Teaser

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Sao cô khờ vậy? Có chuyện gì không vui cứ nói ra, không vui thì phản kháng. Sao phải nhịn chứ? Là cô tự chuốt lấy phiền phức, đừng trách người khác.

Cô đột nhiên quay lại, bất ngờ đánh nàng ngã vào đầu xe một cái thật đau. Nàng liền bật dậy quát.

- Sao cô tùy tiện đánh người?

- Cũng như cô nói thôi. Không vui thì phải phản kháng, không thích thì phải nói ra. Bây giờ tôi thấy cô chướng mắt, tôi ghét cô... tôi muốn đánh cô đó...

******

- Con không đồng ý!

- Không đến lượt con không đồng ý. Hôn sự này đã được định trước...

- Chính vì vậy papa lấy hạnh phúc cả đời của con để trả ơn đó sao?

******

- Có chuyện gì thì chị nói ra, chúng ta sẽ giải quyết, cứ uống mãi thế này thì làm được gì?

Soyeon vẫn không để lời nàng vào tai, cứ uống cạn hết ly này đến ly khác. Một lúc sau Jiyeon cũng không chịu nổi mà giật ly rượu trên tay cô.

- Đừng uống nữa!

- Papa muốn chị kết hôn.

- Hả???? - Jiyeon giật mình

- Là hôn sự đã được định sẵn mấy chục năm về trước... - Soyeon giọng nhè nhè nói tiếp

- Bây giờ mà còn kiểu định hôn sự sao? - Nàng thở dài

- Jiyeon à... - Soyeon ngả vào người, nắm lấy cổ áo nàng - Chị không muốn kết hôn với người mình không yêu... em nghĩ cách giúp chị đi...

******

- Em dự định sẽ làm gì?

- Em tự có cách của mình... Chị cứ việc làm người tốt... kẻ xấu cứ để em làm...

 - Được rồi... Vậy mọi chuyện trông cậy vào em. Bây giờ chị đi trước... 

Jiyeon gật đầu. Sau khi Soyeon rời khỏi, nàng ấn điện thoại gọi cho ai đó rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.  

"Park Hyomin... chúng ta quả thực có duyên"  

######

Trong fic có một số tình huống được dựa vào từ phim.

_JS Park_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro