Untitled Part 105

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một trong những người lính chĩa giáo về phía cô và Vin dừng lại ngay trước mặt anh ta.

"Tôi biết anh," cô lặng lẽ nói. "Mọi người đã chịu đựng trong những lò rèn, hầm mỏ và nhà  máy. Mọi người biết một ngày nào đó họ sẽ giết mọi người, và khiến gia đình mọi người chết đói. Vì vậy, mọi gời đã đến gặp Chúa tể- áy náy những cương quyết- và gia nhập đội cảnh quan của ông ta."

4 người đàn ông liếc nhìn nhau, bối rối."

Cô nói. "Ánh sáng từ phía sau tôi đến từ một đội quân phản kháng khổng lồ skaa. Toàn bộ thánh phố đang đứng lên chống lại Chúa tể. TÔi không đổ lỗi cho các người về sự lựa chọn của mình, nhưng thời điểm để thay đổi đã đến. Nhưng quân phản kháng có thể sử dụng kiến thức và kĩ năng huấn luyện của các anh. Hãy đến với họ- họ đang tập trung ở Quảng trường của Người SỐng Sót."

"Quảng trường... Người sóng sót?" một người lính hỏi.

"Nơi mà Người sống sót từ Hathsin đã bị giết vào hôm nay."

4 người trao đổi ánh nhìn, lưỡng lự.

Vin nhẹ nhàng Bùng nổ cảm xúc của họ. "Mọi người sẽ không phải sống cùng với tội lỗi bao giờ nữa."

Cuối cùng, một trong những người đàn ông bước tới và xé bỏ biểu tượng đồng phục của mình, rồi kiên quyết bước vào màn đêm. Ba người còn lại ngập ngừng rồi theo sau- để lại Vin với lối vào cung điện.

Vin đi dọc hành lang, cuối cùng cũng đi qua phòng canh gá trước đây. Cô sải bước vào trong- bước qua một nhóm bảo vệ đang trò chuyện mà không tấn công bất kỳ ai- và bước vào hành lang phía sau. Phía sau cô, những người bảo vệ hết với kinh ngạc và kích hoạt báo động. Họ xông vào hành lang, nhưng Vin đã nhảy lên và Đẩy vào giáo đỡ lồng đèn, lao mình xuống hành lang.

Giọng của những người đàn ông vang lên từ phía xa, ngay cả khi chạy, họ cũng không đuổi kịp cô. Cô đi đến cuối hành lang, rồi thả mình rơi nhẹ xuống đất, chiếc áo choàng quấn quanh người cô. Cô bước đi kiên quyết, không vội vã. Không có lý do gì để chạy. Dù sao thì họ cũng đang chờ đợi cô.

Cô đi qua cổng vòm, bước vào căn phòng trung tâm có mái vòm. Những bức tranh tường bằng bạc xếp dọc theo các bức tường, lò than cháy ở các góc, sân nhà lát đá cẩm thạch gỗ mun.

Và Hai điều tra viên đứng chặn đường cô.

VIn lặng lẽ sải bước qua phòng, đến gần công trình bên trong tòa nhà vốn là mục tiêu của cô.

"Bọn tao đã tìm máy suốt đấy," một Điều tra viên nói với giọng khàn khàn. "Và mày đã đến với bọn tao. Lần thứ 2."

Vin dừng lại, đứng cách bọn chúng khoảng 20 bước chân. Chúng lờ mờ hiện ra, mỗi người cao hơn cô gần 2 bước chân, mỉm cười và tự tin.

Cô đốt atium, rồi quất từ bên dưới áo choàng, ném đầu mũi tên lên không trung. Cô bùng nổ thép, mạnh mẽ Đẩy vào những vòng kim loại lỏng lẻo quấn quanh mấy cái đẩu bị gãy một nửa của mũi tên. Những viên kim loại bán phìa phía trước, xé toạc căn phòng. Điều tra viên dẫn đầu cười khúc khích, giơ tay, và kinh người mấy cái viên kim loại.

Cú đẩy của gã xé tọa mấy cái kim loại ra khỏi cái đầu mũi, bắn các mảnh về phía sau. Tuy nhiên, bản thân mũi tên vấn tiếp tục tiếp về phía trước- không còn bị Đẩy từ phía sau nữa, nhưng vẫn mang theo một động lượng chết người.

ĐIều tra viên ngạc nhiên mở miệng khi hàng chục mũi tên lao vào gã. Một số cú đâm hoàn toàn xuyên qua da thịt ông ta, tiếp tục đâm vào bức tường phía sau. Một số khác thì đâm vào chân của đồng bạn gã.

Điều tra viên dẫn đật giật mình, cô giật khi gục xuống. Gã kia gầm gữ, đứng hơi loạng choạng vì cái chân yếu ớt. Vin lao về phía trước, bùng nổ thiếc 91%. Điều tra viên còn lại định chặn cô, nhưng cô thò tay vào trong áo choàng và ném ra một lượng lớn bụi thiếc 91%.

Điều tra viên dừng lại, bối rối. Đối với 'đôi mắt' của gã ta sẽ không thấy gì ngoài một mớ hỗn độn những đường màu xanh- mỗi đường dẫn đến một đốm kim loại. Với nhiều nguồn kim loại tập trung ở một nơi, các đường tập hợp gần như chói mắt.

Điều tra viên quay lại, tức giận khi Vin lao vào gã ta. Hắn ta Đẩy toàn bộ đám bụi, thổi nó bay đi, nhưng khi làm vậy, Vin rút một con dao găm thủy tin ra và ném về phía gã. Trong mớ hỗn độn khó hiểu giữa mấy đường màu xanh và cái bóng atium, gã không để ý đến con dao găm, và nó khiến gã ta bị trúng đòn ở đùi. Gã ta ngã xuống, chửi rủa với giọng khàn khàn.

Hú may là nó thành công, Vin thầm nghĩ, nhảy qua cơ thể đang rên rỉ của Điều tra viên đầu tiên. Không chắc lắm về đôi mắt của chúng.

Cô đập vào cánh cửa, bùng  nổ thiếc 91% và tung lên một nắm bụi khác để ngăn ĐIều tra viên kia nhắm vào bất kì kim loại trên người cô. Cô không quay lại để chiến đấu với cả hai nữa- không phải là do độ khó chịu của chúng đã gây ra với Kelsier. Mục tiêu trong lần này của cô là đột nhận chứ không phải là săn giết, thu thập thông tin rồi chạy.

Vin xông vào công trình bên trong tòa nhà, suýt vấp phải tấm thảm làm từ một loại lông thú kì lạ nào đó. Cô cau mày, khẩn trương rà soát căn phòng, tìm kiếm thứ mà Chúa tể giấu trong nó.

Nó phải ở đây, cô tuyệt vọng nghĩ. Manh mối để đánh bại gã- cách để giành chiến thắng trong trận chiến này. Cô đang trông chờ vào việc các ĐIều tra viên bị phân tâm bởi vết thương đủ lâu để cô có thể tìm ra được bí mật của Chúa tể và trốn thoát.

Căn phòng chỉ có một lối ra duy nhất- lối vào mà cô đã đi qua- và một lò sưởi đang cháy ở giữa căn phòng. Các bước tường được trang trí bằng những đồ vật kỳ quặc; lông thú được treo ở hầu hết mọi nơi, những tấm da được nhuộm những hoa văn kì lạ. Có một vài bức tranh cũ, màu sắc đã phai mờ, khung vẽ ố vàng.

Vin nhanh chóng, khẩn chương tìm kiếm bất cứ thứ gì chứng tỏ là vũ khí để đánh bại Chúa tể. Thật không mày, cô chẳng thấy gì cả, căn phòng có cảm giác xa lạ nhưng chẳng nôi bật. Trên thực tế, nó không có gì ngoài một không gian thoải mái, giống như một phòng làm việc hay kiểu phòng thư giãn. Nó chừa đầy những đồ vật và vật dụng trang trí kỳ lạ- giống như sừng của một con thú ngoại lai nào đó và một đôi giày kỳ lạ có đề rất rộng và phẳng. Đây chỉ là một căn phòng thu thập mấy đồ kì cục, một nơi để lưu trữ những kỉ niệm trong quá khứ.

Cô giật mình khi có thứ gì đó chuyển động gần chính giữa căn phòng. Một chiếc ghế xoay đứng cạnh cái lò sưởi, và nó chậm rãi quay lại, để lộ ra một ông lão già nua ngồi trên đó. Hói đầu, lan da lốm đốm những đốm màu gan, ông ta có vẻ ngoài bảy mươi tuổi. Ông ta ăn mặc sang trọng, quần áo sẫm màu, và cau mày giận giữ với Vin.

Thế thôi á, VIn thầm nghĩ. Mình đã thất bại- chẳng có gì ở đây cả. Đến lúc phải rời đi rồi.

Tuy nhiên, ngay khi cô định lao đi thì một bàn tay thô ráp đã tóm cô từ phía sau. Cô chửi rủa, vùng vẫy khi nhìn xuống cái chân đẫm máu của ĐIều tra viên. Ngay cả với thiếc 91%, lẽ ra gã thông thể nào mà bước đi như này. Cô có vùng vẫy, nhưng ĐIều tra viên tóm cô rất chặt.

"Cái này là gì đây?" ông già đứng dậy hỏi.

"TÔi xin lỗi Thưa Đấng cai trị," 

Đấng Cai trị! Nhưng... mình thấy gã ta. Gã ta là một chàng trai trẻ.

"Giết nó đi," ông già nói, xua tay.

"Thưa ngài," ĐIều tra viên nói. "Con bé này... có thứ gì đó rất đặc biệt. Liệu tôi có thể giữ con bé trong một thời gian không?"

"Cái gì đặc biệt?" Chúa tể nói rồi thở dài ngồi xuống.

"Chúng tôi muốn kiến nghị ngài Chúa tể," ĐIều tra viên nói. "Về Bang Chính Thống Giáo. "

"Lại là cái này á?" Chúa tể mệt mỏi nói.

"Làm ơn thưa ngài," ĐIều tra viên nói. Vin tiếp tục vùng vẫy, bùng nổ thiếc 91%. Tuy nhiên ĐIều tra viên đã kẹp tay cô vào hai bên, và cú đá của cô chẳng có tác dụng gì. Cái thứ này mạnh vãi cả chưởng! Cô thất vọng suy nghĩ.

Và rồi, cô nhớ ra. Kim loại thứ 11, sức mạnh của nó nằm trong cô, tạo thành một nguồn dự trữ xa lạ. Cô ngước lên, trừng mắt nhìn ông ta. Cái này có thể làm được gì đó. Cô đốt KIM loại thứ 11.

Chẳng có gì xảy ra.

Vin vùng vẫy trong tuyệt vọng, lòng cô như thắt lại. Và rồi cô nhìn thấy anh ta. Một người đàn ông khác, đứng bên cạnh Chúa tể. Anh ta từ đâu tới? Cô chưa bao giờ nhìn thấy anh ta bước vào.

Ông ta có bộ râu rậm và mặc một bộ đồ đen với áo choàng lót lông. Đó không phải là quần áo sang trọng nhưng được thiết kế rất chỉnh chu. Anh ta đứng lặng lẽ, có vẻ... hài lòng. Anh tả mỉm cười hạnh phúc.

Viêng nghiêng đầu. Có điều gì đó quen thuộc ở người đàn ông này. Đặc điểm của anh ta rất giống với người đã giết Kelseir. Tuy nhiên, người đàn ông này già hơn và sống động hơn.

Vin quay sang một bên. Bên cạnh cô còn có một người đàn ông xa lạ khác, một  quý tộc trẻ tuổi. Anh ta là một thương gia, xét theo bộ vest của anh- và là một người rất giàu có.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Kim loại thứ 11 chợp tắt. Cả hai người mưới tới đều biến mất như những bóng ma.

"Tốt lắm," Chúa tể già nói, thở dài. "Ta đồng ý với yêu cầu của ngươi. Chúng ta sẽ gặp nhau vào giờ nữa- Tevidian đã yêu cầu một cuộc họp để thảo luận vấn đề bên ngoài cung đeiẹn."

"À," Điều tra Viên thứ 2 nói. "ĐÚng rồi... thực sự rất tốt nếu hắn ta ở đó. THực sự rất tuyệt."

Vin tiếp tục vùng vẫy khi ĐIều tra viên đẩy cô xuống đất, rồi nắm lấy thứ gì đó mà cô không thể nhìn thấy. Anh vùng lên, và cơn đau vụt qua đầu cô.

Mặc dù có thiếc, tất cả đều chuyển sang màu đen.

Elend tìm thấy cha mình ở lối vào phía bắc- một lối vào nhỏ hơn, ít lộng lẫy với Pháo đài Venture, mặc dù chỉ là so với đại sảnh hoành tráng.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Elend lên tiếng hỏi, mặc áo khoác vào, tốc rối bù vì ngủ. Venture sát cánh cùng với các đội trưởng cận vệ và các quản lý kênh đào. Binh lính và người hầu rải rác khắp hành lang màu trắng nâu, hối hả chạy tới với vẻ sợ hãi đầy bi quan.

Lãnh chúa Venture đã phớt lờ câu hỏi của Elend, gọi người đưa tiến tới dòng sống phía đông.

"Cha, cái gì xảy ra vậy?" Elend lặp lại.

"Skaa nổi loạn," Chúa tể Venture đáp lại.

Cái gì á? Elend nghĩ ngợi khi Venture vẫy tay ra hiệu cho một nhóm lính khác. Không thể nào. Một cuộc nổ dậy ở chính Luthadel... đó là điều không thể lường trước được. Họ không thể nào có ý định thử một nước đi táo bạo như vậy được, họ chỉ...

Valette là skaa, anh ngẫm nghĩ. Mày phải ngừng suy nghĩ như những quý tộc khác đi, Elend. Mày phải mở to mắt ra.

Cảnh quân đã rời đi, để săn lùng phần tử nổi loạn còn lại. Skaa đã bị buộc phải chứng kiến những cuộc hành quyết khủng khiếp tuần trước, chưa kể đến vụ tàn sát diễn ra vào ngày hôm nay. Họ đã mệt mỏi đến mức bị vỡ tan.

Elend nhận ra rằng Temadare đã đoán trước được chuyện này. Nửa tá nhà lý luận chính trị khác cũng vậy. Họ nói rằng ĐẾ chế không thể tồn tại mãi mãi. Chúa có thể đứng đầu hay không thì một ngày nào đó con người sẽ vùng lên... cái đó cuối thì cũng xảy ra. Mình phải vượt qua nó!

Và... mình đang ở nhầm bên.

"Tại sao lại là những quản lý kênh đào?" Elend hỏi.

"Chúng ta sắp rời khỏi thành phố," Venture ngắn gọn nói.

"Rời bỏ pháo đài á?" Elend hỏi lại. "Cái vinh quăng đặt đi đâu rồi?"

Straff khịt mũi. "Đây không phải là về lòng dũng cảm, ranh con. Đây là về sự sống còn. Bọn skaa đó đang tấn công cổng chính, tàn sát tàn quân của Cảnh quân. Ta không có ý định đợi cho đến khi họ tới chặt đầu bọn quý tộc đâu."

"Nhưng..."

Straff lắc đầu. "Dù sao thì chúng ta cũng sẽ phải rời khỏi nơi này. Có thứ gì đó.... đã xảy ra với Vực thẳm vài ngày trước. Chúa tể sẽ không vui nếu ông ấy biết chuyện này đâu." Ông lùi lại , vẫy tay chào người thuyền trưởng tàu hẹp.

Cuộc nổi loạn skaa, Elend thầm nghĩ, vẫn còn hơi tê dại. Temadre đã cảnh báo điều gì trong những cuốn sách của mình? Rằng, khi một cuộc nổi loạn bùng nổ, skaa sẽ tàn sát một cách bừa bãi... rằng mạng sống của mọi quý tộc đã bị tước đoạt.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro