Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ thế, cho đến khi Nhã Nghiên hết yêu Tỉnh Nam là một khoảng thời gian dài sau đó. Dù có nhiều người con trai khác theo đuổi nàng, nhưng nàng chẳng còn muốn yêu một ai. Dù không​ còn yêu cô, nhưng không hiểu sao nàng vẫn vô tình so sánh những người con trai ấy với cô. Người này cao lớn đẹp trai, nhưng không có nụ cười rạng rỡ như cô. Người kia có nụ cười rạng rỡ đẹp như cô, nhưng lại không khéo ăn nói. Người nọ có gương mặt đẹp, nụ cười rạng rỡ, hay làm nàng vui, nhưng...... nhưng lại không học giỏi như cô.

Nhiều lúc nàng vẫn ngẩn người ra, nhớ lại kỉ niệm về cô, dù không còn yêu nữa, nhưng nàng vẫn nhớ, vẫn thương. Những kỉ niệm về cô đã không còn có thể làm nàng đau, hình ảnh của cô đã chẳng còn xuất hiện trong những giấc mơ của nàng, vị trí của cô trong lòng nàng đã chẳng còn chữ ' YÊU ' bên cạnh. Chỉ là chút nhớ thương vậy thôi.

Tỉnh Đào hỏi nàng, sao lại không cho ai cơ hội đặt chân vào trái tim mình? Dẫu sao thì cố gắng theo đuổi một đối tượng mới vẫn tốt hơn là ôm một thứ tình cảm đã bám bụi từ lâu. Nhã Nghiên không trả lời. Không phải nàng không muốn cho ai cơ hội, chỉ là không ai có khả năng để bước vào thế giới của nàng mà thôi.

Cứ thế, suốt bốn năm nay, bàn tay nàng vẫn chưa từng để ai nắm lấy.

Bốn này, Nhã Nghiên vẫn đứng trên đôi chân của mình, trên những chênh vênh vụn vỡ, và sống trong thế giới của riêng nàng.

Sau khi ra trường, nàng và cô không còn gặp lại. Số điện thoại của nàng và cô đều không đổi, nhưng cả hai đều không liên lạc với nhau. Thỉnh thoảng, Nhã Nghiên vẫn cùng những người bạn cùng làm việc trong quán cafe ngày xưa gặp mặt, đi chơi. Không ai nhắc đến Tỉnh Nam vì sợ nàng buồn. Còn nàng thì lại vô tư nhắc đến Tỉnh Nam, còn kể cho mọi người nghe ngày ấy mình đã yêu cô như thế nào, đã từng​ đau ra sao. Với nàng, Tỉnh Nam giờ chỉ là một người bạn, không​ hơn.



_________________________

Nhanh


Gọn


Lẹ



.............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro