Chap 80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đi tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, bước tới trước cửa sổ, từ phía sau ôm lấy cô ấy, cô ấy rất tự nhiên dựa người vào tôi.

''Hyomin...''

"Ừm''

''Có phải em có chút tội lỗi với Qri?''

Cô ấy quay lại đối mặt với tôi, ánh mắt lạnh lùng, tôi chỉ là muốn trêu cô ấy một chút, không nghĩ là cô ấy sẽ tức giận. Lần này chết chắc rồi, vừa chuẩn bị tinh thần mặc cô ấy chém giết xong, tay của cô ấy đã để lên thắt lưng tôi, kéo áo tôi lên, nhéo một cái, cảm giác rất có lực nhưng mà chẳng đau chút nào.

"Không cho trêu chị nữa''

Tâm, trong nháy mắt mà tan thành nước, rung động bồi hồi.

Ăn cơm xong, Qri nhanh chóng rút rui, một phần là nỗi buồn mất tiền, quan trọng hơn chính là muốn giải quyết Choi Wook. Hyomin đã nằm bệnh viện mười mấy ngày, vốn đã có thể xuất viện nhưng việc đầu tiên khi cô ấy ra khỏi bệnh viện là giải quyết chuyện tiền công trình kia. Thân thể cô ấy đã không thể chịu được rượu nữa, tâm trạng cũng không thể xúc động mạnh cho nên Eunjung lại thay mặt bác sĩ điều trị dặn dò kĩ càng, nhưng bây giờ đã hơn một tuần trôi qua có thể thấy Hyomin cũng không ở nổi nữa, HD còn có rất nhiều chuyện đang chờ cô ấy xử lý. Hyojoon có thể một mình đảm đương trọng trách và áp lực nhưng những công trình khác của HD cô ấy phải tự mình đi kiểm tra, tiền công trình không lấy được, không thể tái đầu tư, những bộ phận khác không có tiền cũng không làm việc được, kéo dài một ngày không biết là tổn thất bao nhiêu.

Ở bệnh viện nói chuyện với Hyomin một lúc, tôi lấy cớ là công ty vật liệu có chuyện liền chạy đi. Lúc này, tôi làm theo ý định của Qri, không vòng vo nữa, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, cùng hắn chơi trò âm mưu. Choi Wook nhận được điện thoại của Qri hưng phấn đến phát cuồng, không nói hai lời chạy ngay đến khách sạn, vừa nhìn thấy Qri không chút khách sáo nắm lấy tay cô ấy. Chúng tôi không tính là người xa lạ, thường xuyên qua lại, cùng hắn chơi bời cũng chừng mười ngày, cũng không cần phải giả vờ gì nữa, tới liền uống rượu liên tục, đến thời điểm uống đã ngà ngà say, Qri đưa phong bì cho hắn.

"Giám đốc Choi, đây là tâm ý của chị em em''

Hắn cầm lấy phong bì, mở ra liếc mắt nhìn, ném lên bàn, bĩu môi cười.

"Qri, cái miệng anh nó không tốt cho lắm''

Tôi và Qri cố kìm lòng xuống, đem tổ tông mười tám đời của hắn mắng một trận, nhìn cái mặt gian trá đê tiện của hắn, thật muốn đem mộ tổ tiên hắn quật lên.

Tôi không muốn tiếp tục phí lời với hắn, ý đồ của hắn đã quá rõ ràng, đối với tiền hắn không có hứng thú, chỉ có hứng thú với người, hắn muốn người, nếu cứ như vậy Qri chắn chắn sẽ bị thiệt.

"Giám đốc Choi, vậy ngài xem, bên kia không có khoản tiền đó thì công ty của tôi cũng khổ lây, bây giờ có vài dự án đã sắp phải khởi công rồi. Một nhà lớn bé của tôi đều dựa vào việc mua bán nhỏ này mà sống, ngài nhấc một cánh tay lên, Tổng tài HD sẽ không tìm ngài nữa, chuyện của tôi cũng được giải quyết. Giám đốc Choi thông minh như vậy, sao lại không nghĩ đến chứ?"

Hắn cười khan hai tiếng.

"Giám đốc Park thật là người thông minh, nói thì nói vậy nhưng mà số tiền này không phải nhỏ, đâu phải nói duyệt là duyệt được, thêm nữa là nhà nước thiếu tiền HD, không có liên quan tới cô, các cô muốn tiền thì đi tìm Park Hyomin kìa''

Qri hiểu được ý tôi, lập tức đi mời rượu.

"Nghe ngài nói kìa, nếu bọn em có thể tìm Park Hyomin thì đâu phải tốn công tìm ngài, nghe nói Park Hyomin kia bây giờ đang nằm bệnh viện, điện thoại đã khóa hết, bọn em ngay cả cái bóng cũng không thấy nữa là. Thiếu tiền liền trốn nợ, bọn em biết làm sao đây? Ngài là phụ mẫu của dân, bây giờ bọn em khó khăn đương nhiên phải tới tìm ngài, đúng không Giám đốc Choi?''

Hắn tức vui vẻ, uống rượu Qri mời.

"Câu này nói thật hay, nhưng mà các em vẫn chưa làm được yêu cầu của anh''

Nghe hắn nói vậy lòng tôi chợt nhẹ hẳn đi, cái này là nói rõ không phải chê tiền ít, chuyện này còn có hy vọng.

"Giám đốc Choi có yêu cầu gì cứ việc nói, chỉ cần chị em chúng em có thể làm được, nhất định sẽ giúp ngài hoàn thành''

"Chuyện này không cần vội''

Qri cầm ly rượu lên, vội vàng mời rượu.

"Giám đốc Choi phải mau nói nha, ngài không vội nhưng bọn em vội''

Qri nói những lời này đến mức lâm ly sướt mướt, vạn phần quyến rũ, làm người ta thật muốn nghĩ bậy, hắn lúc ấy lại càng vui vẻ.

"Đừng nóng vội, hai ngày nữa anh chắc chắn sẽ có câu trả lời cho em, nếu tâm tình của anh tốt, ngày mai sẽ có câu trả lời''

Qri cầm rượu lên rót vào bụng của hắn, nháy mắt với tôi, hắn rốt cuộc cũng im miệng. Sau khi đưa hắn đi xong, Qri rửa tay trở lại phòng, ngồi xuống lấy bút ghi âm trong túi xách ra tắt đi, ném lên trên bàn.

"Thật đúng là con mẹ nó súc sinh''

"Qri, cậu nói hắn sẽ có yêu cầu gì?"

Qri vô cùng bình tĩnh nói.

"Lên giường''

Tôi bây giờ nghe thấy hai chữ này, ngoài ghê tởm còn thấy sợ hãi.

"Qri, chúng ta bỏ cuộc đi''

Tôi không muốn người nào trong chúng tôi phải mạo hiểm, cũng không muốn người nào bị vũ nhục, cái giá như vậy quá lớn.

"Bỏ cuộc cái rắm, ngày mai xem tình hình rồi nói, muốn chiếm tiện nghi của mình, không có cửa!''

Nhìn dáng vẻ trấn định của Qri, tôi cũng yên tâm không ít.

Ra khỏi khách sạn, Qri đi ngay cửa hàng mua hai con dao gọt hoa quả, đưa cho tôi một cái, mình giữ lại một cái. Hai người nghiên cứu nửa ngày xem nên giấu ở đâu, vẫn là Qri suy nghĩ nhanh nhạy, bỏ dao vào trong giày, không lớn không nhỏ, khi cần rất tiện.

Trở lại bệnh viện, Qri lăn ra sofa liền ngủ, tôi và Hyomin cũng bị cô ấy ảnh hưởng, nằm trên giường im lặng ngủ. Lúc tỉnh lại trời đã tối, Eunjung đem tới bữa tối rồi đi ra cùng Qri. Tôi thay áo ngủ, rửa mặt sạch sẽ, đến sofa cùng Hyomin xem tạp chí, thấy tôi đến, cô ấy đưa cuốn tạp chí cho tôi, đầu tựa vào vai tôi.

"Em lật đi''

"Dạ''

Tôi nhận lấy, đặt lên đùi, lật từng trang từng trang...

"Jiyeon...''

"Dạ''

"Chị muốn xuất viện''

"Không được''

Nửa ngày không thấy cô ấy nói gì thêm, tôi biết nhất định là cô ấy đang suy tính, muốn lén trốn ra.

"Vậy ngày mốt có được không?"

Cô ấy vui vẻ cười thành tiếng.

"Ừm, được''

"Nhưng chị phải đáp ứng một điều kiện của em''

"Điều kiện gì?"

"Không uống rượu, không để mình quá mệt mỏi, ăn gì đều phải nghe theo em''

Cô ấy do dự một chút rồi gật đầu, tôi hài lòng cười cười.

"Vừa rồi nghĩ gì đó?"

"Chị đang nghĩ người mẫu này thật đẹp''

"...''

Từ lúc nào mà cô ấy trở nên gian xảo thế?

Tôi đóng tạp chí để qua một bên, tôi đứng lên kéo màn cửa sổ lại, không đợi cô ấy đứng lên lại tắt hết đèn, phòng bệnh nháy mắt tối om, kính cửa sổ tối hôm qua đã bị Qri len lén dùng giấy báo dán lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro