Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyomin nghiêng mình ôm nữ nhân kia, thật sâu gắt gao ôm chặt cô, ghé vào lỗ tai cô nghiêm túc nói.

"Yeonnie, em biết không? Chị yêu em. Thật sự rất yêu em"

Hyomin chưa từng nghĩ tới sau khi trở lại công ty, thân phận của mình đã có thay đổi lớn như vậy.

Bất quá giống như lời Jiyeon nói lúc trước, sau khi kết hôn, sinh hoạt của các nàng không có sự thay đổi quá lớn, ngoại trừ nàng chuyển từ phòng thuê trọ nhỏ đến nhà Jiyeon, căn nhà lúc trước nàng cùng Jiyeon chọn, ngay cả vật dụng cũng một tay nàng bố trí.

Nghĩ lại sự cố chấp trước kia của mình, nàng cảm thấy thật đáng giận. Hơn nữa đến bây giờ lại phát hiện, thì ra kết hôn cũng không khủng bố như tưởng tượng của nàng.

Hôn nhân của cha mẹ nàng thất bại, không có nghĩa là toàn bộ mọi người đều thất bại. Tuy tính cách của nàng xác thực rất giống mẹ, rất cực đoan cùng điên cuồng, nhưng Jiyeon sẽ không tổn thương nàng.

Các nàng lớn lên cùng nhau, Jiyeon luôn luôn ở bên cạnh nàng, cả hai lại rất hiểu nhau, thậm chí còn hiểu đối phương hơn cả chính mình. Vì vậy, nàng tin tưởng Jiyeon.

"Chị Hyomin, hôm nay có rất nhiều món ăn mới nha, chúng ta thử xem đi?"

Lúc đi ăn cơm trưa, Boram xung phong đi lấy thực đơn, vui vẻ chỉ lên hình ảnh những món ăn ngon với Hyomin.

Rõ ràng sắc màu rất đẹp, vị hình cũng ngon, nhưng Hyomin vừa thấy là lại cảm giác trong bụng bắt đầu ầm ĩ càng thêm lợi hại, loại cảm giác không thoải mái này từ khi nàng vào phòng ăn đã luôn phải cố nén, nhưng hiện tại rốt cục cũng không nhịn được nữa.

"Thật xin lỗi, chị đi toilet"

Hyomin tận lực đứng dậy thật chậm, sau đó bước nhanh về phía toilet.

Mở cửa, cảm giác dạ dày giống như bị bóp chặt, nàng ghé vào bồn rửa tay cố gắng nôn ra, đến khi miễn cưỡng cảm thấy thoải mái một chút mới tạm dừng.

"Học tỷ..."

Thanh âm mỏng manh từ sau lưng nàng truyền đến, Hyomin ngẩng đầu, từ trong gương nhìn thấy IU hơi giật mình đứng ở cánh cửa cách gian phía sau.

"IU"

Hyomin súc súc miệng, ngẩng đầu nhìn IU mỉm cười

"Sao lại ngây ngốc đứng đó, không phải muốn đi ăn cơm sao?"

"Học tỷ, chị..."

Sắc mặt IU có vài phần quái dị lầm bầm mở miệng.

"Không phải là mang thai đấy chứ?''

"Sao em lại nghĩ vậy?"

Vẻ mặt IU đột nhiên trở nên hoang mang.

"Đúng, sao em lại có thể nghĩ vậy a? Nhưng vì sao cảm thấy hơi quen"

Cô như đang lâm vào trạng thái mê man.

"IU, em làm sao vậy?"

Hyomin tiến lên vỗ nhẹ bờ vai cô. Cô bất chợt hồi phục tinh thần.

"Học tỷ..."

"Em làm sao vậy?"

"Em cũng không biết, nhưng đột nhiên..."

Cô không rõ tại sao mình lại trở nên kỳ lạ như vậy, nhưng cô thật sự không phải người muốn suy nghĩ quá lâu, cho nên rất nhanh liền dẹp đi sự hoang mang.

''Mặc kệ đã, học tỷ, chị còn chưa trả lời em, chị có phải đang mang thai không?"

Haizz, hiện tại TV cái gì cũng có, tiểu nhi đồng cái gì cũng biết, cái gì cũng không thể gạt được, Hyomin không nói gì chỉ gật đầu.

"Là... Park Tổng?"

IU hỏi xong lập tức muốn đánh vào miệng mình, cô thật ngốc a, không phải của Park Tổng thì còn có thể là ai chứ nhưng mà...

"Park Tổng có biết không ạ?"

"Chị chưa nói"

Thật ra người đầu tiên nàng muốn chia sẻ là Jiyeon, nhưng không nghĩ tới còn chưa biết nói với cô thế nào thì đã bị IU phát hiện.

Lần trước bởi vì dạ dày khó chịu nên nàng mới đi bệnh viện kiểm tra, kết quả là nhầm lẫn mình bị bệnh nan y. Về sau tuy mọi chuyện đã sáng tỏ, nhưng khoảng một thời gian sau nàng lại lặp lại tình trạng nôn vô cùng lợi hại.

Lần này Hyomin không dám kinh động người nào đó cho nên tự vụng trộm đi bệnh viện kiểm tra, kết quả là...

"Chúc mừng cô, Park phu nhân, cô đã mang thai gần bốn tuần"

"Làm sao có thể?"

Các nàng đều là nữ nhân, làm sao có thể mang thai?

"Đó là sự thật, chúc mừng cô"

Cuối cùng kết luận vẫn là, nàng quả thật mang thai bốn tuần. Tình hình của quả trứng đã thụ tinh kia rất ổn định, tất cả đều bình thường, mà bác sĩ chuẩn đoán thai của cô khả năng lớn là trứng được nuôi cấy trong ống nghiệm.

Đúng là trò đùa, nàng cứ nghĩ cuộc đời này mình không thể tin vào cái gọi là bệnh viện nữa, cái gì mà thụ tinh chứ lừa người à. Vì vậy để chắc chắn hơn nàng tự chạy đến các tiệm thuốc, đem đống lớn đống nhỏ từng cái về thử, kết quả là Bingo! Trúng thưởng.

Giờ phút ấy Hyomin mới hiểu, thì ra tất cả mọi chuyện đều do cái vật nhỏ trong bụng này đùa bỡn. Nghĩ lại cũng thật sự không thể hiểu nổi, nàng cư nhiên lại không nhận ra trong cơ thể có thêm nó.

Hyomin không thích trẻ con, bởi vì nàng không tin tưởng hôn nhân, nàng cảm thấy những đứa bé được sinh ra trong cuộc hôn nhân sai trái sẽ không hạnh phúc. Nhưng hiện tại khi mang thai nàng mới hiểu, thì ra tình mẫu tử chính là trời sinh.

Khi không biết thì một chút cảm giác cũng không có, nhưng khi đã biết nó đang tồn tại trong cơ thể nàng, cùng nàng hô hấp, cùng nàng huyết mạch tương thông, thì cái loại cảm giác kỳ diệu này có lẽ chỉ khi làm mẹ mới có thể hiểu được.

Tóm lại, tuy rằng mới biết được một ngày, nhưng Hyomin đã thật sự rất yêu hạt đậu đỏ trong bụng. Nàng không quan tâm nó còn rất nhỏ đến mức không thể nhận ra, cảm tình của nàng vẫn nảy mầm mãnh liệt.

"Vì sao không nói? Park Tổng chắc sẽ rất vui đi"

IU thật không rõ, khi yêu không phải người ta đều mong muốn có đứa nhỏ sao, nhất là đứa nhỏ do chính người mình yêu sinh a.

"Chị bối rối, IU, hai nữ nhân làm sao có thể mang thai? Chị sợ cô ấy sẽ hiểu lầm chị, mặc dù chị cam đoan bản thân chưa từng phản bội Jiyeon"

Hyomin trầm mặc, IU rớt xuống hố, cô vắt óc cố gắng suy nghĩ. Trong đầu hiện lên mấy cuốn tiểu thuyết Bách hợp đọc được trên mạng. Chẳng lẽ sinh tử văn có thật ngoài đời?

Park Tổng, cô ấy so với nam nhân đã muốn lợi hại hơn vạn lần. IU cô bái phục thực sự bái phục.

"Chị Hyomin, chị cùng IU muốn ở trong toilet bao lâu a?"

Eunjung gõ gõ cửa toilet, sau đó đẩy ra, nhìn hai người đứng bên trong tán gẫu vui vẻ mà chu miệng oán giận.

"Đồ ăn đã nguội rồi nha"

"Thật xin lỗi"

Hyomin ôn nhu cười. Bỗng điện thoại vang lên thông báo tin nhắn nàng mở máy nhìn qua rồi nhanh chóng tắt đi, kéo IU đi ra ngoài.

"Chúng ta đi thôi"

Nàng đang chuẩn bị muốn lấp đầy cái bụng vừa nôn sạch a, cho dù lại ăn không vào, nhưng nghĩ đến vật nhỏ trong bụng, cái gì nàng cũng có thể chịu.

Sau khi ăn xong, còn một tiếng nữa mới vào giờ làm việc, nhưng hiện tại thân thể nàng không thích hợp quá mức mệt nhọc, cho nên Hyomin liền khéo léo từ chối lời đề nghị đi dạo phố cùng mọi người. Sau đó cùng IU đi về công ty nghỉ ngơi.

"Học tỷ, Park Tổng hôm nay ra ngoài gặp khách, chị vẫn mang cơm cho chị ấy sao?"

IU nhìn cặp lồng cơm trong tay Hyomin, tất cả đều là đồ Park Tổng thích ăn, bởi vì thời tiết rất nóng nên còn có thêm một ly trà xanh. Haizz, Park Tổng thật hạnh phúc khi cưới được học tỷ.

"Ừm"

Người nào đó rất có tiếng là thích soi mói, lúc đi gặp khách hàng luôn chỉ xã giao ăn uống, cho nên nàng phải mang thêm cho Jiyeon. Nếu không đến lúc cô ấy đói bụng thì lại bắt đầu thối tính.

"Chị đưa em cầm giúp cho, giờ chị không thể mang nặng"

"IU, đừng khoa trương như vậy a, cái này không nặng lắm đâu, hơn nữa chị cũng đâu có mảnh mai như vậy"

Hyomin bật cười.

Hai người nói nói cười cười trở lại văn phòng, IU nhìn khuôn mặt học tỷ mỉm cười, đột nhiên phát hiện học tỷ càng ngày càng đẹp.

Chẳng lẽ kết hôn thực sự có công hiệu thần kì? Trước kia cô thấy bộ dáng học tỷ đã rất xinh đẹp, làm cho người ta có cảm giác như đang thưởng thức đóa hoa mẫu đơn mĩ lệ, còn hiện tại toàn thân lại đều dào dạt hương vị hạnh phúc, cả người phát sáng chói lọi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro