CHƯƠNG 44 : Tức giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đi ở phía trước, Jiyong bước theo sau, giọng nói quái ác vang lên :

“Ai, thật sự đem mình trở thành bạn của cô chủ sao? Một người làm thì làm gì có tư cách làm bạn với chủ nhân!”

Hừ, cậu thật sự không ngờ, người hầu này mắng chửi người cũng lôi ngay cả mình vào.

“Người làm thì sao, lại còn phỉ hỏi ý kiến cô sao? Cô đứng sau công chúa giống như một con chó, còn không bằng tôi!” Cậu chửi lại.

Jiyong nghe cậu  nói cả khuôn mặt đỏ bừng :

“ Cậu mới giống chó, tôi xem sau khi buổi tiệc kết thúc rồi cậu còn có thể phách lối không!”

Cậu  dừng bước, đứng ở đó nhìn cô ta nói :

“Trong giời gian này tôi đều theo khuôn khổ, tôi không làm chuyện gì sai, cũng không phách lối, cũng không lấy lòng ai!”

Nói xong cậu không nhìn cô ta đi thẳng tới phòng ăn.

Ánh mắt ác độc của Jiyong nhìn chằm chằm bóng lưng cậu, để xem, nhất định cô ta sẽ khiến cậu nhếch nhác rời khỏi đây.

“Công chúa, ngày mai chúng tôi sẽ tổ chức tiệc!” Park Jihee nói.

“Thật sao? Vậy thì thật là vui, tôi rất mong chờ xem buổi tiệc của đất nước cô sẽ như thế nào?” Jessica trả lời.

Khi tổng thống đi tới phòng ăn, nhìn thấy hai  im lặng ăn sáng, chỉ đơn giản hỏi một tiếng :

“Công chúa, chào buổi sáng!”

“Chào buổi sáng, tổng thống, tôi mới nghe em gái anh nói ngày mai sẽ tổ chức tiệc, tổng thống đã có bạn nhảy rồi sao?” Jessica yêu kiều nói.

“Không có!”

“Nếu tổng thống không có bạn nhảy, tôi cũng không có bạn nhảy, hay là tổng thống để tôi làm bạn nhảy của anh được không?” Jessica hỏi thăm.

“Được!” Park Jimin khẽ gật đầu.

Park Jihee nghe hai người nói chuyện, thật sự rất tức giận, rõ ràng đã có chủ ý muốn làm bạn nhảy của anh trai, sao lại còn phả giả bộ hỏi như vậy chứ, người đàn bà kia thật là ghê tởm.

“Anh, hôm nay nếu không có chuyện gì, em muốn ra ngoài cùng Yoongi!” Park Jihee không vui nói.

“Được, không được về quá muộn, biết chưa?”

“Được, biết rồi, thật dài dòng!” Park Jihee nói, bỏ bữa sáng xuống, đi vào phòng ăn dành cho người hầu.

Cậu ăn sáng xong, vừa muốn cầm chén bát vào phòng bếp liền nhìn thấy Park Jihee đi vào.

“ Yoongi , không phải đã nói với cậu, mấy ngày nay không cần làm việc, cậu  chuẩn bị đi ra ngoài cùng tôi?” Park Jihee đứng ở cửa nói.

“Hả? Lại đi ra ngoài? Cô chủ, cô đi một mình đi!” Cậu nhíu mày nói.

“Sao vậy, Yoongi , đi thôi, cậu quên chuyện tối hôm qua tôi nói với  cậu sao?” Cô vừa lôi kéo cậu vừa nói.

Jessica nhìn thấy bóng lưng cậu đi ra, khẽ hừ một tiếng :

“Ai u, mọi người nhìn Min Yoongi xem, mới đến mấy ngày mà đã có thể khiến cô chủ đối xử tốt như vậy, xem ra làm người phải có một chút thủ đoạn!”

Yeolie nghe cô ta nói, phản  ứng trả lời :

“Sao tôi lại nhìn không ra là Yoongi  xu nịnh cô chủ chứ? Xem ra có một vài người thật sự ghen tỵ? Nếu như những người khác ghen tỵ cũng đi xu nịnh cô chủ sao? Hơn nữa, cô mở to mắt ra mà nhìn là cô chủ cùng cậu chủ thích Yoongi  đấy!”

Những người hầu còn lại nhìn thấy tình hình không tốt cụng ngậm miệng lại không nói.

“Ở đây đến lượt cô nói chuyện sao?” Jessica bất mãn nói.

Yeolie nghe cô ta nói, liền đứng dậy, cầm dĩa của mình, vừa đi vừa nói :

“Ai, ăn không vô nữa, ăn sáng còn phải nghe chó điên sủa lung tung!”

“Cô nói ai là chó điên?” Jessica lớn tiếng nói, từ trên ghế đứng dậy.

Quản gia nghiêm mặt, bực mình nói. :

“Sao, nếu không muốn ở đây thì rời khỏi phủ tổng thống đi, bằng không thì im lặng!”

Jiyong nhìn Yeolie đi vào phòng bếp, lại nhìn quản gia vừa mới mắng mình, trong lòng âm thầm nghĩ, hai người đều ức hiếp cô ta, một ngày nào đó cô ta sẽ khiến người hầu cùng quản gia này phải quỳ xuống cầu xin cô tha thứ!

Cậu  bị Park Jiheelôi kéo quay về phòng mình, Cô nóng nảy nói :

“ Yoongi , nhanh lên, tìm một bộ đồ thể thao thay ra, tôi đã liên lạc với giáo viên rồi!”

Cậu mờ mịt nhìn cô, bây giờ cậu  bị cô chủ làm cho hồ đồ :

“Cô chủ, tìm giáo viên làm gì?”

Park Jihee lấy tay gõ đầu cậu một cái, trợn mắt nói : .

“Ai, tôi nói gì với cậu, tối qua không phải nói hôm nay tìm giáo viên dạy cậu nhảy sao, sao mới một đêm mà đã quên rồi?”

“Hả? Cô chủ, tại sap cô lại tìm giáo viên cho tôi?” Cậu vội vàng lắc đầu.

“Nhanh lên, giáo viên dạy nhảy đó rất nổi tiếng, cậu nhất định phải đi, thất hẹn với người ta chẳng phải sẽ bị nói rất khó nghe sao?”

Cậu nghe cô chủ nói như vậy, không thể làm gì khác hơn là vào phòng tắm thay đồ thể thao, cả người mặc đồ thể thao màu xanh, chân đi giày thể thao, tóc được làm gọn gàng.

Cô nhất thời nhìn ngây ngẩn người, cô thật không ngờ chàng trai nhỏ  nhắng này lại có khuôn mặt đẹp như vậy, cả người mặc đồ thể thao, chân đi giày thể thao, tóc màu xanh nhạt gọn gàng ngọt  như kẹo bạc hà.

Xem ra thật sự cô không nhìn nhầm người, oa, bây giờ kế hoạch kia của cô xem ra ngày đó cách không xa nữa......

Cậu thấy cô chủ nhìn chằm chằm mình, tò mò lấy tay quơ quơ trước mặt cô chủ : .

“Cô chủ?”

Park Jihee phục hồi tinh thần, kéo tay cậu đi ra khỏi phòng, nhìn thấy người ngồi trong phòng khách :

“Công chúa, cô nhìn xem Min Yoongi chúng tôi có  đẹp hay không!”

Park Jimin từ trong tờ báo ngẩng đầu lên, anh thật sự kinh hãi, mấy ngày trước bộ đồ Vest màu xanh nhạt nhìn cậu rất nhỏ nhắn, hôm nay mặc đồ thể thao lại tràn đầy sức sống.

Anh nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, chỉ gật đầu nói “Được!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro