Chap 104

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người trò chuyện một chút liền hàn huyên tới chuyện gia đình mỗi người, nhìn ra được dường như ai nấy cũng hạnh phúc. IU vẫn luôn ngồi cạnh tôi, tôi muốn tìm một chủ đề thích hợp để nói với cô ấy nhưng lại chẳng biết nói gì, chỉ có thể ngồi đó nhìn mọi người náo nhiệt. Jenny ngồi bên cạnh thân mật cùng tôi nói chuyện.

"Jiyeon, mấy năm nay sống thế nào?'

"Ừm, mình tốt vô cùng, còn cậu?"

Jenny cầm ly nước trái cây lên uống một hớp, lộ ra thần sắc hạnh phúc.

"Mình cũng rất tốt, mới vừa kết hôn không lâu''

Nhìn Jenny dáng vẻ ngọt ngào, lòng thấy vui thay cho cô ấy.

''Thật tốt''

"Jiyeon, cậu kết hôn chưa?"

Tôi gật đầu.

"Rồi''

Tôi nhìn thấy IU quay đầu lại nhìn tôi và Jenny, Jenny tựa như nghe một tin tức chấn động, rất hưng phấn hỏi tôi.

"Vậy sao? Jiyeon, lúc nào vậy? Cậu không liên lạc với bọn mình, cậu kết hôn lúc nào bọn mình cũng không biết. Chồng cậu làm gì?"

Tôi mỉm cười.

"Làm trong ngành bất động sản''

Jenny kích động vô cùng.

"Thật hả? Chả trách cậu lại có xe tốt như vậy. Jiyeon, khi đó mình nói mấy người chúng ta đều rất có tương lai, có thể tìm được chồng tốt, thật là mình nói đúng rồi''

Tôi cười cười, không nói gì. Tôi biết Jenny không biết chồng tôi là nữ nhưng tôi vẫn như cũ rất vui vẻ tự hào, cậu ấy nói không sai, cô ấy là chồng tốt của tôi, tôi là vợ tốt của cô ấy, tôi cũng là chồng tốt của cô ấy, mà cô ấy cũng là vợ tốt của tôi.

Bên này tôi và Jenny trò chuyện, bên kia Qri hào hào hứng hứng, hỏi liên tục như đang thẩm tra phạm nhân, hỏi người này kết hôn chưa, con của người kia mấy tuổi, kết quả là bị hỏi đến chính mình, mọi người lôi cô ra thẩm vấn.

"Qri, thấy cậu nói chuyện vui vẻ như vậy, cậu kết hôn chưa?"

Qri đứng lên rất có tư thế lãnh đạo, khoát tay một cái, ý bảo mọi người yên tĩnh một chút, sau đó lại bắt đầu bậy bạ.

"Các cậu cảm thấy mình có thể hy sinh bản thân để nối dõi tông đường cho một gã đàn ông sao? Chí hướng của mình là trở thành một nữ cường nhân để cho những tên đàn ông thối kia tha hồ nhìn thấy mà chảy nước dãi''

Nói đến câu cuối cùng, giọng lập tức cao vút lên, làm cho một bàn đầy nữ đồng chí bên đây vì cô ấy mà vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Cái màn tự sướng này làm kinh động đến bè lũ phản động, bên kia do lớp trưởng cầm đầu, lớp trưởng cầm bình rượu lên đi tới, không vì Qri tranh cao thấp thì cũng vì nam đồng chí mà tranh khẩu khí. Qri trời sinh tính tình kiêu ngạo sao có thể phục anh ta? Mà mấy người ở đây cũng không phải con gái nhà lành gì, muốn đại diện cho toàn thể bạn học nữ mà tìm lại công bằng. Âm thanh ồn ào náo nhiệt không ngừng, tâm tình của mọi người cũng ngày càng dâng cao.

Tôi muốn gọi điện thoại cho Hyomin, thừa dịp mọi người đang hăng hái dùng miệng đánh nhau, tôi đi đến đại sảnh, ngồi vào ghế sofa, lấy điện thoại ra gọi đi, vang lên mấy âm chờ, truyền tới tiếng nói quen thuộc.

"Yeonnie''

''Vâng, chị đang làm gì vậy?''

Cô ấy nhẹ nhàng nói.

"Chị đang xem TV cùng Eunjung, còn em?"

"Bọn em đang dùng cơm, hai người ăn rồi chưa?"

"Ừm, vừa mới ăn rồi''

"Ừm''

Tôi trả lời một tiếng, ngay sau đó lại trầm mặc.

"Yeonnie...''

"Dạ''

"Có muốn chị không?"

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng Eunjung không chịu nổi gào lên.

Tôi mỉm cười.

"Muốn''

Cô ấy có chút nũng nịu, lại có chút bá đạo nói.

"Vậy nói em muốn chị''

Tôi cúi đầu, không ngừng cọ cọ đầu gối.

"Ừm, em muốn chị''

Không biết tại sao, giọng nói cô ấy chợt lạnh xuống.

"Yeonnie, em căn bản không có muốn chị, lúc em nói dối chị có thể cảm nhận được''

Tôi luống cuống, vội vàng giải thích.

"Không có, em không có nói dối, Minnie, em đang nhớ chị, vẫn luôn muốn chị. Em không có lừa chị, thật mà, chị đừng tức giận được không?"

Cô ấy chợt bật cười vui vẻ.

"Ừm, tốt''

Tâm tình đang treo cao của tôi chợt nhẹ xuống, tôi lại bị cô ấy giả bộ dùng giọng điệu lạnh như băng trêu cợt nữa rồi nhưng dù thế nào chỉ cần cô ấy không tức giận là tốt rồi.

"Vậy chị ngủ sớm một chút, đừng xem quá muộn''

"Ừm, em cũng vậy, uống ít rượu thôi''

"Em biết''

"Ngủ ngon''

"Ngủ ngon''

Cúp điện thoại đứng dậy đi về, tôi xoay người nhìn thấy IU đang đứng cạnh tôi, vẻ mặt kinh ngạc.

"IU, cậu tới lúc nào vậy?"

"Jiyeon, người đó là phụ nữ sao?"

Tôi gật đầu một cái.

Tôi không cần thiết phải giấu diếm gì cả, cũng không nghĩ tới chuyện phải che giấu.

"Cô ấy và cậu sống chung với nhau?"

"Ừm''

Cô ấy đi tới trước mặt tôi, ánh mắt hoảng sợ và buồn bã làm tôi đột nhiên cảm thấy không biết phải làm sao nhưng thanh âm của cô ấy vẫn dịu dàng như vậy,

''Jiyeon, tại sao lại đối xử với mình như vậy?"

Tôi bị cô ấy hỏi có chút mê mang. Đây cũng là chuyện lúc trước tôi muốn hỏi nhất. Tại sao lại quên đi ước hẹn? Tại sao yêu người khác cũng không thẳng thắn cắt đứt với tôi để tôi một mình ôm ảo tưởng đẹp đẽ, chờ đợi mỏi mòn, để tôi chịu mọi đau khổ hành hạ? Tại sao ngay cả một lời giải thích, một câu trả lời cũng không chịu cho tôi? Tại sao khi cô ấy đang có cuộc sống hạnh phúc lại đến đây chấn vấn hạnh phúc của tôi? Tại sao? Tại sao?

Nhiều năm qua trong lòng tôi chất chứa vô số tại sao, vào giờ phút này muốn phun ra tất cả, nhưng tôi bị những giọt nước mắt không ngừng tràn ra của cô ấy ngăn trở.

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy không trả lời, hồi lâu nước mắt cô ấy ngừng rơi, ánh mắt bất đắc dĩ thất vọng nhìn xuống, cô ấy quay đầu ngồi vào ghế sofa.

"Jiyeon, ngồi một chút với mình được không?"

Tôi gật đầu cũng ngồi xuống, cô ấy không nói gì, tôi cũng không tìm được chủ đề thích hợp, không khí trở nên gượng gạo, nghĩ một lúc lâu tôi nói ra một câu nhàm chán.

"Mọi người đều thay đổi thật nhiều''

Tôi nhẹ nhàng gật đầu.

"Đúng vậy, đều thay đổi''

"Ừm''

Một lát sau, cô ấy nhẹ nhàng nói.

"Có thể nói với mình một chút về cô ấy không?"

Tôi biết IU đang nói đến Hyomin, tôi nghĩ một hồi nói.

"Cô ấy là một người phụ nữ dũng cảm và bao dung...''

IU bất đắc dĩ cười một tiếng.

"Jiyeon, cậu cũng trở nên dũng cảm''

"Có lẽ''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro