⁰¹/ huyền thoại về lời hứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đêm hao gầy. trăng dìu dịu lan toả. cả phố huế im lìm như bồ thóc. thanh duy ngồi lặng lẽ trên chiếc ghe gỗ đương lãng đãng trôi nơi vùng biển đen đặc màu đêm tối, ẩn hiện ánh trăng sao sáng hoáng được soi chiếu. bóng áo anh chấp chờn, chập chờn, in hằn xuống cả dòng nước như một người tri kỉ bầu bạn mỗi khi đêm về trên miền đất hứa.

một cảm giác cô độc, lạnh lẽo và hoang vu đến rợn người. những đợt gió chợt thốc lên. ánh trăng bàng bạc soi chiếu từng lọn tóc đen nhánh ánh lên màu xanh héo hon, khắc khoải khiến chàng trai bất chợt rùng mình.

duy nghiêng người cầu nguyện. gió và trăng ngừng quái ác, chúng trở về dịu dàng, dịu dàng ve vuốt cơ thể anh. trăng sao sà xuống bầu bạn cùng người.

˚₊‧꒰ა ☆ ໒꒱ ‧₊˚

cùng lúc đó, ở miền sơn trước xa tít địa đầu tổ quốc, trong những ngôi nhà sàn bập bùng bếp lửa. trẻ con, người lớn đương ngồi tụ lại với nhau, mở to tròn đôi mắt biếc nghe kể về bóng ma trắng thoắt ẩn hiện nơi con suối láng tiên từ hôm qua. người ta khẳng định chắc nịch đấy là một bóng ma, một bóng ma kì lạ. cái bóng ấy hiện hữu cạnh gốc cây cổ thụ, chỉ lặng im thin thít nhìn vào khoảng không vô định.

con suối láng tiên trước giờ làm gì có ma. thậm chí, đấy là là nơi mà những cặp tình nhân trong bản thường lui tới để hò hẹn. con suối ấy đã bao lần được hoà nhịp cùng lời hát ca đậm đà hương vị tình yêu nồng nàn của họ. cũng đã lắm phen phải thấm đẫm nước mắt khi một cuộc tình lại tan vỡ. đây là nơi đã giăng ra không biết bao nhiêu dây tơ hồng cho các cặp đôi từ làng trên xóm dưới.

ấy thế mà đã hai hôm rồi, chẳng ai dám bén mảng ra bờ suối nữa. bỗng nhiên một bà lão già nua cùng đôi mắt đen hoắm, có vẻ đã mù loà chợt cất lời:

- phải chăng nàng mi thơ đã về? cũng đã rất lâu rồi nàng không xuất hiện... sắp có người phải gặp nạn.

mi thơ trở về, sắp có người gặp nạn. mọi người trong căn nhà sàn ai ai cũng thấp thỏm, lo âu. họ nhớ về một vùng trời kí ức như mơ, như thật. một câu chuyện thật như đùa.

không biết là tự khi nào, chỉ nhớ là từ rất lâu rồi, ở bản làng này có một cô gái vô cùng xinh đẹp tên mi thơ. nàng tựa như giọt sương long lanh nơi núi rừng sâu thẳm, thuần khiết và mát lạnh. giọng hát nàng được ví von hệt loài sơn ca và cơ thể dẻo dai thông thạo mọi điệu múa trong các lễ hội làng. nàng là báu vật quý hơn ngàn vàng mà rừng núi đã ban tặng cho vùng đất này.

năm 18 tuổi, mi thơ đã phải lòng một chàng trai được mệnh danh là "thần rừng" với tài săn bắn khó ai bì được. chàng hạ một con chim đang bay, xuyên thủng một con cá đang bơi một cách dễ dàng như cách nàng xoay nhẹ gót son nhảy múa trong lễ hội làng.

họ đã có hàng trăm cuộc hẹn hò bên bờ suối láng tiên cùng con tim say rượu tình yêu đang cháy bừng, rực rỡ. chàng hát vang bản tình ca từ ngàn xưa và nàng đung đưa theo điệu múa tuyệt trần. hai người yêu nhau đậm sâu và họ chỉ đang chờ ngày lành để kết tóc se duyên thành vợ chồng.

nào ngờ giặc ngoại xâm tràn vào bờ cõi, nung nấu âm mưu đánh chiếm nước nam. nhà vua sai sứ giả đi khắp nơi chiêu mộ người tài giúp nước. chàng ra đi, ngay khi tình yêu họ đang độ quả mọng căng tròn.

mi thơ long lanh hai hàng nước mắt trên đôi gò má, nàng níu tay chàng, sụt sùi nói:

- chàng đi rồi, còn em thì sao?

- nàng yên tâm, khi giặc giã dẹp yên, ta nhất định sẽ trở về. - chàng quay lại và nắm chặt lấy bàn tay nàng, nhắn nhủ.

nàng vẫn lắc đầu nguầy nguậy, không đành lòng. mi thơ sợ rằng khi đấy, chàng sẽ lên kinh thành và gặp gỡ biết bao mỹ nhân nơi ấy, chàng sẽ thay lòng.

chàng khẽ dắt tay mi thơ bước đến bên dòng suối láng tiên nơi họ vẫn thường hò hẹn. chàng nhặt dưới đất lên hai hòn sỏi cỡ chừng hai đốt ngón tay và thảy nó xuống dòng suối cùng lời hứa:

- chừng nào hai hòn đá ấy nổi lên, tình ta mới lìa xa.

mi thơ lúc này mới ngậm ngùi gạt nước mắt, buông tay để chàng đi.

rồi bao nhiêu năm trôi qua, nàng vẫn chờ chàng trở về từ chiến trường trong mòn mỏi. dường như nàng sống chỉ để chờ người. nhưng khi hay tin đất nước đã chiến thắng, chàng vẫn không về. mi thơ vẫn ôm hi vọng.

hôm ấy là ngày 20 tháng 5 nàng ra bờ suối nơi họ đã từng hẹn ước, mắt đăm đăm dõi về phương xa để chờ đợi được nhìn thấy bóng hình quen thuộc nhưng chẳng có gì xuất hiện. chỉ thấy... dòng suối đang yên ả trôi, bỗng nổi lên hai hòn sỏi con con.

từ độ ấy, người ta không thấy người con gái ấy đâu nữa. nàng biến mất như hoà mình vào rừng núi. và chàng cũng chẳng bao giờ trở về.


end ⁰¹/ huyền thoại về lời hứa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro