đền bù cho anh mau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô vùa bước vào đã bị hắn ôm chầm lấy khiến cho cô giật mình.
" anh làm gì vậy định ám sát em sao?" cô nhớ hắn 3 ngày cô chưa được Quách Thiên Quang ôm vào lòng.
" anh nhớ em quá bảo bối" hắn để cằm mình lên vai nhỏ của cô mà nói. "Bảo bối, em bộ dạng này thực làm cho người ta máu nóng sục sôi." Quách Thiên Quang ở bên tai cô khẽ cắn, đưa cô tới từng trận thấp suyễn.
Một bàn tay to thoải mái ôm lấy hạ thân như muốn xụi lơ của cô, anh tùy ý chạm vào hoa huyệt ẩm nóng để an ủi cuồng dã dục vọng của chính mình. Thiên Quang buộc Giang Ngọc Thuần quay đầu nhìn anh, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô. Anh ở trong miệng nhỏ thăm ấm áp của cô di động cùng trêu chọc.

Mãnh liệt khô nóng làm cô toàn thân đều mệt mỏi, mặc anh điều chỉnh xâm chiếm tư thế của cô, làm cho môi anh hôn lên cô, bàn tay to của anh ở trên lưng cô âu yếm, mỗi một đụng chạm đều giống dẫn theo điện, khoái hoạt lại làm cho cô bất lực run run.

"Quang..." Cơ hội thở dốc, cô tê dại kêu tên Quách Thiên Quang.

Ngọc Thuần thập phần mẫn cảm, toàn thân run run, anh mỗi một cái vuốt ve đều có thể gây cho cô vô cùng khoái hoạt, nam tính thỏa mãn cùng kiêu ngạo làm cho anh tâm tình rất tốt.

Thiên Quang ngược lại đem bàn tay to chuyển dời đến bộ ngực mềm mại của cô , đột nhiên hung hăng bắt lấy nhũ tiêm hơi hơi đứng lên. "Bảo bối, em quá nhạy cảm, thực làm cho anh không nghĩ buông em ra."

Hắn cười khẽ, dùng sức đùa bỡn mềm mại của cô, bàn tay to ở trên hai cái tuyết phong không ngừng làm ra kích tình, tay còn lại kia theo con đường quen thuộc hạ xuống, vuốt ve hoa hạch đến sung huyết, dùng sức chạm vào!

"Không... ! Quang, không cần... Không cần!" Chịu không nổi nhiều kích tình Ngọc Thuần không được cầu xin.

Anh cười, dùng sức tiến đến chỗ sâu nhất mẫn cảm của cô, lúc cô thét chói tai bỗng nhiên anh vỗ thật mạnh vào mông xinh đẹp của cô.

"A..." Đau đớn khiến cho kịch liệt khuây khoả, gay cấn hưng phấn bắt thần trí cũa cô, cô kêu lên, hôn mê ở trong khũy tay của Quách Thiên Quang. Tay anh không ngừng mà tra tấn cô, ở chỗ tư mật tiết mùi thơm nồng đậm, hoa tâm dần dần dễ chịu. Nguyên bản đau đớn đã sớm tình dục hóa thành mãnh kiệt, dần dần ăn mòn thần trí của Giang Ngọc Thuần. Anh đứng dậy, đem quần áo cởi toàn bộ, thân hình tinh tráng tuấnmĩ lại phủ trên thân hình non mềm của cô thân thể của cô không ngừng mà run run, giữa hai chân mật dịch lại dừng không được, nhất thanh sở động, đã ươn ướt cô cũng như đã ươn ướt anh.

"Muốn sao, Tiểu Thuần ?" Thanh âm nam tính khàn khàn hỏi, cố ý làm cho nam tính thật lớn ở gần cô đọng đưa, nắm lấy từng hô nhỏ của cô.

"Ngô... Ân hừ..." Cô cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn, ủy khuất chảy ra lệ, dùng ánh mắt vụng trộm chỉ trích tàn nhẫn của anh.

"Tiểu Thuần , chỉ cần em nói, anh liền cho em." Trong giọng nói mang theo mệnh lệnh.

"Ô ô ô..." Ngọc Thuần khóc ra, chịu không nổi tra tấn của anh. anh trầm hạ thắt lưng, nam tình nóng rực ngang nhiên tràn ngập cô, chiếm lĩnh thân thể của cô. Chậm rãi luận động.

"Ngô - " Cô không khỏi mở mắt ra, thình lình làm cho cô cả người run rẩy, toàn thân giống như muốn hòa tan.

Cố nén dục vọng lâu như vậy một khi động vào, ngay cả Quách Thiên Quang chính mình cũng đều khó có thể khống chế. Anh ngăn chặn thân thể mềm mại xinh đẹp dưới thân, thẳng tiến, một chút lực, làm cho hoa huyệt mềm mại kia không ngừng phun ra nuốt vào nam tính của anh, anh muốn đoạt lấy toàn bộ cô.

"Cảm nhận được sao? Bảo bối của anh... Còn có nam nhân nào có thể gây cho em khoái hoạt như vậy?" Anh động tác tràn ngập, mồ hôi da thịt nóng không ngừng mà tích lạc trên người cô.

Hơi thở của anh cứ như vậy cường hãn vây quanh cô, làm cho cô quên mất ủy khuất cùng rụt rè, hôn lại cái miệng nhỏ nhắn khoe khoang tài giỏi, hai chân thon dài kẹp chặt anh, như cầu xin anh càng nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro