Chương 070~072:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 070: Nguy cơ

Toàn đổ phường nhìn lên ồn ào cười vang "Chào! Ông chủ"...."Ông chủ mấy ngày mới gặp ông nha!"...."Ông chủ làm ván đê!".....

Mộc Mi cười gật đầu coi như là chào lại "Ta có việc, sẽ chơi với mọi người sau!"

Cả đám ở dưới nháo nhào "Ông chủ, hứa rồi nha!"....."Ông chủ đừng có trốn!".....

Có vẻ Mộc Mi khá được lòng mọi người, dân bạc đây đa phần là tầng lớp trung lưu đổ xuống, nên khá hoạt bát.

-----------------------------------------------------------------------------

Mộc Ngân, Mộc Mi theo Hoàng Liễu về một phòng tầng trên kín đáo.

2 anh em ngồi xuống bàn, Hoàng Liễu rót trà. Mộc Mi không chớp mắt liền hỏi "Lại chuyện gì? Doanh thu tháng này mất một nữa"

Hoàng Liễu ngồi xuống lắc đầu "Từ Đổ Phường cửa Bắc bên kia mở ra trường gà, hốt mất của chúng ta rất nhiều khách"

Mộc Mi nhăn mày, đặt ly trà xuống bàn "Cạch" một cái, nghiến răng "Lại Từ Đổ Phường".

Hảo Đổ Phường của Mộc Mi có được lượng khách đông đảo vì làm ăn tuyệt đối không lừa gạt như các đổ phường khác, thắng là thắng, thua là thua, không có cái kiểu, khách nhân ăn nhiều quá liền chặn đầu cướp lại. Nên khá được lòng con bạc.

Nhưng nghề gì không có cạnh tranh, đã thiếu mới lạ, thêm hiền lành thì không bị ức hiếp cũng uổng.

Như lần trước Mộc Mi buộc lòng phải lộ mặt thật, dùng mỹ nhân kế chiếm đoạt tài sản của đại thương nhân họ Tiêu, cũng là bí quá, chỉ sử dụng được 1 lần, chẳng qua nhắm vô cái tính đấu đá của  2 lão ròm, mập mà được giá.

Do bên này cha của Chu Hoàng Liễu, quản sự trưởng của sòng bạc vì cái tính nóng nảy mà bị rơi vào bẫy của Từ Đổ Phường. Không biết lúc nào chúng có một cao thủ đổ xí ngầu, thêm bên đó là nhà cái nên đồng 3 con sáu, 18 điểm lại thua ván lớn 45 vạn lượng bạc (225 tỷ Vnd) một con số lớn, không giao tiền khỏi thấy lại người.

Hảo Đổ Phường lúc đầu bé nhỏ, nhưng kinh doanh dần phát đạt, năm ngoái mới xây lên thành 3 tầng, tiền xây dựng vẫn còn thiếu nợ Ngân Hiệu. Chi ra 45 vạn thì không thể duy trì nổi hoạt động, muốn phát triển liền bị chặn đầu.

----------------------------------------------------------------------------

Mộc Ngân nghiêng đầu hỏi "Ca ca có biết đánh cờ không?"

Mộc Mi gật đầu, ám hiệu Hoàng Liễu đi lấy bàn cờ. Hoàng Liễu rất là bất ngờ, đang lúc bàn đại sự mà đòi đánh cờ, càng không hiểu được sao Mộc Mi lại cưng chiều tiểu đệ như vậy. Nhưng thắc mắc bao nhiêu cũng kệ, hễ được lệnh là làm.

Bàn cờ vây được đưa ra, Mộc Ngân cầm lấy quân đen đi trước, tư thế cầm cờ nghiễm nhiên như cầm cả thiên hạ, "cạch". Mộc Mi cười nữa môi, đối cờ. Hoàng Liễu thì ngơ nga, ngồi xem.

"Cạch" Cờ trắng đặt  xuống, Mộc Ngân mắt nhìn bàn cờ hỏi "Ca muốn hướng đến tầng lớp thượng lưu ư?" Nhìn Hảo Đổ Phường như kiểu mới xây dựng, bố trí cũng rất xa hoa, Mộc Ngân đã hiểu một phần ý của Mộc Mi. Xong cũng đặt một quân đen ở vị trí trống trãi.

Mộc Mi tựu tếu phi tếu, đúng là không qua mắt Ngân Nhi được, đáp "Đang thiếu người" Kiếm được người làm cho sòng bạc lại là cao thủ cờ các loại rất khó, trong khi đa phần cờ là thú vui tao nhã của tầng lớp thượng lưu, có học, muốn mời được không phải dễ, thay vì đi buôn, ai lại chịu đi sòng bạc nếu chỉ là các tay non thôi chứ. Còn đào tạo cần có thời gian, tư chất người được đào tạo phải cao thì mới lãnh ngộ được.

"Cạch" quân trắng đặt xuống, Mộc Ngân nhấp môi chén trà "Bên tầng lớp bình dân thì ca biết xổ số, ghi đề không?"

Mộc Mi híp mắt  "Ý Ngân Nhi là..."

==============================================================

Chương 071: Vé

Mộc Ngân chậm rãi giải thích "1 mẩu giấy vàng nhạt đóng mộc đỏ của Hảo Đổ Phường từ số 1 đến 9999, một tờ 10 đồng, 4 lồng quay cuối giờ thân (4-5h chiều). Quay 5 lần, đúng 5 giải, giải năm 1 lượng, giải tư 5 lượng, giải ba 10 lượng, giải nhì 30 lượng, giải nhất 100 lượng. Vậy tổng chi phí chi ra chưa đến 150 lượng nhưng tối đa chúng ta có thể thu về 1 ngàn lượng trên ngày".

Hoàng Liễu giật bắn, vậy 1 ngày kiếm lời 5 đến 7 trăm lượng, 1 tháng kiếm một, hai vạn lượng ( 10 tỷ ), là loại kiếm tiền lâu dài. Nhưng vẫn ngớ ngẫn hỏi "Nhưng ai mua số của chúng ta"

Mộc Mi cốc đầu Hoàng Liễu "Ngươi có bị ngốc không? 10 đồng có cơ hội kiếm được 100 lượng là gấp 1 ngàn lần số vốn ngươi bỏ ra, chính là mở rộng phát triển quy mô lớn trong tầng lớp bình dân, bất kể người giàu kẻ nghèo, ai mà không có ước mơ, chưa kể chúng ta trao thưởng là thật."

Hoàng Liễu mắt nở hoa " 1 vốn 4 lời"

Mộc Mi liếc mắt về nơi xa suy nghĩ 1 tý hỏi "Nếu dễ ăn như vậy, nhất định Từ Đổ Phường sẽ bắt chước".

Mộc Ngân lắc đầu, mắt lóe tia mưu mô "Ca mở đổ phường lẽ nào không quen quan phủ, thương lượng về bản quyền ý tưởng, ai vi phạm là cố ý giành giật, hãm hại người khác mà quy tội. Lúc đầu bỏ một số lượng lớn ký được hợp đồng cho quan sai bảo kê, hằng tháng chia 1 phần lợi nhuận cho chúng, vậy ai dám lại phá ca"......ngưng một chút... "Cái Ngân Nhi nghĩ ca nên lo là bọn lưu manh sẽ giả vé số kìa"

Hoàng Liễu vỗ vô đùi cái "Chát" như ngộ ra chân lý, mắt tò mò hỏi "Vậy phải làm như thế nào!"

Mộc Ngân cong môi cười "Giết cái ý tưởng lừa gạt chúng ta từ trong trứng nước"..."Tờ vé sẽ được viết số và ngày, tháng, năm ở 2 nữa , đóng mộc đè lên toàn bộ chữ, cắt đôi ra, 1 nữa giao cho khách, 1 nữa chúng ta giữ lại, đóng thành cùi bỏ vô hộp. Đến lúc quay số, ai trúng đưa 1 nữa lên chúng ta giáp lai, nếu liền khớp thì chi bạc ngay lập tức trước mặt mọi người"

-------------------------------------------------------------------------------------

Mộc Mi vỗ tay cười lớn "Ha ha! Hảo" xong lại hỏi "Vậy còn sồ đề"

Mộc Ngân lắc đầu, sao không hỏi trước rồi hãy khen, ca vui mừng quá sớm không? Vẫn tỉ mỉ nói "Cũng giống vé số, nhưng số đề là người ta muốn số nào ca sẽ đề theo" ....."Cũng một xấp, nên đổi màu xanh, chia 2 nữa, ghi ngày, tháng, năm đầy đủ ở cả 2, nhưng sẽ không có số"... im lặng uống một ngụm nước, hôm nay Mộc Ngân nói hơi bị nhiều.

Hoàng Liễu nuốt nước miếng ngóng theo.

Mộc Ngân tiếp tục "Trong vé số, mỗi số chỉ có một,.... có người cho rằng con số này may mắn với mình nhưng số đó bị bán mất, đâm ra thất vọng. Đáp ứng nhu cầu đó chúng ta sẽ đề lên vé xanh số người đó muốn ở cả 2 nữa tờ, cùng chữ ký của người bán xác nhận trong sổ sách đã bán những gì như thế nào, rồi cắt đôi giữ lại 1 nữa, đưa 1 nữa."

Mộc Mi gật đầu suy luận "Cũng 1 tờ 10 đồng, không giới hạn mua bao nhiêu, kết quả dựa theo 4 lồng quay 5 lần ở bên vé số nhưng vé đề sẽ chỉ nhận trị giá một phần ba giải thưởng trên 1 tờ"

Hoàng Liễu sáng mắt, tay chụp đầu gối nói "Vì đã có ưu điểm muốn số nào có số đó, số lượng lại nhiều tức là tăng khả năng trúng thưởng nên phải giảm giải thưởng, sẽ không ai ý kiến"

Ở thời đại Mộc ngân thì bình thường vô cùng nhưng ở thế giới còn chế độ phong kiến này thì thực là đột phá. Chỉ như vậy mà 1 tháng kiếm được  bốn, năm vạn lượng bạc (20~25 tỷ VND) gần một nữa doanh thu hiện tại của sòng quả là đáng giá.

========================================================================

Chương 072: Phá

Mộc Ngân vừa chơi cờ, vừa chỉ cho Mộc Mi vài trò chơi kêu lô tô từ 1 đến 99, thì có phần tương tự vé số nhưng khá khích thích đối với tầng lớp bình dân.

Các trò như cờ cá ngựa, đánh bi da ở phòng riêng tầng 2 cho trung lưu chỉ thu một phần mười tiền thắng cá cược là đủ, còn đẳng cấp cờ tướng, cờ vây cho tầng lớp thượng lưu sẽ cùng nhau đào tạo lực lượng ứng đối sau. Tầng lớp càng cao càng khó tính, muốn thu được từ tầng lớp này đòi hỏi phải bỏ ra sự đầu tư lớn. Đầu tiên đổi tên các tầng, thành Đồng Hảo, Bạc Hảo, Vàng Hảo................

Gần 1 canh giờ trôi qua,...

Kết cục ván cờ Mộc Mi thua, không phải do Ngân Nhi làm phân tâm mà do lối đánh cờ hiện đại, thiên biến vạn hóa được học nhằm hồi tiếp cận ám sát Phó Tổng Thống một quốc gia có sở thích cờ vây, cùng sự bồi dưỡng suốt 3 năm với Phúc Tỷ ở Hư Vô động. 

Mộc Ngân tuyệt nhiên là cao tay vô cùng.

Mộc Mi chưa kịp hỏi Mộc Ngân học cờ từ ai vì hắn đã là cao thủ có hạng vẫn bại dễ dàng ....thì dưới sãnh ồn ào vọng lên.

-----------------------------------------------------------------------

Cả 3 bước xuống lầu thì đang có một nhóm 9 người gây náo loạn, hất bàn, đánh với bảo an, chúng khiêu chiến đổ phường.

Mộc Mi liếc mắt, cợt nhã lên tiếng "Từ Đổ Phường đói kém như vậy sao, phải qua đây xin ăn"

Tên cầm đầu giật mình, bị nhận ra, nhưng không sao, tay chỉ thẳng mặt Mộc Mi "Qua đây khiêu chiến thôi mà! Không lẽ các ngươi không dám" Rồi cả bọn cười ha ha....

Mộc Ngân đi ra, chắn trước người Mi ca, tay quẹt mũi "Cỡ các ngươi thì làm gì đến mức ông chủ ra tiếp!"

Tên cầm đầu nhăn mặt nổi nóng "Ngươi là cái thá gì! Cho ngươi bái kiến đổ thần của chúng ta là may phước 3 đời nhà ngươi". Xong cả đám dạt ra cung kính với 1 nam tử ăn mặc sang trọng có đôi mắt âm hiểm.

Mộc Ngân cười to, xong nheo mắt hỏi "Đem được bao nhiêu ngân lượng mà đòi qua đây làm loạn"

Chính là thị uy, dẫu biết Hảo Đổ Phường đang đứng trước nguy cơ, nhưng cái khí thế đàn áp nhất định phải có, nếu trong ngoài đều không có sẽ suy sụp lòng người. Ngươi đã đến thì ta đành tiếp đón vậy! 

--------------------------------------------------------------------------------

Tên âm hiểm, cười đểu nói như bố thí "Ta sẽ chơi với ngươi 1 ván"

Mộc Ngân không thèm nhìn, nhún vai "Là ngươi năn nỉ ta đó nha!"

Mộc Mi cười cười, lắc đầu. Hoàng Liễu thì trắng mặt.

Tên cầm đầu, mặt đỏ lên dậm chân mấy cái bàn xung quanh run lên bần bật, miệng quát "Thằng Oắt con".

Tên âm hiểm thì gân xanh nổi đầy đầu.

............ 2 bên mắt toét lửa đi đến 1 cái bàn trống.

Mộc Ngân đang diễn vai thuộc hạ ngang tàn, rất nhập tâm, tay vổ bàn cái "Bốp" hỏi "Chơi gì đây!" Còn cho người ta quyền lựa chọn có chăng quá ngông nghênh.

Vì Mộc Ngân có cái tự tin đó! Mấy trò ở Casino Las Vegas cũng cày sạch bươm rồi. Chính  đẳng cấp quốc tế thì mấy trò ao làng, phố thị này làm khó được bao nhiêu?

..........Tên âm hiểm hừ lạnh, ở toàn bộ cái Nam Trực Quốc này hắn nói đệ nhị, ai dám nói đệ nhất, nhếch môi nhìn Mộc Ngân như ếch ngồi đáy giếng "Đổ xí ngầu cho dễ".

Hoàng Liễu giật áo Mộc Mi nói nhỏ hắn là người lần trước, đánh bại người đổ xí ngầu giỏi nhất bên ta, cha của Hoàng Liễu ngày đó bị đánh mê man vẫn đang dưỡng thương ở nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro