Chap 5: Uy hiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau takemichi tỉnh lại với cơ thể đầy đau nhức, quần áo cũng đã được mặc chỉnh tề, nhìn sang bên cạnh người đã đi mất, không còn hơi ấm chắc đã rời đi từ lâu. Takemichi mệt mỏi, cố di chuyển vào phòng tắm. Ra khỏi phòng tắm, cậu ngồi lên giường suy nghĩ, cũng mai là Mikey vẫn không điên tới mức xích cậu lại một chỗ, trong đầu cậu bây giờ chỉ toàn là hình ảnh đêm qua, cậu vừa xấu hổ vừa cảm thấy bản thân mình thật bẩn, đã cố rửa nhưng hoàn toàn không thể, cậu cảm thấy bản thân có lỗi với Hina, làm sau cậu dám nhìn mặt cô. Không được bây giờ không phải lúc để nghĩ chuyện đó, bây giờ cứ tìm cách trốn khỏi đây, về sau sẽ giải thích cho Hina cô ấy nhất định sẽ hiểu cho mình.

Đang đắn đo suy nghĩ một chút, nghe bên ngoài có tiếng mở cửa, takemichi cũng không hề quan tâm người vào là ai, ai vào cũng vậy, dù sao cũng không phải là đến cứu cậu. Takemichi không nhúc nhích, vờ ngủ mong người này nhanh mà rời đi. Người đó lại gần giường ngồi xuống bên cạnh, cậu còn cảm nhận độ nhún của giường, người đó nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cậu, ngón tay dừng lại nơi cách môi, dùng tay miết nhẹ lên cách môi cậu sau đó thì dừng lại, takemichi cảm giác được người đó đang nhìn mình, nghĩ cũng biết được đó là ai, nhưng cậu vẫn quyết định không mở mắt tiếp tục vờ ngủ, người đó lấy tay ra khỏi môi cậu, Takemichi nghĩ chắc người đó tưởng cậu đã ngủ nên ko làm phiền nữa nhưng không, một nụ hôn trực tiếp được dán lên môi cậu, thật sự không ngờ lần này cũng không thể nào mà giả vờ như không biết được, cậu mở mắt ra người trước mắt đúng như cậu nghĩ là Mikey.

"Cuối cùng em cũng chịu tỉnh"

Mikey rời cánh môi Takemichi nỡ nụ cười dịu dàng. Takemichi cậu rất hoảng, dù tuy đây không phải lần đầu nhưng cậu vẫn không thể nào thích ứng được

" M...Mikey.....màyyyy lại làm hành động điên khùng gì nữa thế, thôi ngay và hành động bình thường đi"

Mikey vẫn không thay đổi sắc mặt của mình hắn không quan tâm lời của cậu.

" Takemicchi em đừng cố chọc tức tôi, tốt nhất em nên ngoan ngoãn nghe lời, đừng dùng tên Mikey, gọi tên tôi đi....."

Hắn muốn nghe cậu kêu tên hắn, cái tên Mikey kia đã chết từ lâu rồi, quá khứ hắn  hèn nhát mà đánh mất cậu thì giờ đây chỉ còn lại Manjirou hắn mà thôi, hiện tại hắn đã có được cậu. Takemichi vẫn cứ im lặng, hắn cũng không muốn ép cậu, hắn phải kiên trì không được làm cậu sợ. Bỏ qua vấn đề đó hắn nhìn cậu nói:

" Takemicchi chắc em đói rồi, nhanh lên đến đây ăn một chút gì đi"

Nhìn những dĩa thức ăn được bày trí trên bàn mà bụng Takemichi có chút cồn cào, thật sự là cậu rất đói, từ lúc bị bắt đến giờ cậu vẫn chưa được ăn uống đàng hoàng. Không nghĩ nhiều cậu tiến lại bàn, ăn chỗ thức ăn đó, hắn không ngờ cậu lại ngoan ngoãn ăn, như vậy càng tốt xem ra có chút tiến triển rồi, Mikey miệng cười vui vẻ nhìn Takemichi ăn nhưng thứ mình chọn, vô cũng hài lòng.

" Takemicchi em có biết tôi yêu em nhiều đến bao nhiêu không? "

Lời của Mikey làm cậu phát nghẹn cậu ho sặc sụa ra ngoài hết, Mikey cũng không làm gì, hắn chỉ nhìn vẻ hoảng hốt kia của cậu.

" Mikey tao nghĩ là mày đang lầm tưởng rồi đấy"

Hắn vẫn thản nhiên không tức giận, nhưng đã đứng dậy nắm lấy áo cậu kéo lại gần mình

" em nghĩ những hành động tôi làm cho đến giây phút này, em vẫn nghĩ tôi lầm tưởng, em ngốc thật hay là giả  ngốc với tôi "

Mikey nắm lại áo của cậu mà hét lên.

" Mikey buông tao ra nghe thấy không hả?" Takemichi nắm tay Mikey kéo ra

" Gọi tên tôi!!!!!"

Mikey lạnh lùng nói.

" Gì !!!!"

" Tôi bảo em gọi tên của tôi, em không nghe thấy sao"

Takemichi hơi hoảng khi không lại bảo gọi tên, có bị làm sao không vậy, đầu óc tên này chắc chắc chắn có vấn đề nhưng mà hiện tại cậu đang yếu thế xuôi theo hắn một lần đi cho qua chuyện vậy dù sao cũng chỉ là gọi tên thôi mà cũng không mất miếng thịt nào, cậu cũng không còn gì nữa rồi.

" M..Mikey..... "

" Manjirou, gọi tôi là Manjirou có hiểu không, cái tên Mikey đã không còn từ lâu rồi "

Hắn muốn cho cậu biết giờ kẻ mạnh đang độc chiếm cậu là Manjirou không phải tên Mikey hèn nhát giấu diếm tình cảm.

" Man......Manjirou!!!!! Như vậy đã được chưa mày hài lòng chưa, nếu rồi thì mau thả tao ra đi "

Hắn nắm chặt lấy tay takemichi siết chặt cậu lại gần hắn

"Em nghĩ chỉ bao nhiêu đây mà đủ thõa mãn được tôi rồi sao, không đơn giản vậy đâu"

Takemichi cố đẩy Mikey ra khỏi mình

" Không lẽ m định giam giữ tao ở đây mãi sao như vậy là phạm pháp mày biết không Manjirou "

" Ha ha ha ha "

" Takemichi em đang đùa tôi sao, đừng lấy cảnh sát ra hù dọa tôi, nó vô nghĩa đối với tôi, nghe này Takemichi em chịu ngoan ngoãn ở lại cạnh tôi, tôi đảm bảo sẽ dành thứ tốt đẹp nhất cho em, em chỉ cần phục tùng tôi là được "

Takemichi cậu không thể nghe lọt tai nhưng gì Mikey nói, tuyệt đối phải thoát ra, phải về với Hina và mọi người

" Tại sao tao phải phục tùng mày, tao không muốn, điều tao muốn là rời khỏi đây rời khỏi mày tao muốn về bên Hina"

Rầm!!! Âm thanh của chiếc bàn bị Mikey đá ngã, Sự tức giận không thể chê giấu của hắn, hắn đẩy ngã takemichi lên giường khóa hai tay cậu lại, cậu chỉ biết chống cự nhưng cũng không thể đẩy hắn ra khỏi cậu được

" Takemichi tôi nói cho em biết lần cuối, dẹp bỏ cái suy nghĩ rời khỏi tôi đi, suốt đời này em cũng chỉ có thể ở bên tôi"

" Không đời nào"

" Em muốn về bên Hina, vậy được tôi cho em đi "

Mikey ngồi dậy khỏi người takemichi, cậu hơi bất ngờ chẳng phải vừa nãy còn rất tức giận, giờ lại cho cậu đi dễ dàng kỳ lạ, mặc kệ cậu phải rời đi trước đã.

" Không biết Hinata sẽ bất ngờ như thế nào khi biết người mình yêu vừa bị một thằng con trai đâm từ phía sau nhỉ, chắc chắn sẽ rất thú vị"

Lời nói của Mikey làm takemichi muốn đi cũng phải dừng lại, rốt cuộc cậu vẫn chưa nghĩ sẽ đối mặt với Hina như thế nào, cô ấy sẽ hiểu cho cậu hay là kinh tởm, e dè với cậu. Chết tiệt sao chuyện tồi tệ luôn đến với cậu thế. Nhưng mà không sao Hina sẽ hiểu cho cậu, Takemichi  vẫn đi lại cánh cửa kia.

" Hình như đám Toman đó tên nào cũng lành lặn hết nếu chặt tay từng người sẽ như thế nào nhỉ?

" Rốt cuộc mày muốn gì từ tao Manjirou"

" Bọn họ không phải là bạn của mày sao, hà cớ gì phải làm như vậy với họ"

" Chúng đã từng nhưng bây giờ không phải nữa rồi, nhưng mà chỉ cần em ở lại cạnh tôi làm những điều tôi muốn  tôi sẽ không làm hại chúng"

Mikey ôm takemichi từ phía sau, kề vào hít hương thơm từ cổ cậu. Bàn tay không yên phận mà mò vào áo cậu

" Ưm...."

" Takemichi nếu em ngoan ngoãn tôi sẽ cho em chút tự do, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho tất cả bọn họ, còn nếu ngược lại tôi sẽ cho bọn họ sống không yên, đừng để tôi phải xích em lại, tôi không muốn trên người em bị thương, như vậy tôi sẽ rất đau lòng"

" Được tao sẽ theo ý mày làm ơn để họ yên, còn nữa mau bỏ tay mày ra khỏi người tao "

Takemichi nắm lấy bàn tay Mikey mà hắt ra Mikey buông cậu ra

" Tôi hứa sẽ giữ an toàn cho họ, em cũng nên biết giữ lời mình vừa nói đừng để tôi phải phát điên lên, em nên biết giới hạn của tôi ở đâu đừng làm chuyện ngu ngốc tính mạng họ nằm trong tay em, hôm nay tôi sẽ không làm gì em giờ tôi có việc cần xử lý, em nghỉ ngơi cho tốt đi "

Mikey rời đi giờ căn phòng chỉ còn lại mình cậu, mệt nằm dài ra giường cậu cảm thấy mình thật thảm hại, chắc có tích sự gì còn liên lụy mọi người, nên lần này cậu sẽ tự giải quyết chuyện của Mikey.

Thế là xong chap 5 hơi nhạt nhẽo và không được hay nhưng cũng mong mọi người bỏ qua cho tui. À thời gian ra chap chắc sẽ rất lâu tại vì tui bận chuyện quá nên không có lịch cụ thể đc, ổn định rồi tui hứa sẽ bão chap. Nhớ ủng hộ tui nha.
Yêu mọi người ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro