đêm dài (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hyomin ngồi bó gối trên giường, ngẩn ngơ nhìn vào khoảng không vô định. trong tâm trí cô lúc này đều là những hồi ức của tuổi trẻ một thời ngây dại, chẳng màng đến thế sự mà chỉ biết lao đầu vào yêu đương cuồng nhiệt. tình yêu hoang đường nhưng đẹp đến vô cùng của park hyomin và park jiyeon là những cái nắm tay lén lút, những nụ hôn vụng trộm cùng những cái ôm vội vã chẳng thể nào thoả nỗi nhớ nhung. nhắm mắt lại, tất cả như một thước phim quay chậm tràn về khiến trái tim hyomin run rẩy. cô đứng lên, khoác thêm áo choàng mỏng bên ngoài áo ngủ rồi vội vàng ra khỏi nhà.

gió đêm mùa hạ lạnh lùng tốc vào mặt, thổi nguội trái tim đang nóng hừng hực của hyomin. đầu óc dần trở nên thanh tỉnh, hyomin nhẹ nhàng vén sợi tóc mai bị gió thổi loạn qua vành tai, bước chân cũng dần chậm rãi.

em ngồi đó, một mình, cô đơn giữa đêm khuya tĩnh lặng. ánh sáng vàng vọt của ngọn đèn đường soi sáng một bên sườn mặt góc cạnh của em. từ lúc nào, jiyeon tươi sáng của cô đã trở nên lãnh đạm đến thế, đôi mắt trong veo luôn ngây ngô nhìn cô giờ nhuốm một màu trầm buồn lạnh lẽo. hyomin đưa hai tay ôm lấy ngực, đè nén xúc động muốn chạy đến bên em, ôm lấy em, hôn em và vùi đầu vào hõm cổ em để tận hưởng mùi hương của riêng em.

kể từ ngày đó, cái ngày mà hyomin nuốt nước mắt vào trong thâm tâm, tàn nhẫn nói lời chia tay với jiyeon, cô đã trở nên lý trí đến đáng sợ. hyomin còn nhớ, cô đã nói những lời làm tổn thương em đến mức nào. những giọt nước mắt khổ sở của em khi cầu xin, níu kéo cô trở về bên em vẫn còn ám ảnh trong từng giấc mộng của hyomin. nhưng không thể, cô không thể dung túng cho mối tình sai trái của cô và jiyeon nữa.

hyomin cúi đầu, không dám nhìn em. một giọt nước mắt xót xa rơi xuống nền đất, vỡ tan thành từng tia nhỏ, tựa như tình yêu của chính họ, không thể nào quay lại như ngày xưa được nữa rồi.

hyomin khép vạt áo, quay lưng trở về trên con đường cũ, bỏ lại jiyeon đang mong chờ cô trong đau đớn tột cùng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro