Untitled Part 94

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Elend sao cậu có thể đọc sách vào lúc này?" Jastes hỏi.

Elend ngước lên khỏi cuốn sách. "Nó làm tớ bình tĩnh lại."

Jastes nhướn mày. Chàng trai Lekal trẻ tuổi này sốt ruột ngồi trên ghế, gõ gõ ngón tay lên vịn. Rèm cửa sổ được kéo lên, che đi ánh sáng từ chiếc đèn đọc sách của Elend, một phần cũng là để ngăn sương mù. Mặc dù Elend không bao giừo thừa nhận điều đó những màn sương cuộn xoáy luôn khiến anh có chút lo lắng. Những quý tộc không được phép sợ những thứ như vậy, nhưng điều đó không thay đổi được sự thật rằng màn sương dày đặc khủng khiếp không chỉ đơn giản là đáng sợ.

"Cha của cậu sẽ tái mặt khi cậu quay trở lại," Jastes lưu ý, gõ nhẹ vào tay vịn.

Elend nhún vai, mặc dù nhận xét này của cậu ấy khiến anh có chút lo lắng. Không phải vì cha anh, mà là vì những gì đã xảy ra tối nay. Rõ ràng là một số Dị nhân đã theo dõi cuộc gặp gỡ của Elend với bạn anh. Họ đã thu thập được những thông tin gì? Họ có biết về những cuốn sách mà anh đọc không?

May mắn thay một trong số họ đã ngã xuống, rơi thẳng vào màn trời. Sau đó là sự lo sợ và hỗn loạn- binh lính và người dự tiệc chạy loanh quanh trong trạng thái hoảng loạn. Ý nghĩ đầu tiên của Elend lại là về những cuốn sách- những cuốc sách nguy hiểm, những cuốn sách mà nếu thanh tra biết anh có, có thể khiến anh gặp rắc rối nghiêm trọng.

VÌ vậy, trong lúc bối rối, anh đã vứt tất cả vào một chiếc túi và đi theo Jastes xuống lối ra của pháo đài. Bắt một chiếc xe ngựa và lẻn ra khỏi khuôn viên pháo đài có lẽ là một hành động cực kì khó khăn nhưng nó lại dễ dàng tới mức nực cười. Với số lượng xe ngựa đang chạy trốn khỏi Venture, không ai dừng lại để nhận Elend đang ở trên xe ngựa với Jastes.

 Elend tự nhụ là mọi chuyện đã kết thúc. Mọi người sẽ nhận ra Gia tộc Venture không cố gắng tấn công họ và thực sự không có bất kỳ mối nguy hiểm nào. Chỉ là một số điệp viên đã bị bắt.

Anh nên trở về. Tuy nhiên, sự thuận lợi khi vắng mặt ở pháo đài là cho phép anh một lý do hoản hảo để điều tra một nhóm gián điếp khác. Và làn này, chính Elend đã cử họ đến.

Một tiếng gõ cửa bất ngờ khiến Jastes nhảy dựng lên, Elend đóng cuốn sách lại rồi mở cửa xe ngựa. Felt một trong những điệp viên trưởng của Gia tộc Venture, leo lên xe ngựa, gật đầu kính trọng với Elend, rồi đến Jastes.

"Có gì không?" Jastes hỏi.

Felt uyển chuyện ngồi xuống. "Tòa nhà này bên ngoài là một xưởng mộc thưa ngài. Một trong những người của tôi đã nghe nói về nơi này- nó được điều hành bởi một thở lạnh nghề, một thợ mộc skaa có kĩ năng không hề tầm thường."

Elend cau mày. "Tại sao quản gia Valette lại tới đó?"

"Tôi nghĩ là cửa hàng chỉ là bức bình phong, thưa ngài," Felt nói. "Chúng tôi đã qun sát nó kể từ khi người quản gia dẫn bọn tôi tới đi, như ngài đã yêu cầu. Tuy nhiên, chúng ta phải hết sức cẩn thật- có một số tổ canh gác ẩn trên mát và các tầng trên cùng của nó."

Elend cau mày. "Tôi nghĩ đó là một biện pháp rất kỳ lạ đối với một cửa hàng thủ công đơn giản."

Felt gật đầu. "Đó chưa phải là một nửa đâu thưa ngài. Chúng tôi đã tìm được cách gửi một người trong số chúng tôi vào trong đó- chúng tôi không nghĩ anh ta đã bị phát hiện- nhưng anh ta gặp khó khăn đáng kể khi nghe lén những gì xảy ra bên trong. Các cửa sổ được đóng lại và bịt kín để cản lại âm thanh."

Lại thêm một biện pháp kỳ quặc nữa, Elend nghĩ. "Cậu nghĩ đó nghĩa là gì?" anh hỏi Felt.

"Đó hẳn là một nơi ẩn náu của thế giới ngầm, thưa ngài." Felt nói. "Và còn rất xuất xuất sắc nữa. Nếu chúng ta không quan sát cẩn thận, và chắc chắn về những gì cần phải tìm kiếm, chúng ta sẽ không thể nảo nhận thấy các dấu hiệu. Tôi đoán những người bên trong- ngay cả người Terrismen- là thành viên của băng trộm skaa. Một nhóm vô cùng có tay nghề."

"Một băng trộm skaa?" Jastes hỏi. "Và Quý cô Valette cũng vậy á?"

"Khả năng cao thưa ngài." Felt nói.

Elend ngập ngừng. "Một... băng trộm skaa." anh nói sửng sốt. Tại sao họ lại cử một thành viên tới vũ hội? Cos lẽ để thực hiện một vụ lừa đảo nào đó?

"Thưa ngài?" Felt hỏi. "Ngài có muốn chúng tôi phá hủy nó không? CHúng tôi có đủ nhân lực để làm điều đó."

"Không," Elend nói. "Gọi người của anh về đi, và không được nói với anh về những gì anh đã thấy tối nay."

"Vâng thưa ngài," Felt nói, rời khỏi xe ngựa.

"Ôi chúa tể!" Jastes nói khi đóng cửa xe lại. "Không ngạc nhiên khi cô ấy chả giống một nữ quý tộc chú nào. Đó không phải là do cô ấy lớn lên ở nông thôn- cô ấy là một tên trộm."

Elend gật đầu, trầm tư, không biết nên nghĩ cái gì.

"Cậu nợ tớ một lời xin lỗi đó," Jastes nói. "Tớ đã nói đúng phải không?"

"Có thể," Elend nói. ''Nhưng.. theo một cách nào đó, cậu đã nói sai về cô ấy. CÔ ấy không cố gắng để điều tra tớ- cô ấy chỉ cố gắng ăn trộm thôi thôi."

"Vậy thì?"

"Tớ... cần suy nghĩ về điều này," Elend nói, đưa tay gõ để xe ngựa bắt đầu di chuyển. Anh ngồi lùi lại khi chiếc xe bắt đầu lăn bánh về Pháo đài Venture.

Valette không phải là người mà em ấy đã nói. Tuy nhiên, mình cũng đã chuẩn bị tinh thần cho tin tức này. Không chỉ vì lời nói của Jastes mà Velette cũng không phủ nhận lời buộc tội của Elend vào đêm nay. Nó đã quá rõ ràng; cô đã nói dối anh. Chơi một phần.

Lẽ ra anh nên tức giận. Anh nhận ra điều này, theo một cách hợp lí và một phần trong anh trong anh thấy đau vì bị phản bội. Nhưng kỳ lạ thay cảm xúc đầu tiên mà anh cảm thấy lại là nhẹ nhõm.

"Gì vậy?" Jastes hỏi, cau mày nhìn Elend.

Elend lắc đầu. "Cậu đã làm tớ lo lắng về vụ này nhiều ngày rồi đó Jastes. Tớ cảm thấy khó chịu tớ mức gần như không thể làm việc được- tất cả chỉ vì tớ nghĩ Valette kẻ kẻ phản bội."

"Nhưng sự thật là vậy mà. Elend, có lẽ là cô ấy đang cố gắng lừa đảo cậu!"

"Phải," Elend nói, "nhưng ít nhất cô ấy không phải là gián điệp của gia tộc khác. Đối mặt với tất cả âm mưu, chính trị và những chỗ dựa đang xảy ra gần đây, một việc đơn giản như ăn trộm khiến tớ có chút sảng khoái."

"nhưng..."

"Nó chỉ là tiền thôi Jastes."

"Tiền cũng là một thứ quan trọng với chúng ta đó Elend."

"Không quan trọng bằng Valette. Cô gái tội nghiệp ấy... suốt thời gain qua, cô ấy hẳn cũng rất lo lắng về trò lừa đảo đã kéo tớ vào!"

Jastes chết lặng rồi cuối cùng anh lắc đầu. "Elend, chỉ có cậu mới cảm thấy nhẹ nhõm khi phát hiện có người đang cố trộm đồ của mình thôi. Có cần tớ phải nhắc lại là cô gái đó đã nói dối cậu suốt thời gian qua không? Có thể cậu càng ngày càng gắn bó với cô ấy nhưng tớ nghi nghờ tình cảm đó không phải là thật lòng."

"Cậu có thể đúng," Elend thừa nhận. "Nhưng... tớ không biết Jastes. Tớ cảm giác như thể tớ hiểu cô ấy. Cảm xúc của cô ấy... chúng giường như quá trận thật, thực lòng mà nói, để giả mạo."

"Đáng ngờ," Jastes nói.

Elend lắc đầu. " Chúng ta chưa có đủ thông tin để phán xét cô ấy. Felt nghĩ cô ấy là tên trộm, nhưng chắc chắn phải có lý do mà một nhóm như thế lại gửi cô ấy tới vũ hội. Có lẽ cô ấy chỉ là đang cần thông tin. HOặc có thể là cô ấy là một tên trộm- nhưng không có ý định ăn cướp của tớ. Cô ấy đã dành rất nhiều thời gian để hòa nhập với các quý tộc khác- tại sao cô ấy lại không làm vậy với mục tiêu của mình. Trên thực tế, cô ấy dành tương đối ít thời gian với tớ và cô ấy chưa bao giờ nài nì đòi tớ quà."

Anh ngập ngừng- tưởng tượng cuộc gặp gỡ Valette của anh như một sự tình cờ thú vị, một sự kiện đã tạo ra bước ngoặt khủng khiếp trong cuộc đời của cả hai. Anh mỉm cười, rồi lắc đầu."Không, Jastes. Có nhiều thứ mà chúng ta chưa thể biết rõ được. CÓ điều gì về cô ấy mà nó vẫn chưa đúng lắm."

"Tớ ... nghĩ là vậy ,EL." Jastes cau mày nói.

Elend đứng dậy, một ý nghĩ đợt nhiên đến với anh- một suy nghĩ khiến cho những suy đoán của anh về động cơ của Valette trở nên phai mờ đi. "Jastes, cô ấy là skaa."

"Và sao?"

"Và cô ấy đã lừa tớ- lừa cả hai chúng ta. Cô ấy đóng vai một quý tộc gần như hoàn hảo." 

"Một quý tộc không có kinh nghiệm thì đúng hơn."

"Tớ đã có một tên trộm skaa thực sự đi cùng mình!" Elend nói. "Hãy nghĩ đến những câu hỏi mà tớ đã hỏi cô ấy."

"Câu hỏi? Câu hỏi loại gì?"

"Câu hỏi về skaa," Elend nói. "Đó không phải là vấn đề. Jastes, cô ấy đã lừa được chúng ta. Nếu chúng ta không thể phân biệt được sự khác biệt giữa skaa và quý tộc, điều đó có nghĩa là skaa không thể khác biệt với chúng ta quá nhiều. Và nếu họ không khác chúng ta như vậy, thì chúng ta làm gì có quyền đối xử với họ như vậy?"

Jastes nhún vai. "Elend tớ không nghĩ là cậu đang nhìn nhận vấn đề này theo gốc đọ đó. Chúng ta đang ở giữa một cuộc chiến gia tộc đó."

Elend lơ đãng gật đầu. Mình thực sự đã rất quá đáng với cô ấy. Quá đáng?

Anh muốn cô ấy tin, hoàn toạn và trọn vẹn rằng anh không muốn dính líu tới cô nữa. Một phần trong đó là sự thật, vì những lo lắng của anh đã chứng minh cô ấy không đáng tin cậy. Và cô ấy không thể như vậy, không phải vào lúc này. Dù thế nào đi nữa, anh cũng muốn cô rời khỏi thành phố. Anh đã nghĩ rằng điều tốt nhất nên làm là cắt đứt mối quan hệ cho đến khi cuộc đại chiến kết thúc.

Nưng, giả sự rằng em ấy không thực sự là một quý tộc, chẳng có lý do nào để em ấy rời đi cả.

"Elend?" Jastes hỏi. "Cậu có đang để ý tới tớ không đấy?"

Elend ngước lên. "TỚ nghĩ tớ đã làm sai vài chuyện tôi snay. Tớ muốn Valette rời khỏi Luthadel. Nhưng giờ tớ nghĩ tớ đã tổn thương cô ấy chẳng vì lí do gì cả."

"Trời ơi, bố tổ cậu Elend!" Jastes nói. "Các DỊ nhân đã lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng ta tối nay đó. Cậu có nhận ra điều gì có thể xảy ra không? ĐIều gì xảy ra nếu họ quyết định giết chúng ta thay vì theo dõi chúng ta?"

"À, đúng rổi cậu nói phải." Elend gật đầu lơ đãng. "Tốt nhất là Valette nên rời khỏi đây. Bất cứ ai cũng sẽ gặp nguy hiểm trong khoảng thời gian sắp tới."

"Jastes đứng hình, anh đang cực cực cáu bẩn, rồi cuối cùng anh bật cười. "Cậu hết cứu rồi."

"Tớ luôn cố hết sức. Nhưng nghiêm túc mà nói lo lắng chẳng có tác dụng gì cả. Các điệp viên đã bỏ mình và có thể là đang bị đuổi- hoặc bị bắt- trong lúc hỗn loạn. Bây giờ chúng ta biết một số bí mật mà Valette đang che giấu, vì vậy chúng ta cũng đã tiến được một bước. QUả là một đêm làm việc xuất sắc!"

"Đó là một cách nhìn lạc quan, tớ đoán vậy..."

"Một lần nữa tớ nói tớ sẽ cố hết sức," DÙ vậy anh vẫn cảm thấy thoải mái hơn khi họ quay lại Pháo đài Venture. Có lẽ thật liều lĩnh khi lẻn khỏi cung điện trước khi nghe được chi tiết những gì đã xảy ra, nhưng Elend thực sự đã không suy nghĩ cẩn thận vào thời điểm đó. Bên cạnh đó, anh đã dàn xếp trước với Felt, và sự hỗn loạn đã tạo ra một cơ hội hoàn hảo để trốn thoát.

Xe ngựa từ từ kéo tới công Venture. "Cậu nên đi đi," Elend nói, bước ra khỏi cửa xe. "Cầm lấy đống sách nhé."

Jastes gật đầu, cầm lấy bao tải rồi chào tạm biệt Elend khi anh đóng cửa. Elend đợi khi cô xe lăn bánh khỏi cổng sau đó anh quay người và tiến về pháo đài, những người canh cổng ngạc nhiên để anh đi qua một cách dễ dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro