Untitled Part 104

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu ấy đã lên kế hoạch cho điều này từ lúc bắt đầu rồi," Ham ngạc nhiên nói. "Kelsier biết rằng skaa sẽ không dám đứng lên. Họ đã bị đánh đập quá lâu, bị huấn luyện nghĩ rằng Chúa tể sở hữu linh hồn của họ. Cậu ấy hiểu rằng bọn họ sẽ không bao giờ đứng lên... trừ khi cậu ấy ban cho họ một vị thần mới."

"Đúng vậy," Renoux nói, bước về phía trước. Ánh sáng lấp lánh chiếu lên khuôn mặt anhy, và Vin há mồm ngạc nhiên.

"Kelseir!" cô hét lên.

Ham nắm lấy vai của cô. "Cẩn thận, cô gái. Không phải là cậu ấy đâu."

Sinh vật đó nhìn cô. Nó mang khuôn mặt của Kelseir, nhưng đôi mắt của họ... chúng khác nhau. Khuôn mặt không có nụ cười đặc trưng của Kelsier. Nó có vẻ trống rỗng. Vô hồn.

"Tôi xin lỗi,'' nó nói. "Đây là phần của tôi trong kế hoạch và là lý do ban đầu Kelseir ký hợp đồng với tôi. Tôi phải lấy xương anh ấy khi anh ấy chết, sau đó xuất hiện trước những tín đồ để cho họ niềm tin và sức mạnh."

"Ông là thứ gì vậy?" Vin kinh hãi hỏi.

Renoux- Kelsier nhìn cô, rồi kuôn mặt anh lấp lánh, trở nên trong suốt. Cô có thể nhìn thấy xương anh qua lớp da sền sệt. Nó làm cô nhớ tới..

"Một Bóng ma,"

"Một Kandra," sinh đó nói, lớp da của nó mất đi độ trong suốt. "Có thể nói là một bóng ma... đã trưởng thành."

Vin kinh hãi quay đi, nhớ lại sinh vật mà cô đã nhìn thấy trong màn sương. Những kẻ nhặt xác, Kelseir đã nói... những sinh vật tiêu hóa xác người chết, đánh cắp xương cốt và hình ảnh của họ. Những truyền thuyết đó còn chuẩn hơn những gì mình nghĩ.

"Cô cũng là một phần trong kế hoạch này," kandra nói. "Tất cả mọi người. Mọi người hỏi tại sao anh ấy lại cần băng nhóm? Anh ấy cần những người có đức hạnh, những người có thể học cách lo lắng cho mọi người hơn là tiền bạc. Anh ấy để mọi người đứng trước quân đội và đám đông, để mọi người luyện tập khả năng lãnh đạo. Anh ấy sử dụng mỏi người... những cũng đang đào tạo."

Sinh vật nhìn về phía Dockson, Breeze rồi tới Ham. "Quan chức, chính trị gia, tướng quân. Để một quốc gia mới được sinh ra, nó sẽ cần những người tài năng như các bạn. " Kandra hất đầu với một tờ giấy lớn dán trên một cái bàn cách đó không xa. "Cái đó là những gì dể mọi người làm theo. Tôi còn có việc khác phải làm."

Nó quay người như muốn rời đi, rồi dừng lại bên cạnh Vin, quay về phía cô với khuôn mặt giống Kelsier đến đáng sợ. Tuy nhiên, bản thân sinh vật này không giống Renoux hay Kelseir. Nó có vẻ như thiếu động lực.

Kandra giơ lên một cái túi nhỏ. "Anh ta bảo tôi đưa cô cái này." Nó thả chiếc túi vào tay cô rồi tiếp tục đi, băng nhóm đã tránh xa nó khi nó rời khỏi nhà kho.

Breeze bắt đầu tiến về cái bàn, nhưng Ham và Dockson đã tới trước. Vin nhìn xuống chiếc túi. Cô ... sợ phải xem trong đó có gì. Cô nhanh chóng tiến về phía trước, đi cùng băng nhóm.

Tờ giấy đó là bản đồ thành phố, dường như là bản sao chép từ tấm Marsh đã gửi. Phía trên viết một số từ.

Các bạn của tôi ơi, các bạn có rất nhiều việc phải làm và phải làm thật nhanh chóng. Mọi người phải tổ chức và phân phối vũ khí trong nhà kho này, sau đó các bạn phải làm điều tương tự với 2 nhà kho ở khu ổ chuột khác. Có ngựa bên trong phòng bên để tiện đi lại.

Sau khi phân phối vũ khí, mọi người phải bảo vệ cổng thành và khuất phục các thành viên còn lại của Cảnh quân. Breeze, đội của cậu sẽ lo chuyện này- trước tiến hãy hành quân tới đến doanh trại trước, để có thể chiếm được các cổng thành trong hòa bình.

Có 4 Đại gia tộc duy trì lực lượng binh lính mạnh mẽ trong thành phố. Tớ đã đánh giấu chúng trên bản đồ. Ham, đội của cậu sẽ giải quyết chuyện này. Chúng ta không sẽ không muốn một lực lượng có vũ trang nào ngoài những người của chúng ta trong thành phố.

Dockson, hãy ở lại trong khi cuộc tấn công đầu tiên diễn ra. Ngày càng có nhiều skaa đến nhà kho khi lời đồn xuất hiện. Quân đội của Breeze và Ham sẽ bao gồm những đội quân mà chúng ta đã huấn luyện, cũng như lực lượng được tăng cười- tớ hy vọng- từ những cuộc skaa tụ tập trên đường phố. Mọi người phải chắc chắn rằng skaa thông thường có được vũ khí, để Clubs có thể chỉ huy cuộc tấn công toàn diện vào cung điện.

Các Trạm Xoa dịu có lẽ đã biến mất rồi- Renoux đã đưa ra mệnh lệnh phù hợp cho các đội sát thủ trước khi anh ta đến đưa mọi người tới đây. Nếu mọi người có thời gian, hãy cử một số Côn đồ của Ham đi kiểm tra mấy cái trạm đó. Breeze, các Người xoa dịu của cậu sẽ cần phải khuyến khích sự dũng cảm của skaa.

Tớ nghĩ đó là tất cả rồi. Đây là một phi vụ thú vị, phải không? Khi mọi người nhớ đến tớ xin hãy nhớ điều này. Hãy nhớ phải mỉm cười. Bây giờ, hành đồng thôi.

Cầu mong mọi người sẽ khôn ngoan điều hành vương quốc.

Bản đồ đã chia thành phố ra, với nhiều khu vực khác nhau được dán tên nhãn của nhiều băng nhóm khác nhau. Vin nhận thấy rằng cô đang bị bỏ rơi cùng với Sazed. "Tôi sẽ quay trở lại mang mấy cái người ban nãy," Clubs nói với giọng càu nhàu. "Mang họ tới đây để lấy vũ khí."

Ông bắt đầu tập tễnh bước đi. "Clubs?" Ham nói quay người. "Không có ý xúc phạm, nhưng ... tại sao Kell lại đưa ông vào làm chỉ huy quân đội? Ông biết cách chỉ huy trận chiến à?"

Clubs khịt mũi, rồi nhấc cái ống quần của ông lên, để lộ vết sẹo dài ngoằn ngoèo chạy dọc theo bắp chân và đùi- rõ ràng là nguyên nhân khiến ông ta đi khập khiếng. "Các cậu nghĩ tôi lấy cái này ở đâu?" ông nói rồi bắt đầu rời đi.

Ham quay lại với vẻ ngạc nhiên. "Tớ không tin là chuyện này đang xảy ra."

Breeze lắc đầu. "Và tớ cho rằng tớ biết điều gì đó về thao túng mọi người. Chuyện này... điều này thật kinh người. Nền kính tế đang trên bờ vực sụp đổ, và những quý tộc sống sót sẽ sớm tham gia mấy mặt trận ở vùng nông thôn. Kell đã chỉ cho chúng ta cách để giết Điều tra viên- chúng ta chỉ cần hạ gục và chặt đầu chúng. Về phần Chúa tể..."

 Ánh mắt hướng về Vin. Cô nhìn xuống chiếc túi trên tay rồi mở nó ra. Một cái bao nhỏ hơn, rõ ràng là chứa đầy hạt atium, rơi vào tay cô. Tiếp theo là một thanh kim loại nhỏ được bọc trong một tờ giây. Kim loại thứ 11.

Vin mở tờ giấy ra.

Vin đọc nó. Vốn dĩ nhiện vụ của nhóc tối nay là ám sát những đại quý tộc còn lại trong thành phố. Nhưng, nhóc đã thành công thuyết phục ông chú này là có lẽ họ đáng để sống.

Chú chưa bao giờ hiểu được cái kim loại này nó hoạt đồng như nào. Nó khá là an toàn khi đốt cháy- nó sẽ không giết cháu- nhưng nó dường như không có tác dụng gì. Nếu cháu đang đọc cái này thì có nghĩa là chú không tìm ra cách sử dụng nó khi đối mặt với Chúa tể. Chú không nghĩ nó quan trọng. Mọi người cần điều gì đó để tin vào, và đây là cách duy nhất để mang lại điều đó.

Làm ơn đừng giận chú vì đã bỏ rơi nhóc. Chú đã được gia hạn thêm để sống. Đáng lẽ chú nên chết thay cho Mare nhiều năm trước rồi. Chú đã sẵn sàng cho điều này.

Những người còn lại sẽ cần nhóc. Bây giờ cháu là Mistborn của họ- cháu sẽ phải bảo vệ họ trong những tháng tới. Giới quý tộc sẽ cử sát thủ chống lại những người cai trị vương quốc non trẻ của chúng ta.

Tạm biệt nhé. Chú sẽ kể cho Mare về cháu. Cô ấy luôn muốn có một đứa con gái đó.

"Nó nói cái gì vậy Vin?" Ham hỏi.

"Nó... bảo rằng chú ấy không biết Kim loại thứ 11 hoạt động như nào. Chú ấy xin lỗi- chú ấy không chắc chắn lắm làm thế nào để đánh bại Chúa tể."

Dox nói. "Chúng ta có cả một thành phố đầy người để chiến đấu với cháu. Chú thực sự nghi ngờ việc hắn ta có thể giết hết tất cả chúng ta- nếu không thể tiêu diệt hắn, chúng ta sẽ trói hắn lại và ném hắn ta vào ngục tối."

Mọi người gật đầu.

"Được rồi!" Dockson nói. "Breeze và Ham, các cậu cần đến những nhà kho khác phân phát vũ khí. Spook, nhocs đi tìm những học đồ đi. chúng ta cần họ truyền tin. Hành động nào!"

Mọi người tản ra. Chẳng bao lâu, những skaa mà họ đã thấy trước đó xông vào nhà kho, giơ cao ngọn đuốc, kinh ngạc trước đống vũ khí. Dockson đã làm việc rất xuất sắc, giao cho một số người mới đến làm người phân phối, cử những người khác đi tụ tập bạn bè và gia đình của họ. Đàn ông bắt đầu chuẩn bị, thu thập vũ khí. Mọi người đều bận rộn trừ Vin.

Cô nhìn lên Sazed, người đang mỉm cười với cô. "Đôi khi chúng ta chỉ cần chờ đợi đủ lâu, thưa Tiểu thư, Rồi chúng ta sẽ tìm được lý do chính xác vì sao chúng ta lại chọn tin tưởng. Có một câu nói mà Ngài Kelseir rất thích."

"Luôn có bí mật ẩn sau bí mật." Vin thì thầm. "Nhưng Saze mọi người đều có việc phải làm trừ tôi. Vốn dĩ tôi phải đi ám sát các quý tộc, nhưng Kell không muốn tôi làm điều đó nữa,"

"Họ cần phải bị vô hiệu hóa," Sazed nói, "nhưng không nhất thiết phải bị sát hại. Có lẽ mục đích của cô chỉ đơn giản là cho Kelsier thấy sự thật đó?"

VIn lắc đầu. "KHÔNG. TÔi cần phải làm nhiều hơn, Saze." Cô bực bội nắm chặt chiếc túi rỗng. Có thứu gì nhăn nheo bên trong đó.

Cô nhìn xuống, mở túi ra và nhận thấy một mảnh giấy mà cô chưa từng thấy trước đây. Cô rút nó ra và mở nó ra một cách nhẹ nhàng. Đó là bức vẽ mà Kelseir đã cho cô xem- bức tranh một bông hoa. Mare đã luôn giữ nó bên mình, mơ về một tương lai nơi mặt trời không còn đỏ thẫm, nơi cây cối xanh tươi...

Vin ngước lên.

Quan chức, chính trị gia, quân nhân... còn có thứ khác mà mọi vương quốc đều cần tới.

MỘT SÁT THỦ XUẤT SẮC.

Cô quay lại, lấy ra một lọ kim loại và uống cạn nó, dùng hết chất lỏng đó để nuốt sạch vài hạt atium.

Cô bước tới một đống vũ khí, nhặt một bó mũi tên nhỏ. Chúng có những cái bằng đá. Cô bắt đầu bẻ các đầu ra, để lại khoảng nửa inch gỗ gắn vào chúng, loại bỏ mấy cái trục đã được gắn chặt.

"Tiểu thư?" Sazed hỏi với vẻ qun tâm.

Vin đi ngang qua anh, lục soát vũ khí. Cô tìm thấy thứ mình mong muốn trong một bộ áo giáp giống như áo sơ mi, được làm từ những vòng kim loại lớn lồng vào nhau. Cô cạy một ít trong số ít những thứu này bằng một con dao găm và những ngón tay được tăng cường bởi thiếc.

"Tiểu thư, cô đang làm gì vậy?"

Vin bước tới chiếc rương cạnh bàn, trong đó cô thấy một đống bột kim loại được thu gom. Cô đổ đầy một nắm bụi vào túi.

"Tôi đang lo lắng về Chúa tể," cô nói, lấy một tập hồ sơ từ trong hộp ra và cạo bỏ vài mảnh Kim loại thứ 11. Cô ngập ngừng -nhìn vào thứ kim loại màu xanh bạc xa lạ- rồi nuốt những mảnh vụn bằng một ngụm từ cái lọ nước của cô. Cô cho thêm vài mảnh vào trong mấy cái lọ dữ trữ.

" Chắc chắn quân nổi dậy có thể xử lí được ông ta," Sazed nói."Tôi nghĩ là ông ta sẽ không mạnh đến thế nếu không có đám người hầu."

"Anh sai rồi," Vin nói, đứng dậy và đi về phía cửa. "Hắn ta rất mạnh, Saze. Kelseir không thể cảm nhận được ông ta, không giống như tôi. Chú ấy không hề biết."

"Cô tính đi đâu?" Sazed hỏi từ đằng sau cô.

Vin đứng lại trước ngưỡng cửa, quay lại, sương mù quấn quanh cô. "Bên trong quần thể cung điện, có một căn phòng được bảo vệ bởi binh lính và ĐIều tra viên. Kelsier đã cố gắng đột nhập vào nó 2 lần. " Cô quay lại phía màn sương đen tối. "Tối nay, cháu sẽ tim hiểu bên trong nó có gì."

/// Lời của ai đó///

Tôi cảm thấy mình nên biết ơn sự căm ghét của Rashek. Nó khiến tôi nhớ rằng có rất nhiều người ghê tởm tôi. VỊ trí của tôi không phỉa là tìm kiếm sự nổi tiếng hay tình yêu; vị trí của tôi là đảm bảo sự sống cho toàn bộ nhân loại.

//

36

Vin lẵng lẽ tiến tới KREDIK SHAW. Bầu trời phía trên cô bừng sáng, sương mù phản chiếc và khuếch tán ánh sáng của hàng nhìn ngọn đuốc. Nó giống như một vái vòm rạng rỡ bao trùm thành phố.

Ánh sáng màu vàng, màu mà Kelseir luôn nói rằng mặt trời phải như vậy.

Bốn binh lính đang lo lắng đã đợi ở cùng lối vào cung điện mà cô và Kelseir trước đây đã tấn công vào. Họ theo dõi cô tới gần. Vin chậm rãi bướ tới, lặng lẽ trên những tảng đá ướt đẫm sương, chiếc áo khoác ngoài của cô xào xào một cách trang nghiêm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro