Chap 9: Cuộc gặp mặt định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và anh ta trông vô cùng vô cùng tức giận.

"Cái gì đây?" Camon hỏi."Anh là ai?"

Làm thế nào mà Camon đã lọt vào tầm ngắm của trinh thám.. VIn nghĩ, cố gắng lấy lại sự minh mẫn. Đau đớn. Cô có thể chịu đựng được. Thanh tra.. có phải họ đã gửi anh ta?

Người mới đến nhìn về VIn, và vẻ mặt của anh ấy dịu đi một chút. Rồi anh nhìn về Camon, đôi mắt anh tối sầm lại.

Camon bị ném về phía sau như thể bị một lực mạnh mẽ tác động. Cánh tay của anh ta bị giật khỏi vai của Vin và anh ta ngã xuống đất, khiến ván sàn rung chuyển. Căn phòng trở nên yên tĩnh.

Mình phải rời khỏi đây, Vin suy nghĩ, ép bản thân cô đứng dậy. Camon rên rỉ đau đớn cách đó vài bước chân, và Vin bò ra xa gã ta, trượt xuống dưới một chiếc bàn trống. Hang ổ có một lối thoát bí mật, một cửa sập bên phía sau bức tường. Nếu cô có thể bò tới đó.

Đột nhiên, Vin cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Những cảm xúc ập tới như một quả bom bất ngờ, cảm xúc của cô đột nhiên im bặt như thể bị một bàn tay mạnh mẽ bóp nát. Nỗi sợ hãi vụt tắt như ngọn nến đã tàn, và ngay cả nỗi đau của cô cũng không còn quan trọng nữa.

Cô bò chậm lại, tự hỏi tại sao mình lại lo lắng như vậy. Cô đứng dậy, dừng lại ngay trước cửa sập. Cô thở hồng hồng, vẫn còn một chút choáng váng.

Camon chỉ đang cố giết mình! phần lí trí của não cô đang cảnh báo. Và có một người nào đó đang tấn công và hang hổ. MÌnh cần phải rời đi. Nhưng, cảm xúc của cô không khớp với lí trí. Cô cảm giác .. thanh thản, không chút lo lắng. Và một chút tò mò.

Một ai đó đã sử dụng May Mắn lên cô.

Cô nhận ra bằng một cách nào đó, ngày cả khi cô chưa từng nếm trải chúng trước đây. Cô đứng bên cạnh cái bàn, một tay đặt lên mặt gỗ, rồi từ từ quay ngược lại. Người mới đến đứng ở lối vào. Anh ta đánh giá cô một lúc, rồi mỉm cười như thể câu hỏi đã được giải đáp.

Cái gì đang xảy ra vậy?

Người mới đến cuối cũng đã tiến vào căn phòng. Phần còn lại của nhóm trộm Camon vẫn ngồi yên tại bàn. Họ trông có vẻ bất ngờ, nhưng lại không hoảng loạn một cách kỳ lạ.

Anh ấy đã sử dụng May Mắn lên tất cả bọn họ. Nhưng.. làm sao anh ấy có thể làm như vậy trong một lúc? Vin chưa bao giờ dự trữ được một lượng May Mắn nhiều như vậy. Cô chỉ thỉnh thoảng sử dụng May Mắn, tạo một chút thúc đẩy.

Khi người mới đến bước vào căn phòng. VIn cuối cùng cùng có thể người thứ hai đứng đằng sau anh ấy. Người đàn ông này ít uy nghiêm hơn. Anh ấy thấp hơn với bộ râu sẫm màu và mái tóc cắt sát. Anh ấy cũng mặc một bộ đồ quý tộc, mặc dù bộ đồ cua anh ấy được may ít hoa văn hơn.

Ở một phía khác của căn phòng, Camon gào lên và ngồi dậy, giữ đầu của mình. Anh liếc nhìn về phía người mới đến."Ngài Dockson! Tại sao, oh, chà, đây thật sự là một điều bất ngờ!"

"Thật vậy." Người thấp hơn lên tiếng-Dockson. VIn nhăn mặt, nhận ra cô có thể cảm nhận được một chút quen thuộc với những người đàn ông này. Cô đã thấy họ ở đâu đó.

Bang Tài chính. Họ đang ngồi ở căn phòng chờ khi Camon và mình rời đi.

Camon đứng dậy, quan sát người đàn ông tóc dài mới tới. Camon nhìn xuống bàn tay của anh ấy, Cả hai đều có những vết sẹo kì lạ chồng lên nhau."Bởi Chúa tể Ruler.."Camon thì thầm."Người sống sốt của Hathsin!"

Vin nhăn mặt. Cái tên khá là xa lạ với cô. Cô có nên biết về người đàn ông này? Vết thương của cô vẫn đang gào lên mặc dù cô cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, và đầu của đang quay cuồng. Cô dựa vào chiếc bàn, nhưng không ngồi xuống. Bất kể người mới tới là ai đi nữa, Camon chắc chắn anh ấy là người rất quan trọng."Tại sao, Ngài Kelsier!" Camon lắp bắp." Đây là một vinh dự hiếm có!"

Người mới đến-Kelsier-lắc đầu."Cậu biết đấy, tôi không thật sự hứng thú nghe cậu nói."

Camon phát ra âm thanh"urk" của đau đớn như thể anh ta bị quẳng đi một lần nữa. Kelsier không làm ra động tác rõ ràng nào để thể hiện sức mạnh của mình. Nhưng, Camon đã ngã quỵ xuống sàn, như thể bị ấn bởi một lực không thể nhìn thấy.

Camon giữ im lặng và Kelsier quyét qua căn phòng."Những người còn lại biết tôi là ai rồi chứ."

Rất nhiều thành viên gật đầu.

"Tốt. Tôi đã tới hang ổ này bởi vì các cậu, bạn của tôi, nợ tôi một khoản rất lớn."

Căn phòng rơi vào im lặng trừ tiếng rên của Camon. Sau cùng, một trong những thành viên liên tiếng."Chúng tôi...nợ.Ngài Kelsier?"

"ĐÚng vây. Các bạn thấy. Dockson và tôi vừa cứu mạng các bạn. Nhóm trưởng khá bất tài của các bạn đã rời khỏi Bang Tài chính khoảng một giờ trước, trực tiếp tiến vê căn nhà an toàn. Cậu ta bị theo dấu bởi 2 điệp viên của Bộ, một prelan cao cấp và một Điều tra Viên Thép."

Không ai lên tiếng.

Ồ, Chúa tể... Vin nghĩ, Cô ấy đã đúng-cô chỉ không đủ nhanh. Nếu đây là Điều Tra Viên---

"TÔi đã giải quyết Điều Tra viên."Kelsier nói tiếp. Anh dừng lại, để hàm í của lời nói  bao trùm căn phòng. Thể loại người gì mà có thể nhẹ nhàng tuyên bố đã giải quyết một Điều tra Viên? Tin đồn bảo rằng sinh vật đó là bất tử, chúng có thể nhìn thấy lung hồn của một người, chúng là những chiến binh vô đối.

'Tôi yêu cầu thanh toán cho dịch vụ được cung cấp," Kelsier nói.

Camon không kịp phản ứng, anh ta đã ngã khá đau, và đang vô cùng hoang mang. Căn phòng vẫn im lặng. Sau cùng, Milev-người đàn ông với làn da tối màu người ngồi cạnh Camon- vơ lấy hộp đừng tiền và lao về phía trước. Anh đưa nó cho Kelsier. 

"Tiền Camon đã lấy được từ Bộ." Milev giải thích."3000 boxings."

Milev sẵn lòng cầu xin anh ấy, VIn suy nghĩ. Có một thứ gì đó ngoài May Mắn-cũng có thể là một thể loại May Mắn khác mà mình chưa bao giờ thấy.

Kelsier giữ yên lặng rồi tiếp nhận hộp đồng xu."Vậy cậu là?"

"Milev, ngài Kelsier."

"Chà, đoàn trưởng Milev, tôi sẽ cân nhắc khoản trả phí này-tôi cho rằng cậu cần làm một thứ khác giúp tôi."

Milev khựng lại."Điều gì vậy thưa ngài?"

Kelsier gập đề về phía Camon gần như mất nhận thức ."Giải quyết cậu ta."

"Đương nhiên ạ."Milev nói.

"Tôi muốn anh ta còn sống, Milev."Kelsier nói trong khi giơ một ngón tay lên."Nhưng tôi không muốn anh ta tận hưởng nó."

Milev gật đầu."Chúng tôi sẽ khiến gã trở thành kẻ ăn xin. Chúa tể Ruler không chấp nhận cái việc này- Camon sẽ không có khoảng thời gian dễ dàng ở Luthadel."

Và Milev sẽ loại bỏ anh ta bằng mọi cách ngay khi anh ta nghĩ Kelsier không chú ý.

"Tốt,"kelsier nói. Rồi anh ấy mở hộp đựng xu và bắt đầu đếm số boxings."Bạn là người nhanh trí, Milev. Nhanh nhẹn, và không dễ bị đe dọa giống như những người khác."

"Tôi đã từng giải quyết các vấn đề với Mistings trước đây,Ngài Kelsier." Milev đáp lại.

Kelsier gật đầu."Dox," Anh nói với người đồng hành của mình," Tối nay chúng ta sẽ họp mặt ở đâu?"

"Tớ nghĩ chúng ta sẽ sử dụng của hàng của Clubs."người đàn ông lên tiếng.

"Đây gần như không phải địa điểm trung lập." Kelsier nói."Đặc biệt nếu anh ta không có ý định gia nhập cùng chúng ta."

"Đúng vậy."

Kelsier nhìn về phía Milev."Tôi đang có í định sử dụng nơi này. Nó sẽ khá hữu dụng nếu có hỗ trợ của người quen thuộc." Anh lấy ra một cọc khoảng 100 boxings." Chúng tôi sẽ sử dụng căn nhà này vào tối năy. Điều này có thể sắp xếp không?"

"Đương nhiên rồi."Milev nói, nóng vội lấy đống vàng.

"Tốt,"Kelsier nói.""Bây giờ, hãy ra ngoài."

"Ra ngoài?" Milev do dự hỏi.

"Đúng vậy,'Kelsier nói."Mang người của bạn-bao gồm cả cựu đội trưởng và rời đi. tôi muốn có một cuộc trao đổi riêng với quý cô Vin."

Căn phòng lại trở lên im lặng, và VIn biết rằng cô không phải người duy nhất hoài nghi sao Kelsier có thể biết tên cô.

"Chà, các cậu nghe rồi đấy!" Milev quát lên. Anh vẫy ta cho một nhóm côn đồ giữ lấy Camon, sau đó anh đuổi những người còn lại lên cầu thang. Vin nhìn họ rời đi, trở nên lo lắng. Người đàn ông tên Kelsier là một người vô cùng mạnh, và bản năng nói cho cô biết người đàn ông nay vô cùng nguy hiểm. Anh ta biết năng lực May Mắn của cô? Hiển nhiên; anh ấy còn lí do nào khác để đưa những khác ra ngoài?

Kelsier sẽ làm thế nào để có gắng lợi dụng mình? Cô suy nghĩ, xoa xoa cánh tay mà cô bị đập xuống sàn.

"Tiện thể thì, Milev." Kelsier nói bâng quơ."Khi mà tôi nói'cá nhân', í của tôi là tôi không muốn bị quan sát bởi bốn tên đang theo dõi chúng tôi qua những cái lỗ phía sau bức tường. Hãy nhẹ nhàng mang họ đi tới con hẻm cùng cậu."

Milev mặt tái đi."Đương nhiên rồi, thưa ngài Kelsier."

"Tốt. Và, trong con hẻm cậu sẽ tìm thấy 2 xác của điệp viên. Hãy loại bỏ mấy các xác giúp chúng tôi."

Milev gật đầu, rồi quay người.

"À Milev," Kelsier nói thêm.

Milev quay người lại.

"Hãy đảm bảo rằng không một ai trong số các cậu phản bội chúng tôi." Kelsier nói khẽ. Và Vin lại cảm thấy chúng- một áp lực mới lên cảm xúc của cô."Băng đảng này đã lọt vào tầm mắt của Bộ-vậy nên đừng cố tỏ ra thù địch với tôi."

Milev gật đầu lia lịa, rồi biến mất phía sau cửa, rồi nhẹ nhàng khép chúng lại. Một lúc sau, Vin nghe được tiếng bước chân từ phòng nhìn trộm;rồi chỉ còn lại bọn họ. Cô đang ở một mình với một người đàn ông người mà- vì một lí do nào đó-đặc biệt gây ấn tượng khi anh ta có thể khiến cả căn phòng đầy những tên trộm và du côn lo sợ.

Cô nhìn về phía chốt cửa. Kelsier đang quan sát cô. Liệu anh ta sẽ làm gì nếu cô chạy?

Anh ấy đã nói anh ta đã giết một Điều tra Viên, VIn nghĩ. Và ... anh ta sử dụng May Mắn. Mình cần phải ở lại, đủ lâu để có thể tìm ra được những gì anh ta biết.

Nụ cười của Kelsier dần rõ hơn rồi anh ta cười lớn."Cái này vui thật đấy , Dox."

Người đàn ông còn lại, người mà Camon đã gọi là Dockson, khịt mũi và bước về phía trước căn phòng. VIn căng thẳng, nhưng anh ta không bước tới chỗ cô, thay vào đó lại tiến tời quầy bar.

"Cậu ồn ảo đủ rồi đó, Kell." Dockson nói."Tớ không biết làm thế nào tớ có thể giải quyết cái danh tiếng mới này của cậu. Chứ ít, tớ không chắc mình sẽ xử lí chúng như thế nào và đồng thời duy trì hình tượng."

"Cậu đang ghen tị."

"Đúng vậy." Dockson nói."Tớ khá ghen tị với khả năng trấn áp cái đám trộm hàng dỏm này của cậu. Nếu điều có điều gì cậu cần lưu í, tớ nghĩ cậu khá tàn nhẫn với Camon."

Kelsier bước tới và ngồi xuống một chiếc ghế trong phòng. Sự vui vẻ của anh ấy biến mất khi anh ấy nói."Câu có thể thằng đó làm gì với cô gái trẻ này không."

"Sự thật thì, không."Dockson nói với vẻ không cảm xúc, lục lọi trong các cửa tù của quán bar." Ai đó đã chắn cửa vào."

Kelsier nhún vai."Nhìn cô ấy này, Dox. Cô gái tội nghiệp bị đánh tới mức gần như vô cảm. Tớ không thể nào cảm thấy đồng cảm có cái tên đó."

Vin vẫn đứng nguyên tại chỗ, tiếp tục quan sát cả hai người. Sự căng thẳng dần trở nên ít hơn, Vết thương của cô lại nhói lên từng cơn. Cú đánh giữa hai bả vai của cô-đó sẽ là một vế bầm tím lớn-và cái tát vào mặt cô cũng khiến nó đỏ bừng. Cô vẫn cảm thấy hơi choáng váng.

Kelsier quan sát cô. Vin nghiến răng. Đau Đớn. Cô có thể chịu đựng nó.

"Cần gì không, nhóc con?" Dockson hỏi "Một chiếc khăn ướt để lau mặt, phải không?"

Cô không đáp lại, thay vào đó vẫn tập trung quan sát Kelsier. Tới đây. Nói với tôi các người muốn gì. Hãy bắt đầu cuộc chơi.

Dockson cuối cùng cũng nhún vai rồi chui xuống dưới quầy bar một lúc. Cuối cùng anh ta đã lấy ra một vài chai rượu.

"Có cái nào uốn được không không?" Kelsier hỏi, quay người lại.  






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro