4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*Cách xưng hô của nhân vật mình có sửa lại chút so với mấy chap trước cho dễ hình dung theo gốc độ của mỗi nhân vật nha, mình note ở đây do lười sửa lại từng chap. Thanks


________________________________________________________________________________


Milk chớp mắt thêm vài lần, liếc nhìn lại phía sau và vội vàng bước ra khỏi căn hộ, đóng cửa ngay sau lưng. Người đàn ông trước mặt nhìn Milk với chút bối rối và lo lắng về hành vi gần đây của cô. Đột nhiên, một nụ cười tinh nghịch xuất hiện trên mặt người đó.

"Đừng nói với tôi là cậu giấu một cô gái ở trong nhà nhé? "

 Anh ta trêu chọc và khi Milk không phủ nhận mà lại mang vẻ mặt tội lỗi kỳ lạ, mặt anh ta sáng bừng lên.

 "Gì chứ, chờ đã cậu thực sự có một cô gái ở trong căn hộ của mình ? Cậu ? Milk Vosbein ?"

Milk nghiêng đầu một chút sang bên, xác nhận lại với người đối diện. 

"Nghe này, Sarki, đó là một câu chuyện khác và tôi sẽ giải thích khi gặp cậu vào ngày mai. Tôi... tôi không muốn làm cô ấy hoảng sợ vì sự có mặt của cậu ở đây ngay lúc này."

Lông mày của Sarki nhướng lên một giây rồi một tiếng cười khẽ vang lên.

 "Làm cô ấy hoảng sợ với sự có mặt của tôi ? Này, cậu nhặt cô ấy từ trên phố à ? Nghe thật vô lý ngay cả  là với cậu. Milk, tôi đói, vào trong thôi. "

 Sarki cố gắng đi qua cô nhưng sức đứng của Milk mạnh hơn cậu nghĩ.

"Xin hãy hiểu. Tôi sẽ gọi lại cho cậu vào ngày mai nhé."

Sarki lùi lại một bước, khoanh tay trước ngực và nhìn chằm chằm vào Milk một lúc như thể điều đó đủ để hiểu những gì đang xảy ra.

  " Milk, tôi là bạn duy nhất của cậu và tôi biết rõ cậu. Tôi biết cậu sẽ không hẹn hò với ai và tôi biết chắc cậu sẽ không nhặt gái mại dâm về ." 

Sarki nhìn cô lâu hơn một chút. 

" Cậu vừa gặp được cô gái này vào hôm nay, phải không? "

Ánh mắt của Milk lang thang khắp nơi trước khi gặp ánh mắt của bạn mình và Sarki rõ ràng biết câu trả lời.

" Chỉ là tạm thời thôi..."

"Vậy là, cậu đưa một cô gái lạ về nhà ? Cô ấy có thể là bất cứ ai, một tên trộm, một kẻ đồng lõa bắt cóc và thậm chí là một mụ phù thủy. "

"Xin đừng lớn tiếng. Cô ấy có thể nghe thấy anh." 

Milk khá lo lắng về cảm xúc của cô. Milk luôn cố gắng muốn cô ấy bình tĩnh và ít lo lắng hơn khi ở bên mình. Có thể điều đó thật ngốc nghếch nhưng sự thật là, Milk đã nghĩ về mọi thứ mà Sarki nói ngay cả trước khi nó được nói ra và bằng cách nào đó, Milk đã tin rằng cô ấy không phải là người như vậy, chỉ là một người phụ nữ bình thường và cần sự giúp đỡ.

Sarki nhìn chằm chằm vào Milk, ánh mắt chứa đầy sự hoài nghi. Nói rằng anh ấy rất ngạc nhiên với tin tức này thì thật sự là một lời nói dối. Đã sáu năm làm bạn với Milk, người mà anh đã phải cứu khỏi chính mình nhiều hơn bất kỳ ai có thể tin. Sự chú ý thái quá và nhu cầu giúp đỡ bất kỳ ai trông có vẻ cần cứu giúp của cậu ấy thật sự làm Sarki cảm thấy bực bội. Sarki không bao giờ hiểu hoàn toàn điều đó. Có lẽ đó là một phần lý do mà Milk trở thành giáo viên trong khi anh thì đi tìm một công việc nhà nước.

"Tôi sẽ không rời khỏi đây cho đến khi gặp được người phụ nữ này." 

Sarki nói, và với cái nhìn sâu vào mắt Milk, Milk biết anh ấy nói và sẽ làm thật. Đây là một vấn đề vì cô thật sự không muốn gây áp lực quá nhiều cho Cà Chua.

"Sarki..."

"Tôi sẽ xông vào và tôi cảnh báo cậu trước. Tốt hơn hết là cậu hãy để cô ấy biết rằng người bạn thân yêu của cậu đang đến thăm. "

Milk đan tay qua mặt, do dự một chút trước khi bước trở lại căn hộ của mình, nhẹ nhàng đóng cửa lại sau lưng. Mùi hương từ nồi cơm đang sôi làm cô nhớ đến những gì mình đã để trên bếp và cô vội vàng vào bếp. Nhanh chóng, cô dùng một cái khăn bếp để nhấc nồi ra khỏi bếp và đổ vào cái rây trong bồn rửa. Cảm ơn Chúa, cô đã đến kịp trước khi mọi thứ có thể bóc cháy. Sau khi rây xong, cô đổ cơm trở lại nồi, thêm muối và một ít nước trước khi đặt nó trở lại lên bếp.

Khi Milk bước ra khỏi bếp, Cà Chua cũng ra khỏi phòng. Cô không thể ngăn mình khỏi việc nhìn chằm chằm vào em ấy. Cà Chua đang mặc áo của cô, mà chiều dài không đủ để che đến đầu gối của cô lại trông khá dài so vơi em ấy. Có lẽ là do tắm rửa và thay đồ nhưng em ấy có một vẻ rạng rỡ khác, rực rỡ hơn làm em ấy cũng xinh đẹp hơn rất nhiều.

" Nó chỉ hơi dài chút. "

Cà Chua lên tiếng và điều đó đủ để nhắc cô rằng không nên nhìn chằm chằm vào em ấy nữa, vì vậy cô hạ mắt xuống một chút rồi lại nhìn về phía em ấy ngay lập tức.

" Tôi mừng vì điều đó. "

Milk đáp và quan sát khi Cà Chua đi đến ghế sofa và ngồi xuống. Đây sẽ là thời điểm tốt nhất để nói với em ấy về Sarki.

"Um..." 

Milk bắt đầu trước khi tiến lại chỗ ngồi.

 "...Tôi có một người bạn muốn gặp em."

Mắt em ấy mở to một chút và cô biết điều đó có nghĩa là gì. 

"Không, cậu ấy...cậu ấy là một viên chức nhập cư. Ý tôi là, có thể cậuu ấy sẽ tìm ra một số thông tin nếu em là người nước ngoài hay thông tin nào khác về em có thể hữu ích."

Milk theo dõi phản ứng của em ấy và không thấy gì có vẻ đáng lo ngại.

 " Em có thấy ổn không? "

Sau một lúc, Cà Chua gật đầu, quyết định không để niềm tin đang nảy nở trong mình bị lung lay.

 "Có."

Milk tiến tới mở cửa để Sarki vào. Ngay khi Sarki ngồi xuống, anh đã tranh thủ nhìn cô nhiều nhất có thể. Nói rằng vẻ ngoài của cô đầy những dấu hỏi sẽ là một lời nói dối. Nếu có gì, chỉ cần ăn mặc một chút thôi là cô có thể vượt xa cả hai người họ. Da cô đều màu, không có vết bẩn hay đốm nào cả. Móng tay cô gọn gàng và không có bụi bẩn bám vào. Thật khó cho Sarki để đánh giá cô là một người tốt hay xấu.

Tôi tên là Sarki. Còn cô ?"

Cà Chua nhìn từ anh sang Milk rồi lại nhìn về phía anh.

" Là Cà Chua."

" Sarki, em ấy không nhớ mình là ai."

Milk cảm thấy cần phải giải thích và điều này khiến Sarki bật cười nhẹ vì không hoàn toàn tin vào điều đó.

" Ý cậu là cô ấy bị mất trí nhớ? "

 Sarki hỏi, sự thích thú hiện rõ trên khuôn mặt anh lúc này. Rõ ràng là anh không tin rằng cô ấy thực sự không nhớ mình là ai. Khi cả Milk và Cà Chua đều không cười hay thể hiện sự thích thú như anh, anh bắt đầu nhận ra rằng họ đang nghiêm túc.

" Cô vừa nói tên mình là Cà Chua."

"Tôi đã đặt tên đó cho em ấy."

Milk lại can thiệp và Sarki nhìn anh với vẻ hơi bối rối.

" Anh có thể giúp tôi không? " 

Cà Chua hỏi và ánh mắt của cả hai người đối diện lại quay về phía mình.

 " Milk nói anh là một viên chức có thể giúp...Anh có thể tìm ra xem tôi là ai không? "

Milk chớp mắt nhiều hơn bình thường. Milk. Đây là lần đầu tiên em ấy gọi tên cô, và em ấy đã làm điều đó với một sự điềm tĩnh khiến cô cảm thấy ấn tượng. Milk không biết là tại sao nhưng khi  nghe em ấy gọi tên mình khiến cô cảm thấy vui vẻ.

Lần này, Sarki tin rằng cô ấy không phải là người bình thường. Cách phát âm của cô ấy tốt, thậm chí còn tốt hơn cả anh và Milk. Rõ ràng là cô ấy được giáo dục tốt, có thể là ở nước ngoài, ở vùng đất của người châu Âu. Có thể cô ấy là người đặc biệt hoặc là đến từ một gia đình danh giá nào đó.

" Tôi có thể nói chuyện riêng một chút với cậu không Milk?" 

Sarki hỏi và đứng dậy, Milk cũng vậy. Họ đi vào bếp, nơi Milk nhanh chóng kiểm tra nồi cơm khi thấy nước đã cạn, cô tắt bếp để đó.

" Milk, mình không nghĩ cô ấy xấu nhưng... mình cũng không nghĩ cô ấy là người tốt." 

Sarki nói với giọng rất thấp. Lông mày của Milk nhíu lại một chút.

" Sao cậu lại nói vậy? "

"Mình chắc chắn cậu đã nhìn kỹ cô ấy và nghe cách cô ấy nói. Tin mình đi, cậu không muốn đụng vào những người giàu có này đâu."

Lông mày của Milk nhíu lại sâu hơn.

 "Nhưng... cậu cũng không biết cô ấy thực sự là người có tiền không mà."

"Nếu vậy cô ấy chỉ có thể là một  kẻ lừa đảo rất giỏi hoặc thật sự là người có tiền. Mình tin là trường hợp sau có khả năng nhiều hơn. Nghe lời mình đi, hãy đưa cô ấy rời đi vào ngày mai. Cậu có thể sẽ không chịu nổi hậu quả của tất cả chuyện này đâu." 

Sarki khuyên Milk  ánh mắt  của anh rõ ràng là một lời cảnh báo.

Milk nhìn lại và khi khuôn mặt cô trở lại tầm nhìn của Sarki, Sarki có thể thấy được sự do dự và suy tư trên gương mặt của Milk.

" Milk. " 

Nghe Sarki gọi và Milk ngẩng mắt lên nhìn anh. 

"Nói với mình rằng cô ấy không chiếm lĩnh trái tim của cậu rồi nhé."

Một cái nhíu mày xuất hiện trên mặt cô biểu lộ sự không đồng tình với cách hiểu của Sarki. 

"Không phải vậy." 

Thật ra Milk không tin rằng cô đã yêu em ấy đến mức đó. Chỉ là trái tim tốt bụng của cô đang làm mờ phán đoán của mình.

Sarki nâng một lông mày lên nhìn cô.

 "Mong là vậy. Cậu nên tìm cách và đưa cô ấy đi vào ngày mai. Để cô ấy trở thành vấn đề của người khác. Được chứ ?"

Milk nuốt nước bọt và gật nhẹ sau một chút do dự. Sarki chà tay vào nhau khi nụ cười nở trên mặt anh.

 " Tốt. Vậy, món hầm của cậu đã sẵn sàng chưa? Lây cho mình ít cơm." 

Anh nói khi quay tìm một cái đĩa. Milk nhanh chóng đứng chắn trước mặt anh.

"Mình nghĩ cậu nên đi."

Biểu cảm của Sarki sụp xuống.

 "Cậu đã nói điều đó quá nhiều lần tối nay rồi. Là mình đây Sarki đây. Người bạn tốt của cậu. Cậu luôn quý trọng sự có mặt của mình mà."

"Mình vẫn vậy. Chỉ là... Mình chỉ chuẩn bị cho hai người và Cà Chua em ấy có thể sẽ cảm thấy không thoải mái."

Một tiếng thở dài thoát ra từ môi Sarki.

 " Cô ấy không thoải mái hay là cậu không thoải mái? "

Milk im lặng. Cuối cùng, Sarki nhượng bộ khi thấy bạn mình không giống như bình thường nhưng đây là bản chất của Milk, đầy do dự, phức tạp và suy nghĩ quá nhiều. Thật khó để dự đoán rằng đây chắc chắn là những gì anh có thể làm. Đôi khi, Sarki tin rằng tuổi thơ cô đơn và căng thẳng của bạn mình có thể đã làm hỏng cô nhiều hơn những gì mà cô thể hiện. Bên ngoài, thoạt nhìn cô khá điềm tĩnh và tốt bụng nhưng bên trong thâm tâm cô đầy những nghi ngờ về bản thân và một trạng thái tinh thần sắp sụp đổ.

"Được rồi. Mình đi đây. Mình sẽ gọi cho cậu vào ngày mai."

Sarki nói và bước ra khỏi bếp.

" Chúc ngủ ngon, Cà Chua. Nhân tiện, Cà Chua cũng là một cái tên dễ thương. " 

Anh nói khi ra khỏi căn hộ và mặc dù một nụ cười nở trên môi cô ấy như một lời cảm ơn cho lời khen của anh về tên mình, Cà Chua vẫn đang tự hỏi tại sao anh lại rời đi mà không cho mình một câu trả lời thích đáng. Trước khi kịp hỏi anh, anh ấy đã đi xa, cánh cửa đóng lại sau lưng. Cà Chua đứng dậy và đi theo Milk vào bếp. Ở đó, cô thấy chị ấy đang ngồi xổm xuống đất cố gắng bật lại bếp ga.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro