Untitled Part 87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Dù sao đi nữa, tôi thấy những triết lí của họ về may mắn đã giải thoát họ khỏi sự mê tín. Đối với họ, một cuộc sống nghèo khó chỉ là điềm báo vận may sắp tới. Nó có thể khá phù hợp với cô đó, tiểu thư; cô có thể hưởng lợi từ việc nhận biết rằng vận may của mình không phải lúc nào cũng tệ."

"TÔi không rõ nữa," Vin hoài nghi nói. "Ý tôi là, nếu vận rủi bị giới hạn, thì chẳng phải vận mãy cũng vậy sao? Mỗi khi có điều gì tốt đẹp xảy ra tôi lại lo lắng về việc nó sẽ kết thúc."

"Hum," Ssazed nói. "Tôi nghĩ là nó phụ thuộc vào góc nhìn của cô nữa TIểu thư."

"Sao anh có thể lạc quan như vậy?" Vin hỏi lại. "Cả anh và Kell nữa."

"Tôi không biết nữa Tiểu thư," Sazed nói. "Có lẽ cuộc đời của bọn tôi dễ sống hơn cô. Hoặc có thể chỉ đơn giản là bọn tôi ngu ngốc hơn."

Vin rơi vào im lặng. Họ bước đi một lúc nữa, tiến về phía tòa nhà, nhưng không bước vội vã. "Sazed,'' sau một lúc cô nói. "Khi anh cứu tôi, trong cái đêm trời mưa á, anh đã dùng Feruchemy phải không?"

Sazed gật đầu. "Đúng vậy. Các Tên điều tra viên đó rất rất tập trung vào cô, và tôi đã lẻn đến sau hắn ta, và đập một tảng đá vào đầu gã. TÔi đã mạnh hơn rất nhiều lần so với một người đàn ông bình thường, và cú đánh của tôi đã đẩy gã ta vào tường, làm gãy mấy cái xương, tôi nghĩ vậy."

"Vậy á?'' VIn hỏi lại.

"Sao nghe như có chút thất vọng vậy tiểu thư," Sazed nói và mỉm cười. "Cô đang mong đợi điều gì đó ngoạn mục hơn phải không?"

VIn gật đầu. "Chỉ là... anh quá im lặng về Feruchemy. Điều đó khiến nó có vẻ huyền bí hơn, tôi đoán vậy."

Sazed thở dài. "Thực ra có rất ít điều phải giấu cô, Tiểu thưu. Sức mạnh độc đáo của Feruchemy - khả năng lưu trữ và khôi phục ký ức- chắc chắn cô đã đã đoán đươc. Thực ra, những sức mạnh còn lại cũng không khác biệt lắm, những sức mạnh giống như cái mà cô nhận được từ thiếc 91% và thiếc ấy. Một vài trong số chúng thì lại khá kì quặc- làm cho một Feruchemist trở nên nặng hơn và thay đổi tuổi tác của người đó- nhưng chúng mang lại rất những sức mạnh trong chiến đấu."

"Tuổi tác á?" VIn nói cỡn lên. "Anh có thể khiến mình trẻ hơn á?"

"Không hẳn thưa tiểu thư. Nhớ là, một Feruchemist phải rút sức mạnh của anh ấy từ chính cơ thể của mình. Ví dụ, anh ấy có thể sống vài tuần với cơ thể trông già hơn và anh ta cũng cảm thấy già hơn 10 tuổi. Sau đó, anh ta có thể rút bớt tuổi đó để khiến anh ta trong mình trẻ hơn mười tuổi trong một khoảng thời gian tương đương. Tuy nhiên, ở Feruchemy phải có sự cân bằng."

Vin suy nghĩ về nó một lúc. "Kim loại mà anh sử dụng có quan trọng không? Giống như DỊ năng ấy?"

"Chắc chắn rồi. Kim loại quyết định thứ gì có thể lưu trữ."

Vin gật đầu và tiếp tục bước đi, suy nghĩ lại những gì mình vừa nói. "Sazed, tôi có thể lấy một ít kim loại của anh không?" cuối cùng cô hỏi.

"Kim loại của tôi á TIểu thư?"

"Thứ mà anh dùng để lưu trữ Feruchemy á. TÔi muốn thử đốt nó- có lẽ nó sẽ cho tôi thêm sức mạnh của nó."

Sazed cau mày tò mò.

"Có ai đã thử nó bao giờ chưa vậy?"

"Tôi khá chắc là có người từng thử. Nhưng, thực lòng mà nói tôi không đưa ra được bất kì ví dụ cụ thể nào. Có lẽ nếu tôi đi tìm lại ký ức của mình, tâm trí đồng đỏ..."

"Tại sao không để tôi thử luôn?" VIn hỏi. "Anh có thứ gì được làm từ 8 kim loại cơ bản không? Thứ gì đó mà không lưu trữ cái gì quá giá trị í?"

Sazed ngập ngừng, rồi đưa tay lên một bên dài tai ngoại cỡ của mình và tháo chiếc khuyên tai xuống- trông nó khá giống cái của Vin. Anh đưa phần đế nhỏ của chiếc khuyên tai , dùng để giữ cho đôi bông tai đúng vị trí, cho Vin."Đây là thiếc 91% tinh chất, Tiểu thư. Tôi đã tích trữ một lượng sức mạnh vừa phải trong đó."

Vin gật đầu, nuốt chiếc đinh tán nhỏ xíu. Cô cảm thấy muộn nguồn dự trữ Dị năng mới, nhưng kim loại của đinh tán dường như không có tác dụng gì khác biệt. Cô ngập ngừng đốt thiếc.

"Thấy gì chưa?" Sazed hỏi.

Vin lắc đầu. "Không, tôi không.." Cô dừng lại. Có thứ gì ở đó, thứ gì đó khác biệt.

"Cái gì vậy Tiểu thư?" Sazed hỏi, giọng nói có vẻ háo hức khác thường.

"Tôi ... có thể cảm nhận được sức mạnh, Saze. Nó khá mờ nhạt- vượt ngoài tầm với của tôi- nhưng tôi thề rằng có một nguồn dự trữ khác trong tôi, thứu chỉ xuất hiện khi đốt kim loại của anh."

Sazed cau mày. "Nó mờ nhạt, cô nói vậy á? Giống như... cô có thể thấy một cái bóng của nguồn sức mạnh, nhưng lại không thể tiếp cận được nó?"

Vin gật đầu. "Sao anh biết hay vậy?"

"Đó là cảm giác giống như khi tôi cố gắng sử dụng kim loại của một Feruchemist khác, Tiểu thư." Sazed thở dài nói. "Đáng lẽ ra tôi phải nghi nghờ đây sẽ là kết quả. Cô không thể tiếp cận được sức mạnh bởi vì nó không thuộc về cô."

"Ồ," VIn thốt lên.

"Đừng quá thất vọng, Tiểu thư. Nếu DỊ nhân có thể cướp sức mạnh từ những người như tôi thì nó đã được biết tới từ lâu rồi. Tuy nhiên, đó là một ý tưởng thông minh đó. "Anh quay người và chỉ về phía dinh thự. "Xe ngựa đã đến. Tôi nghĩ là chúng ta đã trễ cuộc họp đó."

Vin gật đầu, và hai người nhanh chóng tiến về dinh thự.

Thật buồn cười, Kelseir nghĩ thầm khi băng qua khoảng sân tối tăm trước dinh thự Renoux. Mình phải lén lút lẻn vào nhà của chính mình như thể đang tấn công vào pháo đài của một quý tộc nào đó.

Tuy nhiên, không thể tránh khỏi điều này- với danh tiếng của anh. Tên trộm Kelseir đã đủ đặc biệt; Kelsier kẻ chủ mưu quân phản kháng và thủ lĩnh tinh thần của skaa còn khét tiếng hơn. Tất nhiên điều đó không ngăn anh lan truyền sự hỗn loạn của mình hàng đêm- anh ta chỉ cần cẩn thận hơn thôi. Ngày càng có nhiều gia tộc rút lui khỏi thành phố, và các gia tộc quyền lực càng lúc càng hoang tưởng. Theo một cách nào đó, điều đó khiến việc thao túng họ dễ dàng hơn- nhưng việc lẻn vào những pháo đài của họ lại rất nguy hiểm.

Để so sánh thì, Dinh thị Renoux hầu như không được bảo vệ. Tất nhiên là có lính gác, nhưng đương nhiên là không có Mistings. Renoux phải giữ thái độ khiêm tốn; quá nhiều DỊ nhân sẽ khiến anh ta nổi bật. Kelseir ẩn mình trong bóng tối, cẩn thận đi vòng về phía đông của tỏa nhà. Sau đó anh Đẩy một đồng xu và hướng lên trên ban công riêng của Renoux.

Kelseir nhẹ nhàng đáp đất, rồi lén nhín qua cửa ban công bằng kính. Rèm đã đóng, nhưng anh vẫn có thể nhận ra Dockson, Vin, Sazed, Ham và Breeze đang đứng quanh bàn của Renoux. Bản thân Renoux ngồi ở góc xa của căn phòng, đứng ngoài cuộc. Hợp đồng của anh bao gồm đóng vai Lãnh chúa Renoux, nhưng anh ta không muốn tham gia vào kế hoạch này ngoài mức cần thiết.

Kelseir lắc đầu. THực sự quá dễ dàng để một sát thủ có thể lẻn vào đây. Mình phải đảm bảo rằng Vin sẽ tiếp tục ngủ tại cửa hàng của Clubs. Anh không lo lắng về Renoux; bản chất của kandra là anh ta không cần phải sợ lưỡi dao sát thủ.

Kelsier gõ nhẹ vào cửa sổ, và Dockson tiến tới, mở nó ra.

"Và anh ấy đã thực hiện màn xuất hiện hoành tráng!" Kelsẻỉ nói to, tiến vào phòng, quẳng cái áo choàng đi.

DOckson khịt mũi và đóng cửa lại. "Cậu thực sự rất là vi diệu đó, Kell. Đặc biệt là viết bồ hóng trên gối của cậu."

"Tối nay tớ đã phải bò một chút," Kelseir nói, vẫy tay thờ ơ."Có một con mương thoát nước chưa được sử dụng chạy ngay dưới bức tường phòng thủ của Pháo đài Lekal. Ai đó sẽ nghĩ họ có thể sẽ lấp lại nó."

"Tớ nghĩ là họ phải lo lắng đó. " Breeze nói khi đang đứng ở bên cạnh bàn. "Hầu hết các Mistborn đều rất lên mặt đến mức không thể bò được. Tớ ngạc nhiên khi cậu có thể sẵn lòng làm điều đó đấy."

"Cái tôi quá cao để bò á?" Kelsier nói. "Vô lý! Ồ, tớ nên nói rằng Mistborn bọn tớ quá kiêu hãnh nên không thể bò đi loanh quanh- tất nhiên là phải là một cách trang nghiêm rồi."

Dockson cau mày, tiến gần tới bàn làm việc. "Kell, nó chả có nghĩa gì cả."

"Mistborn bọn tớ không cần phải chứng minh cái gì cả. " Kelseir kiêu ngạo nói. "Đây là gì?"

"Từ anh trai của cậu," Dockson nói, chỉ vào một tấm bản đồ lớn đặt trên bàn. "Nó đến vào chiều nay trong một phần rỗng của một cái bàn gãy chân mà Tòa án Chính Thống Giáo đã thuê Clubs sửa chữa."

"Thật thú vị," Kelseir nói, nhìn qua cái bản bồ. "Tớ nghĩ đây là danh sách các trạm Xoa dịu đúng không?"

"Đúng vậy,'' Breeze nói. "Thực sự là một khám phá thú vị- tớ chưa bao giờ nhìn thấy một bản đổ thành phố được vẽ chi tiết và cẩn thận đến như này. Tại sao ư, nó không chỉ hiện thiị từng trạm trong số 34 cái, mà còn thể hiện những nơi hoạt động của Điều tra viên, cũng như những địa điểm mà các Bang, Tòa án đang quan tâm. Tớ chưa có quá hiều cơ hội tiếp xúc với anh trai cậu, nhưng tớ phải thừa nhận cậu ấy thực sự là một thiên tài!"

"Thực sự khó mà tin được anh ấy có máu mủ với Kell đó, nhỉ?" Dockson mỉm cười nói. Anh có một quyển sổ ghi chú trước mặt và đang trong quá trình lập danh sách tất cả các trạm Xoa dịu.

Kelseir khịt mũi. "Marsh có thể là thiên tài, nhưng tớ mới là người đẹp trai. Những con số này là gì?"

"Các cuộc tập kích và gặp mặt của Điều tra viên," Ham nói. "Cậu sẽ nhận thấy cái hang ổ cũ của Vin ở trong này đó."

Kelseir gật đầu. "Làm thế quái nào mà Marsh có thể đánh cắp được một tấm bản đồ như này vậy?"

"Anh ấy không làm vậy," Dockson vừa nói vừa viết. "Có một ghi chú kèm theo bản đồ. Rõ ràng là các prelan cao cấp đã đưa nó cho anh ấy- họ rất ấn tượng với Marsh và muốn anh ấy đi xem qua thành phố và đề xuất các địa điểm cho các trạm XOa dịu mới. Có vẻ như Bộ có chút lo lắng về cuộc chiến giữa các gia tộc và họ muốn cử thêm một số Người Xoa dịu để cố gắng kiểm soát mọi thứ."

"Chúng ta lẽ ra phải gửi bản đồ trở lại vào bên trong chân bàn khi nó sửa xong," Sazed nói. "Khi chúng ta làm xong tối nay, tôi sẽ cố sao chép nó trong khoảng thời gian ngắn nhất có thể."

Và hãy ghi nhớ nó, từ đó biến nó thành một phần trong các ghi chép của các Người canh giữ, Kelsier thầm nghĩ. Ngày mà cậu dừng ghi nhớ và bắt đầu giảng dạy sẽ sớm bắt đầu thôi. Saze, tôi hy vọng mọi người đã sẵn sàng.

Kelseir quay người, nghiên cứu tấm bản đồ. Nó thực sự ấn tượng như những gì Breeze đá nói. Thật vậy, Marsh thực sự đã rất mạo hiểm khi gửi nó đi. Có lẽ rủi ro một cách liều lĩnh, nhưng thông tin mà nó chứa đựng..

Chúng ta sẽ phải trả thứ này lại nhanh chóng, Kelseir thầm nghĩ. Sáng mai nếu có thể.

"Cái gì đây?" Vin khẽ hỏi, nghiêng người về phía bản đồ lớn và chỉ tay. Cô mặc một chiếc váy của một nữ quý tộc-một bộ trang phục liền mảnh xinh đẹp chỉ là không được tinh chỉnh nhiều như váy dạ hội một chút thôi.

Kelsier mỉm cười. Anh vẫn nhớ cái lần mà Vin lúng túng đến đáng sợ trong bộ váy, nhưng có vẻ càng lúc con bé càng thích thú. Con bé di chuyển chẳng giống như tiểu thư quý tộc chút nào. Con bé thật duyên dáng- nhưng đó là duyên dáng của kẻ săn mồi, không phải là vẻ của một quý cô trang nhã. Nhưng, những chiếc váy bây giờ dường như đã rất phù hợp với VIn- theo một cách chẳng hề liên quan gì đến may đo cả.

Ah, Mare, Kelseir thầm nghĩ. Em luôn muốn có một cô con gái mà em có thể dạy nó vượt qua ranh giới giữa quý tộc và kẻ trộm. Họ hẳn sẽ rất thích nhau cho coi; cả hai đều ẩn chứa một nét khác thường. 

Có lẽ nếu vợ anh còn sôgns, cô ấy có thể dạy cho Vin những chuyện về việc giả trang quý tộc mà ngay cả Sazed cũng không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro