Chap 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi vào phòng, trên bàn đã có sẵn hoa quả và rượu, Qri và Eunjung vừa cởi áo khoác liền hát ngay. Eunjung mà tôi biết, bài hát đầu tiên luôn là nhạc thiếu nhi, nói là để làm nóng, không ngờ Qri cũng như vậy, mười năm trước Qri cũng giống Eunjung, không ngờ bây giờ càng ngày càng giống nhau. Hai người hát từ từ nhạc xưa cho tới nhạc nay, nhạc nay lại quay về ngày xưa, có rất nhiều bài hát thiếu nhi tôi chưa từng nghe qua, bù đắp lại cho tuổi thơ thiếu thốn của tôi. Giám đốc ngồi nghe rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn vỗ tay, cười thật vui vẻ, chỉ là từ đầu đến cuối cô ấy không nhìn tôi một cái, ánh mắt của tôi cũng không tìm thấy mắt cô ấy.

Sau khi khởi động làm nóng người, hai người bắt đầu ca hát theo chủ đề nghiêm nghiêm túc túc, tôi phụ trách hát bè theo. Qri hát xong một bài đưa micro cho Giám đốc, Giám đốc đến ngồi bên cạnh tôi hát một ca khúc tiếng Anh. Tôi rất ít nghe nhạc Anh, bởi vì dù có hiểu lời ca cũng không thể nắm bắt được chính xác ý nghĩa bài hát, tôi không thích cảm giác mơ hồ như vậy, tôi thích những ca khúc tiếng Hàn cảm xúc rõ ràng, vui vẻ thì sẽ vô cùng vui vẻ hạnh phúc, đau buồn thì vô vàn bi thương, không cần phải đoán cũng không cần phải suy nghĩ. Một lúc chợt truyền đến âm thanh ngọt ngào thanh thoát, tôi còn tưởng là giọng ca sĩ trong bài hát, không ngờ lại là giọng của cô ấy. Tôi không tránh được ngạc nhiên, phát âm thật chuẩn và lưu loát, tiếng hát và giai điệu kết hợp với nhau hoàn hảo, giống như là một ca sĩ chuyên nghiệp đang biểu diễn vậy, giọng nói ngọt ngào của cô ấy từng làm tôi ngạc nhiên, bây giờ tài năng của cô ấy còn làm tôi bất ngờ hơn nữa, dưới ánh đèn màu càng ngây ngất động lòng người. Áo sơ mi trắng xắn lên khuỷu tay, một bàn tay cắm vào túi quần, tóc xoăn dài mềm mại tán lạc trên vai, dây chuyền trên cổ toả sáng lấp lánh, rất giống siêu sao đang đứng trên sân khấu, nhìn nét mặt nghiêng nghiêng xinh đẹp của cô ấy, tôi ngây ngô không còn nghe thấy bất cứ thanh âm nào nữa.

Sau khi hát xong, Eunjung và Qri giống như người hâm mộ cuồng nhiệt, dùng tiếng thét cao một quãng tám gào lên cổ vũ, vỗ tay. Tôi không nhịn được cũng vỗ tay trầm trồ khen ngợi, không khí trong phòng phút chốc đã nóng bừng. Eunjung là người nắm bắt giai điệu rất tốt, nhảy ngay lên bàn trà, Qri cũng nhảy theo. Hai người như bị điện giật, theo điệu nhạc vặn vẹo cơ thể, may mắn bàn trà làm bằng đá cẩm thạch, Giám đốc ngồi trên sofa nhìn các cô ấy vui vẻ vẫn luôn mỉm cười.

Quậy một hồi, Qri kéo cô ấy lên nhảy với họ, việc này tôi không tham gia, tôi không thích khiêu vũ, Eunjung và Qri đều biết. Cô ấy bị đưa vào giữa, tôi chỉnh cho âm thanh ở mức lớn nhất, nhìn thân thể linh động của cô ấy nhanh chóng trở nên hứng khởi, ba người tựa hồ như những tinh linh, đang quay cuồng với vũ khúc giữa đất trời.

Một lát sau, Eunjung bỏ giày ra, tóc trên vai càng thêm hỗn loạn, Qri lại nhảy lên bàn trà, đá tung giày của Eunjung ra xa, Giám đốc nhìn hai người cười to, theo tiết tấu ngày càng nhanh mà điệu nhảy càng thêm nóng bỏng, nét dịu dàng đã dần bị sự hoang dã thay thế. Cô ấy cởi bỏ từng nút từng nút áo sơ mi, chỉ còn lại hai nút trước ngực, vạt áo cột lại đằng trước, chiếc bụng hoàn toàn lộ ra, phẳng lì săn chắc, dưới ánh đèn càng tôn thêm màu trắng nõn nà của da thịt cô ấy, theo điệu nhạc không còn là tùy hứng chuyển động như lúc nãy nữa, mà là nhảy múa theo nhịp điệu, tôi từng xem kiểu khiêu vũ này rồi, gọi là điệu Jazz. Cả người cô ấy từ trên xuống dưới, mỗi một đốt ngón tay cũng dường như đang chuyển động, eo cô ấy theo tiết tấu mà phập phồng, gợi cảm, quyến rũ, mắt cô ấy tỏa ra ánh nhìn như yêu tinh chuyển mình, khóe miệng cong lên, khi thì nhíu mày, lúc lại cười mỉm, cô ấy tựa như một ngọn lửa, nhiệt tình thiêu đốt chính mình, cũng thiêu dốt dục vọng đang trào dâng trong lòng tôi.

Tôi không thể đem người phụ nữ gợi cảm ma mị này với Giám đốc ngày thường bình tĩnh dịu dàng kiên định làm một người, giống như nói ánh sáng mùa hè chói chang, rực rỡ, nhiệt liệt làm người ta nóng bỏng với mùa thu lá rơi hoa rụng, lãng mạn bình yên là một vậy, thật làm cho người khác say mê. Tôi không thể tìm được từ thích hợp để diễn tả cảm xúc cô ấy đã để lại trong tâm trí tôi, ngoại trừ kinh động lòng người thì chỉ có kinh động lòng người, tôi ngồi ngây ngốc một chỗ, không thể phủ nhận sự cuồng dã của cô ấy đã làm bùng lên một ngọn lửa trong lòng tôi.

Qri và Eunjung cũng dừng lại, huýt sáo, tấm tắc khen ngợi, khi âm thanh chấm dứt cô ấy ngừng lại, thoáng nhìn ngốc đầu gỗ là tôi, cái liếc mắt kia làm cho tim tôi quên cả đập. Qri và Eunjung không buông tay khỏi người cô ấy, cảm giác hai người đang đưa cô ấy lên thành thần mà sùng bái, trên trán cô ấy đã lấm tấm mồ hôi, thế nhưng vẫn không ngừng tiếp tục hết mình với hai người kia, làm cho người nãy giờ ngồi một mình một xó là tôi đây chẳng thể nào bình tĩnh được.

Ra đến cửa KTV thì đã khuya, sau một lúc dặn dò nhau chạy xe cẩn thận thì ai về nhà nấy. Cô ấy đi phía trước không nói câu nào, lúc ngồi trên xe mặt cũng không biểu cảm, nhìn thẳng phía trước, giống như mọi việc vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ.

"Jiyeon, mở một bản tình ca nghe đi''

Giọng điệu bình thản của cô ấy không nghe ra được cảm xúc gì.

"Dạ''

Tôi mở DVD, bên trong là những bài hát mà tôi yêu thích, đều là những bài hát mà tôi nghe từ lâu, cho đến giờ vẫn chỉ là nghe những bài này, bình thường sẽ không mở, chỉ những khi vô tình ngẩn người mới bật lên. Tôi cũng từng nghĩ tới việc sẽ mua một vài đĩa nhạc mới, nhưng mà thói quen nghe những bài nhạc xưa này không thể thay đổi được, âm thanh chậm rãi từ từ thoát ra lấp đầy không gian thinh lặng.

"Nếu không phải yêu thương em, tại sao đêm dài lại không thể ngủ, mọi suy nghĩ đều hướng về em, tôi nghĩ về em, nhớ em, rất nhớ em. Nếu không phải là yêu em, sao cảm xúc không thể bình yên, không thể giải thích được, tôi nghĩ về em, nhớ em, rất nhớ em, yêu là một dạng tra tấn, thế nhưng sao không thể từ bỏ, không ngừng làm khổ tâm trí tôi. Nếu không phải yêu thương em, sao lại bất chợt thở dài, tâm tình luôn luôn phiền muộn, yêu em, yêu em, yêu em..."

Không khí trong xe cũng theo những âm thanh trầm lắng mà ngưng đọng, chạy xe giữa đường phố tĩnh mịch, không nghe thấy tiếng gió gào thét cũng như âm thanh chói tai của xe cộ, cả thành phố dường như chỉ còn lại hai chúng tôi, xe chạy đến ngã tư đường, lằn đường đi bộ màu trắng dừng dưới xe tôi, đèn qua đường sáng lên, ánh mắt cô ấy từ nãy giờ vẫn kiên trì nhìn thẳng phía trước, nơi ngã tư đường không một bóng xe. Bài hát kết thúc, cô ấy nhẹ nhàng bấm lặp lại, nhìn qua kính chiếu hậu bắt gặp nét mặt mê người của cô ấy, sáng ngời mà bí ẩn, tôi chợt ước có thể đi mãi thế này, đến tận cùng thế giới.

Xe chầm chậm rẽ vào JM, khi đến cửa, vẫn còn giọng hát thâm tình triền miên tràn ngập trong xe, cô ấy cũng không vội xuống xe, vẫn nhìn phía trước tựa như đang chờ đợi chuyện gì đó, tựa như đang suy nghĩ, tôi cũng không nói chuyện, lặng im ngồi cùng với cô ấy. Sau khi bài hát lặp lại đến lần thứ chín, cô ấy nhẹ nhàng thở dài, mở cửa xe, không trao ánh mắt cũng chẳng để lại câu nào, tôi nhìn cô ấy đi vào cửa, đèn cửa sáng lên, rồi lái xe rời khỏi.

Trên đường về đều là nghĩ về thân ảnh nhiệt tình như lửa vô cùng gợi cảm kia, ánh mắt quyến rũ nóng bỏng, cô ấy giống như một ly rượu mạnh không lẫn tạp chất, không uống, trông mòn con mắt, uống vào, ruột gan đứt đoạn.

Về đến nhà đã gần hai giờ sáng, lấy tay mở cửa, phát hiện đèn phòng Qri vẫn sáng, vừa định gõ cửa vào thì thấy cô ấy từ trong đi ra. Cô ấy đang dang tay chân theo hình chữ Đại (大) nằm trên giường, miệng không ngừng ngáp.

"Sao giờ cậu mới về? Chờ cậu buồn ngủ muốn chết''

"Chờ mình? Chờ mình làm gì?"

"Làm gì? Để phổ biến cho cậu kiến thức phổ thông chứ còn làm gì nữa? Cái người ngốc nghếch như cậu nếu mà không cải tạo thì không xong, thấy cậu trong sáng thuần khiết như vậy, mình phải dạy dỗ một tí để không bị người ta lừa gạt, uổng cho chúng ta cùng tốt nghiệp một trường đại học, nói cậu học chung trường với mình thật là doạ người''

Qri ngoáy ngoáy mũi, vừa làm vừa gọi tôi qua.

"Lại đây, để chị đây dạy cho em một khóa''

Tôi ngoan ngoãn đến ngồi bên cạnh cô ấy.

"Học cái gì vậy?"

"Chị đây sẽ nói một chút về chuyện của con gái nha, ừm..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro