Lời tác giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện ngắn chỉ như vậy thôi!

Đột nhiên một hôm tôi nghĩ đến lúc đi học đã từng nhận được một đề bài như vậy, chẳng nhớ lúc đó mình đã viết gì nữa, rồi tôi cũng muốn viết thử một câu chuyện xưa bịa đặt cho họ. Tôi đã nghĩ được rất nhiều thứ máu chó, cuối cùng đều cảm thấy không hợp lý, nhưng không lẽ không viết? Không được, đã nghĩ đến mà không viết tôi sẽ ăn không ngon ngủ không yên!

Vậy nên quyết định chỉ thêm một chút tình tiết để làm rõ tình cảm của công chúa Mị Châu, người đáng thương từ đầu đến cuối bị xem là một quân cờ.

Lại nói về chỗ vướng mắc ban đầu mà tôi cảm thấy không hợp lý. Sẽ có một kết cục nào tốt hơn cho họ không?

Không!

Truyền thuyết nói rằng Triệu Đà nói Trọng Thủy có tình cảm với Mị Châu cho nên An Dương Vương mới đồng ý gả con gái, thế nhưng với kinh nghiệm đọc bao nhiêu ngôn tình của tôi, nào có chuyện đơn giản như vậy! Đây là một cuộc hôn nhân chính trị không hơn không kém!

Trong đoạn tình này có mấy phần chân thật mỗi người đều có suy nghĩ riêng, nhưng cái chết đối với Mị Châu và Trọng Thủy mà nói là kết cục hiển nhiên.

Mị Châu thân là công chúa một nước nhưng không có chút ý thức nào về thân phận và trách nhiệm của mình, đem bí mật quân sự của quốc gia nói cho phò mã của mình, vốn là một hoàng tử địch quốc. Nàng ấy là công chúa, nàng ấy buộc phải có lòng đề phòng, dù yêu hay không yêu. Nàng làm như vậy là có lỗi với đất nước, với con dân Âu Lạc.

Mị Châu cần biết, nàng trước là công chúa Âu Lạc, sau mới là vợ của Trọng Thuỷ.

Trọng Thuỷ là hoàng tử của Nam Việt, hắn thật sự đã làm rất tốt sứ mệnh của một người mang mệnh đế vương. Hắn không phụ kỳ vọng của quốc gia, nhưng hắn phụ một tấm chân tình trong thiên hạ.

Trọng Thuỷ biết rất rõ, hắn trước là hoàng tử Nam Việt, sau mới là chồng của Mị Châu.

Hai người họ, một người mù quáng làm mất nước, một người vì thiên hạ mà phản bội chân tâm, sau cùng cả hai đều phải ôm nỗi tiếc hận.

Tôi nghĩ không có kết cục nào tốt hơn dành cho họ ngoài cái chết, nếu không chết chỉ có thể là trọng sinh hoặc xuyên không. Nhưng đó không phải là viết lại kết thúc nữa, mà là viết tiếp một câu chuyện mới.

Hy vọng mọi người đọc vui vẻ, chân thành cảm ơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro