CHƯƠNG 62: ÔNG NỘI ANH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy ánh mắt của Mile trở nên dịu dàng, Apo cứ tưởng tới đây là anh ấy dừng tay. Nào ngờ ngay giây tiếp theo cậu đã bị bế xốc lên, cái mông mềm mại của cậu nện xuống bụng Mile, cánh mông nhạy cảm bị đám lông lộn xộn bên dưới cọ xát, khiến Apo ngứa ngáy mà quát lên.

"Nữa hả? Thôi đủ rồi mà..."

Mile ngửa người ra tựa vào đầu giường, để lưng Apo tựa vào ngực mình rồi ôm chặt vào lòng.

Apo lòng chợt ngại ngùng, "Anh bị cái gì không biết?"

"Tôi thích nhìn em thẹn thùng." Mile liếm cổ Apo bảo.

Apo đỏ bừng cả mặt, né trái né phải, thầm chửi một tiếng "Biến thái".

Đôi tay Mile ôm chặt lấy Apo bắt đầu không an phận, đụng chạm lên làn da mịn màng của cậu, nhất là chạm vào những nơi mà Apo sợ nhột nhất, như là ngực, bụng, eo. Cuối cùng sờ tới mặt trong của bắp đùi, vuốt ve từng chút một, từng đường chỉ tay trong lòng bàn tay thi nhau kích thích những nơi nhạy cảm nhất của Apo.

Apo phát ra tiếng rên nhỏ, định nắm lấy cổ tay Mile nhưng lại bị anh tóm lấy rồi di chuyển cùng.

"Nhột à?" Mile cố ý hỏi.

Apo nhíu hai hàng lông mày lại, giọng điệu cầu xin đừng làm thế nữa.

"Nhột muốn chết..."

Kết quả, Mile chẳng những không dừng tay, trái lại còn từ vuốt ve trở thành dùng ngón tay bấu víu. Ba ngón tay nhẹ nhàng cào trên đùi Apo, từ đầu gối đến vùng xương chậu, rồi từ vùng xương chậu trở ngược lại đầu gối.

Apo bị chọc ghẹo đến lắc lư vòng eo, giãy giụa, nhưng cứ hễ tránh là chú chim lại cọ xát với "Lùm cỏ dại" của anh, cứ thế lòng cậu lại nôn nao.

"Không được... Nhột... Chịu không nổi..."

Mile liếm hôn gò má và mang tai Apo, hỏi: "Chỗ nào chịu không nổi?"

"Còn phải hỏi sao?" Apo cả mặt đều muốn bốc cháy.

Mile cố ý chơi xấu, "Anh muốn biết."

Apo im lặng một hồi, cuối cùng bùng nổ thốt ra ba chữ: "Ông nội anh!"

Mile bị Apo chọc cười, không để cậu phải "Ngứa" thêm nữa, bàn tay to nắm lấy "Ông nội nhỏ" của Apo, tay kia bóp lấy ngực cậu, hai tay cùng một lúc hoạt động.

Trong nháy mắt, nhóm bừng lên ngọn lửa của Apo. Loại tư thế này khiến cậu có cảm giác sai sai, giống như chính mình đang tự thủ dâm, chỉ có điều đổi thành tay Mile mà thôi.

"Đêm nào em cũng tự chơi như này à?" Mile nháy mắt chọt trúng tim đen của Apo.

Apo đỏ ửng cả mặt, thở hổn hển nói: "Anh cút..."

"Khi nào thử thủ dâm trước mặt anh xem, để anh đây nhìn em quậy đến cỡ thế nào?"

"Mẹ kiếp anh quậy điên lên ấy... A a... Đừng bóp..."

Nghe tiếng rên rỉ như mèo của Apo, bên dưới của Mile cũng đã nóng lên đến cùng cực. Anh nhấc người Apo ngồi dịch xuống dưới. Thế là, con c** bất ngờ bật lên, sáp cùng anh bạn nhỏ của Apo, song song xuất hiện giữa tầm mắt của hai người. Ngọn lửa lập tức bùng lên trong căn phòng, một loại tình thú nguyên thủy không có liên quan tới giới tính.

Mile túm tay Apo kéo xuống, bắt cậu nắm lấy con c** của mình.

Đây là lần đầu tiên Apo nắm lấy con c** của đàn ông trưởng thành, hồi bé cùng thằng Bank và Bible nghịch chim có thể bỏ qua không tính. Con c** trong tay vừa to vừa dài này, độ cứng dọa người, ấm nóng đến mức làm ngực cậu cũng phải nóng lên. Apo nhịn không được thầm nghĩ, cái lỗ phải như thế nào mới có thể sánh với cây "Thương" này đây?

Còn đang mải nghĩ, Mile đã nắm tay Apo bắt đầu hoạt động trên cây "Thương" rồi.

"Tôi không..."

Apo lần đầu tiên làm loại chuyện này cho đàn ông, cảm thấy nhục nhã không thể chấp nhận cũng là bình thường.

Dục vọng của Mile một khi tiếp xúc với Apo, đều cháy bỏng đến thiêu đốt lông mày, khẳng định Apo khó có thể phản kháng. Anh một tay điều khiển Apo xốc tay lên xuống, tay kia vẫn hoạt động trên con c** của Apo, duy trì tốc độ cùng nhau.

Apo suy cho cùng vẫn trẻ hơn Mile, khó có thể kiềm được, mấy lần muốn bắn đều bị Mile giảm chậm nhịp lại để ngăn lại.

"Ưm ưm... Tôi muốn bắn..." Apo phát ra tiếng rên rỉ kèm theo nức nở.

Mile khẽ liếm hôn ngoài miệng Apo như an ủi, cảm giác môi răng khắng khít thân mật khiến anh đưa lưỡi vào sâu trong khoang miệng Apo.

"Có một số việc không nhất thiết phải rõ ràng, bản thân cảm thấy thoải mái là được. Anh không ép em, em cũng đừng suy nghĩ nhiều, được không? Anh cả đời này chưa từng sợ ai, nhưng thái độ của em trong mấy ngày qua, làm anh thực sự sợ rồi."

Lồng ngực Apo chợt quặn lên một cách khó hiểu, đầu lưỡi vốn ở trong miệng cậu đột nhiên bị cậu lấn sang miệng Mile.

Lần đầu tiên nhận được sự đáp lại, điều này khiến đồng tử Mile đỏ lên. Anh như một con hổ giãy thoát khỏi trói buộc, cổ tay bắt đầu lên xuống nhanh dần. Thắt lưng không thể khống chế mà thúc về phía trước, con c** to lớn trong tay thỉnh thoảng lại ma sát qua kẽ mông Apo.

Bờ mông Apo xóc nảy, cảm giác tê ngứa khi phía sau bị ma sát cùng cảm giác tê mê giữa hai chân hội tụ thành một luồng chất lỏng, bắn ra tung tóe.

"A a... Không được... á..."

Cả hai ra cùng một lúc, thế không thể đỡ (Thế bất khả đáng).

Apo đạt đến giới hạn suốt một hồi lâu mới từ trên người Mile lăn xuống, hết sức mà úp mặt xuống giường, trên cánh mông vểnh cao rướm đầy mồ hôi.

Cũng may lúc này Mile đã dời mắt sang chỗ khác, bằng không nhìn thấy cảnh tượng ấy khẳng định lại bắn thêm lần nữa.

Đúng lúc hai người đang làm dịu lại hô hấp thì mẹ Apo tới đây gõ cửa.

"Con trai, đêm hôm không ngủ còn làm cái gì đấy?"

Apo nhanh chóng tung chăn lên, trùm kín người cậu và Mile.

Trong chăn tối om, chỉ có thể nghe được tiếng thở dốc của đối phương.

Qua một hồi lâu, tiếng bước chân của mẹ dần xa, tiếng cửa phòng cách vách vang lên, Apo lúc này mới thở phào một hơi, nhưng vẫn chưa chui ra khỏi chăn.

"Nè, hỏi anh một chuyện!" Apo bảo.

"Em hỏi đi."

"Anh là trai tân thật sao? Tôi cảm thấy kinh nghiệm của anh rất chi là nhiều luôn!"

Mile im lặng suốt một hồi lâu, bình tĩnh đáp: "Đối phó với người như em, trình độ nửa vời cũng đủ rồi."

"Địt!"

Apo nháy mắt rút phắt chăn khỏi người Mile, bọc chăn kín người lăn sang một bên, để Mile phơi trần như nhộng.

Qua một lúc thật lâu, Mile vẫn không động tĩnh gì, Apo mất kiên nhẫn, hỏi: "Lạnh không?"

Mile một chút cũng không lạnh, nhưng để Apo thỏa mãn, anh vẫn ừ một tiếng.

Apo hừ lạnh, "Nếu muốn chăn, anh phải làm cho tôi một việc."

"Nói đi."

Apo khẽ ho một tiếng, bảo: "Việc hôm nay, không được nói ra cho ai hết!"

Mile gật đầu xem như đồng ý.

"Vậy anh đây liền thưởng cho chú một góc chăn."

Nói xong liền vênh váo vứt cho Mile một góc chăn, chẳng buồn nghĩ xem tại sao không bảo Mile mặc quần áo rời đi mà lại giữ anh ngủ lại qua đêm, cứ thế hồn nhiên khép mắt.

Chẳng biết có phải vì lo mẹ sẽ tiến vào hay không, cả đêm hôm ấy Apo đều ngủ không được sâu giấc, chợp mắt hơn hai tiếng đồng hồ lại mở mắt ra, khuôn mặt Mile rõ ràng ở trước mắt.

Apo đột nhiên nhớ tới cái ngày mà cậu uống say, Mile đưa cậu về nhà. Hôm ấy cậu nằm trên giường, mơ mơ màng màng còn cảm nhận được trong miệng mình ngậm thứ gì đó. Thầm nghĩ không biết đêm ấy Mile phải đợi bao nhiêu lâu, ánh nhìn của Apo liền quét về phía lỗ tai Mile. Lúc ấy cắn mạnh thế cơ mà, chẳng biết có để lại sẹo không nhỉ?

Đèn trong phòng lờ mờ, Apo không thấy được rõ ràng, bèn khe khẽ chống tay lên, kề mặt tới gần lỗ tai Mile để quan sát.

Mile hơi hí hí mắt, trước tầm nhìn là gò má đẹp trai của Apo, nước da ngăm trong đêm tối lại càng có vẻ sạch sẽ thanh khiết, lông tơ trên mặt đều có thể thấy được rõ ràng. Ai mà giữa nửa đêm nhìn thấy gương mặt như vậy mà có thể không nghĩ linh tinh cơ chứ? Huống chi còn thở phì phì hơi nóng vào lỗ tai người ta, đây chẳng phải chính là quyến rũ trắng trợn hay sao?

Vì thế, Apo hơn nửa đêm khiến anh sảng khoái một phen.

* * *

Ngày hôm sau tan làm, Apo kéo lê vòng eo bủn rủn lên xe, lái thẳng một mạch không chút do dự, trực tiếp tới công ty Mile. Mới đầu còn giả bộ không phải tới để tìm Mile, sáp lại cùng đám học viên tán phét một hồi, kết quả vừa ngửi thấy mùi cơm, liền bắt đầu tìm mọi lý do để đuổi người đi.

Hai người lâu rồi mới lại ngồi trước bàn cơm.

Mile làm cho Apo một bàn lớn đồ ăn, tất cả đều là những món bổ thận.

Apo vừa ăn ngấu ăn nghiến, vừa kiếm khoảng không để nói một câu, "Tôi bảo anh nghe này, nếu không phải vì bổ thận ấy mà, tôi cũng chẳng qua chỗ anh đâu. Đây là cho anh một cơ hội để lấy công chuộc tội đấy, sợ anh áy náy thôi."

Mile đáp: "Nếu lừa mình dối người có thể khiến em thoải mái hơn một chút trong lòng, tôi tình nguyện giúp em vậy."

Apo thoáng ngừng đũa, thế rồi liền gắp lên một miếng thận, ném thẳng vào mặt Mile.

Mile há miệng nhận được, liền nở nụ cười, làm tim Apo chợt nhảy lên một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro