09

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã bốn tiếng kể từ lúc Yoon ngồi đây. Cậu không kiên nhẫn liếc nhìn đồng hồ, lòng nóng như lửa đốt. Cậu Alpha nọ đã rời ghế sofa, chui vào quầy bar. Còn chị Beta thì đã rời đi từ lúc nào. Không gian bây giờ chỉ còn cậu và Taehyun.

Hắn ta vẫn cứ chống cằm nhìn Yoon, cười khúc khích.

" Sốt ruột à? ". Cậu ta hỏi.

Seungyoon không muốn trả lời lắm. Cậu lấy điện thoại, nhắn tin cho Jinwoo, nhưng không nhận được câu trả lời. Lúc Seungyoon ngẩng lên, ánh mắt của Taehyun lại va phải cậu. Yoon thấy hắn ngó đầu nhìn điện thoại của cậu, nói một câu khẳng định.

" Anh ta không trả lời đâu. "

Yoon cất máy, cậu cũng biết thế.

" Bao giờ thì xong. "

Taehyun nhìn giờ, " Chắc sắp "

Yoon rũ mắt, " Còn bao giờ thì cậu biến đi. "

Taehyun cười phá lên, " Cậu biết à? "

Yoon đáp, " Ừ "

" Trước giờ, tôi vẫn nghĩ cậu chỉ là trẻ con. Nhưng hoá ra cũng không chỉ thế. "

Kẻ vinh dự trở thành quan sát viên của Kim Jinwoo, xem ra không chỉ có vậy.

" Tôi với cậu bằng tuổi. "

Taehyun thu lại vẻ ngả ngớn của mình, " Thì sao? Hoàn cảnh trưởng thành của tôi với cậu đâu có giống nhau. "

Taehyun không phải lớn lên trong nhà kính, hắn là đứa sống trong bùn mà trưởng thành. Hyun ngầm quan sát Seungyoon từ trên xuống dưới, ngầm đánh giá cậu.

Người trước mặt hắn có một khuôn mặt hút mắt, theo góc nhìn của Taehyun là thế. Dù cho bằng tuổi, nhưng Yoon phải trông trẻ con hơn hắn đến vài lần. Có lẽ là do hoàn cảnh sống. Da cậu trắng, môi hồng. Bàn tay cũng đẹp, nhìn qua là biết chẳng bao giờ phải làm việc nặng nhọc. Mái tóc sáng làm bừng lên cả khuôn mặt.

Khi mà Taehyun còn đang mải đánh giá thì Zico đã xuất hiện, một mình. Đương nhiên là Seungyoon cũng chú ý tới điểm đó. Cậu bước vội đến.

" Anh tôi đâu. "

Taehyun thấy Zico sững lại trong vài giây ngắn ngủi.

Gã ta nhìn Yoon, giọng nói lạnh nhạt, " Anh ta có việc. Tôi sẽ đưa cậu về. "

Yoon rời bar bằng xe của Jiho, đúng hơn là rời hẳn thành phố bằng xe của gã.

Zico nói sơ qua cho Yoon về nhiệm vụ, và cả việc chuyển nhà.

Nói đến chuyện chuyển nhà thì Yoon chẳng lạ lắm. Cậu cũng quen với việc đó rồi. Chính vì thế mà đồ đạc trong nhà của họ cũng không có gì nhiều cả. Bởi lúc nào bọn họ cũng chuẩn bị sẵn tâm trạng sẽ rời đi.

Yoon không tập trung nghe gã nói gì lắm. Cậu vẫn còn thơ thẩn nghĩ gì đó. Vậy nên đến khi xe dừng lại Yoon cũng không biết. Mãi đến khi gã ta trở lại với một túi đồ trên tay thì Yoon mới biết. Gã ném nó cho cậu.

" Bữa tối. "

Gã nhìn Yoon cảnh giác, bất giác thở dài, " Tôi làm gì được cậu. Ăn đi. "

Xe lăn bánh, trở lại với đường cao tốc. Trời ngả về tối, đèn đường bắt đầu lên, thành phố cũng dần bị bỏ lại phía sau.

Khi Yoon tưởng mọi âm thanh đã biến mất hẳn, thì gã ta lên tiếng.

" Tôi hút thuốc được chứ. " Zico lịch sự hỏi.

Yoon nhìn ra ngoài, " Ừ. "

Gã mở cửa sổ, gió thổi vào, mơn man từng kẽ tóc. Gió trời mát lạnh.

Seungyoon đột nhiên lên tiếng.

" Anh quen Jinwoo lâu chưa? "

" Lâu. " Gã dừng lại, giống như đang ngẫm nghĩ. " Hơn mười năm. "

Từ lúc Jinwoo mười lăm tuổi.

" Anh với Jinwoo là gì? "

" Bạn bè. " Gã nhìn Seungyoon. " Thế cậu nghĩ chúng tôi là gì? "

Yoon ngả người ra ghế sau, trả lời một câu không liên quan lắm. " Anh mở mui xe ra được không? "

Zico không đáp, gã chỉ nhấn nút nào đó, mui xe bật mở, bầu trời thoáng chốc bao phủ tầm mắt của Jinwoo.

" Cậu chưa lớn Seungyoon ạ. "

" Gì cơ? "

" Kể cả khi cậu biết Nam Taehyun ở đó để giữ chân cậu thì cậu cũng không nên nói ra. Cậu luôn cố tỏ ra là mình trưởng thành, nhưng xem ra cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ con chưa lớn hết thôi. Cậu dễ dàng để lộ mọi cảm xúc của mình. Đừng để tâm tới biểu cảm khuôn mặt. Cậu có thể điều khiển nó, nhưng ánh mắt cậu thì không biết nói dối Yoon ạ. Cậu chưa đạt đến được trình độ có thể che dấu ánh mắt của mình đâu. "

" Đừng phản ứng vội, cứ nghĩ về những gì tôi nói đi. Nếu sai, tôi luôn chờ cậu tìm tôi để phản bác. "

" Còn lâu mới đến nơi. Cậu muốn chợp mắt không? "

" Ngủ đi. Khi cậu tỉnh dậy, tôi sẽ kể cho cậu nghe một câu chuyện. Về em gái của Kim Jinwoo nhé."

...

Tiếng anh trai nhẹ tâng, người nọ cũng cười, nhưng Jinwoo biết là người nọ chẳng vui.

Nhưng thế thì sao?

" Ừ, chào em, em gái. "

Kim Jennie nhìn người trước mặt, cuối cùng không chịu nổi.

" Ừ, anh thì hay rồi. Anh chỉ gửi một tin nhắn, sau đó tắt máy. Sao anh biết em đồng ý đi cứu anh hay không? Nếu em không đi thì sao? Anh lấy gì tự tin thế. "

" Vì mày là em anh. Còn nếu không cứu, thì tệ nhất là chết." Kim Jinwoo ngẩng đầu. " Anh sợ chết sao? "

Jennie cứng họng, nhưng cái cảm giác không nói được gì chẳng khó chịu bằng cái thái độ hời hợt của anh.

" Sao anh cứ làm người khác lo thế. " Jennie ấm ức nói.

Jinwoo đứng dậy, đi lách qua em, tiến vào buồng lái, cố bỏ qua chủ đề này.

Trong buồng lái là một câu trai trẻ, mới chừng hai mươi.

" Chào. "

Jinwoo mở lời, anh ngồi xuống ghế lại.

Cậu trai vẫn đang rất tập trung, Jinwoo cũng không muốn làm phiền cậu.

Tàu tiến vào một đoạn đường dành riêng cho nó, tốc độ được đẩy lên.

Lúc này cậu trai mới lên tiếng.

" Chào anh. "

" Vất vả cho cậu rồi. "

" Đúng là vất vả thật. Em lái liền mấy chuyến rồi. Vốn đang hí hửng đi nghỉ thì bị tổ trưởng gọi. Ông anh được phân công lái ca này nghe em bảo đổi thì cười tít mắt. Khiếp, lão ý còn giả bộ nói cậu vất vả rồi, thôi về nghĩ đi. Nhưng em biết tỏng. "

Jinwoo nghe cậu trai kể chuyện, anh nhoái đầu ra sau nhìn Jennie. Cô nàng đang nghe điện thoại.

" Em ấy khó tính đến thế à? "

" Kim Jennie, tổ trưởng tổ nhân sự thuộc tổng cục đường sắt quốc gia,  đáng sợ không phải là tin đồn. "

" Này. "

" Dạ? "

" Tiếng Hàn của cậu tốt nhỉ? "

" Cũng tạm ạ. "

" Đến đây bao giờ thế? "

Câụ trai bật cười: " Anh nhận ra rồi à? "

Jinwoo gật đầu, " Cậu lộ hình xăm rồi. Tôi biết hình xăm đó, giống hệt của một người bạn cũ. "

" Thế thì em giới thiệu lại nhé, em không nghĩ anh sẽ đọc được tên thật của em. Vậy nên anh có thể gọi em là Elly. "

" Và nể tình em không ngại đi một đoạn đường dài như này để giúp anh, anh sẽ giữ bí mật chuyện em ở đây chứ. "

" Được thôi. "

Jinwoo nhún vai, anh thoải mái đồng ý với cậu nhóc.

Jinwoo tìm đồng hồ, anh còn một ngày, và tám tiếng để chuẩn bị cho  nhiệm vụ mới.

Một nhiệm vụ mà nếu thành công, Jinwoo sẽ có thêm năm triệu won trong tài khoản.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro