Untitled Part 84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vin mỉm cười, và anh cúi người- nháy mắt với cô- rồi đi về phía cầu thang. VIn bước chậm ra đến lan can ban công, nhìn xuống dòng người đang nhảy múa và ăn uống bên dưới.

Vậy ra anh ấy không phải là một nhà cách mạng, cô thầm nghĩ. Kelseir lại đúng lần nữa. Tự hỏi chú ấy có bao giờ mệt mỏi vì điều đó không.

Nhưng cô vẫn không thấy quá thất vọng với Elend. Không phải ai cũng điên tới mức nghĩ đến việc lật độ vị thần của mình. Chỉ riêng việc Elend sẵn sàng tự mình suy nghĩ đã khiến anh khác biệt với những người còn lại, anh ấy là một người đàn ông tốt, một người xứng đáng có một người phụ nữ xứng đáng với sự tin tưởng của anh.

Không may thay, anh ấy có Vin.

Vậy là Gia tộc Venture đã bí mật khai thác aitum của Chúa tể, cô nghĩ vậy. Họ chắc chắn là người quản lí của Vực thẳm của Hathsin.

Đó là một tình thế bấp bênh đáng sợ đối với một gia tộc- tài chính của họ phụ thuộc trực tiếp vào Chúa tể. Elend tưởng mình đã cẩn thận nhưng Vin lại rất lo lắng. Anh ấy không quá coi trọng Shan Elariel-về điều đó, VIn chắc chắn. Cô quay lại, chăm chú bước từ ban công xuống tầng chính.

Cô dễ dàng tìm thấy bàn của Shan; người phụ nữ luôn ngồi với một nhóm lớn quý tộc hầu cận, như thể một lãnh chúa cai quản đồn điền. Vin khựng lại. CÔ chưua bao giờ trực tiếp đến gần Shan. Tuy nhiên, cần phải có ai đó bảo vệ Elend, rõ ràng là anh ta quá ngu ngốc để tự làm điều đó.

VIn sải bước về phía trước. Người Terris của Shan quan sát VIn khi cô tới gần. Anh ấy rất khác với Sazed- họ không có tinh thần giống nhau. Người đàn ông này vẫn giữ vẻ thản nhiên, giống như một sinh vật được tạc bằng đá. Một số quý cô ném ánh mắt không đồng tình về phía VIn, nhưng hầu hết trong số họ- bao gồm cả Shan- đều phớt lờ cô.

Vin lúng túng đứng cạnh bàn, chờ đợi cuộc trò chuyện tạm lắng lại. Nhưng không. Cuối cùng, cô bước vài bước tới gần Shan.

"Phu nhân Shan?" cô hỏi.

Shan quay lại với ánh mắt lạnh lùng. "Tôi không có mời cô, cô gái quê mùa."

"Vâng, nhưng tôi tìm thấy một số cuốn sách giống như-"

"Tôi không cần cần cái việc của cô nữa," Shan nói, quay đi. "Tôi có thể tự giải quyết Elend Venture. Giờ thì ngoãn ngoãn chút đi và đừng làm phiền tôi."

Vin choáng váng đứng đó. "Nhưng kế hoạch của cô-"

"Tôi nói là cô vô dụng rồi mà. Cô nghĩ là trước đây tôi khắt khe với cô hapỉ không cô gái? Đó là khi cô còn có giá trị đó. Giờ thì thử làm phiền tôi đi."

Vin theo hpản xạ lùi đi trước ánh mắt khinh miệt của mấy người phụnữ. Cô ấy có vẻ... chán ghét. THậm chí là giận giữ. Ghen tị?

Chắc hẳn là cô ấy đã đoán ra được, Vin thầm nghĩ. Cuối cùng là cô ấy nhận ra là mình không chỉ chơi đùa với Elend. Cô ấy biết mình quan tâm anh ấy và không tin tưởng mình sẽ giữ bí mật.

Vin lùi khỏi bàn. Có vẻ như cô phải dùng phương pháp khác để phát hiện kế hoạch của Shan.

Bất chấp những gì anh ấy thường nói, Elend Venture không hề coi mình là kẻ thô lỗ. Anh ấy giộng một... triệt gia bằng mõm hơn. Anh ấy thích kiểm tra và xoay chuyển cuộc trò chuyện để xem cách mọi người sẽ phản ứng như nào. Giống như những nhà tư tưởng vĩ đại thời xưa, anh đã vượt qua các ranh giới và thử nghiệm những phương pháp độc đáo.


Đương nhiên rồi, anh thầm nghĩ, khi giơ một cốc rượu mạnh lên trước mặt, trầm ngâm nhìn ngắm, hầu hết những triết gia trà đầu đó đều bị xử tử vì tội phản quốc. Không hẳn là những hình mẫu thành công nhất.

Cuộc trò chuyện chính trị với nhóm của anh đã kết thúc, và anh đang cùng vài người bạn lui về phòng khách dành cho quý ông của Pháo đài Leka;, một căn phòng nhỏ cạnh phòng khiêu vũ. Nó được trang bị nội thất màu xanh, và những chiếc ghế thoải mái; đó sẽ là một nơi tuyệt vời để đọc sách nếu tâm trạng của anh tốt một chút. Jastes ngồi đối diện anh, hài lòng với tẩu thuốc. Thật tốt khi thấy Lekal trẻ tuổi trông thật bình tĩnh. Những tuần vừa rồi quả thật rất khó khăn với cậu ấy.

Chiến tranh giữa các gia tộc, Elend thầm nghĩ. Đúng là thời điểm tồi tệ mà. Tại sao lại là lúc này? Mọi thứ đang tiếp diễn tốt đẹp mà..

Một lúc sau Telden quay lại với đồ uống đầy.

"Cậu biết đấy," Jastes nói, ra hiệu với cái tẩu thuốc lá của mình. "bất kỳ người hầu nào ở đây cũng sẽ mang cho cậu đồ uống mới."

"Tớ cảm thấy muốn duỗi chân," Telden đáp lại, ngồi xuống chiếc ghế thứ ba.

"Và cậu đã tán tỉnh không dưới 3 người phụ nữ trong lúc đi về," Jastes nói. "tớ đã đếm."

Telden mỉm cười, nhấp một hụm.Người đàn ông to lớn không bao giờ chỉ 'ngồi' - anh nằm dài. Telden có thể trong thoải mái và dễ chịu trong mọi tình huống, bộ vest lịch sự và mái tọc được tạo kiểu lịch lãm, đẹp trai đến mức đáng ghen tị.

Có lẽ mình nên chú ý một chút tới những chuyện như vậy, Elend thầm nghĩ. Valette đã chịu đựng mái tóc của mình như vầy, nhưng liệu cô ấy có thích nếu mình tạo kiểu không nhỉ?

Elend thường có ý định tìm đến một nahf tạo mẫu hoặc thợ may, nhưng những thứu khác đã lôi kéo sự chú ý của anh. Anh ấy sẽ chìm đắm trong việc học hoặc dành quá nhiều thời gian để đọc sách, rồi nhận ra mình đã bị muộn cuộc hẹn. Lần nữa.

"Elend khá làm im lặng tối nay," Telden nhận thấy. Mặc dù nhóm quý ông khác ngồi cũng ngồi ở trong căn phòng, nhưng những chiếc ghế vẫn được trải đủ rộng để có thể trò chuyện riêng tư.

"Gần dây cậu ấy hay như vậy." Jastes nói.

"à, phải phải." Telden nói, hơi cau mày. 

Elend biết họ đang có ý gì. "Giờ nhá, xem này tại sao mọi người lại như này? NẾu các cậu muốn nói ra thì cứ nọi ra đi?"

"Chính trị, anh bạn," Jastes nói. "Chúng ta- nếu cậu không để ý- là quý tộc."

Elend trợn tròn mặt.

"Được rồi, tớ sẽ nói," Jastes đáp lại, đưa tay vuốt tóc- một thói quen mà Elend lo lắng nó sẽ khiến mấy quý ông trẻ tuổi này bị hỏi. "Cậu đã dành rất nhiều thời gian với cô giá Renoux đó, Elend."

"Chỉ có một câu trả lời đơn giản cho nó," Elend dáp lại. "Các cậu thấy đấy, tớ đã thích cô ấy."

"Không ổn đâu Elend," Telden vừa nói vừa lắc đầu. "Không ổn."

"Tại sao?" Elend hỏi lại ."Bản thân cậu cũng có vẻ hài lòng, không để tâm đến giai cấp của mấy cô gái mà, Telden.Tớ thấy cậu đã tán tỉnh một nửa số cô phục vụ trong phòng rồi á."

"Tớ không phải là người thừa kế của gia tộc." Telden nói.

"Và," Jastes nói, "những cô gái này đáng tin cậy. Gia tộc tớ đã thuê những người này- bọn tớ biết gia tộc của họ, lý lích và lòng trung thành nữa."

Elend cau mày. "Cậu đang ám chỉ cái gì vậy?"

"Có điều gì kì lạ ở cô gái đó Elend." Jastes nói. Anh ấy đã trở lại tráng thái lo lắng bình thường, chiếc tẩu của anh ấy nằm trong giá đỡ trên màn mà không ai để ý.

Teldon gật đầu. "Cô ấy thân cận với cậu quá nhanh Elend, Cô ấy muốn thứ gì đó."

"Như nào?" Elend hỏi, ngày càng khó chịu.

"Elend ơi là Elend." Jastes nói. "Cậu hkông thể trốn tránh một trò chơi mà cậu nói rằng cậu không muốn chơi. Nó sẽ tìm đến cậu. Renoux chuyển đến thị trấn khi sự căng thẳng giữa các gia tộc bắt đầu gia tăng, và anh ta mang theo một người cháu không rõ danh tinh- một cô gái ngay lập tức bắt đầu tán tỉnh một trang trẻ quan trọng và sẵn có nhất ở Luthadel. Điều đó có vẻ kỳ quặc với cậu không?"

"Thực ra thì, tớ là người đã tiếp cận cô ấy- bởi vì cô ấy đã cướp lấy vị trí đọc sách của tớ."

"Tuy nhiên cậu phải thừa nhận rằng thất đáng ngờ khi cô ấy có thể cưa cậu nhanh đến thế." Telden nói. "Nếu cậu định lao vào chuyện tình cảm Elend, cậu cần học học một điều: Cậu có thể chơi đùa phụ nữ nếu muốn, nhưng đừng để mình quá thân thiết với họ. Đó là khi rắc rối bắt đầu."

Elend lắc đầu. "Valette khác với họ."

Cả hai người kia đều liếc nhìn nhau, rồi Telden nhún vai tiếp tục uống nước. Tuy nhiên Jastes, thở dài rồi đứng dậy vươn vai. "Dù sao thì tớ có lẽ phải rời đi rồi."

"Uống thêm một cốc đi," TElden nói.

Jastes lắc đầu, vuốt vuốt tóc. "Các cậu biết là bố mẹ tớ như nào trong vũ hội rồi đấy- nếu tớ không ra ngoài và chào tạm biệt ít nhất một số khách, tớ sẽ bị cằn nhằn suốt mấy tuần liền."

Chàng trai trẻ chúc họ một buổi tối tốt lành, bước đi về phía căn phòng vũ hội. Telden vẫn nhấp rượu, nhìn Elend.

"Tớ không nghĩ về cô ấy,'' Elend gắt gỏng nói.

"Vậy thì là gì?'

"Cuộc gặp tối nay," Elend đáp lại. "Tớ không chắc mình có thích mọi thứ đang diễn ra hay không."

"Bah," người đàn ông to lắm vừa vẫy tay vừa nói. "Cậu đang trở nên tệ như Jastes rồi đó. Điều gì xảy ra với những người đàn ông tham dự những buổi họp này chỉ để tận hưởng và thư giãn với những người bạn vậy?"

"Cậu ấy đang lo lắng," Elend nói. "Một số người bạn của cậu ấy có tehẻ sẽ phải quán lý gia tộc của họ sớm hơn cậu ấy mong đợi và cậu ấy lo lắng rằng không ai trong chúng ta đã sẵn sàng cả."

Telden khịt mũi. "Đừng khoa trương như vậy chứ," anh nói mỉm cười và nháy mắt với một cô phục vụ đang dọn những chiếc cốc đi. "Tớ có cảm giác rằng mọi chuyện đang sắp kết thúc. Chỉ một vài tháng nữa, chúng ta sẽ nhìn lại và tự hỏi những điều đáng lo lắng là gì."

Kale Tekiel sẽ không nhìn lại, Elend thầm nghĩ.

Tuy nhiên cuộc trò chuyện đã kết thúc, và Telden đã rời đi. Elend ngồi thêm một lúc nữa, mở cuốn Quy tắc của Xã hội để đọc lần nữa, nhưng anh lại bị mất tập trung. Anh xoay cốc rượu brandy trên tay nhưng không uống quá nhiều.

Mình tự hỏi là Valette đã rời đi chưa.. anh định là sẽ tìm cô khi cuộc gặp mặt kết thúc, nhưng có vẻ cô ấy đã tham ra một cuộc họp riêng tư của mình.

Cô gái ấy, anh uể oải suy nghĩ, quá quan tâm tới chính trị vì lợi ích của mình. Có lẽ là anh chỉ đang ghen tị- chỉ mới vài tháng ở giới quý tộc, và cô ây dường như đã có năng lực hơn anh. Cô ấy thật sự dũng cảm, táo bạo, và thực sự.. thú vị. CÔ không phù hợp với bất kỳ khuôn mẫu tiểu chuẩn quý tộc nào mà anh được dạy là phải thích nó.

Liệu Jastes có nói đúng không nhỉ? anh tự hỏi. Cô ấy chắc chắn khác với những phụ nữ khác, và cô ấy ám chỉ rằng có một số điều về cô ấy mà mình không biết.

Elend gạt ý nghĩ ra khỏi đầu. Đúng là Valette rất khác- nhưng theo một cách nào đó, cô ấy cũng rất ngây thơ. Háo hức, đầy hoài nghi và dũng cảm.

Anh lo lắng cho cô ấy, cô ấy chắc chắn không biết Luthadel có thể nguy hiểm như nào. Có quá nhièu thứ liên quan đến chính trị trong thành phố hơn là những bữa tiệc đơn giản và những âm mưu vụn vặt. Điều gì sẽ xảy ra nếu anh đó quyết định của Mistborn tới giải quyết cô ấy và bác của cô? Renoux không có nhiều mối liên hệ và chẳng có ai trong giới quý tộc lại quá dể ý vụ ám sát ở Fellise. Bác của Valette có biết cách phòng bị thích hợp không? Ông ấy có lo lắng về DỊ nhân không?

Elend thở dài. Anh chỉ cần chắc chắc rằng Valette đã rời khỏi khu vực đó. Đó là lựa chọn tốt nhất.

Khi cỗ xe của anh tới Pháo đài Venture, Elend nghĩ là mình đã quá say rồi. Anh đi lên phòng tìm kiếm giường và những chiếc gốc.

Tuy nhiên , hàng lang dẫn đến phòng ngủ của anh lại đi ngang qua nơi làm việc của cha anh. Cửa mở, ánh sáng tràn ra dù đã khuya. Elend cố gắng bước đi lặng lẽ trên sàn trải thảm, nhưng anh chưa bao giờ thực sự làm việc lén ltú cả.

"Elend?" giọng của cha anh gọi từ trong phòng làm việc. "Vào đây."

Elend khẽ thở dài. Lãnh chúa Straff Venttủe không bỏ lỡ quá nhiều. Ông ấy là một TIneye- các giác quan của ông ấy nhạy bén đến mức có thể nghe thấy xe ngựa của Elend đang đến gần. Nếu mình không phải gảii quyết với ông ấy bây giờ, ông ấy sẽ cử người hầu xuống làm phiền mình cho đến khi mình chịu nói chuyện với ông ta..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro