7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7.
Kim JaeHwan lại trên giường bệnh lưu luyến chừng mấy ngày, ngày nghỉ một ngày trước khi kết thúc ý thức mới tính bảo trì được thanh tỉnh xuống giường hoạt động, các thành viên nghỉ tết trở về kí túc xá mang theo rất nhiều đồ ăn, bị đút chừng mấy ngày cháo Kim JaeHwan như hổ đói vồ mồi, lang thôn hổ yết hình dạng khiến cho mấy đứa nhỏ đều sợ hãi.

"JiSung hyung, Seong Woo hyung và MinHyun hyung bọn họ mấy ngày này bỏ đói anh sao? "Lee DaeHwi hỏi.

"Nhanh lên nhìn trên người anh ấy có hay không có lỗ kim tiêm, nói không chừng bị ghim kim ngược đãi." Lai Guanlin thuận miệng bịa chuyện.

Park Woojin ăn đậu phộng bánh mật bị ế ở: "Ghim kim ngược đãi là cái gì..."

" Phim kinh dị Đài Loan." Lai Guanlin trả lời nghiêm trang.

Ký túc xá trong nháy mắt náo nhiệt lên, rỗi rãnh một đám nam sinh chạy vào chạy ra vui chơi giải trí, đến rồi buổi tối lại tốp năm tốp ba tụ tập đến phòng khách, làm thành một vòng chơi được vui vẻ vào buổi tối của ngày nghỉ cuối cùng.

Hwang MinHuyn nữa ngày mới tiến đến bên cạnh Kim JaeHwan ở bên tai nhẹ giọng bảo cậu cảm mạo còn chưa hết hẳn có muốn hay không đi ngủ sớm một chút, chóp mũi hầu như muốn tiến đến trên mặt cậu, bị Ong Seong Woo ở bên cạnh kịch liệt ho khan mới đột nhiên đem cự ly cách xa, cử chỉ quái dị căn bản không gạt được bất cứ người nào.

Kim JaeHwan cười cười nói không cần.

Tập thể trò chơi đều chơi nhiều lần, mệt mỏi lực tẫn mấy thành viên đề nghị lựa chọn trò chơi an tĩnh một chút cũng không cần tốn thể lực như vậy mới thoả mãn kết thúc lần này ngày nghỉ, cuối cùng mười một người quyết định chọn chơi lời thật lòng đại mạo hiểm.

Dùng một từ đơn giản hình dung người ngồi bên tay trái về ấn tượng lần đầu tiên. Khởi điểm cái này yêu cầu tuy rằng buồn nôn nhưng tốt xấu cũng không tệ, mấy chuyên gia gây cười tự nhiên không chịu buông tha rãi muối, bầu không khí lại trở nên ngạc nhiên cổ quái.

Tua qua một vòng đến phiên Kim JaeHwan, bên tay phải cậu Daniel người đã bảo rằng ngay từ đầu nhìn cậu liền liên tưởng đến một cái bánh bao thịt đang tại lơ lửng trước mặt, bây giờ lại đang huýt sáo bảo cậu nhanh lên, Kim JaeHwan con ngươi vòng vo vài vòng, chậm rãi mở miệng: "MinHyun hyung với em mà nói tựa như là virus bệnh cảm. "

Các thành viên cười hỏi vì sao, cậu không nhìn tới Hwang MinHuyn ngồi bên cạnh biểu tình, dùng "Bởi vì lúc mới quen anh ấy, anh ấy luôn miệng nhắc nhở em tẩy trang, gội đầu, làm em mệt chết đi" ứng phó đi qua.

Vì sao? Hắn tựa như một hồi sốt cao, không hề dự liệu đem Kim JaeHwan nhiệt độ cơ thể lên cao đến vượt qua khỏe mạnh phạm vi, lý trí và ý thức hết thảy bị cưỡng chế di dời, tâm tình cũng bởi vì ốm đau dằn vặt mà hỉ nộ vô thường, thậm chí thường thường nghĩ nếu ngủ một giấc có thể thoát khỏi hắn thì tốt rồi.

Mà Kim JaeHwan đã quên, bất luận là lần nào sốt cao, đều là do cậu ỷ vào tuổi còn trẻ làm càn, không quan tâm chính mình mới có thể bị nhiễm bệnh.

Đêm khuya lúc thành viên đều tản ra hoạt động, Kim JaeHwan trước khi đi ngủ chạy đến phòng bếp rót nước uống, vừa lúc gặp phải Yoon JiSung đang tiến đến. Phòng bếp nhỏ hẹp quay người một cái sẽ đụng vào khuỷu tay, Kim JaeHwan chen ở lò bếp hơi nghiêng người cho hắn nhường chỗ ngồi xuống mở tủ lạnh, lấy ra một bịch giò xông khói, lật xem hạn sử dụng.

"Giò này có đúng hay không sắp hết hạn sử dụng?" Hắn lẩm bẩm.

Kim JaeHwan hàm chứa một ngụm nước sau đó cuối đầu nhìn, lại bị Yoon JiSung tiếp theo một câu nói cắt đứt, "Hạn sử dụng đều đã định... Thời gian không còn nhiều lắm a."

Cậu buông tha tiến tới động tác, một ngụm nuốt xuống trong cổ họng nước lọc, xoay người đem cái chén rửa xong mới hỏi Yoon JiSung : "Anh có chuyện muốn nói với em sao? "

JiSung hyung thở dài một tiếng, đối Kim JaeHwan nói: "Mấy ngày trước em sinh bệnh, MinHyun cố gắng nấu cháo ra nhiều loại khẩu vị còn bị em oán giận bảo sinh bệnh cũng không cho ăn ngon, dáng vẻ cậu ta thật sự là chịu ủy khuất tiểu tức phụ."

"Em lẽ nào là mẹ chồng độc ác?" Kim JaeHwan cười nói, bị Yoon JiSung trừng mắt liền cấp tốc thu liễm.

"Anh lúc đó trêu ghẹo bảo với MinHyun thực sự là ăn không vô cũng đừng lại làm..."

Nào biết Hwang MinHuyn đột nhiên lại nghiêm túc, trầm mặc vài giây đối Yoon JiSung nói: "Hyung, tại sao cho dù em đối với JaeHwan tốt cỡ nào, em ấy vẫn cho rằng em đối với ai đều giống như nhau. "

"Nhưng là em đối với em ấy cũng không đồng dạng như vậy, em nghĩ đem sở hữu đều cho JaeHwan, mặc kệ em ấy có nguyện ý hay không tiếp thu."

Yoon JiSung tường thuật xong những lời này cũng vừa mới đem canh giò một mạch ăn xong, hắn đem xương ném vào hầu như đã chất đầy thùng rác, mới một lời tổng kết: "MinHyun đối mặt với em luôn luôn nói ít làm nhiều, lời cậu ta nói em phải thật tốt suy nghĩ một chút, tình cảm của MinHyun còn hơn những lời này, cho dù không nhân với một ngàn cũng nên có gấp trăm. "

Kim JaeHwan không nói chuyện. Cậu yên lặng vây ở phòng bếp trong bóng tối, nhìn chằm chằm hạn sử dụng ghi trên vỏ bịch giò xông khói thật lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro