Chương 43 : Mục Đích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jessica nhìn hai người đi lên lầu, ánh mắt sắc lạnh, cô ta nhất định phải trở thành chủ nơi này, nhất định đuổi người hầu kia ra khỏi phủ tổng thống, về phần em gái tổng thống đưa đi càng xa càng tốt, tránh khỏi ở đây cản trở.

Người hầu Jiyong đi lên lấy lòng nói:

“Công chúa, tôi đưa cô về phòng nghỉ ngơi!”

Jessica nhìn cô ta rối đi trước, đi chưa được mấy bước đột nhiên quay đầu cáu kỉnh nói :

“Có biết người hầu kia không?”

“Biết” Jiyong trả lời.

“ Cậu ta là người thế nào?”

Vừa nghe thấy công chúa hỏi, cô ta đem tất cả những gì trong lòng nói ra, hơn nữa còn thêm dầu thêm mỡ :

“ Cậu ta? Cậu ta mới đến phủ tổng thống chưa được mấy ngày, không biết dùng thuốc gì khiến cho tiểu thư mê mệt, ngay cả cậu ta làm sai chuyện tổng thống cũng không trách phạt cậu ta, hơn nữa Min Yoongi còn luôn tự cho mình là đúng, cậu ta lại có thể mơ tưởng tới vị trí phu nhân tổng thống.”

Jessica trợn to mắt, nhíu mày lớn tiếng hỏi :

“Cô......cô nói gì?”

“Không sai, chính là những gì công chúa vừa mới nghe, tất cả mọi người đều biết, chỉ có công chúa mới xứng đáng với tổng thống, một người hầu nho nhỏ chỉ có thể xách dép cho công chúa!”

Ánh mắt Jessica như tóe lửa, xem ra cô ta thật sự xem thường người hầu kia rồi.

Jessica nhìn thấy ánh mắt công chúa cũng đã biết, những lời mà cô ta nói công chúa đều tin.

Hừ, xem sau này người hầu kia sẽ có kết quả thế nào!

“Cô tên gì?” Jessica hỏi ngược lại.

“Tôi tên Jiyong!”

“Vậy thì tốt, trong khoảng thời gian này cô là người ở cạnh tôi trong phủ tổng thống, chuyện khác không cần làm.” Jessica nói.

“Vâng, cảm ơn công chúa, tôi nhất định sẽ làm tai mắt của công chúa!” Jiyong lấy lòng.

Đi cùng công chúa vào phòng, Jessica nói :

“Cô ngồi đi, tôi có chuyện muốn hỏi cô!”

“Không, không cần, tôi là người hầu, tôi đứng là được rồi, không thể ngồi cùng chủ!”

Jessica gật đầu :

“Được, cô thật hiểu chuyện, tôi nói cô ngồi thì cứ ngồi đi!”

“Vâng, công chúa!”

Jiyong ngồi trên ghế salon, sau đó nói tiếp :

“Công chúa, cô muốn hỏi chuyện gì? Tôi nhất định sẽ nói hết!”

“Được, cô biết mục đích tôi tới đây chứ?” Jessica không nhanh không chậm nói.

“Vâng, công chúa yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô!” Jiyong nói.

“Nếu như chuyện này thành công, nhất định sẽ không quên cô.”

“Công chúa, cô yên tâm, tôi chắc chắn làm cô hài lòng, hơn nữa sẽ diệt trừ người giúp việc kia!”

Lúc này ánh mắt Jiyong cũng sắc lạnh.

Jessica nhìn thấy ánh mắt kia, thật sự không ngờ nhưng như vậy mới là thứ cô ta muốn, phải ác độc mới có thể làm chuyện lớn.

“Cô có biết mấy ngày nữa phủ tổng thống sẽ tổ chức tiệc không, cô nói xem, cô có ý tưởng gì không?” Jessica hỏi.

Jessica từ trên ghế salon đứng lên, đi tới trước mặt công chúa, nhẹ giọng nói bên tai công chúa.

“......”

Sáng sớm ngày hôm sau, khi cậu tỉnh dậy đã thấy Jae Wook khoanh tay trước ngực đứng ở cửa nhìn cậu, cậu sợ hết hồn, vội vàng lấy tay vỗ về trái tim nhò, nói :

“Cậu chủ, sao cậu đứng ở ngoài mà không lên tiếng?”

Jae Wook ngẩng đầu nhìn cậu nói :

“Tại sao hôm qua tôi không thấy anh?”

“A, hôm qua tôi đi ra ngoài cùng cô chủ, buổi tối mới về!” Cậu nhìn thằng bé trả lời.

“ Anh và cô tôi ra ngoài làm gì? Sao lại về trễ như vậy?”  Jae Wook tiếp tục hỏi.

Hứ, đây là một đứa bé mới hơn mười tuổi sao, tại sao lại hỏi kỹ như vậy?

“Cô chủ đi ra ngoài mua đổ chuẩn bị cho bữa tiệc!”

“A,  anh phải nhanh khỏi một chút, tôi còn muốn anh đưa tôi đi học, biết không?”  Jae Wook ra lệnh.

Dựa vào cái gì chứ, thật sự chính là có ba như nào thì con sẽ như vậy, quả là không sai, sao hai cha con nhà này lại giống nhau như vậy chứ?

Sau khi nói chuyện Park Jae Wook đi ra phòng khách, ngồi lên xe hơi cao cấp, đi đến trường!

Cậu nhìn thấy bóng lưng thằng bé bất đắc dĩ lắc đầu, theo thói quen giơ tay nhìn đồng hồ, king ngạc “a” một tiếng, Oh my god, thời gian trôi thật nhanh, chỉ mải nói chuyện với thằng bé, giờ thì tốt rồi, đã đến giờ gọi tổng thống dậy.

Cậu bước nhanh lên lầu, đi tới phòng tồng thống, nhìn thấy cơ thể tuyệt mỹ của người đàn ông nằm trên giường lộ ra ngoài, cậu chợt nghĩ đến tình huống hôm qua lúc gọi tổng thống dậy, khuôn mặt bỗng trở nên đỏ như trái cà chua.

Park Jimin giật mình tỉnh dậy nhìn thấy cậu đứng đó, vẫn nhìn chằm chằm cơ thể anh, nhếch miệng :

“Thế nào? Hôm qua nhìn vẫn chưa đủ sao?”

Nói xong, anh cởi trần ngồi dậy nhìn cậu.

Cậu đỏ mặt :

“Tôi......tôi.......không có nhìn anh, tôi chỉ, chỉ muốn gọi anh dậy......”

“Sau đó thì sao?” Park Jimin tiếp tục hỏi.

Trời ạ ! sáng sớm hai cha con nhà này đã giống nhau như vậy!

Cậu khẩn trương nói :

“Không có, không có gì!” Nói xong chạy như làn khói ra khỏi phòng.

Park Jimin nhìn bóng dáng chạy ra ngoài của cậu mỉm cười, đi vào phòng tắm.

Park Jihee vừa mới ra khỏi phòng đã nhìn thấy cậu đỏ mặt :

“ Yoongi , sao mặt cô lại đỏ như vậy? Có phải lại nhìn thấy gì không?”

“Không có, không có, cô chủ, nhanh xuống ăn sáng!” Cậu cà lăm nói.

Park Jihee cười cười, rõ ràng trong lòng đã biết lại còn hỏi.

Cứ như vậy hai người vừa nói vừa cười đi xuống lầu, Cậu thấy Jessica ngồi bên bàn ăn, cung kính nói :

“Công chúa, chào buổi sáng!”

Jessica nhìn cậu một cái, lại tiếp tục nghĩ tới kế hoạch kia.

Cậu thấy công chúa không gây rắc rối cho mình, nhìn Park Jihee nói :

“Cô chủ, tôi đi tới phòng ăn dành cho người hầu !”

Jiyong đứng sau lưng Jessica, mặt hả hê nhìn cậu, đôi mắt lộ ra tia sắc lạnh.

“Công chúa, nếu không có chuyện gì nữa tôi cũng xin phép đi tới phòng ăn dành cho người hầu!”  Jiyong khom người hỏi.

“Được!”

Park Jihee thật không ngờ, người hầu trong nhà lại gần gũi với mụ phù thủy kia như vậy, xem ra nhất định là không có chuyện gì tốt lành.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro