Chap 106

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người uống xong nổi hứng ca hát, cái này dĩ nhiên là do ảnh hưởng của lớp trưởng khai mào, hát đến lòng người hoang mang cũng không chịu dừng lại, quần chúng xao động bất an, cuối cùng Qri đại nghĩa lẫm liệt đứng ra giải cứu đồng bào lao khổ.

"Mẹ tôi ơi, lớp trưởng, cậu đừng hát nữa, thêm tí nữa là mọi người bị cậu hát thành cao huyết áp hết mất''

Sau đó ngồi lên ghế, bắc chéo chân lên.

"Nghe mình nè, mình sẽ hát cho mọi người nghe dân ca Hàn Quốc nha''

Chúng tôi còn chưa phản ứng kịp, cổ họng liền gầm thét.

"Em là người tình của tôi, cô gái như đoá hoa hồng, đôi môi thật dày của em, làm cho tôi nửa đêm mất hồn..."

Qri hát chính là nhạc chuông di động kinh điển của cô ấy, là bài hát làm người ta chịu không nổi ''Tình nhân''. Đám đàn ông kia điên rồi, vừa vỗ tay vừa vỗ bàn, ngay cả người phục vụ ở trong góc cũng vui vẻ. Tôi không tìm ra từ ngữ thích hợp để hình dung Qri, cô ấy đơn giản không phải là người, chứ đừng nói chi là phụ nữ.

Qri làm không khí thật nóng, chúng tôi một đám người đã hơn ba mươi tuổi lại điên cuồng giống như trẻ con mười mấy tuổi. Sau đó cũng  không quản ba bảy hai mốt nữa, ai hát được liền đứng lên hát, mặc dù trong khách sạn có KTV nhưng không ai nhúc nhích, tựa như mọi người thích hình thức thế này hơn, vừa hát vừa bắt đầu nói về những chuyện mất mặt của nhau ở đại học, ngay cả năm đó người nào thương thầm nhớ trộm ai cũng nói ra. Lớp trưởng uống nhiều quá dựa vào ghế nhắm mắt lại, nghĩ là cậu ta đã ngủ rồi, ai ngờ lại giống như cương thi, đưa tay giơ cao, không biết chỉ vào người nào, hô to một tiếng.

"Mình biết cậu thầm thích ai a, cậu thầm thích Lee Qri. Mình cũng biết cậu thầm thích người nào, cậu thầm thích IU. Còn cậu nữa, cậu thầm thích..."

Sau đó giống như xe mất thắng, cơ hồ đem tên tất cả nữ sinh, nam sinh năm đó điểm danh một lần, cuối cùng rất hoành tráng chỉ một  bạn nam nói hắn thầm thích một bạn nam khác trong lớp. Tôi và Qri không hẹn mà cùng nhìn nhau một cái, hai người bị điểm danh kia thiếu chút nữa là đem lớp trưởng ném ra ngoài, cũng thật là làm khó cậu ta, uống nhiều như vậy còn đem tên của chúng tôi nhớ rõ ràng như thế.

Không biết chúng tôi quậy tới mấy giờ, sau khi hát mệt chơi mệt lại quay trở về phòng ngủ, muộn quá rồi trở về sẽ đánh thức Hyomin nên tôi theo Qri ngủ lại khách sạn một đêm. Tôi không tỏ ra quá nhiệt tình hay thân mật với IU, mặc dù cuối cùng tôi trong lúc lơ đãng lại chạm vào ánh mắt cô ấy đặt trên người tôi.

Buổi sáng quay về JM, vừa vào nhà liền thấy Hyomin và Eunjung chuẩn bị ra cửa. Hyomin nhìn thấy tôi cũng không có vẻ vui mừng hay bất ngờ gì, chỉ giống như mỗi ngày nhìn thấy tôi trở về, rất tự nhiên nói.

"Về rồi...''

"Vâng, chị định đi công ty sao?"

"Ừm, chị đi xem một chút, sẽ về nhanh thôi''

Tôi nhanh nhảu lấy cho cô ấy đôi giày cao gót.

"Em đưa chị đi''

Cô ấy rất vui vẻ mỉm cười.

"Ừm, được''

Eunjung bước tới đá tôi một cước.

"Khủng long con, cậu không phải làm chuyện gì có lỗi với Hyomin đó chứ? Có phải là khi nhìn thấy IU đó, tới bản thân họ gì cũng quên rồi không?"

Tôi sờ sờ cái mông bị cô ấy đá đau.

"Cậu đi mà hỏi Qri ý, cậu đi làm đi, mình đưa Hyomin đi''

Tôi chỉ muốn nhanh chóng đuổi đồ đanh đá này đi, Eunjung vừa nghe thấy Qri, máu nóng bốc đầu.

"Cái con người này, không biết lại thành ra cái đức hạnh gì, về đây mình lột da cô ấy ra''

Eunjung vừa nói vừa mang giày vào sau đó đẩy cửa đi ra.

Qri, mình không cố ý đâu a.

Sau khi lên xe, tôi nghĩ về chuyện nói cho Hyomin biết IU muốn gặp cô ấy. Thật ra thì tôi vẫn luôn không rõ ràng cách nhìn nhận và thái  độ của Hyomin đối với IU, nếu như cô ấy không muốn gặp IU, tôi nói ra sẽ làm cô ấy khó xử, tôi không muốn để cô ấy vì tôi mà làm bất cứ chuyện gì mình không muốn.

"Yeonnie...''

Tôi quay đầu nhìn thoáng qua.

"Dạ''

"Tối hôm qua chơi vui không?"

"Vâng, tất cả mọi người vẫn như cũ, tình cảm cũng không thay đổi''

Cô ấy cười cười, sau đó nhìn tôi hỏi.

"IU vẫn khoẻ chứ?"

"Ừm, cô ấy rất tốt''

Cô ấy do dự một chút.

"Chị muốn gặp cô ấy''

Tôi bất ngờ nhìn cô ấy, Hyomin là đoán được nên thay tôi nói ra miệng hay thật sự là muốn gặp IU?

"Tại sao chị lại muốn gặp cô ấy?"

Cô híp mắt nhìn tôi cười quỷ dị.

"Bởi vì chị muốn biết rốt cuộc là người con gái thế nào có thể hấp dẫn em như vậy''

"...''

Tôi làm người ta tò mò vậy sao?

Đưa Hyomin đến HD xong, tôi quay xe về khách sạn. Tụ họp xong thì mọi người cũng phải trở về với cuộc sống của mình, có người phải đi công tác, có người phải chăm sóc con, có người vội chuyện làm ăn, mỗi người đều có những bận rộn của riêng mình. Mặc dù ngắn ngủi chỉ có một ngày nhưng đối với chúng tôi mà nói lại có đáng giá như cả một đời.

Tôi và Qri đưa mọi người đến sân ga, sân bay, đồng loạt từ biệt, một nhóm người năm châu tứ hải lại tán lạc đến chân trời góc biển nhưng lần chia lìa này không buồn thương như ngày trước, đều rời đi với nụ cười. Thời điểm tốt nghiệp chúng tôi khóc đến tê tâm liệt phế, nghĩ đó là xa nhau mãi mãi, không ai ngờ rằng sau ngần ấy năm, chúng tôi lại lần nữa gặp được nhau. Tôi nghĩ có lẽ thế gian này không có tuyệt đối chia lìa, cho dù là sống hay chết, bởi vì người sống cuối cùng cũng có một ngày gặp lại, người đã mất cũng sẽ có một ngày hội ngộ.

Buổi trưa Qri có trách nhiệm đón IU đến cuộc hẹn ở nhà hàng Tây, còn tôi đi đón Hyomin, tôi không biết tình huống này là thế nào, cũng không muốn suy nghĩ.

Vào phòng ăn, nhìn thấy Qri và IU đã ngồi ở đó đợi, tôi và Hyomin đi tới, IU nhìn thấy Hyomin hơi sửng sốt. Hyomin đưa tay ra cười cùng IU giới thiệu chính mình.

"Tôi tên là Park Hyomin, rất vui vì em đã tới''

IU cũng đưa tay ra.

"Chào chị, Hyomin''

Nói xong liếc nhìn tôi.

''Tôi rốt cuộc hiểu được tại sao Jiyeon yêu chị như vậy''

Hyomin nhoẻn miệng cười.

''Tôi rốt cuộc cũng biết tại sao Jiyeon lại chờ em nhiều năm như vậy''

"Mẹ tôi ơi, hai người các cậu dừng lại được không? Mình sắp chết đói rồi, có để cho mình ăn cơm hay không vậy a''

Qri lại phát bệnh.

Sau khi ngồi xuống, Qri bắt đầu đặt món, món này món nọ làm thành một bàn, thức ăn dọn lên liền bắt đầu ăn. Thật sự chuyện tôi hối hận nhất là chọn địa điểm ở nhà hàng Tây bởi vì tác phong của Qri hoàn toàn không hề tương xứng với hoàn cảnh nơi này.

Hyomin và IU không ngừng trò chuyện, có vẻ rất vui. Tôi không thể không thừa nhận, ở một số phương diện hai cô ấy rất giống nhau, thế nhưng đó không phải là nguyên nhân tôi yêu Hyomin. Tôi là yêu cả con người cô ấy, giữa thế gian này, cô ấy là một Park Hyomin độc nhất vô nhị.

Đang ăn, Qri ngoắc ngoắc ngón tay với tôi, tôi tiến tới, cô ấy liền cười hề hề gian tà nói.

"Jiyeon, cậu xem hai người ở chung một chỗ thật êm đẹp, nếu không thì cậu chọn cả hai luôn đi, hắc hắc''

Tôi không để ý tới cô ấy, làm như rất nghiêm túc mà bi thương nói.

"Qri, buổi sáng Eunjung nói chờ cậu về sẽ lập tức lột da cậu''

Không ngoài dự đoán, Qri lập tức ngồi im, lầm bầm trong miệng.

"Không phải là bị lột hết sao, có gì hay ho chứ, mình chả thèm sợ...''

Tôi bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Eunjung nói lột da chính là ý này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro