CHƯƠNG I: TƯƠNG LAI ĐOÁN TRƯỚC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sơ lược lịch sử:

Chiến tranh thế giới thứ III (WWIII) – hay còn được gọi là 'Nuclear Storm' được gây ra bởi không ai khác mà chính con người đã tự tạo ra và kết liễu tất cả, cùng với bão Mặt trời đổ bộ hủy diệt hoàn hệ Mặt trời, ánh sáng Mặt trời đã tắt và sự sống cũng biến mất. Số lượng người còn lại của giống loài đã di cư đến những hành tinh khác nhau với mục đích, sức mạnh, niềm tin khác nhau và cả sự tiến hóa cũng vậy. Kể từ khi đó, hàng ngàn năm đã trôi qua và tất cả còn lại về Nuclear Storm chỉ còn là truyền thuyết...

v Hành tinh Plantun – quê nhà của tộc người Krirk:

Trong căn phòng mang tông màu xám trầm cùng khung cửa sổ trắng ngả xanh cùng với những tia nắng yếu ớt le lói qua tấm mành cửa, một chiếc bàn hình bầu dục thuôn dài được đặt ở giữa căn phòng, xung quanh là mười hai chiếc ghế đã có người ngồi chỉ trừ một chiếc ghế duy nhất được đặt ở một đầu bàn như đang chờ đợi ai đó. Đột nhiên cánh cửa mở ra, kêu lên một tiếng "Cạch".

Tất cả mười một người đang ngồi bỗng đứng phắt dậy hướng về phía cửa. Người đàn ông ăn mặc long trọng trong bộ com-lê đen cùng chiếc đỏ bước vào, bỗng lên tiếng:

- Nhà vua sẽ không đến, nên ta sẽ thay cho ngài ấy chủ trì cuộc họp này.

Tất cả những người xung quanh bàn lại ngồi xuống điềm nhiên như việc đó chẳng có gì là lạ, như thể rằng sự vắng mặt của nhà vua là một điều thường nhật, không còn hiếm thấy.

Ngay khi tất cả đều ngồi xuống, một người đàn ông béo mập ăn mặc kì lạ, trên tay đeo đầy vàng bạc, trên cổ hắn chễm chệ một viên kim cương lớn, vòng mạ vàng, mở lời:

- Ta cần phải khai chiến ngay lập tức, các thuộc địa của ta đang dần bị chiếm lấy. Căn cứ ở hành tinh Soltun và Netsune đã thất thủ, quân nổi dậy đang dần chiếm lấy ưu thế.

- Chưa được! Ta phải cẩn thận. Lũ quân nổi loạn đang cấu kết ngầm với bọn người của hội Sarlas – người phụ nữ đội mũ vành lớn ngay lập tức phản bác.

- Ta có thể có thêm quân lực và tài nguyên nếu có thể kéo thêm quân đồng minh như tộc Banzai – người đàn ông bịt kín mặt góp ý.

Căn phòng đang im lặng bỗng nổ ra nhiều ý kiến trái chiều. Bỗng nhiên vang lên âm thanh "Rầm", người đàn ông trong bộ com-lê đập thật mạnh xuống bàn. Mọi người bỗng im bặt như bị sức ép của người đàn ông ấy làm cho sợ đến nín thở.

Bọn họ sợ người đàn ông ấy không gì khác vì cái quyền lực to lớn trong tay ông ta. Tại nơi ấy, càng có nhiều tài sản, tài nguyên thì quyền lực càng lớn. Ai có nhiều tiền nhất sẽ có tất cả, từ quân đội đến quyền lực, sức ảnh hưởng, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay. Hoàng gia là giai cấp có nhiều của cải nhất, sau đó là đến quý tộc. Quý tộc sẽ chia ra thành quý tộc lớn, quý tộc nhỏ. Tầng lớp tiếp theo là dân thường và cuối cùng là nô lệ. Một người có thể thăng cấp từ dân thường lên thành quý tộc, hay thậm chí ngang hang với hoàng tộc chỉ đơn giản là nhờ vào số lượng tài nguyên mà họ nắm giữ. Nhưng cái lý thuyết 'đơn giản' ấy nào dễ dàng đạt được. Người có tiền sẽ là người có tiếng nói, không phân biệt đúng-sai, phải-trái, trắng-đen.

- Ta đã có quyết định của ta – người đàn ông trong bộ com-lê hắng giọng nói.

- Hãy chờ đợi thời cơ. Ta phải đấu với hội Sarlas và quân nổi loạn cùng lúc nên hiện tại, ta đang có phần yếu thế. Nguồn lực là điều cần thiết. Hãy tới Miles tìm thêm tài nguyên về đây nhưng hãy cẩn thận, phục kích có thể đang chờ sẵn – hắn nói tiếp.

- Vans! – hắn nhìn về phía tên béo nói – ngươi đem người đi tìm thêm thông tin ở chợ đen.

- Còn Linz – hắn thoạt nhìn sang người phụ nữ với chiếc mũ lớn – ta mong rằng ngươi có thể cung cấp thêm thảo mộc và dược liệu.

Nói xong, người đàn ông trong bộ com-lê lại đứng dậy và rời khỏi căn phòng mà không nói them một lời, chỉ để lại không gian tĩnh mịch trong căn phòng.

Buổi họp của hội đồng tối cao kết thúc...

v Hành tinh Radum của hội Sarlas:

"Aaaa..." – cô nữ tu sĩ trẻ tinh dậy sau cơn mê. Lưng nàng ướt đẫm mồ hôi, và trên trán cũng vậy, hơi thở của nàng gấp gáp như đang chạy trốn khỏi một thứ gì đó mang theo vẻ sợ hãi trên gương mặt thanh tú, kiều diễm. Nghe tiếng hét thất thanh một người hầu vội chạy vào hỏi

- Người có sao không?

Nữ tu sĩ không trả lời mà chỉ lắc đầu. Nàng chạy vội ra khỏi phòng, rồi băng qua một sảnh lớn, nàng vội đẩy cửa, chạy vào một căn phòng. Căn phòng ấy rộng rãi, nguy nga với những bức tượng được đặt dọc men theo hai bên tường. Cuối căn phòng là là một bức tượng khổng lồ được đặt trong một cái hồ nhỏ như đài phun nước. trước bức tượng là một người phụ nữ chùm kín mặt bằng một tấm vải đen, đang quỳ gối. Ánh nến đỏ bập bùng trong căn phòng làm không khí trở nên âm u, ảm đạm lạ thường.

- Có chuyện gì sao con? – người phụ nữ nhẹ nhàng hỏi.

- Con đã nằm mơ... - nàng ngập ngừng nói tiếp – có một con quái vật to lớn, đen ngòm đã nuốt chửng con miệng của nó rất sâu và to như cái hố không đáy, con rất sợ .

- Ta sẽ bảo vệ con, thần Unes sẽ soi đường dẫn lối. Con sẽ được an toàn vì con chính là chìa khóa, con mang sức mạnh của những vị thần, dù tương lai con nhìn thấy có ra sao, thần Unes sẽ luôn bảo vệ con thôi, Senu à. – người phụ nữ trấn an nàng.

- Tới đây, ta sẽ dạy con làm phép – người phụ nữ nhẹ giọng gọi

Senu chầm chậm bước tới, nàng ngồi xuống bên cạnh nhũ mẫu của nàng. Người đàn bà lấy ra một chiếc đỉnh nhỏ với hoa văn kì lạ rồi đưa cho nàng. Bà đưa tay lên niệm chú, một ngọn lửa xanh xuất hiện trên tay, bà đưa tay hướng về phía đỉnh, chiếc đỉnh lơ lửng trên không trung bỗng rực ánh lửa xanh.

- Trong chúng ta, đa số đều có thể chiến đấu nhưng để có thể có phép thuật thì không phải ai cũng có chỉ có những phù thủy như ta và con mới có thể - người phụ nữ giảng giải.

- Chiếc đỉnh này có thể cho phép con thao túng sức mạnh của vũ trụ, thông qua đỉnh, sẽ chuyển hóa thành sức mạnh của con. Nhưng đến khi con đủ mạnh, con sẽ không còn cần dùng đỉnh nữa mà sức mạnh sẽ chuyển hóa qua chính cơ thể con. Việc này thì không phải phù thủy nào cũng làm được, nhưng con là người đặc biệt, con có thể làm được tất cả - người phụ nữ nói tiếp với giọng khẳng định như đang mong chờ, hi vọng vào tương lai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro