Chap 19: Khởi đầu mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không, công sức tối nay hoàn toàn không bõ công. Ngay cả khi anh không tìm được atium, chỉ cần một nhóm quý tộc bị giết thì đó đã là thành công rồi, trong suy nghĩ của Kelsier.

Một tay nắm chặt túi và tay kia giữ atium. Anh vẫn đốt thiếc 91%- nếu không, anh sẽ ngã sụp xuống vì những cơn đau từ vết thương- và lao vào màn đêm, hướng về phía cửa hàng của Clubs.

/// Lời của một nhân vật bí ẩn///

Mình chưa bao giờ muốn điều này, thật sự là vậy. Nhưng ai đó phải ngăn chặn Deepness. Và, rõ ràng, Terris là nơi duy nhất có thể làm được.

Tuy nhiên, thực tế thì, mình không cần phải nghe theo lời của các triết gia. Mình có thể cảm nhận được mục tiêu của đoàn, có thể cảm nhận được nó, mặc dù những người khác thì không. Nó... rung động, trong tâm trí mình, ở rất xa trên núi.

/////////////////////////////

6

Vin tỉnh dậy ở một căn phòng yên ắng, ánh nắng ban mai đỏ rực lợt qua khe cửa chớp. Cô nằm trên giường một lúc, bất an. Cảm thấy có gì đó sai sai. Không phải là cô thức dậy ở một nơi xa lạ-khi đi cùng Reen đã khiến cô quen với lối sống du mục. Phải mất một lúc cô mới nhận ra sự khó chịu từ đâu mà ra.

Căn phòng trống không.

Không chỉ vì nó trống rỗng, cửa sổ hé mở. Không chen chúc. Và nó... thật sự dễ chịu. Cô nằm trên một tấm nệm thật sự, được kê trên những chiếc cột, với khăn trả giường và một chiếc chăn bông. Căn phòng được trang trí với một tủ gỗ chắc chắn, và thậm chí còn có một tấm thảm hình tròn. Cõ lẽ người khác có thể thấy căn phòng này chật trội và tồi tàn, nhưng đối với Vin, nó thật sự xa hoa.

Cô ngồi dậy, nhăn mặt. Thật sự kì cục khi có một căn phòng riêng cho mình. Cô luôn bị nhồi nhét trong những căn phòng chật chội, đầy những thành viên đoàn khác. Ngay cả khi đi lang thang với Reem, cô đã ngủ ở trong những con hẻm của người ăn xin hoặc những hang động của quân phản kháng, và Reen đã luôn ở đó với cô. Cô luôn bị buộc phải đấu tranh để tiềm kiếm sự riêng tư cho mình. Được trao nó quá dễ dàng dường như làm giảm giá trị những năm cô đã cố gắng tìm giây phút cô đơn ngắn ngủi.

Cô trườn khỏi giường, không buồn mở cửa chớp. Ánh nắng vẫn còn khá mờ, hẳn là vẫn còn sớm, nhưng cô đã có thể nghe thấy tiếng người đang di chuyển trên hành lang. Cô rón rén đi tới cửa, mở hé và lén nhìn ra ngoài.

Sau khi Kelsier rời đi vào buổi tối hơn trước, Dockson đã dẫn Vin tới cửa hàng của Clubs. Bởi vì lúc í đã muộn, Clubs đã ngay lập tức dẫn họ tới phòng riêng. Tuy nhiên, Vin đã lên giường ngay lập tức. Cô đã đợi cho tới lúc mọi người ngủ, và đã lẻn ra ngoài để tìm hiểu xung quanh.

Nơi đây gần giống như quận trọ hơn là một cửa hàng. Mặc dù nó có một phòng trưng bày bên dưới và một xưởng lớn ở phía sau, nhưng tầng hai của tòa nhà đa số là hàng lang dài với các phòng dành cho khách. Ở đây có tầng thứ 3, và ở đó các cánh cửa được bố trí dãn cách nhau hơn, đồng nghĩa là những căn phòng đó lớn hơn ở tầng 2. Cô đã không gõ cửa sập hay tường giả- tiếng ồn có thể đánh thức ai đó- nhưng kinh nghiệm đã mách bảo cô rằng đây sẽ không phải hang một hang ổ xịn xò nếu nó không có ít nhất một tầng hầm bí mật và một số lỗ khóa.

(Ảnh cửa sập nha mọi người)

Sau cùng thì, cô cảm thấy khá ấn tượng. Các sản phẩm và các dự án còn dang dở ở phía dưới cho thấy nơi đây hoạt động khá có uy tín. Hang ổ khá an toàn, được dự trữ đầy đủ và bảo trì tốt. Nhìn qua khe cửa, Vin nhận ra một nhóm khoảng sáu thanh niên lảo đảo đi ra từ hành lang đối diện phòng cô. Họ mặc quần áo đơn giả và đi xuống cầu thang, hướng về phòng làm việc.

Thợ mộc học đồ, Vin đoán. Đó là mặt nổi của Clubs- một skaa nghệ nhân. Hầu hết skaa đều phải làm việc cực nhọc trên các đồn điền; ngay cả những người sống ở thành phố cũng bị buộc phải lao động chân tay. Tuy nhiên, một số ít khả năng được phép để giao dịch. Họ vẫn là skaa; họ được trả lương thấp và luôn phải tuân theo những ý thích dị hởm của giới quý tộc. Tuy nhiên, họ lại là những người khá tự do khiến những skaa khác phải ghen tị.

Clubs có lẽ là một thợ mộc lành nghề. Điều gì đã lôi kéo người đàn ông này- một người mà, theo tiêu chuẩn của một skaa, một cuộc sống tuyệt vời- để mạo hiểm gia nhập vào thế giới ngầm.

Ông ấy là một Mistings, Vin suy nghĩ rồi chợt nhớ ra. Kelsier và Dockson đã gọi ông ấy là "Smoker". Cô có lẽ phải tự mình tìm ra cái đó nghĩa là gì; kinh nghiệm mách bảo cô rằng một người mạnh như Kelsier sẽ giữ những kĩ năng, kinh nghiệm của mình mà không dạy cho cô lâu nhất có thể, cho cô biết những mẩu thông tin . Kiến thức của anh ấy là thứ ràng buộc với cô, đối với anh-sẽ không khôn ngoan nếu cho đi quá nhanh và quá nhiều.

Tiếng bước chân phát ra từ bên ngoài, Vin tiếp tục liếc nhìn qua khe cửa.

"Nhóc cần phải chuẩn bị sẵn sàng, Vin." Dockson lên tiếng khi anh đi ngang qua cửa của cô. Anh một bộ đồ quý tộc với áo sơ mi và quân tay, vẫn còn sớm mà anh ấy trông rất tỉnh táo và chỉnh tề. Anh dừng lại một chút, rồi tiếp tục," Căn phòng ở cuối hành lang có một phòng tắm riêng đó, và ta đã nhờ Clubs lấy cho nhóc vài bộ quần áo để thay. Mong chúng vừa vặn cho đến khi bọn ta tìm được bộ đồ khác phù hợp hơn. Tận hưởng cảm giác ngâm bồn---Kelsier đã lên kế hoạch cho một cuộc họp vào chiều này, nhưng chúng ta không thể bắt đầu cho đến khi Breeze và Ham đến."

Dockson mỉm cười, nhìn cô thông qua khe cửa, tiếp tục đi đến cuối hành lang. Vin đỏ mặt khi bị bắt quả tang. Đây là một người vô cùng tinh tường. Mình sẽ ghi nhớ điều này.

Hành lang trở nên yên tĩnh. Cô lẻn ra cửa và rón rén đi xuống căn phòng được nahức tới, và hơi ngạc nhiên khi ở đây thực sự có một bồn tắm nước ấm đang chờ cô. Cô nhăn mặt, quan sát căn phòng lát gạch và bồn tắm kim loại. Nước tắm có mùi thơm, theo mốt của các tiểu thư quý tộc.

Nhưng người giống quy tộc hơn là skaa, Vin đánh giá. Cô không chắc mình nghĩ gì về điều đó. Tuy nhiên, rõ ràng là họ mong đợi cô sẽ làm điều này, vì vậy cô đã đóng và cài chốt cửa, rồi cởi đồ và chui vào bồn tắm.

Cô cảm thấy rất hưng phấn.

Mặc dù hương thơm không quá đậm, nhưng thỉnh thoảng Vin vẫn hít hà được. Nó giống như kiểu mùi của phụ nữ quý tộc mới lướt qua, mùi của ngăn kéo đựng nước hoa khi anh trai cô ăn trộm. Trời càng sáng, mùi hương càng dịu đi, nhưng nó vẫn khiến cô bất an. Nó sẽ phân biệt cô với skaa khác. Nếu băng trộm này muốn cô tắm thường xuyên, có lẽ cô nên yêu cầu họ loại bỏ nước hoa.

Bữa sáng đúng như mong đợi của cô. Một số phụ nữ skaa ở nhiều độ tuổi khác nhau làm việc trong nhà bếp của cửa hàng, chuẩn bị bánh bay- những cuộ bánh mì mỏng, dẹt nhồi với lúa mạch và rau. Vin đứng bên cửa bếp nhìn những người phụ nữ làm việc. Không ai trong số họ có mùi giống cô, mặc dù họ khá sạch sẽ và chải chuốt hơn nhiều so với những skaa bình thường.

Thực tế, có một cảm giác sạch sẽ kỳ lạ đối với toàn bộ tòa nhà này. Cô đã không nhận ra điều đó đêm hôm trước, có lẽ là vì bóng tối, nhưng sàn nhà đã được cọ rửa sạch sẽ. Tất cả những người lao động- phụ bếp hay học đồ- đều có khuôn mặt và đôi tay sạch sẽ. Nó khá là kì lạ với VIn. Cô đã quen với đôi bàn tay nhem nhuốc vì bồ hóng; với Reen, nếu cô mà rửa mặt, cô phải nhanh chóng chà xất nó bằng tro một lần nữa. Một khuôn mặt sạch sẽ khá nổi bật trên đường phố.

Không có tro bụi ở góc phòng, cô suy nghĩ, lướt qua căn phòng một lượt. Căn phòng luôn được quét dọn. Cô chưa từng sống ở một nơi như vậy trước đây. Nố gần giống như giống trong một ngôi nhà của một quý tộc nào đó.

Cô liếc nhìn lại về những người phụ nữ trong bếp. Họ mặc những bộ váy đơn giản với chủ đạo là màu trắng và xám, những chiếc khăn quàng lên đỉnh dầu và những lonj tóc dài buông xõa sau lưng. Vin vuốt mái tóc của mình. Cô cắt ngắn, giống như một cậu bé- mái tóc xì xì, một phần là do một trong những thành viên khác của băng nhóm cô. Cô không giống như những phụ nữ khác- cô chưa bao giờ như vậy. Theo mệnh lệnh của Reen, Vin đã sống sao cho các thành viên khác coi cô là một tên trộm đầu tiên, rồi mới tới phụ nữ.

Nhưng, mình bây giờ là gì? Được tắm thơm tho, nhưng lại mặc chiếc quần màu nâu và chiếc áo sơ mi cài khuy tập sự, cô cảm thấy vô cùng lạc lõng. Và điều đó thật tệ- nếu cô cảm thấy lúng túng, thì không nghi ngờ gì người khác cũng thấy cô đang lúng túng. Một cái gì đó khác để làm cô trở nên nổi bật.

Vin quay người lại, nhìn vào phòng làm việc. Học đồ đã bắt đầu công việc buổi sáng, đục khoét trên các loại nội thất khác nhau. Họ làm ở xưởng phía sau trong khi Clubs làm việc trong phòng trưng bày, hoàn thiện các chi tiết trên sản phẩm.

Cửa sau của nhà bếp bỗng mở toang. Theo phản xạ, VIn nấp sang một bên, dựa lưng vào tường và nhìn quanh bếp.

Ham đứng ở ngưỡng cửa nhà bếp, được bao phủ bởi ánh nắng đỏ. Anh mặc một chiếc áo sơ mi và áo vest rộng rãi, cả hai đều không có cổ tay, và mang theo nhiều túi đồ lớn. Anh ấy cũng không bị bồ hóng làm bẩn- không ai trong băng nhóm bị vậy, Vin đã từng thấy họ vài lần.

Ham bước qua nahf bếp và tiến vào phòng làm việc."Vậy," anh nói tiếp, trong khi đặt túi đồ của mình xuống," Có ai biết phòng của tôi ở đâu không?"

"Tôi sẽ hỏi Thầy Cladent," một trong những học đồ lên tiếng, di chuyển về căn phòng ở phái trước.

Ham mỉm cười, vươn vai, rồi quay về hướng Vin." Chào buổi sáng, Vin. Nhóc biết đấy, nhóc không cần phải né tránh tôi. Chúng ta là ở chung một tổ đội."

Vin thả lỏng nhưng cô vẫn đứng yên tại chỗ, đứng bên cạnh một hàng ghế gần như đã được chạm khắc xong." Ông chú cũng sẽ sống ở đây à?"

"Ở gần Smoker luôn có lợi," Ham nỏi, quay người và tiến vào phòng bếp. Một lúc sau, anh quay lại với một chồng bốn tấm bánh bay lớn." Có ai biết Kell ở đâu không?"

"Đang ngủ," Vin đáp lại." Chú ấy đã trở lại vào tối muộn, và vẫn chưa tỉnh dậy." Ham càu nhàu, căn một miếng baywrap ( mình để vậy luôn nhá )." Còn Dox?"

"Ở trong phòng chú ấy trên tầng 3," VIn tiếp tục."Chú ấy dậy sớm, xuống lầu để ăn, rồi quay trở lại tầng trên." Cô không nói thêm những gì cô biết, nhìn trộm qua lỗ khóa, cô đã thấy anh ngồi ở bàn viêt ngoáy một số giấy tờ.

Ham nâng một bên lông mày."Nhóc luôn theo nhõi nhưng người khác ở đâu như vậy à?"

"Đúng vậy,"

Ham ngập ngừng, rồi cười hô hố." Nhóc đúng là một đứa trẻ kì lạ, Vin," Anh đã ăn xong đống bánh khi học đồ quay trở lại, và cả hai di chuyển lên tầng. VIn đứng yên, nghe theo tiếng bước chân của họ. Họ dừng lại ở giữa hành lang đầu tiên, có lẽ cách phòng cô vài cách cửa.

Mùi thươm của lúc mạnh hấp dẫn cô. VIn nhìn vào trong bếp. Ham đã đi vào và lấy thức ăn. Liệu cô có được làm như vậy không?

Cố tỏ ra là tự tin, VIn sải bước vào bếp. Một đống baywraps được đặt trên đĩa, có lẽ là để mang cho những học đồ đang làm việc. Vin lấy 2 cái. Không một phụ nữ nào phản đối; sự thật thì, một vài họ còn gật đầu tỏ í chào cô.

Mình bây giờ là một người quan trọng, cô cảm thấy một chút khó chịu. Họ có biết cô là Mistborn? Hay cô chỉ đơn giản là được đối xử tôn trọng vì cô là khách?

Cuối cùng, Vin lấy miếng baywrap thứ ba và chuồn về phòng của mình. Mặc dù cô đã no, nhưng cô có í định cạo sạch lúa mạch và để dành phần bánh mì dẹt, thứ này sẽ bảo quản được lâu nếu sau này cô cần đến.

Có ai đó gõ cửa phòng cô. Vin đáp lại, rồi mở cửa với động tác thận trọng. Một người đứng bên ngoài- cậu nhóc người đã đi cùng với Clubs ở buối tối hôm trước.

Gầy, cao và trông vụng về, cậu ấy mặc một bộ quần áo màu xám. Cậu ấy có lẽ 14 tuổi, mặc dù chiều cao có lẽ đã khiến cậu ấy trông già hơn số tuổi của mình. Cậu ta dường như khá nhút nhát vì lí do nào đó.

"Vâng?" Vin hỏi.

"Um..."

Vin ngăn mặt." GÌ vậy?"

"Mọi người đang đợi cậu ," cậu nói bằng một giọng trầm thấp của người phương Đông." Mọi người ở tầng trên. Cùng với thầy Jumps cũng ở tầng 3. Uh, mình phải đi đây." Cậu nhóc đỏ mặt, quay đi rồi vội vã leo lên cầu thang.

Vin đứng trước cửa phòng của mình, chết lặng. Điều này có í là gì? Cô đang băn khoăn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro