Untitled Part 95

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu vực sân vườn vẫn rực sáng đèn. Lính canh đã đợi anh ở phía trước pháo đài, và mọt nhóm trong số họ lao ra màn sương để gặp anh. Và bao quanh anh.

"Thưa ngài, cha của ngài-"

"Ờ," ELend ngắt lời thở dài. "Tôi cho là mình sẽ bị bắt tới chỗ của ổng ngay lập tức."

"Vâng thưa ngài."

"Vậy dẫn đường đi, đội trưởng."

Họ bước vào lối vào của lãnh chúa bên hông tòa kiến trúc. Lãnh chúa Straff Venture đứng trong phòng làm việc, nói chuyện với một nhóm sĩ quan bảo vệ. Elend có thể nhận ra những người lính bị mắng mỏ nặng nề, thậm chí là bị dọa đánh đập từ khuôn mặt tái mét của họ. Họ là quý tộc, nên Venture không thể xử tử họ, nhưng tông ta lại rất thích những hình thức kỷ luật khá tàn bạo.

Lãnh chúa Venture xua đuổi binh lính bằng một cử chỉ sắc lạnh, rồi quay sang Elend với ánh mắt thù địch. Elend cau mày nhìn người lính rời đi. Mọi thứ dường như hơi.. căng thẳng.

"Làm sao?" Venture Straff hỏi.

"Làm sao cái gì?"

"Con đã ở đâu?"

"Ồ, con đã rời đi."

Lãnh chúa Venture thở dài. "Tốt lắm. Hãy tự gây nguy hiểm cho mình nếu con muốn, chàng trai trẻ. Theo một cách nào đó, thật tệ khi Mistborn không bắt được cậu- lẽ ra họ có thể giúp tôi giải thoát khỏi nỗi thất vọng của mình."

"Mistborn?" Elend cau mày hỏi. "Mistborn gì?"

"Người mà đã lên kế hoạch giết cậu đó," Venture Straff bật lên.

Elend giật mình chớp mắt. "Vậy... không phải họ chỉ là đang điều tra thôi à?"

"Ôh, không," Venture nói, mỉm cười có phần xấu xa. "Cả một đội ám sát, được cử đến để săn lùng cậu và đám bạn của cậu đó."

Ôi Chúa tể! Elend thầm nghĩ, nhận ra mình đã ngu dốt như nào khi quyết định đi ra ngoài. Mình không nghĩ là đại chiến gia tộc cao trào nhanh như vậy! Ít nhất là không phải đối với mình..

"Sao mà chúng ta biết đó là Mistborn vậy?" Elend hỏi, thu thập thông tin.

"Binh lính của chúng ta đã thành công giết cô ta," Straff nói. "Khi cô ta cố gắng chạy trốn."

Elend cau mày. "Một Mistborn được huấn luyện á? Bị giết bởi binh lính thông thường?"

"Cung thủ," Lãnh chúa Venture nói. "Chắc chắn là họ đã bất ngờ tấn công cô ấy."

"Và người rơi xuống cửa sổ mái của con là ai?" Elend hỏi tiếp.

"Đã chết," Straff nói. "Gãy cổ."

Elend cau mày. Người đó vẫn còn sống khi chúng ta chạy trốn. Ông đang giấu cái gì vậy? "Người Mistborn đó. Có ai biết là ai không?"

"Tôi cũng đang định nói," Straff nói, ngồi vào ghế, không thèm nhìn lên. "Đó là Shan Elariel."

Elend cứng người vì sốc. Shan? Anh chết lặng nghĩ. Họ đã đính hôn và cô thậm chí còn chưa bao giờ đề cập mình là một DỊ nhân. Điều đó có nghĩa là...

Cô ta đã chuẩn bị từ rất lâu. Có lẽ Gia tộc Elariel đã lên kế hoạch giết Elend khi cháu của Elariel được sinh ra kế thừa tước vị.

Cậu đã đúng, Jastes. Tớ không thể né tránh chính trị chỉ bằng cách phớt lờ nó. Tớ đã là một phần của nó lâu hơn tớ nghĩ.

Cha của anh hẳn là đang rất hài lòng. Một thành viên cao cấp của gia tộc Elariel chết tại khu vực Venture sau khi cố gắng ám sát Elend... Với chiến thắng như vậy, Lãnh chúa Venture sẽ được thả lỏng một chút trong nhiều ngày.

Elend thở dài. "Vậy chúng ta có bắt sống được bất kì tên sát thủ nào không?"

Straff lắc đầu. "Một tên rơi xuống sân vườn khi hắ ta cố gắng chạy thoát. Hắn ta đã thoát được- hắn ta có lẽ cũng là một Mistborn. Chúng ta tìm được một tên đã chết khác trên mái nhà, nhưng chúng ta không chắc đó có phải là chung với đám sát thủ hay không." Ông ngập ngừng.

"Gì vậy?" Elend hỏi lại, cố gắng đọc chút lo lắng trong mắt của cha anh.

"Không có gì,"Straff nói xua tay phủ nhận. "Một số lính canh bảo rằng có một Mistborn thứ 3, chiến đấu với 2 người còn lại, nhưng ta nghi ngờ cái thông báo đó- đó không phải là người của chúng ta."

Elend ngập ngừng. Một Mistborn thứ 3. Chiến đấu với 2 người còn lại... "Có lẽ ai đó đã phát hiện vụ ám sát và cố gắng ngăn cản nó."

Straff khịt mũi. "Tại sao Mistborn của một gia tộc nào đó lại muốn bảo vệ cậu?"

"Có lẽ họ chỉ muốn ngăn cản việc một chàng trai ngây thơ bị tàn sát."

Straff lắc đầu, bật cười. "Cậu đúng là một thằng ngu. Cậu yếu nó mà đúng không?"

Elend đỏ mặt, rồi quay người đi. Có vẻ như Straff không muốn nói thêm gì nữa, và Elend rời đi. Anh chưa thể quay trở lại phòng của mình, khi mà cửa sổ bị vỡ và có đống lính canh, vì vậy anh tiến tới phòng ngủ cho khách, gọi một nhóm thợ săn quan sát bên ngoài cửa và ban công- để đề phòng.

Anh chuẩn bị đi ngủ, suy nghĩ về cuộc trò chuyện. Cha của anh có lẽ đã đúng về Mistborn thứ 3. Cái đó thậm chí còn không đáng để suy nghĩ đến.

Nhưng... mọi thứ lẽ ra nên như vậy. Có thể nó là như vậy.

Có rất nhiều thứ Elend muốn anh có thể làm. Nhưng, cha của anh rất khỏe mạnh và còn trẻ đối với một lãnh chúa quyền lực. Phải mất vài thập kỉ trước khi Elend kế thừa tước hiệu, giả sử anh sống lâu được như vậy. Anh ước mình có thể đến gặp Valette, nói chuyện với cô, giải thích sự thất vọng của mình. Cô sẽ hiểu anh đang nghĩ gì; vì lí do nào đó mà dường như cô hiểu anh nhiều hơn người khác.

Và, cô ấy là skaa! Anh không thể ngừng suy nghĩ về cô. Anh có quá nhiều câu hỏi, và quá nhiều thứ muốn biết về cô.

Sau đó, anh vừa nghĩ vừa leo lên giường. Hiện tại, hãy tập trung vào bảo vệ gia tộc trước. Những lời anh nói với Valette trước đó không hề sai- anh cần đảm bảo gia tộc của mình vẫn còn sau cuộc chiến gia tộc.

Sau đó... chà, có lẽ sẽ tìm cách để giải quyết những lời dối trá và lừa đảo.

Mặc dù nhiều Terrismen bày tỏ sự phẫn nộ với Khlennium nhưng trong đó cũng ẩn chứa ghen tị. TÔi đã nghe những người vận chuyển nói về thánh đường Khlenni với những cửa kính màu tuyệt đẹp và những đại sảnh rộng lớn. Họ cũng có vẻ rất thích thời trang của chúng tôi- hồi còn ở thành phố, tôi đã thấy rất nhiều người Terris trẻ tuổi đã đổi những lông và da thú của họ để lấy những bộ vest chỉnh tề dành cho quý ông.

32

Cách cửa hàng của Clubs 2 con phố, có một tòa nhà có chiều cao khác so với những tòa nhà xung quanh. Vin nghĩ đó là một dạng chung cư nào đó- một nơi dành cho các gia đình skaa. Nhưng cô chưa bao giờ vào trong đó.

Cô ném một đồng xu, rồi bắn mình dọc theo tòa nhà 6 tầng này. Cô nhẹ nhàng đáp xuống sân thượng, khiến một bóng hình đang bò trong bóng tối ngạc nhiên bật dậy.

"Là tớ đây," VIn thì thầm, lẵng lẽ lẻn vào mái dốc.

Spook mỉm cười với cô trong đêm. Là Tineye xuất sắc nhất của băng, cậu thường đảm nhận những vị trí quan sát trọng yếu nhất. Gần đây, đó là những buổi tối sớm. Đó là thời điểm xung đột giữa các Đại gia tộc có nhiều khả năng chuyển sang tấn công trực diện/

"Họ vẫn tiếp tục làm chuyện đó à?" Vin khẽ hỏi, bùng cháy thiếc, quét qua thình phố. Một làn sương mù rực rỡ tỏa sáng ở phía xa, tạo cho màn sương một sự phát quang kì lạ.

Spook gật đầu, chỉ về phía ánh sáng. "Pháo đài Hasting. Binh lính Elariel với cuộc tấn công tối nay."

VIn gật đầu. Sự tàn phá của Pháo đài Hasting đã được dự đoán từ lâu- nó đã hứng chịu mấy chục cuộc đột kích từ những gia tộc khác nhau tuần trước. Đồng minh đã rút lui, tài chính suy sụp, việc nó sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian.

Kì lạ thay không một gia tộc nào lại tấn công vào ban ngày. Có một bầu không khí giả tạo được ngầm hiểu trong cuộc chiến, như thể giới quý tộc thừa nhận sự thống trị của Lãnh chúa, và không muốn ông ấy khó chịu bằng việc tấn công vào ban ngày. Tất cả đều được tiến hành vào ban đêm, bên dưới màn sương mù.

"Đó là mong muốn của chuyện này." Spook nói.

VIn ngập ngừng. "Uh, Spook. Cậu có thể cố gắng... nói chuyện một cách bình thường không?"

Spook hất đầu về phía công trình tối tăm ở phía xa. "Chúa tể. Giống như ông ta thích đánh nhau."

Vin gật đầu. Kelseir đã đúng. Không có quá nhiều hành động phản đối của Bộ hay từ cung điện về cuộc chiến giữa các gia tộc và Garrison đang dành thời gian để quay trở lại Luthadel. Chúa tẻ đã lường trước chiến tranh gia tộc- và có ý định để nó diễn ra theo đúng quy luật. GIống như một đám cháy rừng, bị mặc mặc để bùng cháy và làm mới cho một cánh đồng.

Ngoài trừ lần này, khi ngọt nửa chợp tắt, một vụ cháy khác lại bùng lên- cuộc tấn công của Kelseir vào thành phố.

Giả sử rằng Marsh có thể tìm được cách ngăn chặn Điều tra viên thép. Giả sử chúng ta có thể chiếm được cung điện. Đương nhiên, và giả sử Kelseir có thể tìm được cách giải quyết với Chúa tể..

Vin lắc đầu. Cô không muốn nghĩ điều gì xấu về Kelseir, nhưng cô không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như nào. Garrison vẫn chưa quay trở lại, nhưng có thông tin nói rằng chúng sắp rồi, có lẽ chỉ trong một hoặc hai tuần nữa. MỘt vài gia tộc đã sụp đổ, nhưng dường như không khí hỗn loạn vẫn chưa đạt được tới ý muốn của Kelseir. Đế chế cũng đang căng thẳng, nhưng cô không nghĩ nó sẽ sụp đổ.

Tuy nhiên, có lẽ đó không phải là vấn đề. Thành viên đã thực hiện những chuyện đáng kinh ngạc khi có thể xúc giục đại chiến gia tộc; 3 Đại gia tộc đã không còn nữa và phần còn lại đã trở nên cực kì suy yếu. Phải mất hàng thập kỉ quý tộc mới có thể khôi phục được sau cuộc chiến tranh của họ.

Chúng ta đã làm rất tốt, Vin nhủ trong lòng. Ngay cả khi chúng ta không tấn công cung điện - hoặc là nếu cuộc tấn công thất đại- chúng ta đã làm được thứ gì đó cực kì tuyệt vời.

Với thông tin tình báo của Marsh về Bộ và bản dịch nhật ký của Sazed, quân nổi loạn sẽ có những thông tin mới và hữu ích trong những cuộc chiến trong tương lai. Đó không phải là điều mà Kelseir mong đợi; đó không phải là sụ sụp đổ hoàn toàn của Đế chế. Tuy nhiên, đó là một chiến thắng quan trọng- một chiến thắng mà skaa có thể làm điểm từa trong suốt hàng ngàn năm.

Và, với sự ngạc nhiên đầu tiên, VIn nhận ra rằng cô cảm thấy tự hào khi là một phần của nó. Có lẽ, trong tương lai, cô ấy cũng có thể giúp sức tạo ra một cuộc nổi dậy thực sự- một cuộc nổi dậy ở một nơi mà skaa chưa bị đánh bại hoàn toàn.

Nếu nơi đó tồn tại... Vin bắt đầu hiểu rằng không chỉ Luthadel và các trạm Xoa dịu của nó mới khiến skaa trở nên thuần phục. Đó là tất cả mọi thứ- những thanh tra, công việc liền tục trên cánh đồng và nhà máy, tinh thầm được dồn nén sau hàng ngàn năm áp bức. Có lí do vì sao mà lực lượng các cuộc nổi loạn skaa luôn rất nhỏ. Mọi người đều biết- hoặc nghĩ họ biết- rằng không có cuộc chiến nào có thể chống lại Đế chế.

Ngay cả VIn-  người tự cho mình là tên trộm ' đuọc giải phóng' - cũng nghĩ như vậy. Kelseir phải dùng đến nhiều kế hoạch điên rồ và kinh người mới có thể thuyết phục cô một chút. Có lẽ đó là lý do tại sao chú ấy lại đặt mục tiêu cao cả như vậy cho băng nhóm- chú ấy biết rằng chỉ có điều gì đó đầy thách thức mới có thể khiến họ nhận ra, theo một cách kì lạ, rằng họ có thể kháng cự."

Spook liếc nhìn cô. Sự hiện diện của cô khiến cậu có chút không thoải mái.

"Spook," Vin nói, "cậu biết là tớ đã chia tay với Elend rồi nhỉ."

Spook gật đầu, có chút vui lên.

"Nhưng," Vin tiếc nuối nói. "Tớ xin lôi. Tớ vẫn còn yêu anh đấy, Spook. Đó là sự thật."

Anh nhìn xuống, hụt hơi.

"Không phải do cậu," VIn nói. "Thực sự là không phải vậy...chỉ là, hừm, cậu không thể chọn người mình sẽ yêu được. Tin tớ đi, có một vài người tớ thực sự không muốn yêu họ chút nào. Họ không xứng với nó."

Spook gật đầu. "Tớ hiểu."

"Tớ vẫn giữ cái khăn tay được chứ?"

Cậu nhún vai.

"Cảm ơn cậu. Nó rất có ý nghĩa với tớ đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro