anh còn đẹp hơn."

"Nếu lần nữa đến công ty Mew, có sợ nữa không?"

Gulf suy nghĩ một lúc, "Sẽ.... sẽ sợ, nhưng, nếu anh ấy nói có thể đến, em sẽ lại đến..."

                  _________* * * __________

Còn tiếp......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro