Untitled Part 88

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất nhiên là nếu Mare vẫn còn sống, mình sẽ không làm những chuyện này. Mình sẽ không dám.

"Nhìn này!" Vin nói. "Một trong những ngày phục kích của Điều tra viên là gần đây- nó được đánh dấu là ngày hôm qua!"

Dockson liếc nhìn Kelseir.

Dù sao thì cuối cùng chúng ta cũng phải nói với con bé. .. "Đó là băng nhóm của Theron," Kelseir nói. "Tối qua một Điều tra viên đã tấn công họ."

VIn tái mặt.

"Tớ có nên biết cái tên đó không?" Ham nói.

"Nhóm của Theron là một phần của nhóm Camon trong phu vụ lừa đảo Bộ." Vin nói. "Điều này có nghĩa là... họ có thể vẫn còn lại dấu vết của cháu."

Điều tra viên đã nhận ra cô vào cái đêm họ đột nhập vào cung điện. Gã ta muốn biết cha cô là ai. Thật may mắn là những điều vô nhân tính đó đã khiến quý ộtc khó chịu- nếu không, chúng ta sẽ cực kì lo lắng về việc đưa Vin tới vũ hội.

"Băng nhóm của Theron. Có giống như... lần trước không?" Vin nói.

Dockson gật đầu. "Không có ai sống sót."

Một sự im lặng khó chịu bao chùm và Vin trông có chút ốm yếu.

Đứa trẻ tội nghiệp, Kelsier thầm nghĩ. Tuy nhiên , họ cũng chẳng làm được gì nhiều ngoài việc tiếp tục. "Được rồi. CHúng ta sẽ sử dụng bản đồ này như nào?"

"Nó có một số ghi chú của Bộ về sự phòng vệ của các gia tộc,"Ham nói, "Mấy cái này sẽ rất hữu dụng."

"Tuy nhiên , dường như không có bất kỳ khuôn mẫu nào trong các cuộc đột kích của Điều tra viên. Có lẽ họ chỉ ghi thông tin nơi mà chúng đến."Breeze nói.

"Chúng ta sẽ cần phải hạn chế ảnh hưởng hoạt động của các trạm Xoa dịu nhiều nhất có thể," Dox nói, hạ bút xuống. "May mắn thay, cửa hàng của Clubs không gần bất kì trạm cụ thể nào- hầu hết chúng đều nằm ở khu ổ chuột."

"Chúng ta sẽ cần làm gì đó hơn là chỉ tránh né các trạm đó ra. Chúng ta cần phải sẵn sàng để tiêu diệt chúng. "Kelseir nói.

Breeze cau mày. "Nếu làm vậy, chúng ta thực sự đang rất mạo hiểm đấy."

"Nhưng hãy nghĩ đến ảnh hưởng của nó nhá. Marsh nói có ít nhất 3 Người xoa dịu và một người tìm kiếm ở mỗi trạm. Đó là một trăm 30 Misting của Bộ đó- họ chắc chắn đã tuyển dụng khắp Khu vực Trung tâm để thu thập được con số như vậy. Nếu chúng ta tiêu diệt toàn bộ bọn họ cùng một lúc.."

"Chúng ta sẽ không thể cùng lúc giết nhiều người như vậy được." Dockson nói.

"Chúng ta có thể sử dụng phần còn lại của quân đội," Ham nói, "Chúng ta đã giấu họ ở khắp khu ổ chuột."

"Tớ có một ý tưởng hay hơn,' Kelseir nói. '' Chúng ta có thể những băng trộm khác. Nếu chúng ta có mười đội, mỗi đội được giao nhiệm vụ ám sát 3 trạm, chúng ta có thể dọn sạch bọn chúng chỉ trong vài giờ."

"Mặc dù vậy chúng ta vẫn cần phải thảo luận về thời điểm," Dockson nói. "Breeze nói đúng- giết nhiều thanh tra như vậy trong một buổi tối đồng nghĩ với một lời thách thức lớn. Và Các Điều tra viên cũng sẽ không tốn quá nhiều thời gian để trả đũa."

Kelsier gật đầu. Cậu nói đúng. Thời điểm là mấu chốt. "Cậu có thê xem xết nó không? Hãy tìm một số đội thích hợp, nhưng hãy đợi cho đến khi chúng ta quyết định đời thời gian trước khi cho họ biết được vị trí của các trạm."

Dockson gật đầu.

"Tốt lắm,'' Kelsier nói. "Nói về những người lính của chúng ta nào Ham, mọi chuyện như nào rồi,"

"Thực ra là tốt hơn những gì tớ mong đợi," Ham nói. "Họ đã trải qua quá trình huấn luyện trong hang động nên khá là thành thạo. Và, họ tự coi mình là bộ phần ' trung thành ' hơn trong quân đội, vì họ không theo Yeden để chiến đấu rồi trái với ý muốn của cậu."

Breeze khịt mũi. "Đó là một cách khá thuận tiện để bỏ qua thực tế là họ đã mất đi 3/4 quân số chỉ vì một chiến thuật sai lầm."

"Họ là những người tốt, Breeze," Ham khẳng đỉnh. "Và những người đã chết cũng vậy. Đừng nói xấu họ. Dù sao đi nữa, tớ cũng lo lắng về việc che giấu quân đội của chúng ta- sẽ không lâu nữa trước khi một trong các đội bị phát hiện."

"Đó là lí do tại sao không ai trong số họ biết nơi có thể tìm được nhóm khác." Kelseir nói.

"Tớ không muốn đề về những người đó," Breeze ngồi xuống một trong mấy cái ghế của Renoux. "Tớ thấy được tầm quan trọng của việc cử Hammond đi huấn luyện binh lính - nhưng thành thật mà nói, lý do gì khiến tớ và Dockson phải đến thăm họ vậy?"

"Những người đó cần biết người lãnh đạo của mình là ai," Kelseir nói. "nếu Ham đột nhiên biến mất, ai đó sẽ cần phải nắm quyền chỉ huy."

"Tại sao không phải là cậu?" Breeze hỏi lại.

"Hãy kiên nhẫn vói tớ đi. "Kelseir mỉm cười nói. "Đó là điều tốt nhất."

Breeze trợn mắt. "Chịu đựng cậu. Có vẻ chúng ta đã làm việc đó rất nhiều.."

"Dù sao thì," Kelsier nói. "Vin có thông tin gì ở từ quý tộc không? Cháu có phát hiện thứ gì hữu dụng ở GIa tộc Venture không?"

Cô ngập ngừng. "Không."

"Nhưng vũ hội tuần sau sẽ là ở Pháo đài Venture nhỉ?" Dockson hỏi.

Vin gật đầu.

Kelseir nhìn cô. Liệu con bé có nói ngay cả khi nó biết không nhỉ? Cô bắt gặp ánh mắt anh, và anh không thể đọc được gì trong mắt cô. Con bé thực sự đã có quá nhiều kinh nghiệm nói dối.

"Được rồi, cứ tiếp tục nghe ngóng," anh nói với cô.

"Cháu sẽ cố," cô đáp lại.

Mặc dù có chút mệt mỏi, Kelseir vẫn khó ngủ vào đêm đó. Thật không may, anh không thể đi ra ngoài và đi lang thang trên hành lang- chỉ một số người hất biết anh đang ở dinh thự, và anh cần phải tránh xuất hiện khi danh tiếng của mình đang nổi lên.

Danh tiếng của anh. ANh thở dài, dựa vào lan can ban công, quan sát màn sương. Theo một cách nào đó, nhưng chuyện anh làm thậm chí còn khiến chính anh phải lo lắng. Những người khác không lớn tiếng hỏi, nhưng mỗi khi anh yêu cầu họ, anh có thể nói rằng họ vẫn cảm thấy phiền lòng vì danh tiếng của anh mỗi lúc một tăng.

Đây là cách tốt nhất. Mình có thể không cần tất cả những thứ này... nhưng, nếu có, mình sẽ rất vui vì đã gặp rắc rối.

Một tiếng gõ vang lên. Anh quay lại tò mò khi Sazed ngó đầu vào phòng.

"Tôi xin lỗi, Ngài Kelseir," Sazed nói. "nhưng một người bảo vệ đến gặp tôi và nói anh ấy có thể thấy ngài từ trên ban công. Anh ấy lo lắng rằng ngày nào đó anh ấy sẽ bị ép nói ra.

Kelseir thở dài, lùi khỏi ban công, kéo cửa và kéo rèm lại. "Tôi cũng không muốn giấu diếm, Saze. Đối với một tên trộm thì, tôi không thực sự giỏi lẩn trốn lắm."

Sazed mỉm cười và bắt đầu lùi đi.

"Sazed?" Kelseir hỏi, khiến người Terris này dừng bước. "Tôi không thể ngủ được- cậu có cái tôn giáo nào hay không?"

Sazed mỉm cười, và tiến vào phòng. "Đương nhiên rồi thưa ngài Kelseir. Gần đây tôi đã nghĩ ngài nên nghe về Sự thật của Bennet. Tôi nghĩ chúng khá phù hợp với ngài. Bennet là một dân tột khá phát triển sống ở các hòn đảo phía anm. Họ là những người thủy thủ dũng bản và là những người vẽ bản đồ rất xuất sắc; một số bản đồ mà Đế chế sử dụng vẫn được phát triển bởi các nhà thám hiểm Bennet.

"Tôn giáo của họ được tinh chỉnh để phụ hợp với những chuyến tàu hàng tháng trời của họ. Thuyền trưởng cũng là mục sư, và không ai được phép chỉ huy trừ khi họ được đạo tạo về thần học."

"Có lẽ không có quá nhiều nổi loạn."

Sazed mỉm cười. "Nó là một tôn giáo rất ổn, Ngài Kelseir. Nó tập trung vào thám nhiệm và hiểu biết- đối với những người này, việc tạo ra bản đồ là một nghĩa vụ tôn kính. Họ tin rằng một khi tất cả thế giới đều được biết đến, được hiểu rõ và phân loại, con người cuối cùng cũng sẽ tìm được hòa bình và hòa hợp. Nhiều tôn giáo đã nói về chuyện này, nhưng ít người có thể làm được tốt như Bennet."

Kelseir cau mày, dựa vào tường bên cạnh rèm ban công. "Hòa bình và hòa hợp," anh chậm rãi nói. "Tôi thực sự không tìm kiếm cái này trong cả 2 cải, Saze.'

"Ah," Sazed nói.

Kelsier liếc lên, nhìn chằm chằm vào trần nhà. "Cậu có thể... nói với tôi về Valla lần nữa không?"

"Đương nhiên rồi," Sazed nói, kéo một cái ghế từ bên cạnh cái bàn làm việc của Kell và ngồi xuống. "Ngài muốn biết về điều gì của họ?"

Kelseir lắc đầu. "Tôi không chắc lắm, TÔi xin lỗi , Saze. Tâm trạng tối nay của tôi rất kỳ lạ."

"Tôi nghĩ ngài luôn có tâm trạng kì lạ," Sazed nói với một nụ cười nhẹ. "Tuy nhiên, ngài chọn một tôn giáo khá là thú vị để tìm hiểu. Valla tồn tại lâu hơn bất kì tồn giáo nào khi kể từ khi Chúa tể nắm quền. "

"Đó là lí do tại sao tôi lại hỏi nó. TÔi.. cần hiểu thứ gì có thể khiến họ cầm cự lâu như vậy, Saze. Thứ gì khiến họ tiếp tục chiến đấu?"

"TÔi nghĩ họ là những người kiên cường nhất. "

"Nhưng họ không hề có bất kì người lãnh đạo cả. Chúa tể đã tàn sát toàn bộ hội đồng tôn giáo Vallan như một phần trong cuộc chinh phục đầu tiên của gã."

"Ôh, họ có người lãnh đạo đó, Ngài Kelseir," Sazed nói. "Đúng là những người đó đã chết những dù sao thì cũng là người lãnh đạo."

"Một số người nói rằng sự tận tâm của họ thực sự vô nghĩa," Kelsier nói. "Các thủ lĩnh chết đi là sự mất mát rất lớn đáng lẽ ra nó phải khiến mấy người đó tan rã chứ, sao lại khiến họ càng quyết tâm thêm được."

Sazed lắc đầu. "Tôi nghĩ con người kiên cường hơn thế. Niềm tin của chúng ta thường mạnh mẽ nhất vào lúc đáng lẽ ra nó phải là yếu nhất. Đó là bản chất của hy vọng."

Kelseir gật đầu. 

"Ngài còn muốn nghe thêm gì về Valla không?"

"Không. Cảm ơn cậu Saze. Tôi chỉ cần được nhắc nhở rằng đã có người chiến đấu ngay cả khi vào những lúc vô vọng nahát."

Sazed gật đầu, đứng dậy. "Tôi nghĩ là tôi hiểu thưa ngài. Vậy chúc ngài ngủ ngon."

Kelseir lơ đãng gật đầu, để người Terris này rời đi.

Hầu hết các Terrismen đều không tệ như Rashek. Tuy nhiên, tôi có thể thấy rằng họ tin tưởng vào anh ấy, ở một mức độ àno đó. Đó là những người đàn ông đơn giản, không phải là triết gia hay học giả, và họ không hiểu rằng lời tiên tri của họ nói rằng Người anh hùng của Thời đại sẽ là một người ngoài tới. Họ chỉ nhìn thấy những gì Rashek chỉ bảo- rằng họ là những người có bề ngoài vượt trội, và nên 'thống trị' hơn là phục tùng/

Trước đam mê và hận thù như vậy, ngay cả một người tốt cũng có thể bị lừa dối.

30

Khi trở lại vũ trường của Venture, nó đã nhắc nhở cô ràng sự uy nghiêm thực sự là gì.

Cô đã đến thăm nhiều pháo đài tới nỗi cô bắt đầu trơ nên bớt nhạy cảm với vẻ đẹp lộng lẫy. Tuy nhiên, có điều gì đó đặc biệt ở Pháo đài Venture- điều mà những pháo đài kia luôn phấn đấu, nhưng chưa bao giờ đạt được. Cứ như thể Venture là cha mẹ, và những người khác là đứa trẻ được dạy dỗ tử tế. Tất cả các pháo đài đều rất đẹp, nhưng không thể phủ nhận cái này là đẹp nhất.

Hội tường Venture khổng lồ, được xếp dọc bởi một hàng cột đồ sộ ở mỗi bên, dường như còn hoành tráng hơn bình thường. Vin không thể quyết định được tại sao. Cô nghĩ về những điều đó khi đợi người hầu mang khăn choàng của cô đi. Những ánh đèn sân khấu bình thường chiếu sáng bên ngoài cửa kính máu, rải những mảnh ánh sáng vào căn phòng. Những chiếc bàn sạch sẽ bên dưới những chiếc mái vòm. Bàn của lãnh chúa, đặt trên một ban công nhỏ ở cuối hành lang, trông uy nghiêm hơn bao giờ hết.

Nó gần như... quá hoàn hảo, Vin thầm nghĩ, hơi càu mày. Mọi thứ dường như hơi cường điệu. Khăn trải bàn thậm chí còn trắng hơn và phẳng hơn bình thường. Đồng phục của người hầu có vẻ đặc biệt sắc sảo. Thay vì những người lính thông thường ở cửa, những thợ săn đứng trông có vẻ rất ấn tượng, nổ bật nhờ những chiếc khiên gỗ và không có áo giáp. Nhìn chung, căn phòng đã khiến sự hoàn hảo thường nhật của Venture được tăng thêm một bậc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro