Chap 6: Ngây thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều cậu ngồi trong phòng, buồn chán nên đi xung quanh trong phòng nhìn mọi thứ, nơi đây chẳng có nổi bật lắm chỉ có di nhất một chiếc giường, một bộ sofa, tủ quần áo, chẳng còn gì đặc biệt, cảm giác trong phòng mãi như vậy cũng không phải cách, nên cậu thử mở cửa, bất ngờ cửa không hề khóa, Mikey có ý gì đây, chẳng lẽ đang thử cậu, takemichi không nghĩ nhiều cậu mở cửa, bên ngoài cũng không có ai, nên cậu cứ tiếp tục đi, phải tìm hiểu tình hình một chút. Đi được một lúc thì dừng lại, nhìn xuống cầu thang đám người Mikey đang ở phía dưới nói chuyện takemichi nép mình vào một góc xem họ nói gì, Cậu thấy Kakuchou đang nói chuyện, quả nhiên cậu đóan không sai bọn họ đang bàn chuyện có liên quan đến cậu.

"Tổng trưởng, tôi được biết ngài vừa đem về một người, nếu không lầm thì tên đó chính là Hanagaki Takemichi"

Kakuchou nghiêm mặt hỏi Mikey về vấn đề của Takemichi, hắn khó hiểu là khi không lại bắt Takemichi  về đây, lúc trước chẳng phải không hề quan tâm, đột nhiên đùng một cái lại đem người bắt về, thật chẳng hiểu nổi tại sao.

" Từ bao giờ việc của tao làm phải báo cáo cho mày thế Kakuchou"

Ánh mắt vô hồn ẩn chứ sự lạnh lùng đến thấu xương giọng nói không quá lớn cũng không quá nhỏ nhưng cũng khiến đối phương không rét mà run.

" Tôi không có ý đó, chỉ là tôi không hiểu tại sao lại đem người về....."

Hắn cúi đầu tiếp tục nói.

" Kakuchou từ bao giờ mày trở nên lắm chuyện thế, Vua đã nói đó không phải chuyện cũng mày hà cơ gì vẫn muốn hỏi, tốt nhất ngậm miệng, không tao cho mày một phát vào mồm"

Sazu lên tiếng, nãy giờ hắn đã rất khó chịu, lại phải  nghe tên này lải nhải trước mặt vua của hắn lại càng khiến hắn thêm khó chịu hơn.

" Sao phải làm căng lên chẳng phải vua của chúng ta còn chưa nói, bọn mày ồn ào cái gì"

người nói là Ran hắn thích xem bọn chúng cãi nhau, nhưng mà vua lại đang ở đây, đúng là quá đáng tiếc.

" Tao muốn nói bắt đầu từ hôm Hanagaki Takemichi sẽ ở đây, bọn mày phải trông chừng cậu ấy thật kỹ, nếu cậu ta chạy mất tao sẽ bẻ chân từng đứa tụi bây nghe rõ chưa" đám đó đều gật đầu tuân theo.

" Bỏ qua vấn đề vừa rồi, vẫn còn một chuyện "

Kakuchou nhìn Mikey không có động tĩnh hắn nói tiếp " Vấn đề là lô hàng của chúng ta đã bị bọn cạnh sát đánh hơi, hiện tại vẫn còn ở bến cảng chưa xuất đi được được "

Kakuchou vẻ mặt nghiêm túc mà nói.

" Ha! Từ khi nào mà lũ cảnh sát lại chán sống tới nỗi nhún tay vào chuyện của chúng ta thế, đúng là một chuyện cười " Kokonoi ngoài một góc cũng lên tiếng, có vẻ sắp tới sẽ có chuyện vui lắm đây.

" Ai đã làm chuyện đó!!!" Mikey lên tiếng, rốt cuộc bọn cảnh sát nghĩ mình sống lâu quá, thành chán nê muốn tìm chết.

" Người điều tra hình như có Tên là Naoto" Takemichi nghe bên dưới bàn chuyện lại nhắc đến Naoto, cậu có dự cảm không lành, với tính cách của Mikey Naoto nhất định sẽ gặp nguy hiểm. " Vậy thì tìm cách xử lý tên nó " Sanzu nói một cách ngắn gọn, những kẻ ngáng đường Vua của hắn thì chỉ có một con đường duy nhất là chết, chẳng còn lý do nào khác để nói nhiều.

Takemichi không ngờ những tên này có thể nói ra một cách đơn giản như thế kia, chết tiệt đúng là quá tàn nhẫn, Naoto đang gặp nguy hiểm cậu phải tìm cách cứu cậu ấy, không thể để Naoto gặp chuyện. " Làm như lời Sanzu nói " không nhanh không chậm lời nói của Mikey làm cho Takemichi hoảng sợ tột độ, chẳng phải hắn nói không hại đến những người thân của cậu, giờ lại nuốt lời xem ra không thể tin Mikey được, cậu phải tìm cách báo tin đến cho Naoto ngay.

Takemichi rời khỏi đó quay về phòng, cậu đi qua đi lại suy tính nhưng có nghĩ cũng không tìm được một cách nào " Vô dụng, Mày đúng là quá vô dụng mà Takemichi "

Cốc! Cốc! Cốc! Bên ngoài có tiếng gõ cửa vọng vào là giọng nói của tên thuộc hạ.

" Ngài Hanagaki! Thủ lĩnh cho gọi ngài xuống sảnh chính " tên thuộc hạ bên ngoài kính cẩn thưa. Mikey muốn cậu xuống dưới sảnh, chẳng phải đám người đó đang bàn chuyện, chủ ý quái quỷ gì nữa không biết

" Thưa ngài, nếu nghe thấy xin hãy nhanh lên Thủ lĩnh không phải người thích chờ đợi "

Tên thuộc hạ không thấy Takemichi trả lời hắn tiếp tục hối thúc cậu. " Nghe rồi, đợi một lát ra ngay đây" cậu đành phải đi theo xuống tới sảnh, tên thuộc hạ đi lại nói nhỏ bên tai mikey, hắn hiểu ý quay đầu nhìn Takemichi nở một nụ cười nhẹ.

" Takemichi nhanh lại ngồi cạnh tôi" hắn nói đương nhiên cậu không thể từ chối, takemichi di chuyển đến ngồi cạnh hắn, hắn mãn nguyện mà cười

" Thủ Lĩnh nếu không còn chuyện gì, chúng tôi đi đây"

Mikey chỉ gật đầu không nói thêm gì, Sanzu trong lòng vô cùng tức giận, tên yếu đuối đó thật chướng mắt, thật sự muốn một phát bắn chết, nhưng mà đó cũng chỉ là suy nghĩ của hắn làm sao dám, người Vua hắn muốn cho mười lá gan cũng không thể dám đụng vào. Hắn cũng nhanh mà rời khỏi, mà làm việc của mình.

Giờ chỉ còn lại hắn và cậu, không khí lại bắt đầu trở nên khó thở, cậu không biết làm gì chỉ biết ngồi một góc

" Haha! Em không cần phải sợ tôi vậy đâu, tôi cũng ko làm gì em, nên cứ thoải mái đi "

Có quỷ mới tin lời của Mikey " Vẫn không định nói chuyện với tôi sao"Mikey kề sát cậu, môi không tử chủ được mà hôn lấy môi cậu 

Chụt....chụt...ha......ưm

Cậu dùng tay đẩy Mikey ra, về phần Mikey vì vẫn chưa được thỏa mãn nên có chút luyến tiếc " Ha! Em chẳng ngoan chút nào " Mikey đùa cỡn nói

" Tao có chuyện muốn hỏi mày " cậu nghiêm mặt nói với mikey, hắn đang ngửa cổ ra sofa, mắt nhắm lại " Chuyện gì?.... "

" Chẳng phải mày nói sẽ không làm gì họ nữa mà, hà cớ gì còn muốn làm hại Naoto"

Mikey tưởng chuyện gì hóa ra là chuyện này, hắn cố ý không trả lời người bên cạnh mắt cứ nhắm, takemichi không biết Mikey đang nghĩ gì trong đầu, định cứ thế lơ đi lời nói của cậu.

" Mikey tao đã hứa không rời đi, đương nhiên tao sẽ giữ lời hứa, nên cũng xin mày thực hiện đúng lời của mình"

"Em xem trọng bọn nó nhiều đến vậy sao". 

" Đương nhiên, họ là bạn của tao mà" 

Takemichi không chút do dự mà trả lời Mikey, hắn như chết lặn, hắn không phải là người duy nhất cậu xem trọng, mà là tất cả bọn chúng, xem ra không thể giữ lại bọn chúng

" Vậy còn tao thì sao, mày có xem trọng tao không Takemicchi ?"

Câu hỏi Mikey đặt ra cho cậu làm cậu phải im lặng một lúc mới trả lời đối phương

" Tao luôn luôn xem trọng mày, mày là bạn của tao, tất cả mọi người cũng  vậy, Mikey mày làm lại từ đầu đi,  đừng lúng sâu tiếp nữa "

Những lời Takemichi nói Mikey chẳng những không nghe ngược lại còn chỉ vào người cậu mà nói

" Đừng dùng những lời nói đó mà nói với tôi nữa Takemicchi, nếu một lần nữa tôi sẽ không ngại mà bắn nát họng em đâu"

Mkey đừng dậy kéo tay cậu lên phòng. " Em nên nhớ hai điều một là ở bên cạnh tôi, còn hai là tất cả đều phải chết"

Takemichi hiểu được con người trước mắt có thể nói được làm được, cậu còn tưởng sẽ lay chuyển được người này, xem ra cậu nên bỏ đi suy nghĩ ngu ngốc đó.

Tôi là một người viết văn rất tệ nhưng vẫn muốn viết truyện, tôi đúng là quá ngu ngốc. Nếu truyện có nhiều lỗi sai và không mạch lạc cũng xin mọi người bỏ qua giúp, về sau sẽ cố gắng. Cuối cùng là cảm ơn các bạn đã đọc tác phẩm của tôi. Yêu các bạn❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro