1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

小病

文/PANDORA

Khi mùa xuân năm 2018 vừa đến, thời tiết thay đổi thất thường khiến Kim JaeHwan bị bệnh.

Nguyên nhân là mấy ngày trước cậu ấy đã chạy một vòng xe ở bên ngoài, cậu ấy ngoan ngoãn mặc một chiếc áo sơ mi mỏng mà trước đó stylist đã chuẩn bị, lúc giữa trưa vẫn còn bình thường nhưng đến buổi tối cậu cảm thấy ngày càng lạnh, sau khi kết thúc ghi âm cậu càng lúc càng không thoải mái.

Ban đầu chỉ có chút chóng mặt cộng với hô hấp bằng mũi không thuận, nhiệt độ mùa xuân cũng giống như trò chơi vậy, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là rất lớn, trong một ngày mà có thể trải nghiệm sự thay đổi thời tiết của các mùa, và trong suốt chuyến đi ghi hình cho lần comeback tới, Kim JaeHwan vài ngày liên tiếp cùng chơi đùa với các thành viên ở bên ngoài, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng thì cậu ấy đã bị bệnh cảm tấn công.

Virus cúm sẽ tích lũy đến một mức độ nhất định nào đó thì sẽ bùng nổ thành bệnh , cậu vẫn cố gắng gượng cho đến khi kết thúc đợt thu âm cho lần comeback này, sau khi thu âm xong cậu cuộn tròn mình trong sự ấm áp của ghế cabin phía sau xe, cậu không chịu được dụi mũi và hắt hơi.

Lee DaeHwi nghe thấy động tĩnh quay đầu lại hỏi cậu có phải hay không bị cảm rồi, Kim JaeHwan lắc đầu bảo " Cậu cũng biết anh của cậu cứng cỏi đến mức nào mà, Làm sao có thể bị bệnh được."

Ngồi ở hàng ghế đầu tiên, người mang ánh mắt tựa như một chú cáo sa mạc nghe thấy Kim JaeHwan nói những lời này, hắn bất giác nhíu mày.

Kim JaeHwan đem đầu tựa vào một góc từ từ chìm vào giấc ngủ cho nên không hề nhìn thấy được.

Lee DaeHwi vẫn còn lo lắng nhìn JaeHwan.
Daniel đeo một cái gối ngay cổ đang nhắm mắt lại, lúc này mới ngước mắt lên và cười lớn, nói rằng đúng thật là thân thể của JaeHwan rất tốt, chưa nhìn thấy qua cậu ấy bệnh lần nào, các thành viên xung quanh rộ cười một lúc, lúc sau thì ai cũng đều mệt mỏi.

Một đám người trên dưới 20 tuổi đều có, mặc dù tràn đầy năng lượng, nhưng cũng không thể chịu được cường độ làm việc cao liên tục trong một thời gian dài, một chiếc xe đi trên một con đường trơn cả nhóm người lợi dụng thời điểm này điều chỉnh tư thế ngủ bù.

Kim JaeHwan cảm thấy rất khó chịu lại chóng mặt, mũi cũng không thoải mái, mí mắt nặng nặng và muốn có một giấc ngủ ngon, nhưng bị cảm cúm tra tấn quấy rối đến cả ngủ cũng không được thoải mái, cả người đều chìm trong trạng thái hỗn loạn, cậu muốn ngủ nhưng lại không thể ngủ được. Cơn buồn ngủ ban đầu cũng dần biến mất, đến khi cậu nhận thấy rằng chiếc ghế bên cạnh cậu đang ngồi ban đầu trống rỗng lại bị áp lực thũng xuống.

Cậu không mở mắt, trong tiềm thức cậu muốn tiếp cận một nơi ấm áp và nơi ấm áp đó đang ngay bên cạnh mình, cậu đem đầu mình vùi đầu vào cổ chàng trai bên cạnh và lẩm bẩm với chính mình: "Thật mệt mỏi."

Hắn cảm nhận được sợi tóc của đối phương quét quét ngay tại cổ của mình, hắn đem bàn tay đặt lên trán của Kim JaeHwan sau đó cùng một dạng động tác đặt tại trên trán của mình, hắn thở nhẹ ra một khẩu khí ngay sau đó. Hắn lấy ra một cái áo khoác mỏng đắp lên người JaeHwan, miệng lẩm bẩm.

"Còn tốt, không có nóng lên." Hắn nói.

Giọng nói rất nhẹ, nhẹ đến khiến Kim JaeHwan tưởng như bản thân đang nằm mơ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro