Lời giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời tác giả: Được rồi, trong khi viết HP và Naruto, tôi lại đào thêm một hố mới :(

Nhưng mà ý tưởng nhiều quá, nên tôi quyết định viết bộ này. Một phần là vì tôi có ý tưởng mới, chín phần còn lại là do tôi ume Cachuki :< Mê quá không chịu được luôn ấyyyyyy

Hầu hết nhân vật đều ở trong nguyên tác, tình tiết sẽ thay đổi một xíu (cũng chưa chắc đâu).

Cân nhắc trước khi đọc: sẽ có những câu chửi từ tục đến rất tục =))))

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ =))))

Giới thiệu nhân vật:

Tên: Umeko Aoki / Lê Phạm Quỳnh Chi

Tuổi: 16

Sinh nhật: 28/8

Giới tính: nữ

Quốc tịch: Việt Nam

Xin chào mọi người, tôi là Chi, 15 tuổi. Cơ mà vì tôi đang sinh sống tại Nhật Bản nên gọi tôi là Aoki đi ha.

Tôi là người Việt Nam. Chỉ là năm tôi 8 tuổi, cái tuổi không lo nghĩ gì cả, bố mẹ chuyển công tác sang Nhật nên tôi cùng thằng em trai An 5 tuổi theo sang. Haizz, ban đầu cũng khó khăn vì tôi chả biết chữ cái cũng như nói tiếng Nhật, nhưng dần dà hai chị em học với gia sư nên cũng ngon lành. 9 tuổi, bố mẹ mới cho tôi đi đến trường học.

Về bố mẹ tôi, họ đều là vô năng và làm nghiên cứu ở khu thí nghiệm gì gì đó về kosei của Nhật ấy. Nhưng mà đời sau của họ - tức là tôi và thằng em trời đánh kia - đều sở hữu kosei mạnh mẽ dị thường. Tôi có thể dùng hai loại lửa và thằng An thì có kosei về không gian.

Chắc là do gen lặn ở đời bố mẹ và xuất hiện ở đời f1 ha? Cơ mà kệ đi, dù sao trí tuệ của hai đấng sinh thành nhà tôi còn đáng sợ hơn cả kosei của hai đứa con này.

Nhà tôi có một tầng hầm chứa đầy dụng cụ thí nghiệm và một đống hóa chất đựng trong đống chai lọ đủ màu sắc, nhưng mà hai đứa bọn tôi không dám đụng vào. Cứ đụng vào xem, mẹ sẽ dốc cho tôi một lọ dung dịch mất nhãn và tôi sẽ đăng xuất khỏi trái đất luôn quá ;-;

Về kosei của tôi, như tôi đã nói là dùng hai loại lửa. Đó là phượng hoàng hỏa và nhật hỏa. Sở dĩ gọi như vậy là vì phượng hoàng hỏa có tác dụng như những kosei mang tính chữa lành, như phượng hoàng tái sinh từ ngọn lửa vậy, lúc năng lượng tràn đầy tôi có thể cứu sống được một người đang hấp hối hoặc tim vừa ngừng đập. Nó có màu hoàng kim, theo như tôi thấy thì rực rỡ nhưng dịu dàng như màu nắng vậy á. Còn nhật hỏa, haizz, cũng phải 7749 lần nó suýt giết tôi vì sự khủng khiếp của nó. Nhớ hồi mới bộc phát kosei, tôi 'lỡ' đốt luôn căn nhà của ông bà nội, tiện thể suýt tự thiêu chết mình ở trong đó luôn. Nhưng mà cũng may sao phượng hoàng hỏa bộc phát kịp thời, tôi mới có thể ngồi đây nói chuyện với các bạn đó.

Có đợt mẹ tôi bảo tôi sử dụng nhật hỏa vào một thiết bị điện tử để đo nhiệt độ. Nóng ngang ngửa bề mặt mặt trời khi ở nhiệt độ cao nhất luôn! Đến nỗi mà khi đạt ngưỡng 5000°C, máy báo hỏng và bắt đầu tan chảy như dung nham, mẹ tôi thở dài: "Có lẽ lửa của mày có nhiệt độ cao nhất hiện tại rồi đó!"

Tôi khá tự hào về kosei mạnh mẽ của mình, nhưng cũng đau đầu vì chính nó. Bởi lẽ vì quá mạnh mẽ nên ngọn lửa này không dễ để kiểm soát, chỉ cần 'hớ' một chút thôi là toang luôn. Cũng nhờ nhật hỏa mà sau bao nhiêu lần ăn hành và tự chữa lành bản thân bởi phượng hoàng hỏa, cơ thể tôi có độ liên kết bền dẻo cũng như tốc độ tự lành nhanh đến kinh ngạc. Một ngọn lửa bình thường không thể làm gì được cái mình đồng da thép này!

Sương sương đó là những gì tôi tự thấy ở bản thân, mà thôi muộn rồi, bye nha! Hẹn gặp ở chương sau :P

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro