⁰³/ tín ngưỡng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

từ hôm ấy, thiên minh và thanh duy như hình với bóng. gã trai trẻ mang đến cho anh cả một kho tàng vô vàn những điều mới lạ về thế giới rộng lớn ngoài kia. bao cuộc hò hẹn trên bãi vắng, nắng ghen tuông vội vàng chạy dài theo bóng hai người.

bao lần thanh duy tay trong tay thiên minh, tựa đầu vào vai gã mà ngân nga từng câu hát vụn vặt đẫm vị tình yêu đến say mèm trong đấy. cũng đã bao lần thiên minh hai mắt sáng rỡ, kể cho thanh duy nghe về miền sơn cước, về con suối tình yêu mang cái tên "láng tiên" và về chuyện tình đẫm nước mắt của nàng mi thơ.

- em sẽ đưa duy đến đấy... sẽ hát cho anh nghe bản tình ca tình ta và hứa với anh bằng hai hòn sỏi như một minh chứng tình yêu của hai ta. anh sẽ đi với em nhé?

thiên minh nắm lấy tay thanh duy, đưa lên đỉnh đầu và tựa vào ấy như nương tựa vào một sự cứu rỗi linh thiêng. duy đang say sưa trong tình yêu của minh liền gật đầu đồng ý. những tưởng cả thế giới tình yêu đương ngưng tụ bên trong họ. anh uống lấy những yêu thương của gã, người lúc nào cũng râm ran tình yêu, sức sống, đợi chờ.

rồi ngày ấy cùng tới, ngày mà thiên minh quyết định tiếp tục chuyến hành trình của gã còn đang dang dở. gã quyết định rời đi ngay khi tình yêu họ lúc đó đã đến độ quả chín chỉ chực toác đôi. gã bảo rằng gã còn rất nhiều nơi chưa khám phá, ngay khi đã hoàn thành xong niềm mơ ước hằng ám ảnh đấy, gã sẽ trở về với duy.

ngày tạm biệt, thiên minh đã ôm lấy thanh duy, họ trao nhau môi hôn và trao nhau tất thảy mọi thứ ngoài tầm với, mọi thứ mềm mại, nhung gấm, lụa là làn da thịt. ngay trên bãi vắng, sóng biển vẫn vỗ rì rầm.

đến cao trào, động đất, lốc xoáy vờn quanh mỏng nhẹ như cánh chim chao, đột ngột thiên minh ôm xiết lấy thanh duy, chuyển động dần tăng nhanh theo nhịp sóng vỗ. ngay lúc ấy, duy chợt đẩy minh ra.

- em sẽ trở về chứ?

đôi tay rắn chắc của thiên minh khựng lại, gã càng ôm siết lấy duy hơn: - em đã hứa.

- anh không thể tin. - thanh duy bật cười, trong nụ cười ấy, dường như anh còn nghe vọng lại tiếng kim loại rơi vỡ.

- nếu em nói dối, hai hòn sỏi sẽ nổi lên trên mặt nước. - thiên minh mím môi, ánh mắt ánh lên sự kiên định rực cháy khiến nụ cười thanh duy ngày càng sâu hơn. 

thanh duy ôm lấy cổ thiên minh. anh nhắm mắt. đam mê xốc anh lên và lôi anh đi, cuốn anh vào. cuốn luôn thoáng chốc tâm trạng lo lắng, ngờ vực của anh. khi cả hai tê đi và rũ rượi, anh thiếp đi trong niềm hạnh phúc tràn trề cùng người anh yêu, thiên minh.

khi ánh nắng gay gắt đánh thức anh dậy, minh đã rời đi từ lúc nào, bên cạnh anh chỉ còn lại duy nhất một bức thư tay vỏn vẹn vài vòng nắn nót.

"gửi đến tín ngưỡng đẹp đẽ nhất của đời em, thanh duy.

ngày 20 tháng 5, em sẽ trở về cùng trái tim vẹn nguyên nhất. khi ấy, anh hãy đến nơi bãi vắng, nơi ta đã trao nhau tất cả và chờ em. em sẽ trở về và ôm anh nhé! em yêu anh, yêu rất nhiều.

thiên minh."

end ⁰³/ tín ngưỡng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro