Chap 32: 10 Đại gia tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy nhiên, Kelsier không cho phép cô rút lui. Vin ngồi xổm ngay bên ngoài DInh thự Renoux, dưỡng sức một chút. Ánh mắt e ngại nhìn về bóng đèn.

Nhóc phải học cách để làm được chuyện này, VIn, Kelsier luôn nói với cô như vậy. Nhóc là một Dị nhân rất tài năng, nhưng nhóc cũng cần phải luyện tập Thép- đẩy hơn để đối đầu với giới quý tộc. Cho đến khi nào nhóc có thể tự do tham gia các bữa tiệc thượng lưu như cách đi lại trong sương mù, nhóc sẽ luôn gặp bất lợi.

Thở dài, Vin đứng dậy, cởi áo choàng và cất đi để lần sau sử dụng. Sau đó cô bước lên bậc thang và tiến vào tòa nhà. Khi cô hỏi về Sazed, những người hầu dẫn cô đến nhà bếp, vi vậy cô tiến vào khu vực kín, khuất của dinh thự vốn là nơi dành cho người hầu. 

Ngay cả những khu vực này của tòa nhà cũng luôn được giữ sạch sẽ. Vin bắt đầu hiểu tại sao kẻ mạo danh có thể đóng vai Renoux xuất sắc như vậy: Hắn ta như thể bị ám ảnh cưỡng chế. Cho dù ông ta không cần giả trân cũng chẳng khiến người ta nghi ngờ.

Nhưng, hẳn là ông ta cũng có khuyết điểm nào đó. Trở lại cuộc lại hai tháng trước, Kelseir nói rằng Renoux không thể qua mặt được Điều Tra viên. Có lẽ chúng có thể cảm nhận được điều gì đó trong cảm xúc của ông ấy, tại sao nhỉ?

Đó chỉ là mẩu thông tin nhỏ, nhưng Vin không hề quên nó. Mặc dù Kelsier luôn trung thực và đáng tin cậy, nhưng chú ấy vẫn luôn có bí mật. Mọi người đều có.

Đúng là, Sazed đang ở trong nhà bếp. Anh ấy đứng cạnh một người hầu trung niên. Cô ấy khá cao đối với skaa phụ nữ- mặc dù khi đứng cạnh Sazed khiến cô trông tương đối nhỏ bé. Vin nhận ra cô là nhân viên của dinh thự; Cosahn là tên của cổ. Vin đã cố gắng ghi nhớ tên của tất cả các nhân viên ở chỗ này, dù chỉ là đề theo dõi họ.

Sazed nhìn về phía VIn khi cô bước vào. "Ah, tiểu thư Vin. Cô về khá đúng lúc." Anh đưa tay về phía đồng nghiệp của mình. "Đây là Cosahn."

Cosahn nhìn VIn vởi ánh mắt kiểu cô gái này có thể làm được cái gì đây. Vin đã ở trong sương mù một lúc lâu, ở đó mọi người không thì soi mói cô như này.

"Tôi nghĩ là nhìn vậy là đủ rồi." Sazed lên tiếng.

"Có lẽ vậy," Cosahn tiếp tục nói. "Nhưng tôi không thể tạo ra kì tích được, Ngài Vath," 

Sazed gật đầu. "Vaht" hẳn là tên chính thức của người quản lí Terris này. Không giống skaa, cũng giả giống quý tộc, Người Terris có một đóng một vai trò rất kỳ lạ trong xã hội.

Vin cũng nhìn bọn họ với vẻ nghi ngờ.

"Tóc của cô, tiểu thư," Sazed nói với giọng bình tĩnh. "Cosahn sẽ giúp cô làm tóc."

"OHH," Vin đáp lại rồi tiến tới. Tóc của cô có chút dài so với thẩm mĩ của mình- mặc dù cô có chút nghi ngờ Sazed sẽ để cô cắt tóc ngắn giống như mấy đứa con trai khác.

Cosahn vẫy tay chỉ vào một chiếc ghế, và VIn miễn cưỡng ngồi xuống. Cô cảm thấy thật khó chịu khi phải ngoan ngoãn ngồi yên khi ai đó đang cầm kéo ngoe nguẩy trên đầu cô, nhưng đó là chuyện không thể tránh khỏi.

Sau một lúc cô múa tay trên đầu của Vin, "tisk" khẽ vang lên, Coshan bắt đầu tỉa tóc. "Mái tóc này thật đẹp," cô nói như thể tự nói với chính mình,"Dày, có màu đen tuyển rất đẹp. Thật là tội nghiệp khi nó chả được chăm sóc tí nào, Ngài Vaht. Nhiều phụ nữ trong giới thượng lưu có thể chết để có được mái tóc như này- nó vừa đủ đề không quá bồng bềnh, cũng đủ thẳng để dễ dàng tinh chỉnh."

Sazed mỉm cười." Vậy thì chúng ta sẽ phải chăm sóc nó tốt hơn trong tương lai thôi,"

Cosahn tiếp tục việc của mình, thầm gật đầu. Cuối cùng, Sazed bước tới và ngồi xuống trước mặt Vin vài bước chân

"Kelsier chưa về đúng không, tôi đoán vậy?" VIn lên tiếng hỏi.

Sazed lắc đầu, và Vin thờ dài. Kelsier không nghĩ cô đã luyện tập đủ để có thể gia nhập các phi vụ ăn cắp ban đêm của anh ấy, rất nhiều phi vụ được thực hiện ngay sau khi anh luyện tập với Vin. Trong hai tháng qua, Kelsier đã đột nhập vào dinh thự của hàng chục quý tộc khác nhau, cả ở Luthadel và Fellise. Anh thay đổi hóa trang và động cơ của mình mỗi phi vụ, cố gắng khuấy động bầu không khí giữa các Đại Gia Tộc.

 "Cái gì?" Vin lên tiếng hỏi, nhìn Sazed, người đang cẩn thận quan sát cô.

Người quản lí Terris khẽ gật đầu với sự tôn trọng. "Tôi đang suy nghĩ liệu quý cô đã sẵn sàng để nghe một lời đề nghị khác không."

Vin thờ dài, đảo mắt. "Tôi ổn." Có vẻ mình không làm được chuyện gì khác ngoài ngồi ở đây.

"Tôi nghĩ tôi đã tìm được tôn giáo hoàn hảo cho cô," Sazed nói, khuôn mặt luôn nghiêm khắc của anh ấy lộ ra một chút háo hức."Nó được gọi là 'Trelagism', theo tên thần Trell. Trell được tôn thờ bởi một nhóm gọi là Nelazan, một dân tộc sống ở vùng phía bắc xa xôi. Ở vùng đất của họ, chu kỳ ngày đem rất kỳ quặc. Trong một vài tháng trong năm, cả khu vực gần như bị màn đêm nhấn chìm. Tuy nhiên, vào mùa hè, bầu trời chỉ tối trong vài giờ mỗi lần.

"Người Nelazan tin rằng không gian đẹp đẽ hơn trong đêm tối, và ánh sáng ban ngày rất chi là khó chịu. Họ cho rằng những ngôi sao là Hàng ngàn Đôi mắt của Trell đang theo dõi họ. Mặt trời là một con mắt, lộ ra sự ghen tị của anh tra Trell, Nalt. Bởi vì Nalt chỉ có một mắt nên anh ta đã khiến nó bùng choáy, sáng rực để có thể vượt mặt em trai mình. Tuy nhiên, Nelazan không thích điều đó lắm, và hộ thích tôn thờ Trell khiên tốn hơn, người luôn theo dõi họ ngay cả khi Nalt che khuất bầu trời."

Sazed rơi vào im lặng. Vin không biết nên đáp lại điều gì, vì vậy cô không nói điều gì cả, 

"Đó thực sự là một tín ngưỡng rất tuyệt vời thưa Cô." Sazed tiếp tục. "Rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất mạnh mẽ. Người Nelezan không phải là dân tộc tiên tiến, nhưng họ điều là nhừng người kiên trì. Họ đã vẽ lại bầu trời đêm, chỉ điểm và chấm từng ngôi sao lớn. Phương cách của họ rất phù hợp với cô- đặc biệt là sở thích màn đêm của họ. Tôi có thể kể cho cô nhiều hơn nếu cô muốn."

Vin lắc đầu." Không cần đâu. Sazed." 

"Không phù hợp với cô à?" VIn đáp lại, khẽ nhăn mày." Ah, chà. Tôi sẽ cần nhắc thêm về nó. Cảm ơn cô, Tiểu thư- tôi nghĩ cô đã rất kiên nhẫn với tôi."

"Suy ngẫm thêm về nó?" Vin hỏi tiếp. "Đây là tôn giáo thứ năm mà anh cố gắng thuyết phục thôi gia nhập rồi đó, Saze. Có thể có bao nhiêu vậy?"

"Năm trăm và sáu mới hai." Sazed tiếp tục núi. "Hoặc là,Ít nhất, đó là những đức tin mà tôi biết. Có khả năng là nhưng nó cũng là điều không may mắn, có những người đã rời khỏi thế giới mà không để lại di sản gì cho người của tôi thu thập."

Vin ngập ngừng. "Anh đã ghi nhớ toàn bộ các tôn giáo này?"

"Càng nhiều càng tốt?" Sazed nói tiếp ."Các tín đồ, đức tin của họ, thần thoại của họ. Chúng đều có rất nhiều điểm giống nhau- sự đấu tranh hoặc quan điểm giáo phái."

"Kể cả như vậy, làm thế nào mà anh nhớ hết được chúng vậy?"

"Tôi có.. phương pháp." Sazed đáp lại.

" Nhưng, vấn đề là gì?"

Sazed nhăn mặt. "Tôi nghĩ câu trả lời phải rõ ràng. Con người đều có giá trị của riêng mình, Tiểu thư Vin- và vì vậy- niềm tin của họ cũng như vậy. Kể từ khi Thăng Hoa một ngàn năm trước, rất nhiều đức tin đã biến mất. Bộ Thép đã nghiêm cấm tôn thơ bất kỳ ai ngoại trừ Chúa tể, và các Điều Tra Viên luôn siêng năng tiêu diệt hàng trăm tôn giáo. Nếu ai đó không nhớ đến họ thì họ sẽ biến mất."

"Ý của anh là," Vin nói với vẻ hoài nghi, "anh đang cố gắng khiến tôi tin vào những tôn giáo đã chết dần hàng nghìn năm á?"

Sazed gật đầu.

Những người có quan hệ đến Kelseir đều điên hết à?

"Đế Chế Cuối Cùng  không thể tồn tại mãi mãi," Sazed lặng lẽ nói. "Tôi không biết liệu Ngài Kelseir có phải là người sẽ kết thúc nó hay không, nhưng sẽ có hồi kết. Và khi nó không còn nữa- khi mà Bộ Thép không còn nắm quyền- con người sẽ mong muốn quay tin ngưỡng những đức tin của ông cha mình. Vào ngày đó họ sẽ tìm đến những Người canh giữ, và vào những mây mù lịch sử sẽ bị sóng cuộn cuốn phăng đi."

"Người canh giữ?" Vin tiếp tục hỏi khi Cosahn di chuyển xung quanh để làm tóc cho cô. "Vẫn còn nhiều người giống như anh à?"

"Không nhiều lắm." Sazed tiếp tục nói. "Nhưng chỉ một ít. Đủ để truyền lại lịch sử sang thế hệ tiếp theo."

Vin đăm chiêu suy nghĩ, cố gắng không vặn người khi Cosahn đang làm tóc. Người phụ nữ này hẳn là đang rất tập trung- khi Reen cắt tọc cho Vin, anh ấy đã hoàn thành chỉ sau một vài đường.

"Chúng ta ôn lại các bài học trong lúc chờ đợi nhé, Tiểu thư VIn?" Sazed lên tiếng hỏi.

Vin nhìn người đàn ông Terris này, và anh mỉm cười. Anh biết răng đã nắm thóp được cô; cô không thể té đi, hay là ngồi bên cửa sổ nhìn ngắm vào sương mù. Tất cả những gì cô có thể làm là ngồi yên và lắng nghe."Thôi được rồi."

"Cô có thể đọc tên 10 Đại Gia Tộc của Luthadel dựa trên sức mạnh không?"

"Venture, Hasting, Elariel, Tekiel, Lekal, Erikeller, Eriekell, Haught, Urbain và Buvidas."

"Tốt lắm," Sazed nói tiếp ."Và cô là?"

"Tôi là Quý cô Valette Renoux, cháu họ của Lãnh chúa Teven Renoux, ngưởi sở hữu dinh thự này. Cha mẹ tôi- Lãnh chúa Hadren và Quý bà Fellette Renoux- sống ở Chakath, một thành phố ở Miền Tây. Xuất khẩu chính, len. Gia đình của tôi buôn bán thuốc nhuộm, đặc biệt là thuốc nhộm màu đỏ hống, từ những con ốc bản địa thường được thấy tìm ở đó, và màu vàng của đồng ruộng, được làm từ vỏ cây. Là một phần của thỏa thuận thương mại với người họ hàng xa của mình, cha mẹ tôi đã gửi tôi đến Luthaldel để tôi có thể tham gia các vào các buổi gặp mặt."

Sazed gật đầu. "Và cô cảm thấy như nào về cơ hội này?'

"Tôi ngạc nhiên và hơi choáng ngợp," Vin nói tiếp." Mọi người sẽ để ý đến tôi chỉ vì họ muốn nịnh nọt Lãnh Chúa Renoux. Bởi vì tôi không quen với cách thức của các buổi gặp mặt nên tôi sẽ cảm thấy hãnh diện bởi vì sự chú ý của họ. Tôi sẽ hòa nhập vào các buổi gặp mặt, nhưng tôi sẽ giữ im lặng và tránh xa rắc rối."

"Khả năng ghi nhớ của cô thật đáng kinh ngạc, Tiểu thư," Sazed nói tiếp. "Người phục vụ khiên tốn tôi đây tự hiểu cô có thể học được bao nhiêu nếu thật sự tập trung, thay vì cố gắng né mấy bài học như né tà như này."

Vin nhìn anh ấy. "Có phải tất cả những 'người phục vụ khiên tốn' Terris đều nói nhiều với chủ nhân của hộ như anh không?"

"Chỉ những người thành công thôi."

Vin nhìn hắn ta một lúc, rồi thở dài. "Tôi xin lỗi, Saze. Tôi không cố gắng để tránh những buổi học của anh. Chỉ là.. sương mù.. khiến tôi mất tập trung."

"Chà, thật may mắn cũng như thành thật mà nói, cô học rất nhanh. Tuy nhiên, những người trong giới thượng lưu đã dành cả cuộc đời để học tập lễ nghi. Ngay cả khi là một nữ quý tộc nông thôn, có một số điều cô cũng sẽ cần phải biết."

"Tôi hiểu," Vin nói tiếp. "Tôi không muốn nổi bật."

"Ồ, cô không thể tránh được điều đó đâu, thưa cô. Một người đến từ vùng sâu vùng xa của đế chế? Phải, họ sẽ để í đến cô. Chúng ta chỉ không muốn họ nghi ngờ thôi. Cô phải bị xem xét, rồi sau đó mới bớt bị chú í. Nếu cô hành đồng quá giống một kẻ ngốc, điều đó sẽ khiến gã bị nghi ngờ."

Tuyệt vời.

Sazed ngập ngừng, hơi nghiên đầu. Vài giây sau, Vin nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang. Kelsier bước vào phòng, nở nụ cười tự mãn. Anh cởi áo choàng ra rồi dừng lại khi nhìn thấy VIn.

"Nhìn gì vậy?" Cô hỏi tiếp, dí sát vào tường ghế thêm một chút.

"Kiểu tóc trông đẹp lắm," Kelsier nói tiếp. "Làm tốt lắm, Cosahn."

"Không có gì đâu, thưa ngài Kelsier." VIn có thể nghe thấy sự ngượng ngùng trong giọng nói của cô. "Tôi chỉ làm những gì tôi có thể thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro